Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Wilker và Leon liếc mắt nhìn nhau, trong lòng cũng tán thành, câu nói này đứng

trên góc độ của hai người bọn họ, hoàn toàn là Thần Luân Hồi đang gọi Trưởng

khu của mình.

Alfred mở miệng nói: "Wilker, Leon, các ngươi đi làm việc trước đi."

"Được rồi, ngài Alfred."

"Ừm, vừa lúc còn có một hội nghị nhỏ sắp bắt đầu."

Wilker và Leon hai người đứng dậy, rời khỏi văn phòng Trưởng khu, bọn họ

cũng không cảm thấy uất ức vì không thể tiếp tục ở lại tham dự cuộc thảo luận,

bởi vì bọn họ tán thành với sự khác biệt giữa địa vị của mình và Alfred ở trong

cái đoàn thể này.

Chờ sau khi bọn họ đã rời khỏi, Alfred nói: "Thiếu gia, căn cứ theo manh mối

mà chúng ta nắm giữ trong quá khứ và lời nói mà Khí linh của Ngọn Giáo Vĩnh

Hằng nói với ngài khi ở trong khu ký túc xá bị phong ấn kia, bây giờ chúng ta

thật sự có lý do để tin tưởng, kỷ nguyên mà Chư Thần không ra này thật sự là

có liên quan mật thiết đến Thần Trật Tự đời trước."

Thật ra thì không chỉ có những manh mối này, Karen từng nghe thấy lời nói mơ

hồ của Thần Chiến Tranh phát ra từ sâu trong đầm nước lúc ở trong giấc mộng

do Lưỡi Hái Chiến Tranh tạo ra, hắn đang hỏi Trật Tự, ta có thể trở về rồi sao?

Rylisa vẽ ra kết cục của Thần Trật Tự, kết quả bị Thần Trật Tự ra tay trấn áp,

nhưng căn cứ vào dấu hiệu này đã cho thấy, lúc đầu thì quan hệ giữa Thần Trật

Tự và Rylisa, có vẻ như cũng không tệ lắm. Với tính cách của bản thân Thần

Trật Tự, hắn có vẻ cũng không quá bận tâm vì một bức tranh mà lập tức phẫn

nộ đến mức phải ra tay, chỉ bởi vì loại hành vi này xúc phạm đến uy nghi của

mình?

Hoặc là từ trong bức tranh mà Rylisa vẽ ra…hiện ra những manh mối khác, mà

manh mối đó không thể công khai, bởi vì nó dính đến chuyện tương lai mà

Thần Trật Tự cần làm.

Thời kỳ cuối kỷ nguyên trước cho đến đầu kỷ nguyên này, trong ghi chép tư

liệu lịch sử của các đại Thần Giáo đều xuất hiện một khoảng thời gian hỗn loạn,

sau đó, thì đến cái kỷ nguyên này, chuyện kể về Thần đã bỗng trở thành truyền

thuyết, cái này cũng đã nói lên rằng trong thời kỳ cuối của kỷ nguyên trước tất

nhiên đã xảy ra một việc lớn có ảnh hưởng vô cùng sâu rộng, mà vốn là bá chủ

của thời kỳ đó, vậy thì sự kiện kia sao có thể không có liên quan đến Thần Trật

Tự?

Lại liên tưởng đến việc Thần Trật Tự đem cơn nghiện đói trục xuất vào trong

dòng thời gian, vứt xuống trên người mình, thật sự có một cảm giác như đang

bỏ xuống gánh nặng cuối cùng ở trên người để đi toàn lực ứng phó hoàn thành

một việc.

Karen và Thần Trật Tự đời trước, không có quan hệ phụ thuộc, nhưng lúc Karen

đang tự hỏi, sẽ đưa mình vào như một điểm neo.

Vẫn luôn có tiên đoán rằng "Chư Thần trở về", nhưng lúc những sự biến chuyển

xuất hiện khiến giới giáo hội càng tin chắc hơn vẫn là sau khi mình thức tỉnh.

Vì thức tỉnh mình, Dis chủ trì Nghi Thức Đón Thần siêu quy cách, tiếp đón

"Cơn nghiện đói" đến, cũng tiện thể đón luôn cả mình.

Vì để cho mình có thể phát triển, Dis kích nổ một mảnh vỡ Thần cách ở Thần

Điện, vụ nổ đó gần như có thể xem như sự mở màn cho "Chư Thần trở về", ít

nhất thì trong sự nhận thức của giới giáo hội thì là như vậy.

Lúc trước ngay cả Ophelia ở Đảo Ám Nguyệt cũng đã từng nói với mình về

việc này khi trong thang máy, điều này có nghỉa từ giây phút đó, tiên đoán bắt

đầu chính thức đi vào hiện thực.

"Alfred, ta vẫn luôn có một loại cảm giác … "

Alfred yên tĩnh chờ đợi thiếu gia nói tiếp, không có thúc giục.

Karen trầm mặc một hồi, tiếp tục nói: "Lúc trước chúng ta luôn luôn theo thói

quen mà xem "Chư Thần trở về" là một cái mốc thời gian, chúng ta là đang

chạy đua với thời gian, tranh thủ trước khi mốc thời gian đó xảy ra, làm thêm

một chút gì đó, chuẩn bị thêm chút gì đó, để đối phó với thời đại mới không thể

đoán trước quy tắc kia.

Nhưng bây giờ, ta càng ngày càng cảm thấy, nhận thức này không thích hợp..."

Karen lại dừng lại.

Alfred nhỏ giọng nói tiếp: "Thiếu gia, ý của ngài là?"

Karen mím môi, nhìn Alfred, đưa tay chỉ vào mặt mình, hỏi:

"Có khả năng rằng, chính ta …là mốc thời gian không?"

Alfred: "…"

"Không biết vì cái gì, loại cảm giác này gần đây càng ngày càng mãnh liệt,

ngươi sẽ không cảm thấy chuyện này rất buồn cười chứ?"

"Không, không có, ngược lại thì thuộc hạ cảm thấy, cảm giác của thiếu gia, rất

có thể là đúng, Thần Trật Tự trục xuất cơn nghiện đói tới tương lai, ngài tiếp

nhận cơn nghiện đói, ngàicũng đi lên con đường Trật Tự, dựa theo lý mà nói,

ngài càng mạnh, cũng có nghĩa rằng Thần Trật Tự sẽ càng suy yếu …

Cho nên, nếu như thật sự là Thần Trật Tự phong toả thời gian, ngăn cách Chư

Thần ở kỷ nguyên trước, như vậy khi sức mạnh dần dần suy yếu, Chư Thần

vượt qua phong toả của Thần Trật Tự dần dần trở về, cũng là chuyện hợp lý."

"Alfred, ở đây có một điểm mâu thuẫn, cũng là chỗ mà ta không cách nào suy

nghĩ thông suốt, đó chính là gần đây thực lực và cảnh giới của ta, đã dừng lại ở

giai đoạn thần bộc rất lâu, thế nhưng mà Thần Luân Hồi lại có thể tạo ra Thần

tích.

Đây có phải đang cho thấy rằng, cho dù không có sự tồn tại của ta, phong toả

của Thần Trật Tự cũng ở trong trạng thái không ngừng suy yếu, vốn cũng không

có cách nào vĩnh viễn phong toả."

Cho dù là Karen, cũng không muốn làm người chịu trách nhiệm cho việc này.

Dù sao thì nếu thật sự dựa theo logic này mà suy nghĩ tiếp, sự tăng trưởng của

mình, ngược lại là đang đào tường của Trật Tự, phá hư đê chắn của Trật Tự.

Mà Karen lại là thờ phụng lý niệm chư Thần không nên trở về, thế giới này,

không nên do Thần tiếp tục điều khiển, anh cũng tán thành, quy tắc hiện nay do

Trật Tự Thần Giáo chế định.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK