Pall mặc váy dài màu đen đầu đội mũ trùm đầu màu đỏ, hỏi DeCarloster đứng ở
bên người mình.
Trước mắt thì ở trong cái khu vực giao hoa giữa hai vùng không gian bị hư tổn
này rõ ràng đang bị vũng bùn màu đen tỏa ra khí tức ô nhiễm kinh khủng lấp
đấy, mức độ nghiêm trọng của thứ ô nhiễm này chỉ cần tiện tay lấy một cái bát
múc một ít mang về thì đã đủ để tạo ra một trận ôn dịch dễ dàng tiêu diệt cả một
quốc gia.
DeCarloster hơi chút trầm tư, lúc đang muốn mở miệng, nhưng lại bị Pall ngắt
lời:
"Đừng có nói với ta cái cau lần trước ngươi tới đây đã là chuyện hơn một nghìn
năm trước, có nhiều chỗ cho dù qua một vạn năm thì cũng sẽ không phát sinh
bất cứ thay đổi gì."
DeCarloster nhẹ gật đầu, nói: "Đúng vậy, không sai, không phải thay đổi trong
mười vạn năm thậm chí không phải một nghìn năm, mà là thay đổi trong một
năm.”
Nói xong, DeCarloster đưa tay chỉ hướng về phía trước, một Thiên Sứ Sa Ngã
trực tiếp bay vào, không bao lâu, thân thể vốn cứng cỏi của Thiên Sứ giống như
cục sáp đặt trên lò lửa mà nhanh chóng hòa tan.
DeCarloster mím môi: "Trong khoảng thời gian chúng ta khởi hành, thế giới
này, cũng đang thay đổi dữ dội, trong thời gian ngắn có quá nhiều Thần linh
chết đi tạo ra ảnh hưởng "Chồng chất" lên nhau.
"Thần linh chết đi có quan hệ trực tiếp đến nơi này?"
"Nếu như không có quan hệ lời nói thì tân Thần Trật Tự của chúng ta tại sao lại
cố ý điều động chúng ta đến tìm kiếm nơi này?
Thần Trật Tự đời trước rõ ràng đã trở thành bá chủ kỷ nguyên, vì sao lại ra tay
trục xuất Chư Thần, trong những năm cuối của kỷ nguyên này sao lại dùng
phương thức đồng quy vu tận để cưỡng ép đưa Chư Thần chết theo?"
"Đây chỉ là suy đoán của ngươi, trên thực tế, xem như là Karen, cũng không xác
định được tác dụng thật sự của Thiên Đường."
"Ngài ấy không cẩn xác định, ngươi, ta..." DeCarloster vừa chỉ chỉ bốn phía,
"Chúng ta đều không cần xác định, không phải mọi chuyện đều cần phải chấp
nhất tìm kiếm da01p án, bởi vì bản thân chúng ta rất có thể là một phần của đáp
án."
"Ta không thích quan niệm về học thuyết số mệnh."
"Đây không phải số mệnh, một cái lý tưởng vĩ đại, một kế hoạch kín đáo, một
công trình mênh mông, đại thế mà nhiều đời người tre già măng mọc tiếp tục nỗ
lực và cố gắng thúc đẩy ra giống như là bánh xe to lớn, mặc kệ ngươi có nguyện
ý hay không thì nó cũng sẽ đi về phía trước.”
"DeCarloster, ngươi là đang ca ngợi Trật Tự đấy à?"
"Đừng quên, ta từng tốt nghiệp Đại Học Trật Tự đấy, mục đích ban đầu của ta
và Philias là nhất trí, chúng ta là học sinh trao đổi, là con tin, là vật thẩm thấu
của cả hai bên.
Điểm giống nhau là ta và Philias đều lấy góc nhìn của kẻ địch để nghiêm túc
quan sát và xâm nhập hiểu rõ Trật Tự, không nói quá đáng rằng lúc đó hai
chúng ta càng hiểu về chân ý của Trật Tự hơn so với thần quan Trật Tự là
Ukunga, Protaras.
Hai chúng ta đều rõ ràng, Trật Tự Thần Giáo phát triển cho tới quy mô bây giờ
là hoàn toàn không thể chiến thắng, mục đích mà Thần Giáo này được tạo nên
vốn cũng không phải là vì cạnh tranh trong giới giáo hội! Khác nhau ở chỗ,
Philias lựa chọn tiếp tục nếm thử, hắn thất bại, hắn hóa điên rồi; mà ta, rời khỏi
chức vụ trong Vực Thẳm, đi làm một nhà thám hiểm.
Ha ha, ta biết ngươi vẫn luôn rất cảnh giác đối với ta."
Pall: "Ngươi là thần tượng của ta, ta vẫn nhớ kỹ sau khi Karen thức tỉnh người
thì ta kích động như thế nào khi được gặp ngươi. Thế nhưng thời gian ở cùng
lâu đến như vậy, ngươi cũng không quá che giấu, là Karen cho ngươi cuộc sống
lần thứ hai, mà ngươi, vẫn là một tín đồ thành kính với Vực Thẳm như cũ."
"Ta không thay đổi, cũng không che giấu, là bởi vì ta rõ ràng, điều này không có
ý nghĩa gì, khi ta đồng ý lần nữa bước lên con đường này một lần nữa thì ta đã
biết kết cục đại khái sẽ ra sao.
A, có giấu diếm một chút, đó chính là ta không có cố ý giải thích cặn kẽ cho hắn
biết về mức độ nguy hiểm của chuyến đi này, nhất là trong giai đoạn khi Chư
Thần không ngừng ngã xuống, nơi này có thể sẽ phát sinh thay đổi khó lường
trước.
Nếu không, hắn có lẽ sẽ không nỡ để ngươi tham gia vào cái đoàn thám hiểm
này."
Quy mô của đoàn thám hiểm rất lớn, bao gồm tinh anh trên các phương diện
được tuyển chọn từ các bộ môn trong Trật Tự Tgần Giáo, nhưng mặc dù như
thế trên con đường đến đây vẫn hao tổn không ít nhân lực, điều càng đáng sợ
chính là trong số những người sống đã có một phần ba người xuất hiện dấu hiệu
ô nhiễm.
Dù cho có thể sống mà trở về, đến lúc quay trở lại đường cũ thì số người bị ô
nhiễm sẽ chỉ tăng lên gấp bội, đến lúc đó toàn đoàn, đoán chừng cũng không
còn thừa bao nhiêu người khỏe mạnh.
Cũng vì là đội thám hiểm Trật Tự nên bây giờ còn có thể dựa vào tín ngưỡng để
chống chịu, nếu là những đội thám hiểm khác thì sớm đã nội chiến mà tan rã.
"Ngươi đã nhìn lầm cậu ta, cậu ta dám bỏ, đây là một lần đánh cược nhất định
phải dùng hết tất cả, cậu ta đã không có đường lui."
"A, vậy sao, bao quát cả ngươi?"
"Bao quát tất cả người nhà, chính bản thân cậu ta cũng đã đặt cược vào, hi sinh
quá nhiều người, cậu ta không có chỗ nào để ích kỷ đi trốn tránh, cậu ta cũng là
người đau khổ nhất.”
"Tốt thôi, vậy thì không có gì phiền toái, trước mắt đã chạy tới nơi này rồi, do
ngươi quyết định, chúng ta có đi qua hay không?”
DeCarloster nở nụ cười, "Hắn đã đặt cược rồi, đến lượt ngươi."
Pall nhìn một đám thần quan khắp bốn phía bị ô nhiễm và hoàn cảnh gian khổ
giày vò, kiên định nói:
"Chỉ có nhìn thấy Thiên Đường, sự hy sinh của chúng ta mới có ý nghĩa, tiến
lên đi.”
Đoàn thám hiểm, bắt đầu tiến lên.
Bọn họ giống như là một tiểu quân đoàn, Trận pháp sư, Thuật pháp sư và Mục
sư tiến hành phòng ngự bên ngoài, nhân viên khu vực ở giữa sẽ tiến hành thay
đổi chỉnh đốn, còn Ranedal, thì ở khu vực trung tâm, phát ra Thần lực gia trì
toàn cục.
Nhưng mà vừa tiến vào vũng bùn ô nhiễm này không bao lâu, lỗ hổng bắt đầu
dần dần xuất hiện.