"Sau khi cưới, ta hối hận, ta phát hiện bà không giống như trong sự tưởng tượng
của ta, ta vốn cho rằng xem như một tảng đá, qua một khoảng thời gian dài cũng
có thể biết nóng lên, kết quả ta phát hiện mình sai rồi, bà còn không chính chắn
hơn so với trong tưởng tượng của ta rất nhiều. Bà tùy ý, ích kỷ, tất cả mọi việc
bà đều xem mình là trung tâm, bà thậm chí bài xích cả việc chia sẻ tâm tình
trong cuộc sống hàng ngày của mình cho ta, cho chồng của bà.
Cho nên chờ sau khi ta tỉnh ngộ ra, ta quyết định kết thúc cuộc hôn nhân này, ta
không muốn lại bị bà giam cầm ở trong bãi lầy này, sự ngột ngạt đè nén để cho
ta gần như không thể thở nổi.
Ta muốn ly hôn với bà, ta muốn tách khỏi bà, nhưng ta lại không muốn trên
lưng mình mang thanh danh không tốt, cũng không muốn gánh chịu cảm giác
tội lỗi đạo đức.
Cha mẹ của bà đối với ta rất tốt, anh chị em của bà lúc trước cũng giúp ta rất
nhiều, thầy của bà đã từng dìu dắt ta và cho ta cơ hội để tham gia vào những
công trình khảo cổ rất quý giá.
Trừ bà ra, gần như tất cả những người bên cạnh bà đều đối xử với ta rất tốt.
Ta có thể có lỗi với bà, nhưng ta không thể có lỗi với bọn họ, ta phải cho bọn họ
một lời giải thích."
"Đây chính là điểm mà ta xem thường ông nhất, cũng là điểm mà ta hận ông
nhất, Sidrod, cái tên dối trá như ông."
"Ta dối trá sao? Đúng vậy, là ta dối trá, ta vẫn luôn làm tốt những việc mình có
thể làm, đều gánh chịu chuyện mà một người chồng nên làm và không nên làm,
giúp đỡ sinh hoạt và công việc hàng ngày của bà một cách có trật tự.
Ta muốn để người ngoài trông thấy ta nỗ lực, ta muốn để cho bản thân ta biết
mình có nỗ lực.
Sau đó ta cố ý không còn giống trước đây, mỗi ngày sau khi tan việc thì cố ưỡn
nghiêm mặt để nói chuyện cùng bà, cố ý không còn giống như trước đây kể với
bà về công việc của ta trên bàn cơm, cố ý không tiếp tục đi hỏi thăm những
chuyện làm bà phiền lòng cho dù lần nào cũng sẽ chỉ nhận được câu trả lời lạnh
lùng của bà.
Ta chăm sóc cuộc sống của bà vô cùng tốt, nhưng ta cố ý không muốn để ý đến
bà.
Bởi vì ta biết, lúc trước khi ta muốn dung nhập vào với bà, mặc dù bà từ chối,
nhưng bà rất hưởng thụ quá trình này, mỗi lần ta nâng chân bà lên đặt trước
ngực cửa mình thì bà đều sẽ lần lượt đá văng, nhưng bà ưa thích kiểu tương tác
này.
Ta chính là muốn để cho bà không chịu được trước, ta chính là muốn để bà
không thể nhịn được mà nói ra: Chúng ta ly hôn đi.
Bà biết không,
Khi bà chủ động nói ra câu nói này,
Ta,
Như trút được gánh nặng."
Sidrod duỗi lưng một cái: "Thật tốt, sau khi bà rời đi, ta sống cực kỳ tự tại, cực
kỳ vui vẻ, cũng cực kỳ thả lỏng, ngoại trừ cháu gái của bà chịu sự ảnh hưởng
của bà nên cảm nhận được gì đó, tất cả mọi người trên đời này, đều cho rằng là
ta bị phụ lòng, ha ha!"
Inifele trầm mặt, nói: "Ta đã từng tìm ông để nói chúng ta có thể lại bắt đầu lại
từ đầu."
"Thế nhưng mà ta tại sao phải bắt đầu lại từ đầu cùng với bà? Inifele, ta đã chịu
đựng bà đủ rồi, thật đấy, bà cho rằng bản thân bà sẽ thật sự thay đổi sao? Ta dựa
vào cái gì muốn đánh cược rằng bà có thật sự thay đổi hay là không?
Ta dựa vào cái gì phải tìm một cái lồng giam tên là "Hôn nhân", khóa mình vào
trong, mỗi ngày giống như cầu nguyện với Thần linh mà cầu xin bà ban cho ta
một chút xíu lòng thương hại?
Ta thờ phụng Thần Trật Tự, mà không phải thờ phụng bà!
Còn nữa, dựa vào cái gì?
Dựa vào cái gì những năm tháng sau khi kết hôn đó, bà có thể không có chút
gánh nặng trong lòng nào mà đối xử với ta như thế?
Nếu như bà nói bà không trưởng thành, nếu như bà nói khi đó bà chưa chín
chắn, nếu như bà nói cuộc hôn nhân này, là do cha mẹ bà thúc đẩy, là cha mẹ và
thầy của bà, chọn trúng ta.
Vậy bà vì sao lại đáp ứng làm vợ ta lúc chúng ta tổ chức hôn lễ trong giáo
đường?
Inifele, ta có phải đã cảnh cáo bà rồi không, để bà cách xa cháu gái của mình
một chút, bà không nghe, tốt rồi, hiện tại cháu gái của bà có phải đã trở nên rất
giống với bản thân bà lúc còn trẻ?
Là bà đã đề cử cháu gái của mình, trước lúc đó, các người thậm chí cũng không
có thông báo cho ta biết!
Bây giờ, chúc mừng bà, Inifele, cháu gái của bà cũng đã có được hôn nhân
"Hạnh phúc" giống như bà trước kia. Còn nữa, Thần tử vào lúc tuổi già thì sẽ
chịu ảnh hưởng của “vị kia” ngày càng nghiêm trọng hơn, trong lịch sử của
Thần Giáo, Thần tử tuổi tác càng cao tính tình càng cực đoan thật sự cũng
không ít.
Nếu như tính cách của Thần tử cũng giống như tính cách của cái học sinh Karen
mà ta gặp hôm nay, ta ngược lại cũng sẽ không lo lắng, bởi vì ta có thể cảm giác
được, đầu óc của đứa học sinh Karen này rất rõ ràng, luôn luôn biết mình muốn
cái gì, cũng biết làm sao để có được nó.
Nhưng vị Thần tử này không giống, hắn không biết thứ mình muốn cụ thể là cái
gì, nhưng nội tâm của hắn có khát vọng, hắn sẽ lần lượt mà thử truy đuổi, nếu
như lần lượt đều vấp phải trắc trở mà nói thì hắn sẽ phẫn nộ, hắn sẽ tuyệt vọng.
Tính cách của hắn thật ra vẫn không chín chắn, thực chất bên trong hắn có một
mặt vô cùng ích kỷ, hắn cũng không thể ràng buộc và suy nghĩ thật tốt.
Mà hắn cũng không thể ly hôn.”
Sidrod đặt ly rượu xuống:
"Inifele, ta không phải là đang hù dọa bà, bà cũng không muốn vài năm nữa,
trước lúc chính bà còn chưa chết, nghe được tin cháu gái mình bị bệnh mà chết
đi đâu chứ?