tính là gì."
"Gia tộc Maureen chúng ta, ngược lại là nguyện ý quy thuận theo Trật Tự Thần
Giáo, chỉ hi vọng Trật Tự giao quyền quản lý Cây Sinh Mệnh cho gia tộc chúng
ta, cho nên … ta thích bị ngươi vu oan, thật đấy."
"Ta đã gặp Darien, ta tự tay giết hắn."
"Ngươi nhìn xem, bây giờ ngươi thừa nhận, ai, đứa con trai trên pháp lý đáng
thương của ta."
"Hắn cũng rất yêu quý người mẹ trên pháp lý như ngươi, cha hắn và những
người thân có cùng huyết thống với hắn, bao quát cả… Sinh Mệnh Thần Giáo."
"Nó là một đứa bé ngoan và ưu tú, nhưng thật đáng tiếc."
Karen không tiếp lời, ngược lại là nhìn về phía chiến cuộc bên kia, cũng nên kết
thúc.
Sau khi Verden thu hồi ánh mắt của mình khỏi Karen, nói với Buken:
"Cái gì mới thật sự là thắng, cái gì mới thật sự là thua, cái kỷ nguyên này Thần
không có hàng thế, chúng ta xem như đã thắng, tiếp theo mặc dù là lý do hay cớ
gì để Chư Thần trở về một lần nữa thì chúng ta đều tính là thua rất thảm hại.
Buken trầm mặc.
Sau một lát, hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Verden lần nữa, tò mò hỏi: "Sao bây
giờ ngươi không có chút gấp gáp vậy?"
"Bởi vì ta cũng vừa mới cảm ngộ ra rất nhiều, quả nhiên, có thể học được không
ít thứ từ trên người của kẻ thất bại."
"Đám người trong trang viên cùng với dàn khung mà ta thiết lập trước kia, chơi
đùa trêu chọc bọn hắn là được rồi, đừng thật sự tin bọn hắn, cũng đừng thật sự
trông cậy vào bọn hắn."
"Chuyện này không cần ngươi dạy."
"Tổ chức Trầm Mặc Giả, nếu có cơ hội, vẫn phải đả kích một chút, bọn hắn
tương phản với lập trường của chúng ta."
"Có chút dài dòng."
"Có người ở bên cạnh Đại tế tự đã sớm gia nhập vào."
"Vừa mới đoán được."
"Này, Verden, không phải là ngươi chứ?"
"Ngươi đánh giá cao ta rồi."
Ta vội vàng làm bánh quy, không có thời gian đi làm nội gián.
"Thật ra thì chuyện năm đó là ta không đúng, ta ra tay nặng, để lại cho ngươi
một căn bệnh ngầm không thể nào chữa trị, vốn vẫn muốn nói với ngươi một
tiếng xin lỗi, nhưng không có cơ hội."
"Không có việc gì, có thể hiểu được, dù sao ta cũng không có bao nhiêu khả
năng có thể bước vào Trật Tự Thần Điện, cần phân tâm xử lý quá nhiều chuyện,
cũng không còn sức lực để chuyên tâm tu hành."
"Thiên phú không đủ thì cứ việc nói thẳng đi, tìm cớ làm gì."
"Hừ."
"Thủ lĩnh của ta, thật sự đã chết rồi sao?"
"Không thể nói." "Vị kia rộng lượng hơn ngươi."
"Nói xong chưa, không cần tạo tư thế, ta đâm ngươi một phát là được rồi, dù
sao cũng sẽ để lưu lại cái gì."
"A." Buken nhìn bản thân một chút, lại nhìn con bạch tuộc màu đỏ ở bên cạnh,
"Nó và ta có khế ước cộng sinh, ta chết đi, nó cũng không sống nổi."
Verden không tình cảm lên tiếng:
"À."
"Đã không vào được Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất thì cũng không nên lãng phí."
Khóe miệng Verden mỉm cười, giống như là hiểu ra cái gì, hỏi:
"Có ý định gì sao?"
"Có."
"Nhưng không muốn để ngươi được lợi."
Con bạch tuộc màu đỏ phát ra âm thanh "Ô ô", yêu thú giỏi về xem bói cực kỳ
thông minh.
Buken tiếp tục nói: "Ừm, cũng không thể để cho con rồng bên cạnh ngươi được
lợi."
Verden: "Ta cũng không có thèm."
"Chuyện này tin ta đi"
Verden lắc đầu: "Không tin."
"Hửm?"
Verden thở dài: "Vậy thì đi trưng cầu ý kiến của hắn."
"Này, ngươi là cấp trên của hắn, lúc nào ngươi đối đãi thuộc hạ mà lễ phép như
thế rồi? Ngươi làm Người Cầm Roi thật sự là càng ngày càng thụt lùi đấy."
"A."
Nếu đổi lại là ngươi, đoán chừng ngươi còn không bằng ta.
"Ta đem truyền thừa của ta đưa cho hắn; con bạch tuộc này của ta cũng đưa cho
con rồng bên cạnh hắn ăn, hắn có thể ăn được bao nhiêu thì ăn, bất kể như thế
nào, hắn đều xem như thuộc hàng cháu của ta."
Verden: "Ha ha ha ha…! "
Buken nghi ngờ nói: "Ngươi cười cái gì? "
Tay phải cầm Thần khí, tay trái Verden đưa mu bàn tay lên che miệng của mình,
vừa cười vừa nói: "Không có việc gì, ngươi thấy vui thì cứ vậy đi."
Thật đáng thương, Buken, đến bây giờ, ngươi còn không biết linh hồn của mình
vì sao lại bị thương.
"Tìm một chỗ yên tĩnh, ngươi đứng ở bên cạnh nhìn xem, ta sợ không cẩn thận
để hắn quá no mà nổ tung, thế thì không tốt."
"Ngươi suy nghĩ nhiều rồi."
"Cũng đúng, sao ngươi có thể cho phép loại chuyện này phát sinh chứ."
"Tốt, lại để cho ta đâm ngươi một nhát đi."
"Tới đi."
Buken đứng không nhúc nhích, Verden trường thương bán Thần khí trong tay
ném ra ngoài, đâm vào bả vai Buken, sau đó trường thương hóa thành phù văn
màu vàng, ở lại trong cơ thể hắn.
Đây là lấy Thần khí làm cấm chế môi giới, là một sự bảo hiểm quan trọng nhất.
Là người ngồi trên vị trí thủ lĩnh đặc vụ, bất cứ thời điểm nào đều sẽ rất cẩn
thận.
Buken sờ lên chỗ bờ vai của mình, nói: "Tắm rửa, thay một bộ thần bào sạch, ăn
một bữa cơm, để cho ta ra ngoài có thể diện một chút, có thể không?"
"Có thể."
"Để hắn đến hầu hạ ta một đoạn đường cuối cùng này đi, dù gì thì hắn cũng
được lợi lớn như thế."
"Ngươi đang nằm mơ à?"
"Hắn kiêu ngạo như vậy sao, sẽ không đồng ý à?"
"Không, hắn sẽ đồng ý. "
"Vậy thì…"
"Nhưng ta không đồng ý."
Ta cũng chỉ dám vỗ vỗ bả vai hắn, ngươi thế mà muốn để hắn tắm rửa rồi nấu
cơm cho ngươi?
"Ta cũng đã không được vào Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, ngươi có thể đáng thương ta
một chút được không?"
Đãi ngộ mà ngươi muốn, ngay cả Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất đều không hưởng thụ
được.
"Không được."
"Ai."
Buken thở dài, thân hình chợt biến mất.
Verden vô thức đưa tay, hắn có thể ngăn cản, chỉ cần suy nghĩ thì cấm chế trong
cơ thể Buken sẽ lập tức phong toả hắn, thậm chí là giết hắn.
Nhưng do dự một chút, vẫn là không làm như thế.
Buken xuất hiện ở trang viên Tâm Hải.
Ba người Rabota, Himilis, Delson, lập tức lấy ra Thánh khí và quyển trục, tiến
vào trạng thái phòng ngự.
"A!"
Dinah bị dọa đến nỗi thét lên, sau đó dựa theo bản năng lúc ở trong quân đoàn
mà đứng trước mặt Karen, lại bị Karen duỗi cánh tay ra ngăn lại.
Connor thì bắt lấy tay Karen, chuẩn bị cắn vào để biến thành bộ giáp phòng ngự
bất cứ lúc nào.
Karen mặt mỉm cười, nhìn Buken.
Buken đi đến trước mặt Karen, hỏi: "Ngươi là đang cố giả bộ hay là thật sự
không sợ?"
"Là không sợ."
"Vì sao, không sợ ta giết ngươi à?"
"Bởi vì, ta biết ngài đã từng làm Người Cầm Roi."
"Có chút thú vị …" Buken giơ tay lên, vỗ tay phát ra tiếng, bố trí một kết giới
chỉ có mình và Karen.
"Người Cầm Roi của các ngươi có bệnh, là do ta để lại, cho nên ngươi yên tâm,
hắn không ngồi được trên vị trí này quá lâu, trong khoảng thời gian không xa thì
ngươi sẽ mau chóng lên ngồi thôi, mau cám ơn ta đi."
"Ta sẽ cầu nguyện cầu phúc để Người Cầm Roi cơ thể khỏe mạnh."
"Ha ha, thằng nhóc này. Được rồi, không đùa ngươi nữa, ta thua, không đánh lại
hắn."
"Ừm, ta đã nhìn thấy."
"Hắn gian lận, dùng Thần khí, còn dắt rồng theo, cái này không công bằng,
đúng không?"
"Là có một chút."
"Con bạch tuộc kia ta đưa cho rồng của ngươi ăn, còn đồ của ta thì tặng cho
ngươi, ngươi có muốn lấy không?"
"Cá nhân ta cũng không muốn."
"Ồ?"
"Nhưng đây là tài sản của Đòn Roi Kỷ Luật, lẽ ra ta phải bảo hộ, phòng ngừa nó
bị xói mòn."
"A, nhưng ta còn có một yêu cầu."
"Ngài nói."
"Ta muốn ăn một bữa ngon tắm rửa thoải mái một lần, sau đó thay một bộ quần
áo sạch sẽ, cuối cùng lại đưa tiễn ta đi, những việc này để ngươi làm, ngươi có
đồng ý không?"
"Ta leo lên vị trí bây giờ từ dưới thấp."
"Ta hỏi ngươi có đồng ý hay không, ngươi đừng đổi chủ đề, không muốn thì
thôi, ta tìm cái vùng biển không người để tự nổ, còn có thể chơi trò nổ cá."
"Lúc thần bộc ta từng làm việc trong một Sở thẩm phán, Sở thẩm phán là kinh
doanh một Nhà Tang Lễ."
"Cho nên?"
"Trên phương diện quan tâm người đã khuất thì ta là dân chuyên nghiệp.”