Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Các ngươi điên rồi, các ngươi đang muốn làm gì!" Vẻ mặt của người phụ nữ

không dám tin, "Các ngươi có biết ngươi đứng phía sau là ai không?"

"Ta cảm thấy chúng ta có thể bỏ qua bớt quá trình này, bây giờ ngươi đang ở

đây, đang bị nhốt, mới là kẻ ở trong thế yếu, cho nên ta hi vọng ngươi có thể

nhìn rõ tình cảnh lúc này của mình, để hiệu suất của chúng ta cao hơn một

chút."

Người phụ nữ lại kiên trì nói: "Ta khuyên các ngươi tốt nhất bây giờ nên thả ta

ra, ta có thể cam đoan không truy cứu trách nhiệm của các ngươi."

Alfred có chút bất đắc dĩ lắc đầu, hỏi: "Điều tra được thân phận và bối cảnh của

cô ta hay chưa?"

Peia trả lời: "Biết vị trí cụ thể của nhà cô ta, trong nhà cũng có không ít người,

là một cái gia tộc có hệ thống tín ngưỡng, nhưng nhỏ yếu đến nỗi gần như

không đáng giá để nhắc tới."

Alfred cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay mình một chút, nói: "Như vậy đi, ngươi

còn có thời gian nửa tiếng để có thể cân nhắc, bởi vì trong nửa giờ sau chúng ta

sẽ tiến hành tập kích cái rạp chiếu phim kia.

Đến lúc đó, hẳn là sẽ bắt lấy một vài người có giá trị tình báo ngang với ngươi,

như vậy thì tầm quan trọng của ngươi sẽ hạ thấp xuống, bởi vì cùng một phần

tin tức tình báo thì chúng ta chỉ cần một, nhiều hơn cũng không ý nghĩa, mà

ngươi cũng sẽ mất đi thời cơ trở thành người làm chứng....

Dựa theo « Điều Lệ Trật Tự », ngươi và gia tộc nhỏ đằng sau ngươi đều sẽ bởi

vì việc này mà chịu liên lụy, mà Trật Tự Thần Giáo chúng ta đối với loại chuyện

này, phương pháp trừng phạt thường xuyên được sử dụng đó là khóa chặt tên tội

phạm như ngươi lại cùng chung với gia tộc;

Đừng nói mấy câu như là người nhà của ngươi không biết ngươi đang làm

chuyện này, bởi vì bọn hắn chắc chắn có hưởng thụ ích lợi từ công việc mà

ngươi làm ở nơi đó.

A, có điều ta sẽ nhân từ một chút, bởi vì đi quá trình thẩm phán sẽ khá chậm,

ngươi sẽ chờ đợi trong lúc tương đối lo nghĩ, ví như ngươi sẽ ảo tưởng rằng vào

lúc thẩm phán lúc thì sẽ có người nào xuất hiện để cứu vớt ngươi...

Mặc dù ta cũng không cảm thấy ngươi có giá trị để người khác cứu vớt, trong

lòng của ngươi cũng vô cùng rõ ràng; nhưng con người mà, không đến giây

phút cuối cùng cũng đều sẽ mang theo hy vọng mà tiếp tục sống.

Cho nên ta quyết định chờ đến sau khi chúng ta phát động tập kích xong thì sẽ

phái người đến gia tộc của ngươi để tiến hành điều tra tìm chứng cứ, mà cái gia

tộc nhỏ kia của ngươi sẽ kháng cự chống đối, công kích người của chúng ta.

Giống như vị tiểu thư này, trên cánh tay của cô ta sẽ xuất hiện một vết thương,

mà còn vị tiểu thư này, trên đùi của cô ta cũng sẽ xuất hiện một cái vết thương.

Cho nên, Peia, Fanni, đến lúc đó đừng nương tay, đừng để lại một kẻ nào bởi vì

bọn hắn đã công kích các cô."

"Đúng."

"Đúng."

"Nhưng mà lúc giết người, chọn một người lớn tuổi nhất và một người tuổi tác

nhỏ nhất, cố hết sức mà giữ thi thể của bọn họ hoàn chỉnh, đến lúc đó có thể

Thức tỉnh, để bọn họ cùng gặp gỡ lần cuối với cô ta, trò chuyện tán gẫu gì đó.

Ngươi nhìn xem, ta tốt bụng đến dường nào, giúp ngươi bỏ qua việc suy nghĩ

đau khổ, còn giải quyết vấn đề về nỗi nhớ nhung người nhà cho ngươi."

Người phụ nữ cắn răng, nhìn chằm chặp Alfred.

Đây là một sự uy hiếp cực kỳ thường gặp, nhưng lời nói tương tự như thế khi

được nói ra từ trong miệng của Alfred, lại giống như là có một loại ma lực khác

thường, rất dễ dàng kích động cảm xúc của người khác, đưa họ vào trong vòng

xoáy của cảm xúc.

Còn có một điểm nữa đó chính là, đừng tưởng rằng những người hay tra tấn

người khác, hay nhìn thấy cái chết sẽ xem nhẹ cái chết, bởi vì bản thân bọn hắn

là người tra tấn, bọn hắn sẽ không thay thế mình vào thảm trạng của người bị tra

tấn.

Dùng gót giày để suy nghĩ thì cũng không có khả năng tin tưởng rằng bên trong

đám người như vậy sẽ xuất hiện cái loại người thà chết cũng không khuất phục

kia.

Người phụ nữ hỏi: "Nếu như ta phối hợp các ngươi, các ngươi có thể đảm bảo

ta sẽ sống sao?"

"Không thể." Alfred lắc đầu, "Ngươi tám phần mười vẫn là phải chết, nhưng

người nhà của ngươi, có thể giảm bớt sự dính líu, đây là lời hứa hẹn có thành ý

nhất mà ta có thể đưa ra."

"Cảm ơn."

"Không cần khách khí."

Sau khi nghe xong người phụ nữ báo cáo, Alfred mang theo Fanny cùng Peia đi

ra khỏi phòng sang phòng bên cạnh.

"Kế hoạch tác chiến có thể tiến hành một vài thay đổi nhỏ, bởi vì chúng ta đã

biết địa điểm của khu chuẩn bị đồ ăn và nhà kho, cũng biết vị trí két sắt của sổ

sách và tài liệu về hội viên cao cấp, mục đích hàng đầu của lần tiến công này

của chúng ta là những thứ này.

Tiểu thư Fanny, cô cũng không có vấn đề gì chứ?"

"Sau khi bắt đầu hành động, ta sẽ tiến hành dẫn đầu."

"Ừm, tốt."

Alfred cầm lên điện thoại, nói với bọn họ: "Vậy trước hết các cô hãy đi qua phía

đại sảnh để tập hợp cùng mọi người đi."

"Được rồi, vất vả anh rồi, Alfred."

"Chúng ta là đồng đội."

Fanni và Peia đi tới đại sảnh, nơi này có hơn mười người, Ventura, Bart, Ashley,

Blanche, Philomena, Mas đang chờ ở chỗ này, Wind mang theo người của tiểu

đội chó săn ở chỗ này, đội của Gendi cũng ở nơi đây, cộng thêm ba tiểu đội Đòn

Roi Kỷ Luật khác được Neo mời đến để vây bắt "Tàn dư Ánh Sáng"....

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Ventura đi đến trước, đặt ống nghe sang một

bên.

Alfred bắt đầu nói chuyện, âm thanh bên đầu dây điện thoại bên kia được phóng

đại, âm thanh của "Neo" xuất hiện.

"Trong quá trình hành động kế tiếp, yêu cầu của ta đối với tất cả mọi người chỉ

có một, nhớ kỹ, chúng ta không phải là cảnh sát, cho nên trong lúc tiến công,

gặp phải bất cứ hành động chống đối nào, toàn bộ đều coi như mục tiêu có thể

giết chết, ta không hi vọng các ngươi do dự dẫn đến lần hành động này bị thiệt

hại nhiều người.

Đương nhiên, trong điều kiện cho phép, các ngươi có thể căn cứ theo phán đoán

của mình, giữ lại mấy người sống mà các ngươi cảm thấy có giá trị, tiêu chuẩn

thì do tự các ngươi tính toán, tóm lại, bảo vệ chính mình cho tốt.

Chúng ta là đi ăn thịt!

Bây giờ,

Ta tuyên bố,

Bắt đầu hành động!"

Sau khi thông báo tuyên bố hành động xong, Alfred cúp điện thoại.

"Bắt chước giọng nói của Neo lúc đầu quả thật có chút khó khăn."

Bây giờ Neo cũng không ở nơi này, cho nên Alfred không thể không một người

diễn hai vai, vẫn tốt là Alfred đã hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn.

Đi đến bên cửa sổ, nhìn về phía các tiểu đội đang tiến hành bao vây xung quanh

rạp chiếu phim, Alfred yên lặng châm một điếu thuốc lá cho mình, sau khi phun

ra một ngụm sương mù, Alfred không khỏi cười nói:

"Ha ha, chủ nhiệm Neo thật thú vị, thế mà muốn mời ta làm thư ký cho hắn."

Gạt tàn thuốc,

"Làm thư ký cho ngươi làm chi, ngươi cũng sẽ không viết nhật ký."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK