Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"A a a!"

Laure rốt cục không kiên trì nổi nữa, quỳ rạp trên đất, vừa khóc thân hình vừa

biến mất.

Leon nhìn thoáng qua vị trí Laure biến mất, giống như là cái xác không hồn,

tiếp tục đi tới.

Đúng vậy, tất cả mọi người ở đây, bao gồm Karen, mọi người bây giờ cũng đã

biến thành cái xác không hồn.

Tinh thần và vẻ mặt của Karen bây giờ không có vấn đề, nhưng những nơi bị

"Đóng băng" và "Biến mất" trên cơ thể cũng không ít hơn người khác, cục diện

là ngang hàng, chỉ có điều thực sự không giống, là nội tại và tâm tính.

Lúc này, bên cạnh xuất hiện một dòng suối nhỏ, bên trong dòng suối nhỏ có

nước đang chảy, còn có từng chiếc từng chiếc thuyền nhỏ, trên thuyền nhỏ có để

cà phê nóng hổi cùng canh thịt.

Đã không ai sẽ để ý đến cảnh tượng này xuất hiện ở đây phải chăng có phù hợp

Logic hay không, khi nó xuất hiện lúc, có bảy tám bóng người lần lượt không

nhịn được sự mê hoặc, nhảy vào trong dòng nước rồi biến mất.

Trên ngọn núi này, chỉ còn lại không tới hai mươi người.

Mà lúc này, bất kể là gió sương hay vẫn là đóng băng, trong nháy mắt tăng lên

gấp đôi!

Trong chốc lát, lại có không ít người lựa chọn rời khỏi đây, phòng tuyến tâm lý

của bọn họ đã bị đánh gục bởi sự tăng lên gấp đôi một cách bất ngờ này.

Lúc này, chắc là chỉ còn lại khoảng mười người, bởi vì biên độ đóng băng và

gió tuyết đã hạ xuống, tạm thời cân bằng lại.

Karen đã có kinh nghiệm, mỗi lần tăng lên hạ xuống, cũng là để giảm bớt số

lượng người, trọng tài đang điều khiển thế cuộc.

Từ mười chọn ra năm, đã vào trận chung kết!

Lúc này tên thanh niên Kỵ Sĩ Đoàn phía bên phải lại nhìn về phía Karen, sự

phẫn nộ cùng với kiêu ngạo trong mắt đã không thấy nữa, mà là toát ra một sự

kính nể thuần túy, bởi vì quân nhân, kính nể kẻ mạnh!

"Ka... Karen... Bỏ... bỏ tôi xuống... Anh... Anh cố lên..."

Richard rõ ràng, đến giai đoạn sau cùng, cậu ta cũng rất khát vọng có thể bước

chân vào danh sách, nhưng cậu ta sợ bởi vì mình, dẫn đến Karen không cách

nào tiến vào danh sách.

Sự mê hoặc của việc có tên trong danh sách và sự áy náy nếu vì cậu ta mà

Karen thất bại, khiến cậu ta lựa chọn cái thứ hai.

Bởi vì sự thật đã chứng minh, Karen thật sự đã kéo cậu ta gắng gượng đến bước

này, Karen nhất định có thể tiến vào trong danh sách, nếu như không có vướng

víu là mình bên cạnh!

Karen biết, Richard không phải là đang diễn kịch kể khổ, bởi vì trong thời điểm

cực đoan này, tất cả mọi người đề trong trạng thái người không ra người quỷ

không ra quỷ, nếu như Richard còn có thừa sức diễn kịch, vậy cậu hoàn toàn có

thể tự mình đứng lên mà đi về phía trước.

Trên thực tế, phần lớn người ở đây vào lúc này đều đã chết lặng, cho nên,

Richard nói ra chính là những lời trong lòng.

Người, chính ra như vậy, bất kể là thân thích hay vẫn là bạn bè, nếu như đối

phương cố ý muốn lợi dung ngươi, vậy ngươi để hắn lời được 1 Rael thì ngươi

cũng sẽ thấy khó chịu, nếu như đối phương vẫn luôn giữ một khoảng cách

không lợi dụng ngươi, còn lo lắng cho ngươi, như vậy thì cho dù tiêu mất 1000

Rael thì ngươi cũng vui vẻ đồng ý.

Cánh tay của Karen đã biến mất, nhưng anh vẫn "Túm" lấy Richard như cũ, để

linh hồn của cậu ta có thể tiếp tục duy trì trạng thái tiến lên.

"Tiếp tục, sắp đến rồi."

"Không thể... Liên lụy... anh được..."

"Lại kiên trì thêm một hồi, sắp rồi."

"Buông... ra đi... Rốt cuộc... thì... tôi đang... Gian lận..."

"Chúng ta, là anh em."

Nếu như cậu xem đây là gian lận, vậy thì tôi có phải xem như là đang trộm đề?

Lúc này, người đi phía trước Leon không thể tiếp tục kiên trì được nữa, hắn

bỗng nhiên quay người, dùng cơ thể tàn tạ trực tiếp đánh về phía Leon, đụng

ngã Leon.

Leon vốn cũng chỉ vào một hơi cuối cùng để duy trì, bị va chạm như vậy, trực

tiếp xì hơi, thân hình biến mất.

Đây là vì vị trí, không từ thủ đoạn, đương nhiên, trên quy tắc cũng không nói là

không thể làm như vậy, chỉ có điều nếu làm như vậy thì giá phải trả có lẽ sẽ hơi

lớn, không chỉ khiến mình trở thành mục tiêu khiến người khác đề phòng, quan

trọng hơn đó là còn rất dễ dàng đắc tội với người khác.

10 còn 9!

Người khiến Leon ra ngoài, ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Karen.

Sau khi nhìn thấy màn này,

Ashley ở bên trái, một nửa khuôn mặt đã biến mất quay đầu nhìn về phía Karen.

Thanh niên Kỵ Sĩ Đoàn phía bên phải, cũng quay đầu nhìn về phía Karen.

Thiếu niên chơi cục đá sau lưng, cũng dời ánh mắt nhìn vào Karen.

Cô gái ngủ gật đã tỉnh giấc, trên mặt toàn là nước mặt cũng nhìn chằm chằm

Karen.

Bởi vì Karen còn dắt theo một người, chỉ cần Karen ngã xuống, vậy thì đối thủ

cạnh tranh trong nháy mắt sẽ từ 9 còn 7!

Nhưng lập tức,

Người đụng ngã Leon và bao gồm tất cả mọi người xung quanh, đều dời ánh

mắt khỏi người của Karen.

Bọn họ biết rõ đi đến nơi này gian nan và khó khăn đến dường nào, mà Karen,

lại còn có thể mang theo một tên vướng víu bên cạnh.

Cho nên,

Người này,

Không thể trêu chọc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK