phong.
Cuối cùng thậm chí còn tấn công tiêu diệt căn cứ của Địa âm cung, hủy diệt nơi
ở của kẻ địch.
Nhưng Mặc âm Thiên tôn và mấy tên đệ tử của hắn lại đều còn sống.
Những năm nay vẫn đang chống đối lại Xích âm cung.
“Độ bảo mật của các ngươi không đủ!”
Mặc âm Thiên tôn đem theo ba tên đệ tử Đế cảnh cửu trọng và mười tên đồ tôn
Đế cảnh bát trọng, chậm rãi bay lại gần.
“Chuyện lớn như vậy, ngươi nghĩ rằng có thể giấu được bổn tọa sao?”
Làm kẻ địch không đội trời chung với Xích âm cung nhiều năm như vậy, hắn
không thể không sắp xếp tai mắt ở bên đó.
Cho dù không nghe thấy đám người Diệt Dương và Khương Thành rốt cuộc đã
đạt được hợp tác gì, nhưng chung quy vẫn biết Xích âm cung có cầu cứu
Khương Thành.
Vì người này, thậm chí còn thu thập tài nguyên.
Sau đó lại điều tra một chút lai lịch trước đây của Khương Thành, tự nhiên sẽ
đoán ra hết.
Hắn đắc ý nhìn Diệt Dương Thiên tôn một cái.
“Ta còn phải đa tạ các ngươi mở đường ở phía trước cho ta nữa.”
“Nếu không thì, ta đâu có cơ hội lấy được Thiên đạo chứ?”
“Lấy được Thiên đạo?”
Nhìn thấy bọn họ, Diệt Dương Thiên tôn sau sự kinh hãi ngắn ngủi, dần dần thở
phào một cái.
“Chỉ dựa vào các ngươi?”
“Mặc m, nếu như ngươi vẫn luôn ẩn náu ở trong chỗ tối, có lẽ ta vẫn thật sự bó
tay với ngươi.”
“Nhưng ngươi lại ngu xuẩn đem theo đồ tử đồ tôn chạy đến trước mặt ta…”
“Xem ra, đúng là lòng tham không đáy khiến cho con người ta phải diệt vong
mà!”
Địa âm cung sau khi bị hủy diệt, sức mạnh đã không còn lớn như trước.
Căn nguyên âm căn bản đều bị bên Xích âm cung chiếm giữ, bên đó cũng
không phát triển được.
Cùng là Thiên tôn, cũng là có phân biệt mạnh yếu.
Diệt Dương Thiên tôn nắm chắc tuyệt đối đánh bại được Mặc âm Thiên tôn.
Mà sáu vị Tôn giả bên này, cũng có thể nhẹ nhàng xử lý ba vị đế cảnh cửu trọng
ở đối diện kia.
“Đây là các ngươi tự mình dâng đến đó!”
“Hôm nay chính là ngày tiêu diệt hoàn toàn nghịch đồ Địa âm cung các ngươi!”
Những Tôn giả của Xích âm cung cũng ha ha cười lớn.
“Đúng thế, hôm nay vừa lấy được căn nguyên, lại tiêu diệt được một kẻ địch
lớn, đúng là song hỷ lâm môn mà!”
Hu la la, bọn họ mở rộng vòng bao vây, bao vây Địa âm cung lại với nhau.
Khương Thành nhìn thấy cảnh này rất sầu não.
Ca không có thể diện như vậy sao?
Lại tiện thể bị tiêu diệt cùng?
Có điều vẫn chưa đợi hắn lên tiếng, vị Mặc âm Thiên tôn kia đã cười khặc khặc
lên tiếng rồi.
“Diệt Dương, sự tưởng bở của ngươi đúng là không thay đổi chút nào.”
“Ngươi cho rằng ta sẽ ngu xuẩn như vậy sao?”
Nói xong, hắn hướng về phía sau trong những cơn gió kia hét một tiếng.
“Ra cả đi, tiếp tục ẩn náu cũng không có ý nghĩa nữa.”
Cùng với tiếng nói của hắn, lại có tận mấy nhóm người bước trên bầu trời sao
bay ra.
Mà sau khi nhìn thấy những người này, Diệt Dương Thiên tôn hoàn toàn mất đi
bình tĩnh rồi.
“Phần Tinh Thiên tôn!”
“Viêm Cực Thiên tôn!”
“Si Thước Thiên tôn!”
“Tiên Diêu Thiên tôn!”
“Trường Dương Thiên tôn!”
Hắn cảm thấy thế cục có chút không hay.
“Sao các ngươi đều đến cả rồi?”
Năm vị Thiên tôn này, hai vị trước đến từ Chân giới Hỏa, ba vị sau đến từ Chân
giới Dương.
Phía sau năm người đều đem theo mấy tên thuộc hạ và đệ tử đế cảnh cửu trọng.
Nói về đội ngũ, người nào người nấy đều không cạnh kém Xích âm cung.
Mặc dù năm người này đều tự mình làm trận, không có hai vị nào đứng cùng
nhau, nhưng chắc chắn không phải là minh hữu của Xích âm cung.
Gần triệu năm nay, Chân giới âm và nhị đại chân giới này cũng đã hỗn chiến
không biết bao nhiêu lần, là kẻ địch thật sự.
Vốn dĩ miếng thịt đã tới miệng, đột nhiên xuất hiện nhiều Thiên tôn như vậy
đến cướp, cơ hội của Diệt Dương Thiên tôn liền mong manh hơn rất nhiều lần.
Thiên đạo cũng không phải nói ngươi bay vào trong liền lập tức có thể nắm giữ
được.
Dựa theo cách nói của Nguyên Tiên giới năm đó, còn có một quá trình dài đằng
đẵng.
Bây giờ bị nhiều người như vậy nhắm vào, ai sẽ cho ngươi cái cơ hội này chứ?
Cơ hội tốt trở thành như vậy, không cần nghĩ cũng biết Diệt Dương Thiên tôn
thất vọng và phẫn nộ chừng nào.
“Mặc m, tên cẩu tặc nhà ngươi, vậy mà lại cấu kết với kẻ địch ngoại giới!”
“Để lộ cơ hội của phái ta, ngươi không được chết tử tế!”
Đối diện với ánh mắt hung ác giống như muốn ăn tươi nuốt sống người khác kia
của hắn, Mặc âm Thiên tôn hoàn toàn không phủ nhận tội danh bản thân cấu kết
với kẻ địch, thậm chí còn trả đũa lại.
“Cái gì cấu kết với ngoại địch, Xích âm cung các người chính là kẻ thù không
đội trời chung của ta.”
“Còn về bọn họ? Mặc dù không phải là bằng hữu gì, nhưng cũng nhìn thuận
mắt hơn ngươi.”
Hắn cười trên nỗi đau của người khác nói: “Chỉ cần chuyện tốt của Xích âm
cung các người bị phá hỏng, ta còn vui không hết!”
Mặc dù nói như vậy, hắn cũng không thể nào không có chút suy nghĩ gì về
Thiên đạo.
“Chỉ đáng tiếc, bên phía Băng giới lá gan quá nhỏ, sau khi tin tức của ta truyền
ra ngoài, hai vị Thiên tôn ở bên đó đều không dám đến.”
“Nếu không thì, hôm nay sẽ càng thêm náo nhiệt rồi.”
Nghe giọng điệu này của hắn, cũng rất tiếc nuối trận đánh ngày hôm nay chưa
đủ lớn.
Thành Ca ở bên cạnh thầm nhếch mép, không phải hai vị Thiên tôn Băng giới
kia lá gan nhỏ.
Mà là bọn họ đều không thể đến được.
Băng Cực Thiên tôn bị thương nặng vẫn chưa lành.
Minh Quyết Thiên tôn dã tâm bừng bừng cùng hạng với các ngươi đã bị ca giết
chết trước rồi.
Hắn đang muốn đứng ra nói đôi câu, năm vị Thiên tôn mới đến đã một lần nữa
hình thành một vòng vây ở bên ngoài, bao vây đám người của Xích âm cung lại.
“Diệt Dương, ngươi đã nghĩ xong sẽ chết như thế nào chưa?”
“Thiên đạo này, xem ra là không có phần của ngươi nữa rồi.”
Năm vị Thiên tôn vẻ mặt ngập tràn nụ cười lạnh lẽo.
“Xích âm cung các người đúng thật là giỏi nhẫn nhịn, lại còn có thể hợp tác với
kẻ thù.”
“Ngay cả bọn ta cũng không thể không phục tầm nhìn này của ngươi.”
“Có điều thật đáng tiếc, tất cả sự cố gắng của ngươi đều xem như là may áo
cưới cho bọn ta!”
“Yên tâm, bổn Thiên tôn sau khi nắm giữ Thiên đạo, sẽ nhớ đến ý tốt của ngươi
ha ha ha ha ha…”
Suy nghĩ muốn giết chết Diệt Dương Thiên tôn của Mặc âm Thiên tôn, không
nhịn được liên tục thúc giục.
“Giết chết hắn sớm một chút, để tránh xảy ra chuyện ngoài dự tính.”
Vẻ mặt của năm người còn lại cũng sững một cái.
“Đúng thế, giết chết hắn trước!”
Đám cao thủ Xích âm cung bị bao vây bên trong vẻ mặt ngập tràn phẫn nộ và
hoang mang.
Bị sáu vị Thiên tôn này tấn công, Xích âm cung e là một tên cũng không thể
sống sót trở về.
Càng không cần phải nói đến nắm giữ Thiên đạo gì gì đó.
Thế nhưng Diệt Dương Thiên tôn ở chính giữa lại không hề tuyệt vọng.
Vị cường giả có uy tín lâu đời sống từ thời Nguyên Tiên giới đến giờ nhanh
chóng trấn tĩnh lại.
Nhìn sáu vị đại Thiên tôn này, trong mắt hắn ngập tràn chế nhạo.
“Ta muốn hỏi một chút, sau khi giết chết ta thì sao?”
“Thiên đạo thuộc về ai?”
“Lẽ nào sáu người các ngươi bằng lòng chia đều Thiên đạo sao?”
“Còn nữa, những đồ tử đồ tôn mà các ngươi đem theo, bọn họ có thể nhận được
gì?”
Lời này của hắn rõ ràng là ly gián chia rẽ, thuộc về âm mưu, nhưng hiệu quả vô
cùng rõ rệt.
Sắc mặt của từng người có mặt ở hiện trường đều bắt đầu trở nên không tự
nhiên.
Đúng thế, sau khi xử lý xong Diệt Dương Thiên tôn, sáu người bọn họ vẫn cần
phải liều mạng ngươi chết ta sống.
Chia đều Thiên đạo?
Loại chuyện này nghĩ thôi cũng biết không thể nào.
Có thể độc chiếm ai lại bằng lòng chia đều với người khác chứ?
Mà những Đế cảnh bát trọng và cửu trọng mà bọn họ đem theo kia, đều tỏ ra tế
nhị.
Thiên đạo này… ai không muốn được chia phần?
Vấn đề là Thiên tôn dẫn đầu bọn họ có bằng lòng chia cho các ngươi một phần
không?
Loại chuyện này nói ra đủ để khiến cho 996 đới sư môn mâu thuẫn nội bộ, chia
rẽ đó lão huynh!
Thế là, bầu không khí ở hiện trường đột nhiên liền kỳ lạ trở nên ngượng ngập.