lớn.
Huống hồ trong việc đột phá những cảnh giới này, hắn không gặp bất cứ bình
cảnh nào cả.
Cảm ngộ võ đạo, hắn cũng đã sánh vai với Thiên Đế ở Tiên giới.
Cảnh giới Huyền Văn, một ngàn Huyền Văn của hắn ngang bằng với cảnh giới
của Đế Huyền cảnh.
Còn có sự kỳ diệu của chính công pháp “Thái Huyền Luyện Thần Chân Kinh”
cấp Chí Tôn, về cơ bản ngồi ăn cũng có thể chuyển thành tu vi để thăng cấp.
Sau khi lên đến Động Huyền cảnh, huyền phách của hắn cũng có biến hóa.
Sức mạnh tỏa ra mạnh hơn Cực Huyền cảnh ít nhất mười lần, làm cho những
huyền văn kia trở nên sáng chói và trở nên sống động hơn.
Sức mạnh của huyền văn, vốn dĩ đến từ huyền phách.
Những người khác khi lên tới Động Huyền sức mạnh cũng chỉ tăng lên vài lần.
Đối với Khương chưởng môn mà nói, phạm vi gia tăng này là quá rộng.
Tuy nhiên, hắn cũng không hào hứng lắm.
Bởi vì đây chỉ là sức mạnh của hệ thống huyền tu.
Nếu bây giờ hắn sử dụng huyền lực, vậy thì cùng lắm chỉ có thể vượt cấp để xử
lý một người có Minh Huyền cảnh.
Bên cạnh đó, hắn nhận ra hắn cần quá nhiều Huyền Nguyên Quả để có thể
thăng cấp.
Bình thường từ Cực Huyền cảnh lên tới Động Huyền cảnh, nếu như không gặp
phải bình cảnh, chỉ cần cùng lắm là hai ba trăm Huyền Nguyên Quả là đủ.
Vậy mà hắn đã sử dụng hơn nghìn quả…
“Có vẻ như đó là do có quá nhiều thứ cần phải thăng cấp, một nghìn huyền văn
đúng là quá nhiều.”
Sau đó, hắn không ngừng cố gắng, tiếp tục ăn Huyền Nguyên quả.
Động Huyền nhị trọng.
Động Huyền tam trọng.
……
Động Huyền cửu trọng.
Sau khi ăn hàng chục nghìn Huyền Nguyên Quả, hắn đã thành công đột phá đến
Minh Huyền cảnh.
Sức mạnh mà huyền phách có thể cung cấp cho huyền văn lúc này lại tăng thêm
mười lần.
“Là lá la…”
Thương Linh hóa thân thành rồng ở bên ngoài hưng phấn bay lượn vòng vòng,
nhanh đến mức giống như một đám sương mù mờ ảo.
Sức mạnh huyền văn của Khương Thành càng mạnh, thì sức mạnh tốc độ mà
nàng có thể nhận được từ Huyền văn tốc độ càng nhiều.
Nếu Thành Ca có thể được thăng cấp lên Đế Huyền cảnh trong tương lai, vậy
thì cô cũng có thể thể hiện được sức mạnh tương đương với một Chuẩn Đế tốc
độ.
Hơn nữa, thứ được dùng cũng chính là huyền lực.
“Mau mau thăng cấp, tiếp tục thăng cấp đi!”
Dưới sự thúc giục của nàng, Thành Ca tiếp tục điên cuồng hấp thụ Huyền
Nguyên Quả.
Chẳng bao lâu sau, hàng chục ngàn Huyền Nguyên Quả thất phẩm của Thần
điện tam tộc đều đã cạn kiệt.
Hắn không thể không sử dụng quả ngũ phẩm và lục phẩm.
Cứ như vậy, bận rộn đến tận nửa đêm, cảnh giới của hắn cuối cùng cũng đã đột
phá đến Địa Huyền cảnh.
Cuối cùng hắn cũng cảm nhận được sự triệu hồi của Thượng tầng.
Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể phi thăng bất cứ lúc nào.
Nhìn vào những Huyền Nguyên Quả tứ ngũ lục phẩm còn lại, hắn quyết định
tiếp tục nỗ lực.
Sau khi nâng cảnh giới của mình lên tới Địa Huyền tam trọng, hắn tiếp tục vào
hệ thống thương thành để đổi hàng nghìn Huyền Nguyên Quả cấp chín, cuối
cùng nâng cảnh giới của mình lên tới Địa Huyền cửu trọng, sau đó mới dừng
lại.
Hắn không sử dụng phương pháp ngăn chặn của thần điện, nếu như hắn đột phá
đến Thiên Huyền cảnh, hắn sẽ bị buộc phải phi thăng ngay lập tức.
Đẩy mạnh cánh cửa của tĩnh thất, thời gian đã đến ngày hôm sau.
Lê Hàn Ngọc đã đợi hắn ở bên ngoài.
Ngay khi nhìn thấy hắn, nàng không thể không lùi lại một bước.
“Ngươi…”
“Tại sao ngươi lại đến Địa Huyền cửu trọng?”
Cả đời này Lê Hàn Ngọc chỉ có một vài cú sốc, tất cả đều xuất hiện trên người
của Khương hiền giả.
Nhìn thấy phản ứng của nàng, Thành Ca rất hài lòng.
Hắn cố tình giả vờ như không đáng kể, tự nhiên nói: “Tối qua ta tu đã luyện một
chút, điều này không phải là rất bình thường sao?”
Sau đó, người phụ nữ trước mặt hắn triệt để không nói nên lời.
Trước đây, không ai dám ra vẻ làm màu trước mặt Lê mỹ nhân, thậm chí nàng
còn không biết làm màu là gì, cũng không có kiến thức gì về việc này.
Người đầu tiên ra vẻ làm màu mà nàng gặp phải cũng là Thành Ca.
Kết quả là, cái tên này vẫn là một tên trùm làm màu, đúng là nghiệp chướng mà.
Khi cả hai đến chủ điện, Thủy Linh điện chủ và Hoả Linh điện chủ đã đợi sẵn từ
trước.
Những cánh hoa ở hai bên dải băng từ trên trời rơi xuống, thú quý bay lượn.
Hiệu ứng linh văn chiếu sáng bầu trời với nhiều màu sắc rực rỡ.
Khiến cho nhiều tu sĩ bên ngoài thần điện dừng lại vì thắc mắc, tò mò không
biết chuyện gì đã xảy ra.
Hoa Linh điện chủ cười to bước lên cháo đón họ.
“Ha ha ha, Đại hiền giả sắp phi thăng sao?”
“Đây là một sự kiện tuyệt vời, chúng ta phải ăn mừng thật lớn!”
“Đúng vậy, đúng vậy, phi thăng không phải là chuyện tầm thường.”
Các vị điện chủ hôm qua đã thảo luận xong, mặc dù cảnh giới của Khương hiền
giả thấp và không thể phi thăng được. Nhưng mọi người vẫn phải giả vờ rằng
hắn có thể phi thăng, tổ chức cho hắn một buổi lễ chúc mừng long trọng.
An ủi trạng thái tinh thần không cân bằng của hắn.
“Khách khí, khách khí quá rồi, ha ha!”
Trong lòng Thành Ca nghĩ rằng các ngươi đúng là rất hiểu chuyện, biết rằng hắn
thích phô trương.
Đúng là không phí công dạy Huyền thuật cấp Chí Tôn.
“Đúng vậy!”
“Chuyện của Khương hiền giả là ưu tiên hàng đầu của thần điện.”
Lôi Linh điện chủ và Thổ Linh điện chủ cũng theo trình tự chúc mừng đã được
diễn tập trước, bay ra ngoài cùng hàng trăm nữ đệ tử.
Họ cũng biết khẩu vị của Thành ca.
Các nữ đệ tử được chia thành hai nhóm, trên tay cầm bó hoa.
“Chúc mừng Khương hiền giả!”
“Chúc mừng Khương hiền giả!”
Mọi người đồng thanh, phải nói là rất náo nhiệt.
Thành Ca cực kỳ vui mừng, suýt chút nữa là không muốn rời đi.
“Ngươi nhiệt tình như vậy, ta làm sao lại xấu hổ.”
Lôi Linh điện chủ cười: “Ha ha, Đại hiền giả nói quá rồi, đối với sự đóng góp
của ngươi với thần điện thì bất cứ nghi thức nào cũng đều là không đủ!”
Nhưng sau đó, hắn không thể cười được nữa.
“Ngươi, cảnh giới của ngươi!”
Không chỉ hắn, ánh mắt của ba vị điện chủ còn lại cũng trợn tròn.
Giống như nhìn thấy một con quái vật.
Cuối cùng bọn họ cũng đã nhìn thấy cảnh giới hiện giờ của Thành Ca.
“Tại sao ngươi lại trở thành Địa Huyền tầng thứ chín?”
Hôm qua bọn họ còn nói rằng hắn không thể tăng hai mươi chín tiểu cảnh giới
cùng một lúc.
Giờ thì hay rồi, người ta đã tăng tận ba mươi chín tiểu cảnh giới cùng một lúc.
“Chuyện này, chuyện này làm sao mà có thể?”
“Ta có nhìn nhầm không vậy?”
Bốn vị điện chủ há miệng thành hình chữ O, mắt cũng trợn tròn choáng váng.
“Ha ha, vốn dĩ muốn phi thăng thì cần phải đạt tới Địa Huyền cảnh mà, nếu
không thì ta phi thăng thế nào?”
Thành Ca vỗ vai Hỏa Linh điện chủ, cười tủm tỉm nói: “Không phải là các
ngươi đến để chúc mừng việc ta phi thăng sao, tại sao lại ngạc nhiên như vậy?”
“Việc ta đặt tới Địa Huyền cảnh là chuyện rất bình thường mà!”
Bình thường cái quái gì!
Bốn vị điện chủ thật sự cạn lời.
Thổ Linh điện chủ lắp bắp nói: “Nhưng mà, nhưng mà lần trước gặp mặt ngươi
vẫn…”
Hắn nhớ rằng lần cuối cùng hắn nhìn thấy Thành ca là nửa tháng trước.
Vào thời điểm đó người này vẫn là một Cực Huyền nhất trọng hàng thật giá
thật.
Lúc đó, hắn vẫn thầm thở dài, bày tỏ sự tiếc nuối.
Tới giờ chỉ mới qua bao lâu?
Hơn nữa, Lê Hàn Ngọc, người không bao giờ nói dối, cũng xác nhận rằng ngày
hôm qua hắn vẫn còn là Cực Huyền nhất trọng!
Bây giờ chỉ mới qua một đêm…
Trước khi Thành Cao trả lời, Chiến Linh điện chủ và Quang Minh cũng đã thực
hiện xong trình tự chúc mừng theo quy ước, bay xuống cùng với rất nhiều hiệu
ứng tuyệt đẹp.
Chỉ nhìn thấy bầu trời cao đột nhiên xuất hiện hàng vạn bức ảnh lưu niệm.
Chính là quang cảnh của các chi nhánh thần điện khác, các làng xóm của các bộ
tộc khác nhau.
Lúc này, trong mỗi cảnh quay, có hàng ngàn người đang mỉm cười cổ vũ trước
“máy quay”.
Trong số những người này có người ở Địa Huyền cảnh, Cực Huyền cảnh cũng
có người ở Phàm Huyền cảnh.
Có già có trẻ, cả nam lẫn nữ, mọi người đều đồng thanh “chúc phúc” cho
Khương hiền giả.
“Xin chúc mừng Đại hiền giả!”
“Khương hiền giả vĩ đại!”
“Xin chúc mừng Khương hiền giả…”
“Khương hiền giả vĩnh viễn bất tử!”