bí mật.
Biết hắn không phải vị Thương Long Đại Đế kia.
Hơn nữa sau khi tiếp cận, bọn họ cũng nhanh chóng nhìn ra, cảnh giới của Cửu
Văn Thương Long này kỳ thật vẫn chưa đến Chuẩn Đế.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là bọn họ dám tỏ thái độ ngạo mạn!
Ưu thế của chủng tộc và huyết mạch bày ra đó.
Nếu nói Dực Long được xem như chư hầu một phương hết sức quan trọng trong
Long Tộc, vậy Thương Long chính là hoàng Tộc ngang hàng cùng Kim Long
và Thanh Long.
Một khi Cửu Văn Thương Long trở thành Chuẩn Đế, đánh bảy tám Dực Long
cũng không thành vấn đề.
Không phải bởi vì Dực Long yếu, mà là bởi vì bên trong Long Tộc, còn có
chênh lệch cấp bậc tạo thành áp chế bẩm sinh.
“Ồ, ta là Thương Thành.”
“Trước đây vẫn luôn lưu lạc bên ngoài, bây giờ cuối cùng cũng đã trở lại tổ
chức.”
Thành ca thuận miệng nói bừa ra một cái thân phận.
Hắn không hề lo lắng bại lộ thân phận gì đấy, bởi vì hiện tại hắn chính là Long
Tộc thật sự.
Từ đầu đến chân, bất kì phương diện nào cũng đều thuần túy hơn so mấy Dực
Long trước mặt này.
“Lưu lạc ở bên ngoài?”
Dực Long Chuẩn Đế Dực Không và Kim Lang Chuẩn Đế Hiêu Tùng tỏ ra bản
thân đã nảy sinh ra nhận thức mới.
Kẻ đặc biệt này chính là Cửu Văn Thương Long!
Trước mắt trong Thương Long tộc, cũng chỉ có một vị đạt tới huyết mạch bậc
này, đó chính là Thương Long Đại Đế tối cao.
Có thể tưởng tượng được chuyện này khó đến nhường nào, quý giá bao nhiêu.
Một vị vật báu hiếm thấy trên đời như vậy, thế mà trước đây vẫn luôn lưu lạc
bên ngoài, Long Tộc lại không biết?
Chuyện này cũng quá không hợp lẽ thường nhỉ?
Chuyện này hoàn toàn do việc không làm tròn trách nhiệm của cả Yêu giới!
Trong nhất thời, hai vị Yêu tộc Chuẩn Đế đều có chút lúng túng, không biết nên
dùng thái độ như thế nào để đối mặt với vị này.
“Khụ, vậy hoan nghênh hoan nghênh!”
“Hoan nghênh ngươi trở về!”
Căn bản không cần cái gì mà nghiệm chứng thân phận, lại càng không cần dùng
cái gọi là lệnh bài giống như bên phía Tiên tộc.
Huyết mạch chính là cách chứng minh thân phận tốt nhất, không sai được.
Làm màu cũng làm đủ rồi, Thành ca thu nhỏ dáng người Thương Long của
mình lại mấy triệu lần.
Dực Không và Hiêu Tùng giống như đón tiếp khách quý theo quy cách cao
nhất, nhiệt tình mời hắn đến bộ chỉ huy trong cung Yêu Tiên gần đó.
Đồng thời phái người cấp tốc đi thông báo cho Thương Long tộc.
Một vị Cửu Văn Thương Long “trở về”, chuyện này không chỉ là đại sự của
Long Tộc, mà là đai sự của cả Yêu giới!
Hai bên hàn huyên với nhau một lát, Dực Không liền tò mò chỉ về phía đám
người Tiêu Hỗn, Tịch Vân.
“Những người này là?”
Trong số những người này có Tiên tộc, Ma tộc, Thi tộc, nếu không phải do
Thành ca mang đến đây thì sớm đã bị công kích rồi.
Yêu tộc vẫn còn bài ngoại hơn rất nhiều so với Tiên tộc, Ma tộc.
Thành ca thuận miệng nói: “Những người này, đều là thuộc hạ trước đây ta thu
nạp khi còn ở bên ngoài.”
“Thuộc hạ?”
Dực Không và Hiêu Tùng đều sửng sốt.
Đám người Tiêu Hỗn và Tịch Vân có chút căng thẳng.
Chỉ dựa vào một câu nói nhẹ nhàng này, muốn khiến cho Yêu tộc bài ngoại tiếp
nhận nhiều người ngoài như vậy, chỉ sợ không có khả năng lắm.
Nếu chuyện này không thể lừa được bọn họ, muốn khiến cho hai vị Yêu tộc
Chuẩn Đế đột nhiên động thủ, giết hết mười người bọn hắn cũng không khó.
Nhưng mà ngay sau đó, bọn họ phát hiện chính mình đã đánh giá thấp tầm quan
trọng của Cửu Văn Thương Long.
Dực Không dùng giọng điệu khoa trương khen: “Thật không hỗ danh là ngươi,
vậy mà lại có thể thu phục nhiều ngoại tộc như thế để làm tôi tớ!”
Hiêu Tùng cười khặc khặc: “Mặc dù lưu lạc bên ngoài, nhưng cũng là Cửu Văn
Thương Long! Làm sao chúng ta có khả năng so sánh?”
“Bất kể ở đâu thì cũng là cao nhất!”
Hai Tôn Chuẩn Đế không có tiếp tục vặn hỏi điểm đáng ngờ ở trong đó, ngược
lại bắt đầu nịnh nọt.
Bọn họ cứ tiếp nhận dễ như trở bàn tay vậy.
Thành ca vẫn có chút không hài lòng, nghiêm túc uốn nắn cho bọn họ: “Bọn họ
đã từng đồng cam cộng khổ với ta, không thể xem như tôi tớ, xem như người
một nhà!”
Hắn bắt buộc phải sửa, bởi vì chuyện này liên quan đến địa vị khi hành tẩu ở
Yêu tộc của mười hai người này về sau.
Hai vị Chuẩn Đế hoàn toàn không tỏ vẻ khó chịu khi bị sửa sai, ngược lại liên
tục gật đầu phụ họa.
“Không sai không sai, ngươi nói đúng!”
“Các ngươi là người một nhà của Thương Thành, vậy cũng là người một nhà
của cả Yêu tộc bọn ta!”
Ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Tiêu Hỗn, Tịch Vân và tam đại Thi Vương,
lập tức chuyển từ vẻ hoài nghi đề phòng thành thân thiết.
Hiêu Tùng lại vỗ ngực: “Sau này hoan nghênh các ngươi đến Lang tộc của ta
làm khách!”
Mười hai người kia được sủng ái mà lo sợ.
Ôi mẹ ơi, đây chính là lời mời của Chuẩn Đế, còn là Chuẩn Đế của Yêu Tộc.
Đãi ngộ này thật đúng là không giống nhau, mặt mũi của Khương chưởng môn
cũng thật lớn.
Chuyện này còn không cần Kim Long Vương giới thiệu, bản thân hắn chính là
một cái bánh ngon.
Một lát sau, phía xa liền truyền đến tiếng giông tố dữ dội ngút trời.
“Hậu bối thiên tài của Thương Long tộc ta đang ở nơi nào?”
Bên trong giọng nói già nua đó mang theo sự vội vàng vô cùng, trong nháy mắt
truyền khắp bốn phía.
Dực Không vội vàng đi ra đón.
“Thương Tật tiền bối, ở chỗ ta!”
Bát Văn Thương Long cấp bậc Chuẩn Đế ở trên không phía xa kia nhanh như
chớp, giây tiếp theo đột nhiên xuất hiện trong điện.
Căn bản không cần chỉ dẫn, Thương Long Chuẩn Đế tên là Thương Tật vừa
nhìn một cái liền nhắm đến Khương Thành.
Nhìn thấy chín hoa văn màu tím mang theo ý vị thần bí trên lưng, long nhãn đục
ngầu của lão Thương Long kia vậy mà đã ươn ướt.
Hắn giảm tốc độ, bay tới trước mặt Thành ca.
Râu rồng chậm rãi di động, móng vuốt rồng run lên từng đợt.
“Là thật, đúng thật là Cửu Văn!”
“Tốt!”
“Tốt quá rồi!”
Giọng nói của hắn nghẹn ngào xúc động muôn vàn, ánh mắt nhìn Thành ca
giống như đang tha thiết nhìn con cháu của chính mình.
Điều này khiến cho Thành ca có chút trở tay không kịp.
Lão nhân gia, ngươi có cần kích động như vậy hay không, ta không phải là cháu
trai mà ngươi thất lạc nhiều năm.
Lúc này, trong điện lại có thêm một vị Thương Long Chuẩn Đế khác bay vào.
Dực Không và Hiêu Tùng vừa thấy hắn, liền nhịn không được cười lên.
“Ha ha, Thương Khung tiền bối, không phải quanh năm ngươi đều không ra
ngoài sao, lần này cũng nhịn không được?”
Vị Thương Long Chuẩn Đế có tên gọi đặc biệt này gật gật đầu.
Giọng nói trung niên trầm thấp vang ra: “Đến xem thử!”
Rõ ràng hắn điềm tĩnh hơn nhiều so với Thương Tật, vừa nhìn đã biết chính là
một con rồng kiệm lời.
Tuy nhiên sau khi nhìn thấy Cửu Văn kia, cũng nhịn không được cho hắn cái
đánh giá cao nhất trong cảm nhận.
“Rất tốt!”
Thương Tật lệ rơi đầy mặt, xúc động quay đầu nói: “Thương Khung, Thương
Long tộc chúng ta… lại có hy vọng rồi!”
“Ừm!” Thương Khung gật đầu thật mạnh.
Cái nhìn của Lão Thương Long với Thành ca gọi là yêu thích.
Lôi lấy hắn liên tục hỏi thăm: “Con à, nghe nói ngươi vẫn luôn lưu lạc bên
ngoài, có thể nói cho chúng ta biết ngươi đã trải qua những chuyện gì không?”
“Vì sao nhiều năm như vậy cũng không đến Long tộc tìm chúng ta?”
“Mấy năm nay, nhất định đã chịu không ít cực khổ nhỉ?”
“y, nhìn đứa nhỏ này gầy yếu như vậy…”
Đám người Tịch Vân, Minh Trì đứng ở một bên nhịn không được muốn bốc
phốt.
Long thân này ngươi nhìn thấy gầy yếu chổ nào vậy?
Hơn nữa Khương chưởng môn làm sao có thể chịu khổ, rõ ràng là đi đến đâu
cũng đều chiếm được lợi ích.
Thành ca biết, chính mình còn cần phải bịa đặt một ít lời nói dối.
Nếu không, lai lịch sẽ không rõ ràng.
“Là như vầy, kỳ thật ta đến từ hạ giới, mấy năm gần đây mới phi thăng lên.”
“Hạ giới?”
Bốn vị Chuẩn Đế trong điện ngẩn ra, chợt càng thêm thích thú.
Vốn dĩ ánh mắt nhìn Thành ca chỉ giống như nhìn vật báu hiếm thấy trên đời,
hiện tại lại trở thành một viên rực rỡ nhất trong số đó.
Dực Không nhịn không được thán phục: “Hạ giới nơi cằn cỗi bần hàn như vậy,
cũng có thể đạt đến huyết mạch Cửu Văn, đây là cấp bậc thiên phú gì chứ?”
“Ha ha ha ha…”
Nước mắt của Thương Tật vẫn chưa lau đi thì đã đắc ý đến mức cười ha hả.
“Hậu bối thiên tài của Thương Long tộc ta, tộc khác há có thể tưởng tượng
nổi?”