Thấy Ám Kim Ma Thể phát sáng rạng rỡ, Bạch Hổ ở trên hư không vẽ ra từng
đạo bóng đen sau đó hung hăng va chạm với con vượn khổng lồ màu đỏ tươi!
Rầm rầm rầm!
Móng vuốt sắc nhọn hết lần này đến lần khác đập vào phía trên thạch côn rõ
ràng đã đánh cho vết nứt trên thạch côn kia xuất hiện càng ngày càng nhiều.
̀m!
Ầm ầm!
Từng khối đá lớn rơi vụn trên mặt đất.
Thạch côn kia bị Tam Nhãn Hổ đánh nát!
Cảnh tượng này khiến cho Tẫn Kê Vương phía sau vô cùng khiếp sợ.
Ngay khi trận chiến bắt đầu nàng đã lui ra rất xa, hoàn toàn không có ý muốn
trợ giúp Chiến Hầu Vương cùng nhau chiến đấu.
Ngoan ngoãn làm người đứng xem.
Vốn dĩ tưởng rằng sẽ thấy cảnh Chiến Hầu Vương lại hành hung một Yêu
Vương khác.
Nhưng không ngờ khi Tam Nhãn Hổ thực sự đánh nhau lại có thể đánh anh
dũng đến như vậy.
Thạch côn của Chiến Hầu Vương tuy rằng không phải tiên khí gì, nhưng nó
cũng không phải là tảng đá bình thường, cũng đã dùng hơn ngàn vạn năm rồi
mà không bị gảy.
Nhưng không ngờ hôm nay vậy mà lại bị Tam Nhãn Hổ dùng móng vuốt sắc
bén phá hủy!
Chuyện này nếu bị truyền đi, e là Kim Long Vương đại ca cũng sẽ kinh ngạc
nhỉ?
Tam Nhãn Hổ này mạnh lên rồi!
“Sảng khoái!”
Chiến Hầu Vương chẳng những không giận ngược lại còn hét lên đầy phấn
khích.
“Gia gia ngươi càng sảng khoái!”
Tam Nhãn Hổ cũng đã đánh ra hỏa khí, hơn nữa sau khi phá hủy thạch côn, nó
dần dần lấy lại niềm tin.
Hóa ra người anh em Ma thể này mạnh như vậy?
Cơn ác mộng trong quá khứ mang tên Chiến Hầu Vương, cũng không phải
không thể chiến đấu cùng.
Đm, vậy thì còn sợ cái lông gì chứ?
Bùm bùm bùm!
Hai cơ thể to lớn điên cuồng bay trên không trung, từng quyền đánh đến khó
phân giải, máu thịt bay tứ tung!
Mạc Trần một bên bố trí kết giới ngăn chặn, một bên lắc lắc đầu.
“Ám Kim Ma Thể sử dụng như vậy, hổ yêu này đúng là lãng phí.”
Khương Thành thản nhiên nói: “Lĩnh Vực, cảnh giới linh lực, kỹ xảo chiến đấu
của con khỉ kia tất cả đều mạnh hợn nhiều so với nó, nó cũng là không có cách
nào khác.”
“Chưởng môn nói cực kỳ đúng, con khỉ kia dựa vào Thánh thể và Ma thể đánh
thành như vậy, không thể không nói là thiên phú dị bẩm.”
Trận chiến này đánh đúng đến một canh giờ.
Trên người của hai đại Yêu Vương đều chằn chịt vết thương, máu chảy đến nỗi
gần như lộ cả xương ra ngoài nhiễm đỏ cả mấy trăm ngàn dặm đất vàng, thê
thảm vô cùng.
Hơi thở của Chiến Hầu Vương dần dần trở nên suy yếu.
Không còn dáng vẻ ban đầu, khí thế đầy huyết sắc hoang dại, ngọn lửa hung
hãn tột trời nữa.
Cực hạn của Thánh thể chung quy vẫn không bằng với Ám Kim Ma Thể.
Cùng bị thương giống nhau nhưng Tam Nhãn Hổ lại càng đánh càng hăng, đánh
tới lúc này nhưng vẫn không có xu hướng suy tàn.
“Đến đây!”
“Không phải ngươi rất điên cuồng sao?”
“Không phải thích đấu sao?”
Rầm rầm rầm!
Chiến Hầu Vương đúng là vẫn không rút lui, vẫn cứ tiếp tục chống đỡ.
Lại qua khoảng chừng nửa canh giờ, cơ thể to lớn của con vượn ầm ầm ngã
xuống.
Như thể một dải núi chạy dài uốn lượn cực lớn đập xuống đất, bầu trời đều trở
nên sáng sủa hơn rất nhiều.
“Phụt!”
Tam Nhãn Hổ dùng một cước đá Chiến Hầu Vương trên mặt đất văng ra rất xa,
giống như một cái xác chết không hề nhúc nhích.
Tẫn Kê Vương đúng thật là đờ người ra.
Nàng không dám động đậy chút nào.
Cả Sương Thố Vương cũng ngơ ra như vậy.
Chiến Hầu Vương tung hoành Thiên Yêu Vực gần ngàn vạn năm, ngoại trừ
Kim Long Vương thì còn lại cả bầy yêu không có ai dám trêu chọc vào Hầu
vương mà không bị đánh chết tươi chứ?
Bị Tam Nhãn Hổ - nỗi hổ thẹn của yêu tộc giết chết?
Cho dù là tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình nhưng nàng vẫn không thể tin
được.
Phản ứng của các nàng Tam Nhãn Hổ đương nhiên đã nhìn thấy, nó bất giác run
lên.
“Với trận chiến này, ta tuyên bố hổ tộc mạnh mẽ đã quật khởi!”
“Hành trình của ta trước giờ không chỉ có Thiên Yêu Vực, mà là cả trời tiên
ma!”
Lời thoại tràn đầy mùi làm màu này khiến cho Thành ca rất muốn nôn.
“Wow, hổ ca thật đẹp trai!”
Tẫn Kê Vương uốn éo thân hình thon thả khêu gợi dính sát lại: “Ngươi lợi hại
quá đi, người ta đã bị tư thế oai hùng của ngươi chinh phục rồi.”
Tam Nhãn Hổ chống cằm, ngạo nghễ nói: “Nếu như đã bị chinh phục rồi, vậy
thì ở lại làm nha hoàn đi.”
“Hả?”
Tẫn Kê Vương ngẩn người ra.
Nha hoàn, có ý gì?
“Làm sao, ngươi không bằng lòng?”
“Vậy cũng được, bây giờ ta sẽ nhổ sạch lông vũ của ngươi, sớm đã nhìn không
quen rồi.”
Trước kia ở Thiên Yêu Vực, Tẫn Kê Vương cũng không ít lần giễu cợt nó.
Nó cũng không có ấn tượng gì tốt.
“Ta bằng lòng, hổ ca mạnh như vậy, người ta đương nhiên bằng lòng làm nha
hoàn cho ngươi.”
Nàng cũng rất hiểu đạo lý kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, đánh thì không có khả
năng đánh lại nó, trốn thì lại trốn không thoát.
Ngoại trừ đầu hàng thì không còn lựa chọn nào khác
“Không chỉ có ta, còn có đại ca của ta Khương Thành!”
Tẫn Kê Vương lại một lần nữa ngơ mặt ra, đại ca gì?
“Nhân tộc kia?”
“Hổ ca ngươi lợi hại như vậy, sao lại còn làm tiểu đệ cho người khác?”
Tam Nhãn Hổ trừng mắt: “Làm tốt vai trò nha hoàn của ngươi là được, nói ít
làm nhiều!”
“Ừm ừm…”
Tẫn Kê Vương dễ dàng chấp nhận cảnh ngộ này hơn so với Sương Thố Vương.
Sau đó, Tam Nhãn Hổ lại cướp đoạt toàn bộ chiến lợi phẩm của Chiến Hầu
Vương đoạt được trên cả đường đi.
Giữ lại các tài nguyên mà yêu tộc có thể sử dụng, những thứ còn lại tiếp tục nộp
toàn bộ lên cho lãnh đạo cấp trên Khương chưởng môn.
Thành ca rất hài lòng, lão hổ này cũng rất hiểu chuyện.
Hơn nữa nam yêu toàn bộ đều bị xử, nữ yêu toàn bộ đều thu về để mình dùng,
một bộ dạng rất chuyên nghiệp thạo nghề.
Đội này của Chiến Hầu Vương tuy rằng chỉ có hai đại yêu vương, nhưng vẫn
thu hoạch được rất nhiều.
Từ trên người nó tìm được khoảng chừng hai mươi lăm chiếc nhẫn không gian,
giữ lại một bộ phận đan dược, linh thạch, thánh khí, những thứ còn lại sau khi
đem đi đổi lại nhiều thêm hơn 3 tỷ 6 điểm tích lũy.
Thành ca ý vị sâu xa nhìn “xác chết” của Chiến Hầu Vương ở phía xa xa, bỗng
nhiên cảm thấy được các Yêu Vương của Thiên Yêu Vực thật đúng là chân thực
nhiệt tình.
Ngàn dặm xa xôi đến tặng trong bảo vật, tặng nữ yêu.
Không nói một tiếng cám ơn thì sẽ có chút áy náy rồi.
Sau khi thu Tẫn Kê Vương, cả đội tiếp tục lên đường.
Mãi cho đến khi bọn hắn đi xa rồi xác chết của Chiến Hầu Vương trên mặt đất
đột nhiên nhúc nhích, cuối cùng biến thành một con khỉ có kích cỡ bình thường.
Sau đó nó ngồi dậy một lần nữa.
Huyết sắc trong mắt đã nhạt đi, không còn là hơi thở hung bạo thường ngày,
ngược lại là vẻ mặt thông minh lanh lợi.
Nếu các Yêu Vương của Thiên Yêu Vực này nhìn thấy nó một lần nữa, chỉ sợ
sẽ nghi ngờ thân phận của nó.
“Vậy mà phải giả chết một lần mới có thể tránh được một kiếp này.”
Nó lung lay cái thân thể gần như bị xé toạc đứng lên, nghi ngờ nhìn về phía xa
xa.
“Thân thể của Tam Nhãn Hổ kia rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
“Làm sao có thể mạnh như vậy?”
Còn bên kia, Tẫn Kê Vương vừa ân cần rót rượu cho Khương Thành, vừa âm
thầm truyền âm.
“Sương Thố Vương, ngươi tới đây trước ta, ngươi thấy Khương Thành này rốt
cuộc là có chỗ gì đặc biệt?”
Tuy rằng bị bắt làm nha hoàn, nhưng nàng cũng không phải là một con rối
không có suy nghĩ.
Suy nghĩ vẫn phải có.
“Tam Nhãn Hổ lợi hại như vậy, tại sao còn phải khuất phục dưới hắn?”
Sương Thố Vương đang đấm vai cho Tam Nhãn Hổ lạnh lùng nói: “Sao ta biết
được?”
“Khương Thành đó và nó là cùng một mặt hàng, ta đến đây nhiều ngày như vậy
rồi cũng chưa từng thấy hai người bọn hắn tu luyện.”
“Chẳng lẽ là bởi vì bọn hắn ngưu tầm ngưu, mã tầm mã?”
Tẫn Kê Vương có chút ngờ vực.
Cảnh giới của Khương Thành còn không cao bằng Yêu Vương trung kỳ như nó,
chỉ mới là Thánh Giai sơ kỳ mà thôi.
Ngoại trừ mỗi ngày có thể vô duyên vô cớ triệu ra một người đệ tử, thật sự
không nhìn thấy còn có điểm sáng nào.
Tam Nhãn Hổ vẫn cứ vô cùng tôn trọng hắn, mỗi ngày đều gọi camột cách ngọt
ngào.
“Xem ra chỉ có thể chờ Kim Long Vương đến đây chúng ta mới có thể được
cứu.”
Câu nói này của Sương Thố Vương, Tẫn Kê Vương trái lại không có phản bác.
Cùng là một trong mười hai Yêu Vương, nhưng sức chiến đấu của Kim Long
Vương mạnh hơn nhiều so với Chiến Hầu Vương.
Thậm chí có thể nói, mười một Yêu Vương còn lại cùng nhau liên thủ cũng
chưa chắc có thể đánh thắng được nó.
Chính bởi vì có nó Thiên Yêu Vực mới có thể được xếp hạng mười trong vạn
vực.