Hoàng tộc không khỏi có một cảm giác áp bách vô hình.
Dường như tầm mắt của đối phương có thể trực tiếp nhìn thấu nội tâm của
chính mình, một khi nói dối, cái giá phải trả sẽ rất nghiêm trọng.
Hắn lại không biết rằng, trực giác này của bản thân là đúng đấy.
Bởi vì ngay khoảnh khắc Khương Thành hỏi câu hỏi này hắn đã dùng Độc tâm
thuật để đọc ý nghĩ ở trong lòng hắn.
Mà trong cái ý nghĩ đó, cũng bao gồm cả tung tích của một Đạo Tôn Kim Long
tộc và ba Chí Tôn Kim Long tộc.
Người này chính là Bán Long tộc sở hữu huyết mạch Kim Long.
Bốn Kim Long kia, đều là “huyết nguyên bao” mà hắn được phân, trước mắt
đang bị nhốt bên trong một kết giới ở một chỗ bí mật trong phủ của hắn, trải qua
cuộc sống tăm tối không thấy ban ngày.
“Ta chưa từng nghe nói tới gì mà Thanh Long, Thương Long, Kim Long cả.”
Người này cắn cắn răng, quyết định tiếp tục lừa gạt.
“Không những ta chưa từng nghe nói, ngươi ra ngoài nghe ngón thử xem, bên
ngoài có ai biết đến ba loại Long tộc này không?”
“Có lẽ lúc trước Cổ Tiên giới của các ngươi có ấy, nhưng mà chúng ta chưa
từng thấy qua!”
Lời hắn vừa nói dứt đã bị nhóm Long tộc là Dực Không và Ly Dao tức giận cắt
ngang.
“Ngươi ăn nói hàm hồ!”
“Ngươi chưa từng nghe nói tới ba Long tộc này? Vật huyết mạch Kim Long của
ngươi là từ đâu mà có hả?”
Bán Long tộc Hoàng giai lúc trước không hề tồn tại trong Thượng Cổ Nguyên
Tiên giới.
Bởi vì lúc đó quả thật không có ba Long tộc này, tất nhiên cũng sẽ không có
Bán Long có ba loại huyết mạch này.
Nhưng từ sau khi Nguyên Tiên giới được gây dựng lại, cả ba Long tộc cũng
không phải mỗi ngày đều toàn bộ tụ tập với nhau.
Có một bộ phận Kim Long, Thương Long và Thanh Long nhỏ, vào lúc đó đã bị
Long Tổ âm thầm bắt đi rồi.
Dựa vào huyết dịch của nhóm Long tộc cấp cao bị bắt đi này, Long Tổ mới từ
từ tạo ra một ít Bán Long tộc Hoàng giai, cũng xem như là thuộc hạ chính qui
nhất của hắn.
Chỉ là những bí mật này trước mắt chưa hề được công bố mà thôi.
Hoàng tộc ở chỗ này đều chắc chắn đám người Khương Thành và Dực Không
sẽ không biết được chân tướng này.
Vì vậy một mực chắc chắn, bản thân không hay biết gì.
“Bọn ta làm sao biết chứ?”
Ngự Minh Đạo Thánh còn bày ra dáng vẻ như chợt hiểu ra vậy.
“Huyết mạch của bọn ta là trời sinh, hóa ra là huyết mạch của ba Long tộc cấp
cao sao?”
“Đây quả thật là lần đầu tiên nghe nói.”
“Các ngươi còn dám chống chế!”
Dực Không chỉ vào bọn chúng rống to: “Năm đó những Thương Long, Thanh
Long, Kim Long bị Long Tổ và các ngươi lừa đi, các ngươi còn dám nói chưa
từng thấy qua?”
“Thật sự chưa từng thấy qua!”
Tấn Vân Đạo Thánh bày ra vẻ bất lực mà xua tay.
“Bọn ta đều không biết ngươi đang nói cái gì…”
“Long tộc của các ngươi mất tích thì các ngươi nên tự tìm đi chứ, hỏi bọn ta thì
có tác dụng gì?”
“Đúng vậy đó, lẽ nào ngươi cảm thấy là bọn ta làm sao?”
Tên Đạo Tôn bị Khương Thành truy hỏi, cũng bắt đầu cứng rắn trở lại.
“Nếu thật sự không tin, các ngươi có thể lục soát toàn bộ Thiên Long giới mà!”
“Tùy tiện vu oan cho người khác thế là không hay đâu.”
Dù sao bốn Kim Long đó đều bị hắn giấu bên trong bí cảnh hết rồi, ngoại trừ
hắn cũng không có ai tìm ra được.
Hắn không hề lo lắng một chút nào.
“Được thôi!”
Khương Thành cười híp mắt gật gật đầu.
“Nếu ngươi đã gấp gáp tự chứng minh trong sạch đến thế, vậy cứ bắt đầu từ nhà
của ngươi trước đi.”
Tên Đạo Tôn đó ngẩn cả người, hắn không ngờ Khương Thành vậy mà thật sự
muốn soát.
Lẽ nào hắn không nhìn thấy sự cứng rắn của mình?
Lẽ nào hắn không nhìn ra, lục soát như vậy căn bản không thể có kết quả, mà
chỉ là một trò cười đầy thất bại, đến cuối cùng còn tự tổn hại đến uy vọng của
bản thân hắn sao?
“Được thôi, nếu ngươi không tin ta đến vậy, vậy cứ lục soát đi!”
“Dù sao ta cũng đàng hoàng, chính trực, chẳng sợ cái gì mà lục soát kiểm tra!”
“Chỉ mong rằng đến cuối cùng không soát ra được cái gì, ngươi có thể cho ta
một lời giải thích cho sự trong sạch của ta!”
Nói xong, hắn bước bước lớn về phía trước dẫn đường.
Mà những Bán Long Hoàng tộc khác cũng nhao nhao đi theo.
“Đúng vậy, nghi ngờ cũng cần có căn cứ chứ!”
“Vu oan như vậy, đến cuối cùng nhất định phải cho bọn ta một lời giải thích.”
“Bệ hạ, ngươi thân thể nghìn vàng, bọn ta không dám xin ngươi như thế nào,
nhưng những Long tộc hùa theo hát đệm ban nãy…”
Bọn chúng cũng biết, không thể nào chỉ dựa vào cái này mà đánh rớt được
Khương Thành.
Tu luyện giới vẫn là dùng thực lực để nói chuyện, thực lực của Khương Thành
bày ra đó kìa.
Nhưng mượn cơ hội lần này đả kích Long tộc bên cạnh hắn một chút, thuận thế
ép tiến vài bước cũng không phải không có hy vọng.
Nhìn thấy dáng vẻ dõng dạc hùng hồn của bọn chúng, Dực Không và Ly Dao
cũng có chút không tự tin.
Đi theo sau Thành ca, bọn họ nhao nhao truyền âm.
“Đại Đế, chắc chắn bọn chúng đã giấu ba Long tộc kia đi rồi.”
“Lục soát như vậy sợ là sẽ không có kết quả gì đâu, đến cuối cùng ngươi còn
phải mất mặt, tổn hại uy danh nữa.”
“Hay là, trước tiên ngươi cứ để bọn chúng dừng lại, tiếp theo chúng ta âm thầm
điều tra, thu thập tình báo…”
Thành ca phất tay cười.
“Không cần phiền phức như vậy.”
Ca đây có độc tâm thuật, căn bản không tồn tại ngoài ý muốn đâu có được
không hả.
Một hàng người rất nhanh đã đến trong phủ đệ hào hoa của Đạo Tôn kia.
Nhìn thấy lâm viên và đình viện hào hoa không thấy điểm cuối, Khương Thành
không khỏi cảm khái cái địa vị cao của Bán Long tộc.
Ở bên ngoài thì cũng thôi đi, suy cho cùng đều là tiên nhân, xây dựng một cái
phủ đệ dễ như trở bàn tay.
Mấu chốt nơi này là Thiên Long thành tấc đất tấc vàng đó?
“Soát đi!”
“Thoải mái soát!”
Sau khi Đạo Tôn kia tiến vào phủ đệ của nhà mình, càng làm ra vẻ bi phẫn khi
bị vu oan.
“Vì để chứng minh sự trong sạch của mình, dù cho cả cái phủ đệ này bị dỡ bỏ,
ta cũng không hề tiếc nuối!”
Một đám Hoàng tộc lớn tiếng đáp lại.
“Tốt lắm!”
“Bọn ta ủng hộ ngươi!”
“Thiên Long Đại Đế, ngươi có thể bắt đầu rồi.”
“Muốn bắt đầu lục soát từ đâu, ngươi cứ thoải mái.”
Thậm chí bọn chúng còn làm động tác mời, chỉ đợi xem trò cười của Khương
Thành thôi.
Thành ca cười nhẹ.
“Nếu các ngươi đã nhiệt tình đến vậy, vậy cứ bắt đầu từ bên đó đi.”
Nói xong, hắn tùy tiện chỉ tay về một phương hướng.
Đó chính là vị trí của bí cảnh.
Hết cách rồi, độc tâm thuật đã sớm lấy được vị trí cụ thể rồi.
Nhóm Long tộc Dực Không và Ly Dao đi theo hắn, rất nhanh đã đến một cái
đình nghỉ mát trên không có cảnh đẹp non sông.
Sắc mặt của Đạo Tôn kia rõ ràng có hơi thay đổi.
Nhưng vẫn cứng cổ, chắc rằng Khương Thành chỉ là tùy tiện lục đến chỗ này
thôi.
“Các ngươi thoải mái soát đi!”
“Ta cũng muốn xem xem nơi này làm sao giấu được Long tộc to đến kia.”
Những Thiên Long Hoàng tộc khác cũng tràn đầy tự tin.
“Đúng vậy, ta đã cảm ứng toàn bộ mọi vị trí ở xung quanh đây, cũng không phát
giác được một chút xíu sự sống dư thừa nào.”
“Long tộc ở đâu cơ chứ?”
“Nếu thật sự tìm không ra, ngươi cứ dứt khoát đào ba thước đất cho rồi, dù sao
bọn ta cây ngay không sợ chết đứng!”
Bọn chúng vừa nói dứt lời, Khương Thành đã bay đến đỉnh của cái đình kia.
Sau đó giơ tay bắt lấy một hạt bụi ở phía dưới cái vòng tròn bằng gỗ kế bên một
viên hình tròn màu lửa đỏ dùng làm vật trang trí ở trên đỉnh.
Đặt hạt bụi đó vào trong lòng bàn tay, lúc này hắn mới thâm ý cười cười với cả
đám người.
“Hạt bụi này là từ chỗ của hắn tìm được, các ngươi đều tận mắt nhìn thấy rồi
đó.”
Rất nhiều Bán Long Hoàng tộc không hề biết hạt bụi này là một bí cảnh, còn
gật đầu theo.
“Không sai, là tìm được ở nơi này đấy.”
“Vậy thì sao chứ hả?”
“Đây cũng đâu phải là Long tộc gì.”
Bọn chúng căn bản không chú ý đến sắc mặt vị Đạo Tôn lúc trước đã sớm trắng
bệch rồi.
Khương Thành không chút vết tích, dùng tiên lực thôi thúc từ ngoài vào trong,
thoáng cái hạt bụi kia căng ra đón gió!