Đám đệ tử nhìn nhau, có phải nhanh quá rồi không đấy.
Cách lần tuyển người trước còn chưa đến một năm.
“Sao vậy, các ngươi không đồng ý?”
La Viễn lập tức cười nói: “Đương nhiên không phải!”
“Chúng ta rất là đồng ý!”
“Muốn còn không được nữa là.”
Người của Phi Tiên môn quá ít ỏi, nhìn rất vắng vẻ.
Mặc dù gần đây bởi vì có Tâm Bộ đến nên có nhiều người hơn một chút, nhưng
tóm lại thì vẫn không phải là đồng môn.
Vả lại bình thường ở cách xa nhau, rất ít khi gặp mặt.
“Chưởng môn?”
Ngụy Miêu hỏi: “Lần tuyển chọn người mới này là đệ tử đời thứ tư thì phải? “
Khương Thành gật đầu.
Tiểu tử này lập tức phấn khởi hẳn lên: “Ha ha, không ngờ rằng mới nhập môn
có một thời gian mà ta lại sắp lên chức sư phụ của người khác rồi!”
Đệ tử đời thứ ba còn lại cũng nhao nhao vui vẻ lên hẳn.
“Đúng vậy đúng vậy, đột nhiên hơi mong đợi rồi đấy.”
“Ta nói cho các ngươi biết, lần này đệ tử có tư chất xuất sắc nhất nhất định
thuộc về Thư Dương Lâm ta.”
“Ngươi cút sang một bên đi, người xuất sắc nhất đương nhiên thuộc về Lâm
Ninh sư tỷ!”
“Ôi chao, cuối cùng cũng có đồ đệ có thể bầu bạn rồi.”
Nhìn thấy các đệ tử nhiệt tình như vậy, Khương chưởng môn thầm than bản
thân không tuyển người từ sớm.
Thêm người, thêm điểm tích phân.
Đan Thái cũng cười hi hi ha ha bước ra: “Chưởng môn, lần này yêu cầu cấp bậc
gì vậy?”
Tần Sướng ngạo nghễ đáp: “Bây giờ chúng ta đã là tông môn mạnh nhất Thiên
Linh vực rồi, yêu cầu về tư chất đương nhiên cũng phải nâng cao.”
“Đúng vậy, ít nhất cũng phải cùng cấp bậc như các thánh tử thánh nữ của các
thánh địa lớn!”
Khương Thành bĩu môi, các ngươi nói còn không biết ngượng hả.
Nếu không phải bổn chưởng môn nâng cấp tư chất những hai cấp cho các người
thì trong số các ngươi cũng chỉ có Lâm Ninh và Kỷ Linh Hàm có thiên phú
vượt quan mấy thánh tử đó thôi.
“Lần tuyển người này không giới hạn tư chất.”
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều im lặng, đến cả Kỷ Linh Hàm là người thân
thiết nhất với hắn từ trước đến nay cũng cảm thấy không hiểu nổi.
“Nếu không giới hạn tư chất, vậy chúng ta dùng tiêu chuẩn gì để tuyển người?”
La Viễn cũng nói: “Nếu như không giới hạn tư chất, vậy đến lúc đó Phi Tiên
môn sẽ bị đông nghịt mất.”
Khương Thành xua tay: “Không chỉ không giới hạn tư chất, mà xuất thân và tu
vi đều không giới hạn, bất kể Tôi Thể cảnh hay là Nhập Thánh cảnh, tất cả đều
có thể tham gia.”
Nói Nhập Thánh cảnh chỉ là nói đùa mà thôi, cao thủ của cấp bậc này này chắc
chắn đều đã có tông môn hết rồi.
Hắn chỉ nói không giới hạn tư chất, chứ không hề nói tư chất không quan trọng.
Mà là bởi vì hắn có thể nâng cao tư chất, cho dù là cây mất gốc, cho hắn thời
gian vài ngày tìm hiểu thì sớm muộn gì thiên phú cũng sẽ trở thành tam đẳng
thậm chí nhị đẳng.
Quan trọng là điểm tích phân.
Nâng cấp dưới tam đẳng thì không cần dùng quá nhiều điểm tích phân.
Đối với Khương Thành - người nắm giữ hơn mười mấy tỷ điểm mà nói, chỉ như
hạt cát trong sa mạc mà thôi.
Trên thế giới này tông môn duy nhất có thể xem nhẹ điều kiện tư chất, cũng chỉ
có Phi Tiên môn này của hắn thôi.
Mạc Trần trước kia, lúc giải thích tình huống của tiên giới cho hắn đã từng nói,
những võ giả có thể phi thăng lên thường đều có thể làm ra một chuyện lớn.
Chính là bởi vì người phi thăng ở hạ giới ngoại trừ tư chất ra thì năng lực, tính
cách, ý chí, mưu lược, thủ đoạn, số mệnh các mặt khác hầu hết cũng thuộc loại
xuất sắc.
Còn bây giờ, thứ Khương Thành muốn chính là lựa chọn ra được một nhóm tài
ba như thế.
Phi thăng giả Thánh giai, đều là người đứng đầu của một phương vực giới, hắn
chắc chắn không hốt được
Cho nên hắn chỉ có thể thu nhận một đám đủ các loại tiềm chất, nhưng giới hạn
trong căn cốt tư chất, thực lực còn kém xa so với mấy tu sĩ cấp thấp.
Hắn có thể giúp nâng cao tư chất, những điều kiện khác thì phải dựa vào bản
thân rồi.
“Vậy lần này chúng ta tuyển bao nhiêu người?”
“Một nghìn người.”
Lần này sau khi Toàn Cơ Đồ hợp 22 mảnh vỡ lại, đã có thể chứa được 1245
người rồi, mà tốc độ thời gian cũng đã đạt đến 8100 lần.
Nếu như không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thì tất cả các đệ tử của Phi Tiên
môn đều có thể thông qua tấm đồ này để vào được Hư Tiên giới
Một khi hắn tập hợp được một nhóm anh kiệt năng lực xuất sắc, tính tình kiên
nhẫn bền vững, ý chí kiên cường dẻo dai, mưu lược thủ đoạn hơn người, sau đó
nâng cao tư chất của bọn họ lên…
Vậy thì việc tuyển người cần phải kỹ lưỡng hơn cả việc lên tiên giới rồi.
Mấy ngày này, Thiên Linh vực đều đang thảo luận về Phi Tiên môn.
Lúc đầu còn tưởng rằng Phi Tiên môn bị bao vây, tai hoạ khó tránh rồi chứ.
Ai mà biết thánh giả Thích Phong bị giết, yêu vương bị khuất phục, bảy thánh
địa lớn đều trở thành thánh địa lệ thuộc!
Kết quả này khiến cho bao nhiêu người kinh hoàng nhiều ngày mà vẫn chưa
hoàn hồn lại được.
Phi Tiên môn giờ đây đã hoàn toàn xứng đáng là đầu sỏ số một của Thiên Linh
vực, mà đại danh của Khương Thành cũng được nhắc tới hết lần này đến lần
khác.
Khương chưởng môn à, người đã thống trị Thiên Linh vực rồi, đây đúng là
chuyện vui lớn không gì sánh bằng.
Cũng nên tổ chức một buổi tiệc lớn để chúc mừng chúc mừng rồi đúng không?
Thời gian này mọi người đợi đến mỏi cả cổ, bạc cả đầu rồi.
Chỉ đợi người ra lệnh một tiếng, sau đó bọn ta sẽ chạy bịch bịch đến dự tiệc!
Bọn họ còn chưa đợi được thông báo từ buổi tiệc chúc mừng của Phi Tiên môn,
thì đã nhận được một tin tức khác càng quan trọng hơn.
Phi Tiên môn muốn tuyển chọn đệ tử mới.
Không giới hạn tu vi, không giới hạn xuất thân, không giới hạn tư chất…
Có thể nói, là một Tôi Thể cảnh cũng có thể báo danh.
Nhưng mà số người cuối cùng được tuyển chỉ có một nghìn người.
Tất cả mọi người sau khi nghe được tin tức này, đều nghiêm trọng nghi ngờ tin
này là giả.
Ngày trước lúc mà chính thánh địa lớn tuyển người, yêu cầu đối với tư chất ban
đầu vô cùng nghiêm khắc.
Phi Tiên môn là thế lực còn đỉnh cao hơn cả mấy thánh địa đó, sao tuyển người
lại không xem tu vi với tư chất chứ?
Sao có thể như thế được?
Sau đó tin tức này, là từng đợt tuyên bố.
Dưới mệnh lệnh của Khương Thành, các thánh địa lớn của Thiên Linh vực,
dưới quyền của các đại tông môn, vương triều đều truyền tin tức này đến khu
vực thuộc quản lý của mình.
Lần khảo hạch này, vòng đầu tiên là sơ tuyển.
Không cần đến Phi Tiên môn, bởi vì Thiên Linh vực quá lớn.
Nếu như đổi thành tu sĩ Tôi Thể cảnh, chỉ sợ cả đời cũng không đi đến nơi
được.
Khương Thành đích thân dùng công cụ hệ thống, vài phút đã làm ra một nghìn
bộ trận bàn khảo hạch.
Dù gì loại trận bàn này cấp bậc cũng không cao, một nghìn bộ cũng chỉ vài vạn
điểm mà thôi.
Sau khi giao trận bàn cho đệ tử dưới trướng và các cao thủ của Tâm Bộ rồi nhờ
các nàng đem trận bàn đến khắp các nơi của Thiên Linh vực.
Mỗi bộ trận bàn chia thành năm loại, lần lượt khảo hạch năng lực, trí tuệ, tính
cách, ý chí và số mệnh.
Đừng thấy trò chơi vận may này không đáng tin cậy, thứ đại diện ở giới tu luyện
lại thường là may mắn đấy
Mỗi một bộ đại trận, mỗi lần cho phép một nghìn người cùng nhau vào.
Một nghìn địa điểm khảo hạch, một trăm người có thành tích cao nhất của mỗi
địa điểm sẽ thông qua sơ tuyển.
Tổng cộng một vạn người ở đây sẽ được đưa tới Phi Tiên môn, tham gia đợt
khảo hạch cuối cùng, quyết định chọn ra một nghìn đệ tử cuối cùng.
Những người phàm tham gia khảo hạch, tông môn vương triều ở các địa điểm
không được cản trở, bắt buộc phải dốc sức phối hợp.
Sau khi tin tức được xác nhận, dù là giới tu luyện hay là giới thế tục ở Thiên
Linh vực đều bùng nổ.
Vô số người chạy khắp nơi bẩm báo, vô số người xắn tay hăm he, vô số người
tụ tập về nơi khảo hạch.
Rầm rộ chưa từng có, hoàn toàn có thể sánh với một trận di dân lớn.
Khương Thành vẫn đánh giá thấp độ nổi tiếng của bản thân và bảng hiệu chói
lóa của Phi Tiên môn rồi.
Một nghìn địa điểm khảo hạch này, mỗi nơi đều có hơn mười vạn tu sĩ đến báo
danh…
Vì để duy trì trật tự nên cũng không thể không điều động người từ vương triều
tông môn đến để bảo vệ trật tự được.
Đây mới chỉ là tu sĩ, nếu như đổi thành người bình thường trên thế giới thì chỉ
sợ là đã gây ra nhiều cuộc giẫm đạp khói lửa khổng lồ rồi.
Hoạt động tuyển chọn người mới rầm rộ của Phi Tiên môn cứ như thế mà bắt
đầu.
Khương chưởng môn thân ở bên trong bí cảnh, trông thấy trên linh khí truyền
ảnh quay lại hình ảnh biển người tấp nập mà không nhịn được lau mồ hôi, liệu
có phải bản thân quậy hơi lớn rồi không?
Việc mọi người hô hào muốn hắn mở tiệc, hai ngày này hắn đã nghe thấy rồi.
Đáng lẽ còn định hưởng ứng lời kêu gọi, thật sự mở thêm một lần nữa đấy.
Xem ra bây giờ bỏ đi thì hơn, như này làm sao mà mở được nữa.