Tiên Ma, Tiên Minh và Thánh Điện thì đang vô cùng tức giận.
“Làm gì có cái lý lẽ ấy!”
“Đúng là lố bịch thật mà!”
“Huyện tộc ức hiếp người quá đáng!”
Cửu Tuyệt Tiên Đế và Ám Cơ Ma Đế nổi giận, tức đến mức suýt chút nữa hủy
diệt vô số tiểu thế giới.
Người chống lưng cho hai thương hội Quần Tiên hội và Thánh Tiên các chính là
bọn họ.
Vốn tưởng lần trước không màng giữ thể diện, phá hủy một đống phân bộ của
Thiên Khu các một cách bá đạo như vậy thì sẽ trực tiếp đánh gục Mâu Vũ.
Sau đó chuyện làm ăn ở Lục giới sẽ chỉ còn là của hai nơi là Quần Tiên hội và
Thánh Tinh các mà thôi.
Còn Thiên Khu các thì sẽ dần dần sụp đổ cho đến khi biến mất.
Nào biết được, bên Huyền giới vậy mà lại xảy ra biến cố lớn như thế.
“Thật đáng hận, sao bọn họ dám làm vậy?”
“Dám trục xuất Quần Tiên hội của ta?”
“Còn dám giết Huyết Dương Ma Đế và các thành viên Thánh Điện của ta nữa,
quả là mất trí rồi!”
“Hoàn toàn không quan tâm tới quy củ và thể diện…”
Bây giờ bọn họ chỉ cảm thấy thật là bất công, nhưng họ hoàn toàn quên mất
rằng không lâu trước họ còn làm ra chuyện càng vô liêm sỉ hơn.
“Nhất định phải khiến bọn Huyền tộc chết tiệt phải trả giá đắt!”
“Không sai, bọn hèn hạ vô sỉ giả dối, không thể để bọn nó sống!”
Vừa nói xong, trên mặt một đống Tiên Đế Ma Đế trong điện đều lộ vẻ khó xử.
Không bàn tới việc căn bản là tứ đại Huyền tộc không hề yếu hơn bọn họ.
Coi như thực lực hai bên tương đương nhau đi, hai giới Tiên Ma dám vượt giới
qua Huyền giới chiến đấu sao?
Bên đó ngay cả tâm quy tắc cũng không có đấy.
Vì vậy, bọn họ chỉ có thể chọn quả hồng mềm để bóp, lại lần nữa chĩa mũi nhọn
vào Thiên Khu các.
“Đều do Thiên Khu các giở trò quỷ!”
“Ta biết ngay mà, thương hội này đúng là mối họa!”
“Sớm biết thế thì lần trước nên nghiền nát xương Mâu Vũ thành tro, không cho
nàng ta bất cứ cơ hội sống lại nào!”
“Đáng hận! Đáng hận mà!”
“Người Huyền tộc bị mù cả rồi à, thế mà chọn hợp tác với bọn họ?”
“Bọn họ nghĩ gì thế?”
“Nghe nói là bởi vì Khương Thành.”
Tuyền Hoa Tiên Đế bị đuổi về vẫn thấy vô cùng căm hận.
“Ta cũng nghĩ không ra, tại sao Huyền tộc lại nể mặt bọn họ đến thế!”
“Khương Thành?”
Các đại lão Tiên Đế và Ma Đế vừa nghe thấy cái tên này là đau đầu, đã sắp có
phản ứng dị ứng luôn rồi.
“Tại sao lại là hắn?”
“Cái quái gì vậy, hắn lại đối nghịch với chúng ta à?”
“Sao con sâu hại đó sao còn chưa chết chứ?”
“Người của Huyền tộc đâu cần phải sợ hắn đâu?”
“Ai biết được, ta nghe người của Huyền tộc gọi hắn là Khương hiền giả, có lẽ
lúc đầu ở Huyền tộc hắn làm quan không nhỏ.”
Nhắc tới chuyện này, Tuyền Hoa Tiên Đế cũng vô cùng buồn bực.
“Dựa vào gì chứ?”
“Cái nhìn của mấy người Huyền tộc bị sao thế, sao lại để cái tai họa kia leo
lên?”
“Đúng vậy, đây đúng thật là nhìn người không rõ mà!”
“Thật đáng giận!”
“Bây giờ chúng ta nên làm gì đây?”
Giờ hình như ngoài việc mắng ngầm ra, bọn họ không còn cách nào hay ho cả.
Dù là Huyền giới hay Khương Thành, bọn họ đều không chọc nổi.
“Vậy khai đao với Thiên Khu các!”
“Khai đao kiểu gì? Được Huyền tộc chống đỡ, thế phát triển của bọn họ đã
không thể cản được.”
Cửu Tuyệt Tiên Đế cười khặc khặc: “Các ngươi quên rồi à, cửa vào Huyền giới
ở bên ranh giới bên này đó.”
Các vị đại lão hai giới Tiên Ma hai mặt nhìn nhau, sau đó đều cười thành tiếng.
“Ha ha ha, hay lắm!”
“Thật là khéo mà!”
Vẻn vẹn một ngày sau, Thiên Khu các gặp được một vấn đề rất lớn - mất liên
lạc với Huyền giới.
“Lối vào Huyền giới bị bọn họ chặn rồi.”
“Người của chúng ta căn bản là không vào Huyền giới được.”
“Người ở bên trong cũng không ra được.”
Giáng Hàn và Mạch Phong mới vui vẻ được mấy ngày, giờ lại ỉu xìu lại.
Dù Huyền tộc có phối hợp, hàng không qua được thì nói gì đến chuyện hợp tác?
Mà bởi vì sở hữu huyền lực, bây giờ tứ đại Huyền tộc cũng bị thiên đạo của
Tiên giới bài xích bên ngoài phạm vi nơi này, không được đến Tiên giới, không
giúp được gì.
“Phải làm gì mới được đây?”
“Lũ Tiên Minh và Thánh Điện chết tiệt, thực sự là cả thể diện cũng không cần!”
Hiện tại các Yêu Đế coi Thiên Khu các là minh hữu của mình, nên cũng rất căm
tức.
“Hay để bọn ta qua hỗ trợ mở đường cho!”
“Không sai, giết qua đó!”
Nhìn thấy mấy Yêu Đế Bạch Hổ, Cổ Viên, Kim Lang mài đao xoèn xoẹt, lão
Thanh Long vội vã ngăn cản bọn họ.
“Vô dụng, không có Yêu chủ chỉ huy, các ngươi đánh không lại Tiên Minh và
Thánh Điện.”
“Dù lần này có may mắn qua được, nhưng sau này thì sao?”
“Trừ khi con đường buôn bán này vẫn luôn thẳng tắp, nếu không thỉnh thoảng
có phá đường một lần hai lần cũng vô nghĩa.”
Bởi vì hắn và Thương Linh bị buộc với Huyền văn của Thành Ca nên cũng
không thuộc về sức mạnh của Tiên giới.
Giờ hắn cũng không thể đi qua cái ranh giới kia, chỉ có thể mở to mắt nhìn.
Đây cũng là lí do vì sao Thành Ca không trói buộc thêm với các Yêu Đế khác.
Nếu buộc huyền văn cho toàn bộ mấy người Băng Phượng, Bạch Hổ, Côn Bằng
thật, nhỡ có chuyện gấp gì cần bọn họ đi sang hai giới Tiên Ma, tới lúc đó cũng
chỉ có thể giương mắt nhìn nhau.
“Phải nghĩ cách lướt tuyến, qua bên Tiên giới làm màu mới được.”
Ca này vuốt cằm suy tư.
Một lát sau, đúng là hắn nghĩ ra một chủ ý “tuyệt diệu” thật.
Thấy trong điện các vị Yêu Đế và mấy người của Thiên Khu các vẫn còn thảo
luận với nhau, đang hết đường xoay sở, Thành Ca bỗng đứng dậy.
Chúng yêu nhìn vậy, oán thầm trong lòng.
Gì thế, lại định nửa đường chuồn ra khỏi hội nghị đấy hả.
Người Yêu chủ này cái gì cũng tốt, chỉ là không thích quản lý công việc.
Mỗi lần họp đều làm màu xong rồi chạy đi, cũng chưa bao giờ tham gia nghị sự
gì hết.
Thậm chí nếu không làm màu được, hắn còn không thèm ra mặt.
Song lần này chung quy vẫn có điểm khác biệt.
“Về chuyện cửa vào Huyền giới bị phong tỏa, ta đã có cách rồi.”
“Hả?”
Chúng yêu kinh ngạc không hiểu, mấy người Thiên Khu các lại vui mừng
không thôi.
“Móa, như vậy mà vẫn nghĩ ra cách được?”
“Không hổ là Yêu Chủ, lợi hại lợi hại!”
“Khương chưởng môn lại định sáng tạo kỳ tích nữa hả?”
“Lẽ nào Yêu chủ có thể đi qua ranh giới kia rồi?”
Thanh Long Đại Đế ngồi một bên âm thầm bày tỏ lòng nghi ngờ: “Không phải
đang nói phét đấy chứ, hắn có thể chống lại thiên đạo sao?”
“Dựa theo kinh nghiệm của bản đế, lần này chúng ta cần ngủ đông một khoảng
thời gian khá dài…”
“Quả thật là ta còn chưa qua được ranh giới kia.”
“Ngươi xem ta đã nói gì nào, hắn không đối kháng lại thiên đạo được.” Thanh
Long Đại Đế rất bình tĩnh, giống như đã biết trước rồi vậy.
Thành Ca tức giận trừng hắn, lão già này đã bị mình buộc định với huyền văn
rồi mà vẫn còn cứ thích làm trái với mình.
“Nhưng lần này cũng không cần ta ra tay.
“Chỉ là hai giới Tiên Ma nhỏ nhoi phong tỏa lối đi thôi mà, chuyện nhỏ cả, giết
gà mà cần dao mổ trâu chắc?”
“Ta phái một dũng sĩ qua đó là được rồi.”
Cái gì?
Phái một dũng sĩ qua thôi?
Đối mặt với sự liên thủ của hai giới Tiên Ma, đừng nói chỉ phái một người, dù
là Băng Phượng, Bạch Hổ, Côn Bằng đều xuất hiện thì cũng không làm được
chuyện gì hết.
Ở Yêu giới ai có bản lĩnh lớn như vậy chứ?
“Lẽ nào Yêu chủ còn ẩn giấu lá bài tẩy nào đó?”
“Ha ha, chẳng lẽ người đứng đầu Vạn yêu còn có sư đệ cường đại hay là đệ tử
thân truyền gì đó?”
“Lẽ nào Yêu giới của chúng ta vẫn có người ngọa hổ tàng long sao?”
Các vị Yêu Đế vô cùng kinh ngạc, các Chuẩn đế cũng sôi nổi suy đoán.
Ngay cả người luôn bình tĩnh như Thương Long nữ đế cũng không khỏi mở to
đôi mắt đẹp, xen lẫn trong Yêu tộc đánh giá xung quanh.
Nàng cũng thấy buồn bực.
Nàng theo Khương Thành lâu như vẫn, cũng không nghe thấy hắn nói việc còn
có đồng bạn mạnh mẽ nào