Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù đã sớm nghe nói, chỉ có một người chiếm giữ Vô Tưởng Kiếm Phái.

Nhưng bây giờ sau khi chính thức nhìn thấy Thành Ca, đám Tiên Nhân phía sau

vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Thật sự chỉ là một người như vậy ư?

Một tông môn lớn thế này, chuyện này cũng quá vô lý đi chứ?

Được rồi, mấy người Lý Tuấn Lãng và Chúc Thanh Liên đều bị bỏ qua.

Còn không đợi Ngự Tình Tiên Đế và Ngự Thuật Tiên Đế lên tiếng, những người

khác đã dẫn dầu nhảy ra cáo mượn oai hùm.

“Ma đầu, ngày tận thế của ngươi đến rồi!”

“Dám to gan xâm lược Nam Bộ Thiên Vực của ta, hôm nay là ngày chết của

ngươi!”

“Hai vị Tiên Đế Bích Lạc Tiên Cung ở đây, còn không mau mau khoanh tay

chịu trói…”

Oanh!

Tiếng nổ dữ dội vang lên.

Trước mặt đám người, một tay áo dài che kín bầu trời kim quang bên trong quy

tắc bỗng nhiên vung lên.

Đám Đại Đế đầu tiên bị đánh rơi xuống.

Những Tiên Vương và Tiên Tôn phía sau càng mất cảnh giác hơn, suýt chút nữa

bị giết tại chỗ.

Mà lúc này, Thành Ca ở đối diện vẫn chưa nhúc nhích, vui tươi hớn hở mà nhìn.

Không phải hắn ra tay, mà là Ngự Thuật Tiên Đế.

Rồi thấy vị nguyên lão đứng đầu Bích Lạc Tâm Cung tức đến nổ phổi dậm

chân, tiếng gầm gừ vang vọng toàn trường.

“Ma đầu cái gì?”

“Khoanh tay chịu trói cái gì?”

“Ai bảo các ngươi đây là kẻ địch?”

“Ai bảo các ngươi, bọn ta sẽ chiến với hắn?”

Hả, hả?

Cho dù là nhóm Chuẩn Đế vừa với bị đánh ngã, mặt đầy bụi đất, hay là những

nhóm Tiên Vương Tiên Tôn phía sau, tất cả đều ngu người.

Đây là tình huống gì?

Vừa rồi ở bên ngoài, không phải ngươi còn nói hay lắm sao?

Để chúng ta đi vào xem ngươi giết Ma đầu ra sao.

Bây giờ Ma đầu ở trước mặt, đột nhiên lại nói không phải kẻ địch?

Trong đám người đó có có không ít Tiên Vương chạy ra từ Vô Tưởng Kiếm

Phái trước đó.

Còn đang trông cậy vào bọn họ giúp đỡ đòi lại tông môn.

Vội vàng nhắc nhở: “Hai vị Đại Đế, hắn chính là Ma đầu lần trước xông vào

phái của ta!”

“Đúng vậy, bọn ta không nhận lầm đâu.”

“Vẫn xin hai vị Đại Đế nhanh chóng thể hiện uy thế kinh hoàng…”

“Câm miệng!”

“Ngự Tình Tiên Đế cũng buồn bực.

Sắc mặt hắn tái xanh, hung dữ nói: “Bích Lạc Tâm Cung bọn ta làm việc như

thế nào, còn chưa tới phiên các ngươi dạy bảo!”

“Người này không phải kẻ địch!”

“Đây chỉ là một sự hiểu lầm.”

Hiểu lầm?

Trong lòng mọi người điên cuồng oán thầm.

Nhìn quanh trái phải, Vô Tưởng Kiếm Phái đã bị người ta dọn hết rồi, chỉ còn

một kệ rỗng biết không?

Hơn nữa, môn đồ trong này đều đã bị đuổi ra ngoài.

Huống chi lúc trước sáu vị Chuẩn Đế của Vô Tưởng Kiếm Phái, tất cả cũng bị

giết chết.

Nếu không phải là kẻ địch, ai là kẻ địch nữa?

Chuyện này ván đã đóng thuyền, còn có thể hiểu lầm cái gì?

Dưới cái nhìn không hiểu gì cả của mọi người, Ngự Tình Tiên Đế cắn răng, vẻ

mặt căm tức trừng mắt Thành Ca ở đối diện.

“Ngươi không ở lại núi Tiên Yêu, chạy tới Nam Bộ Thiên Vực của ta làm gì?”

Ngự Thuật Tiên Đế cũng lớn tiếng trách mắng: “Còn không nhanh chóng rời

khỏi Tiên Giới của ta!”

Nói thật, người bọn hắn muốn giết nhất hiện nay chính là Khương Thành.

Người này năm đó nhiều lần phá hư kế hoạch phong tỏa Hạ Giới, chém giết

Cửu Diễm Tiên Đế, chắc chắn là mối họa lớn trong lòng.

Lại có mối thù Phi Tiên Môn và hai giới Tiên Ma, căn bản không thể giữ lại.

Huống chi gần đây hắn giết liên tiếp mấy vị Tiên Đế, sau một thời gian sẽ tại

thành tổn thất lớn hơn cho Tiên Giới.

Cho dù không có sự kiện Vô Tưởng Kiếm Phái lần này, Thành Ca cũng là mục

tiêu phải giết của bọn họ.

Nếu như có cơ hội, bọn hắn bằng lòng ủng hộ, miễn phí, xử lý Khương chưởng

môn một cách hăng hái.

Nhưng… bây giờ không có cách nào giết được!

Cái tên Kiếp Tâm của đại kiếp lại thành một cách thần kì.

Thân phận này thực sự là quá đòi mạng.

Ai giết Kiếm Tâm, người đó sẽ bị nghiệp lực khủng bố quấn thân, coi như là

chắc chắn phải chết.

Sau khi Kiếp Tâm chết, đại kiếp cũng sẽ không biến mất.

Hơn nữa bất kể người nào động thủ với Kiếm Tâm, thế lực phía sau cũng sẽ bị

cuốn vào trong đại kiếp, đến lúc đó muốn tránh đã tránh không khỏi.

Chỉ cần bọn hắn ra tay với Khương chưởng môn, Đại Thế trong tối tăm, sẽ có

một chục ngàn phương thức khiến để Bích Lạc Tiên Cung ứng kiếp.

Xuất phát từ nguyên nhân này, bọn hắn chỉ có thể một bên hận Khương chưởng

môn, một bên thu hồi Tiên Khí Tiên Bảo, trơ mắt ếch nhìn hắn.

“Thế nào, ta đi đâu, còn phải được sự đồng ý của các ngươi à?”

Thành Ca dù bận vẫn ung dung nhún vai, quá rõ tâm tư bọn họ.

“Lần này ta tới đây du lịch, nhìn thấy Nam bộ Thiên Vực của các ngươi không

yên ổn, có lòng tốt giúp trừng trị mấy tên hại dân hại nước.”

“Giữ gìn trị an của Nam bộ Thiên vực các ngươi, các ngươi phải cảm ơn ta mới

đúng chứ.”

Lời này nói ra khiến đám Tiên Nhân đối diện kia chả còn sức phỉ nhổ.

Ngươi chạy tới Nam bộ Thiên vực chúng ta giết mấy Chuẩn Đế, đoạt một đống

đồ vật, bọn ta còn phải cảm ơn ngươi à?

Hai vị Tiên Đế tức giận tới nổi trận lôi đình hơn, quy tắc bốn phía suýt chút nữa

hỗn loạn lung tung.

Chỉ vào Khương Thành, chửi ầm lên.

“Ngươi, cái tên ôn thần này!”

“Cút!”

“Cút khỏi Nam bộ Thiên Vực!”

“Cút khỏi Tiên Giới!”

Ôn thần?

Chết tiệt?

Xưng hô thế này Thành Ca cũng không thích nghe.

“Ý gì đây, các ngươi có thái độ gì đây?”

Hắn lấy ra Hồng Tuyệt Tiên kiếm, cho một kiếm hướng vào đầu hai tên Tiên Đế

kia.

Chỉ thấy trong hư không, ánh lửa đầy trời.

49 đạo lạc ấn của quy tắc như cự long đủ màu sắc, trong ngọn lửa phun ra nuốt

vào với dáng vẻ khí thế.

Chỉ một thoáng, thiên địa biến sắc!

Hai vị Tiên Đế vội vàng thi triển quy tắc hóa thân, cản lại một kích này.

Bốn phía Tiên Nhân nhao nhao bỏ chạy, Lý Tuấn Lãng và bọn người Chúc

Thanh Liên càng bị dọa sợ đến mức ngã luôn xuống đất.

Đại Lão, ngươi vậy mà ra tay với Tiên Đế?

Chuyện này thật là điên mà?

Còn đám Chuẩn Đế đối diện thì hoảng loạn tới mức cái cằm suýt chút nữa đã

rơi xuống.

Đây thật là kỹ năng Chuẩn Đế trung kỳ có thể thi triển ra sao?

Đây là Tiên Đế?

Hai vị Tiên Đế giận dữ, bản năng muốn đánh trả.

Nhưng lại không thể không kiềm chế sát tâm của bản thân, bắt buộc phải kiềm

chế lại.

Không có cách nào khác, nếu đánh lại, không chừng sẽ bị Kiếp Tâm cuốn vào

trọng đại kiếp.

Cho dù lần này không chết, tương lai chắc chắn cũng sẽ xảy ra chuyện lớn.

Thành Ca đúng lý không bỏ qua, lần nữa vung kiếm, đồng thời cũng tế ra Tiên

Hồn.

Chủ động đánh tới phía trước!

Hai vị Tiên Đế đành phải tế ra quy tắc hóa thân và pháp tắc lần nữa, đồng thời

Tiên Hồn ráng chống cự đến cùng.

Ba người trong lúc nhất thời đúng là đánh cho trời đất tối tăm vô cùng náo

nhiệt.

Trên thực tế, hai bên giao chiến cũng thật bất đắc dĩ.

Thành Ca sao lại không muốn xử lý hai tên Tiên Đế này, đấy là những tên đứng

sau từng hại đám đệ tử của mình năm đó.

Vấn đề là… hắn làm không được.

Hai tên Tiên Đế này chỉ là pháp tắc không chỉ có một, độ dung hợp cùng quy

tắc cũng cao đến mức lạ thường.

Tiên Hồn càng vững chắc đến không thể tưởng tượng nổi, hắn cũng rung

chuyển không được.

Luận thực lực, mạnh hơn Thuần Hoa Tử Điện Lôi Cức mấy tên Tiên Đế lúc

trước hắn giết rất nhiều.

Vượt cấp khiêu chiến cũng có giới hạn, với thực lực trước mắt của Thành Ca là

Chuẩn Đế trung kỳ, thật đúng là làm không được.

Trừ phi hắn bị hai người này giết chết, sau đó hệ thống mở hack Hồi Sinh.

Như thế mới có thể sáng tạo kỳ tích.

Nhưng vấn đề là, bây giờ người ta không dám giết hắn!

Không chết được làm sao bật hack?

Mà hai tên Tiên Đế đối diện càng bị đè nén cực kỳ.

Rõ ràng thực lực mạnh hơn, lại chỉ có thể bị động phòng ngự.

Không chỉ không thể giết Khương Thành, thậm chí ngay cả chủ động tấn công

cũng không được.

Muốn khống chế được hắn, nhưng vấn đề là Thành Ca cũng không yếu.

Mức độ Lạc ấn của quy tắc tốc độ của Chuẩn Đế trung kỳ, cộng thêm có Tru Tà

sách trong tay, bỏ qua pháp tắc không gian, ai có thể kiềm chế được hắn?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK