Lúc đó ở Tiếp Dẫn Tư, Thu Vũ Tuyền chỉ có giai vị Tiên quan ngũ phẩm.
Cụ thể nàng sẽ phân đến chức vị gì, cũng không trải qua sự sắp xếp của Phân
Lại Tư bên kia.
Mà là một đám Đạo Tôn chạy đến, trình diễn tiết mục vừa xuất hiện đã cướp
người, cuối cùng đưa nàng đến Kiếm Các.
Thành Ca suy nghĩ, dù sao thì mình cũng đã là Ẩn Hoàng, đã đủ tiếng nói.
Chức quan thì không quan trọng, quan trọng là muốn làm một cái quan ấn đủ
phân lượng để chơi chơi, món đồ chơi trong kia Thiên Cung chính là thần binh
lợi khí.
Hơn nữa còn là miễn phí, tội gì lại không cần.
Giống như Sát Phục ấn của Phong Lẫm Đạo Tôn lần trước, lợi hại biết bao
nhiêu!
“Nhất định phải để Thủ tịch Tiên quan chủ động mời chào ta mới được?”
“Đó là đương nhiên, chỉ có Thủ tịch Tiên quan mới có quyền lực đó!”
Mỗi một bộ môn thì chỉ có một Thủ tịch Tiên quan, xem như lớn nhất.
Phẩm giai của bọn họ cũng không giống nhau.
Giống như bộ môn lớn mạnh như Chấp Luật Tư, Thủ tịch trực tiếp chính là
đường đường Lư Vương Thần Quân, Tiên quan nhất phẩm.
Còn Thủ tịch của Thần Lôi Tư - Phạm Lôi Đạo Tôn lại là Tiên quan nhị phẩm.
Bởi vì Thần Lôi Tư không lớn như Chấp Luật Tư, nên đơn giản như vậy.
Những bộ môn tương tự như Vũ Tần Tư, Cầm Lạc Tư, Thủ tịch Tiên quan thậm
chí chỉ có ngũ phẩm mà thôi.
Cũng không chờ Khương Thành mở miệng, Lư Vương đã nâng cằm lên, cười
nhạo nói: “Đừng nghĩ tiến vào Chấp Luật Tư của ta, ta không có khả năng cần
một con sâu làm rầu nồi canh như ngươi!”
Trong lòng Khương Thành thầm nói ngươi thật đúng là biết tự mình đa tình,
vốn dĩ ca cũng không có ý muốn tiến vào Chấp Luật Tư.
Hơn nữa sau khi tiến vào, chức quan nhất định sẽ thấp hơn ngươi, mặt mũi ở
chỗ nào?
Phạm Lôi Đạo Tôn của Thần Lôi Tư ở một bên cũng cười chế giễu.
“Ngươi muốn đến Thần Lôi Tư không?”
“Ta có thể phong ngươi làm một tiểu lại nâng chùy.”
Chức vị nội bộ của Thần Lôi Tư rất đa dạng, tiểu lại nâng chùy là hạng thấp
nhất, bình thường chỉ đảm nhiệm làm tạp dịch của phía dưới.
Đây rõ ràng chính là muốn làm nhục Khương Thành.
Thành Ca dùng ánh mắt giống như đang nhìn một tên ngốc nhìn hắn một cái.
Sau đó không thèm đếm xỉa đến hắn.
“Cái đó… Tiểu Hành, tiểu Nguyên, hai ngươi ai là Thủ tịch chủ quan của Thiên
Đan Tư?”
“Nhanh chóng phong Ca làm một đại hiền giả hoặc là đại cố vấn gì đó.”
Thái Hành Đạo Tôn và Dịch Nguyên Đạo Tôn suýt nữa đã không phản ứng lại.
Đây là đang gọi bọn ta sao?
Tiểu Hành, tiểu Nguyên?
Đây là cách xưng hô dễ thương gì vậy?
Những người khác ở bên cạnh, bao gồm cả Yên Dĩ và Nguyệt Chỉ, biểu cảm
trên mặt của tất cả mọi người đều sắp sụp đổ rồi.
Về phần Dịch Nguyên Đạo Tôn, sắc mặt của hắn còn khó coi hơn.
Hắn thậm chí còn không kịp cảm thấy tức giận, thay vào đó là vô cùng nghiêm
túc mà tò mò hỏi: “Dựa vào quan hệ giữa ta và ngươi, ngươi dựa vào cái gì cảm
thấy ta sẽ phối hợp mời chào ngươi? Ai cho ngươi sự tự tin đó vậy?”
Ta hận không thể mang ngươi đi bầm thây vạn đoạn có được không?
Thành Ca không hề mạo phạm tới sự tự giác của hắn, ngược lại cười mỉm nói:
“Không phải vừa rồi ngươi đã phối hợp với ta mấy lần sao, quen tay hay việc.”
“Trùng hợp ông nội nhà ngươi!”
Dịch Nguyên Đạo Tôn hoàn toàn bị tên này đánh bại rồi.
“Nói rõ cho ngươi biết, có ta ở Thiên Đan Tư một ngày, ngươi nằm mơ cũng
đừng hòng tiến vào!”
Dường như là chê như vậy vẫn chưa đủ, cuối cùng hắn còn bổ sung thêm một
câu.
“Tiểu lại nhóm lửa của tầng dưới cùng, ngươi cũng đừng hòng làm!”
Thành Ca thở dài.
“Cho nên ngươi là Thủ tịch chủ quan của Thiên Đan Tư sao?”
“Không phải.”
“Vậy ngươi còn nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, thật sự là lãng phí cảm tình của
Ca.”
Khương Thành lập tức cảm thấy hắn không có giá trị.
“Uổng công ta đặt kỳ vọng cao vào ngươi.”
Nhìn thấy hắn làm ra vẻ giống như bản thân mình đã phụ lòng hắn, Dịch
Nguyên Đạo Tôn tức giận đến mức suýt nữa đã nghẹn lại.
Mà lúc này, Thái Hành Đạo Tôn cũng tỏ vẻ áy náy cười khổ một tiếng với
Khương Thành.
“Ta cũng không phải là Thủ tịch chủ quan của Thiên Đan Tư, không có tư cách
để mời chào ngươi.”
Hắn ngược lại vô cùng bằng lòng tuyển Thành Ca vào, sau đó hắn muốn chức vị
gì thì sẽ để hắn làm chức vị đó.
Nhưng mà hắn không có quyền hạn đó.
Điều này khiến Thành Ca càng thêm thất vọng.
“Ngươi lăn lộn như thế nào vậy? Nhiều năm như vậy, ngay cả một cái Thủ tịch
cũng không leo lên được?”
Tất cả Đế đan sư ở đây đều không còn sức để bốc phốt.
Sao ở trong miệng của ngươi, Thủ tịch Tiên quan lại giống như cỏ dại ở ven
đường, bất cứ khi nào cũng đều có thể quơ được một bó to?
“Thật ra Thiên Đan Tư không có Thủ tịch Tiên quan.”
Thái Hành bất lực dang tay ra.
“Ta và Dịch Nguyên Đạo Tôn, cùng với Thiên Lâm đ*o Tôn, Bắc Hà Đạo Tôn
của Tịnh Đan Lưu, bốn người đều là Đế đan sư bát phẩm, không ai có thể áp
đảo được ai.”
“Cho nên Thiên Đan Tư cũng không có ai đủ tư cách để làm Thủ tịch Tiên
quan, gặp chuyện thì đều do bốn người bọn ta cùng nhau quyết định, ba người
đồng ý mới có thể thông qua.”
Rất hiển nhiên, chuyện mời chào Khương Thành là không có khả năng có ba
người thông qua.
Dù sao thì Tịnh Đan Lưu và Cổ Đan Lưu cũng không phải là một phe phái,
quan hệ cũng không tốt đẹp là bao.
Nhìn thấy không có ai thu nhận Khương chưởng môn, Nguyệt Chỉ và Bạch
Nguyên ở bên cạnh cũng không thể xem tiếp được nữa.
Hai nữ xung phong đứng dậy.
“Khương đại ca, nếu không thì ta nói một câu với Thủ tịch chủ quan của Cầm
Lạc Tư bọn ta, thử xem liệu có thể tìm cho ngươi một cái chức vị hay không?”
“Ta cũng thử nói một câu với Thủ tịch Vũ Tần Tư, ta còn khá thân với Thủ tịch
của bọn ta…”
Khương Thành rất là bất lực.
Ca chưa có lưu lạc đến mức phải đi biểu diễn khiêu vũ, đánh đàn ca hát cho
người khác nhé?
“Khụ, khỏi đi khỏi đi, tâm ý của các ngươi ta nhận được rồi.”
Cuộc nói chuyện vừa rồi của Thái Hành, khiến hắn cảm thấy có hứng thú với
Thiên Đan Tư.
Nơi này vậy mà lại không có Thủ tịch Tiên quan.
Mà hôm nay Khương đại gia đã đến.
Đó há chẳng phải… Là vận mệnh sắp đặt sao!
“Ha ha ha ha!”
Dực Vương và Lư Vương phá lên cười.
“Ngươi hãy từ bỏ suy nghĩ này đi.”
“Đừng nói ngươi không muốn đến Cầm Lạc Tư và Vũ Tần Tư, cho dù ngươi có
muốn, ngươi cũng không vào được.”
“Nói thật cho ngươi biết, mấy ngày trước bọn ta đã thông báo cho Thủ tịch chủ
quan của các Tư, cho dù như thế nào cũng không được mời chào ngươi.”
“Hẳn cũng không có ai dám phạm phải sai lầm lớn nhất thiên hạ…”
“Chuyện đó cũng chưa chắc!”
Thái Hành Đạo Tôn đột nhiên nhảy ra.
Đón phải ánh mắt thâm trầm của mấy vị Thần Quân, vị Đế đan sư bát phẩm này
vậy mà lại không hề sợ hãi.
Hắn trầm giọng nói: “Thiên Đan Tư bọn ta tiếp nhận cao thủ luyện đan trong
khắp thiên hạ, nếu Khương chưởng môn ngươi có thể luyện ra Đế đan lục
phẩm, còn có phẩm chất Tiên quan, vậy thì có thể ở lại Thiên Đan Tư mở lò
luyện đan, không ai có thể ngăn được!”
Nghe thấy câu này, Khương Thành suýt nữa đã cười ra tiếng.
Sao ngươi không chịu nói sớm?
Chuyện luyện đan này, đối với Ca mà nói chỉ đơn giản giống như là ăn cơm
uống nước thôi có được không?
Nhưng mà hắn còn chưa kịp đáp ứng, Dịch Nguyên Đạo Tôn và đám người
Kim Phi Chính Hư ở phía đối diện đã cười vang lên.
“Ha ha ha ha, luyện ra Đế đan lục phẩm?”
“Thái Hành có phải ngươi điên rồi không? Chỉ dựa vào hắn?”
“Ngươi cho rằng Đế đan sư lục phẩm là cái gì?”
“Muốn ở Thiên Đan Tư chúng ta mở lò luyện đan, hắn còn chưa đủ tư cách!”
Phải biết rằng, có một số lượng rất lớn Tiên quan trong Thiên Đan Tư luyện ra
Đế đan tứ phẩm cũng đã quá sức.
Trước mắt Thiên Đan Tư có khoảng một trăm nghìn Tiên quan.
Trong số hơn một trăm nghìn người này, có đến chín mươi chín nghìn người chỉ
có thể làm trợ thủ cho người khác giống như Nguyệt Dao, Tư chức đều là phụ
trợ và làm việc vặt.
Chỉ có những người tương tự như Bích Anh, Đế đan sư lục phẩm trở lên, mới
có đủ tư cách tự mình mở lò luyện đan.
Có thể nghĩ, tiêu chuẩn này cao ra sao.
Đến ngay cả Thích Vương và Dực Vương cũng lắc đầu bật cười.
“Thật đúng là suy nghĩ viễn vông.”
“Nếu hắn là Đế đan sư lục phẩm, Gia Vương đạo trường đã sớm báo lên chúc
mừng rồi.”
“Một trò hề!”