Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xử lý xong

Tuyệt Vân, Khương Thành vốn cũng định cái gì thấy tốt mới lấy.

Hắn đúng là không có ý định xen vào cuộc đại chiến của đôi bên.

Nhưng đối phương lại không chết không thôi, hắn chỉ có thể siêu độ miễn phí

thôi.

Hắn huơ Kỵ Khuyết kiếm một cái, giết chết năm tên Đạo Thánh đang xông lên.

Lúc này hắn mới phát hiện Đạo Thánh ở thế giới này khác với Đạo Thánh ở kỷ

nguyên thứ ba.

Hình như… người nào cũng đều đạt đến tiêu chuẩn của Thần Quân trên Thiên

Cung trước kia.

Năm tên Đạo Thánh đang tấn công, mỗi người đều dùng lực Thiên Đạo khác

nhau.

Ở kỷ nguyên thứ ba chỉ khi Thần Quân nhận được sự chúc phúc từ Thiên Đế

mới có thể có được đãi ngộ như vậy.

Mặc dù lực Thiên Đạo mà bọn họ dùng khá yếu, nhưng vẫn đủ để hình thành sự

áp chế đối với Đạo Thánh bình thường.

Chỉ là, khi đối mặt với Khương Thành thì nó lại thành một chuyện khác.

Thành ca thậm chí còn chẳng cần phải dùng đến lực hám thiên để đối chiến.

Bởi vì kỹ năng hệ thống cần phải tiêu hao Huyền Tinh.

Hắn trực tiếp mở pháp cảnh làm suy yếu và trấn áp lực Thiên Đạo, bức ép đối

phương.

Pháp cảnh bản biến thái có hiệu quả không lớn lắm đối với Đạo Thần, nhưng

với Đạo Thánh thì lại có hiệu quả nhanh chóng.

Gần như là đụng phải ai thì pháp cảnh của kẻ đó sẽ bị hủy diệt ngay lập tức.

“Đây là cái gì vậy?”

“Tại sao lại có Pháp cảnh như thế này chứ?”

“Không thể nào!”

Trong tràng thét chói tai, Pháp cảnh của năm người họ như quả bóng bay bị

bánh xe nghiền ép, không thể chống cự lại chút nào.

Có lẽ vì hư ảnh căn nguyên quá nhiều, Pháp Tắc không gian của Thành ca thu

hoạch còn hiệu quả hơn so với đạo hải Đạo Thần.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng nổ vang liên tục vang lên, sự hủy diệt của Pháp Tắc không gian mang đến

phản phệ mãnh liệt.

Năm tên Đạo Thánh đồng loạt chấn động, ngay sau đó tầm mắt bị kiếm quang

dày đặc lấp đầy.

Xử lý xong năm người này, vốn dĩ Khương Thành định hấp thu một ít tàn hồn

còn sót lại.

Nhưng lúc này lại có càng nhiều kẻ địch hơn nhào đến, hắn chỉ có thể đại khai

sát giới thêm lần nữa.

Rất nhanh sau đó hắn lại xử lý xong mười mấy tên Đạo Thánh.

Hơn trăm người của bên Thiên tộc vốn đang bị bao vây, nhất thời áp lực đã

giảm đi nhiều.

Nhìn về phía bên Thành ca tựa như một Chiến Thần uy mãnh oai hùng, trong

mắt bọn họ đều là sự bội phục.

“Quá mạnh rồi!”

“Vậy mà có thể chém giết Đạo Thánh như cỏ rác thế kia…”

“Người này là ai vậy?”

“Quan tâm gì hắn là ai, dù sao cũng đều là Tiên tộc, tranh chấp nội bộ của bọn

họ vốn rất hay xảy ra.”

“Đúng rồi, cao thủ ẩn nấp trong tối của tộc ta đâu rồi? Sao lại không thấy đâu

hết vậy?”

Bọn họ còn tưởng rằng lực thiên địa trước đó là từ cao thủ Thiên tộc khác dùng.

Mà vào lúc này, một tên Đạo Thần khác đã không chịu đựng nổi nữa.

Bởi vì tông môn của hắn ta cũng có hai Đạo Thánh bị Khương Thành giết chết

trong lúc hỗn loạn.

“Thật đáng hận, đây là tà ma chui từ đâu ra?”

Bây giờ hắn ta cảm thấy hơi oán hận Tuyệt Vân, ngươi nói xem tự dưng ngươi

lại đi trêu chọc phải quái vật như thế làm cái gì chứ?

“Gan lớn thật!”

“Dám giết chết người của môn phái ta, chết đi!”

Hắn rống to, hắn cũng không thèm quan tâm đến cao thủ Thiên tộc trước mặt

nữa, trái lại lại nhào thẳng về phía Khương Thành.

So với việc chém giết Tuyệt Vân như vừa rồi, lần này Thành ca xông lên là hai

bút cùng vẽ.

Bên trong bản thân thì công kích thần đài và đạo hải đối phương, ý thức điều

khiển lực thiên địa, bên ngoài thì điên cuồng oanh kích.

Lần này, áp lực đè nặng lên đám tộc nhân Thiên tộc kia đã được giảm bớt hơn

phân nửa, cuối cùng đám tộc nhân Thiên tộc đó cũng nhìn thấy rõ chân tướng.

“Chuyện này…”

“Thiên địa bên phía kia lại là do ai thao túng?”

Cuối cùng bọn họ cũng phát hiện, hóa ra hoàn toàn không có cao thủ của bản

tộc nấp trong tối đến tiếp viện gì cả.

Mọi thứ đều là do một mình Khương Thành làm nên.

Chẳng qua là một mình hắn đánh mà lại đánh như hiệu quả hai người.

Mà hai người được hắn chuyển vận còn hoàn toàn thuộc về hai tộc quần tương

phản.

“Hình như thế!”

“Ta cảm thấy cỗ ý thức kia chính là của hắn!”

“Ôi trời ơi, chuyện này sao có thể chứ?”

“Sở hữu pháp cảnh và kiếm thuật của Tiên tộc, lại còn có linh ý của tộc ta? Trên

đời này thế mà lại tồn tại loại người thế này?”

Một đám tộc nhân Thiên tộc cùng nhau hoài nghi nhân sinh.

Mà đâu chỉ có mỗi bọn họ?

Những cao thủ Tiên tộc khác ở hậu phương cũng bị lóa mắt sắp mù tới nơi rồi.

Bọn họ và Thiên tộc giao thủ nhiều năm như thế mà còn chưa từng gặp qua loại

người nào ảo diệu như tên này.

Trog đầu hai bên giao chiến, không hẹn mà cùng thắc mắc cùng một vấn đề.

“Rốt cuộc hắn được xem là Tiên tộc hay là Thiên tộc đây?”

Mười mấy tên Đạo Thánh Tiên tộc còn lại ở hậu phương thấy tên Đạo Thần thứ

hai cũng sắp đổ xuống tới nơi liền vội vàng xông lên gấp rút tiếp viện.

“Đừng quan tâm đến việc hắn ta thuộc tộc nào nữa, cùng nhau xông lên đi,

trước tiên phải giết hắn ta đã!”

“Người này là kẻ địch của chúng ta!”

“Toàn lực chém giết hắn ta!”

Chỉ trong chớp mắt, tất cả mấy nghìn tên Đạo Tôn, Chí Tôn Tiên tộc đều buông

bỏ kẻ địch trước mắt mình mà cùng nhau xông về phía Thành ca.

Chuyện này khiến những tộc nhân Thiên tộc kia phải ngơ cả ra.

Đánh cho đã đời, bản thân từ mục tiêu bị đuổi giết trở thành người qua đường bị

quăng bơ?

“Chúng ta… nên làm thế nào giờ?”

Hơn trăm tên Thiên tộc, tất cả đều quay ra nhìn về phía hai người dẫn đầu.

Hai người này một người dáng vẻ trung niên có râu đen, một người còn lại là

một nử tử trẻ.

“Người này là địch hay bạn?”

“Có thể dùng được linh ý, nhất định là tộc nhân của chúng ta nhỉ?”

“Chỉ cần là Thiên tộc, đó chính là người một nhà!”

“Hắn bị nhiều kẻ địch bao vây như thế, dù thực lực có mạnh hơn nữa cũng

không chống đỡ được!”

Cuối cùng nam tử trung niên quyết định: “Đi giúp đỡ hắn, không thể để hắn bị

vây công đến chết được!”

Một đám tộc nhân Thiên tộc định bay qua gấp rút chi viện cho Thành ca, kề vai

chiến đấu cùng hắn, rồi bọn họ lại ngạc nhiên phát hiện mình không cần phải

lắm chuyện như thế nữa.

Bị nhiều Đạo Tôn và Chí Tôn vây công như thế, nếu là Thiên tộc Thiên giai

thập trọng thì cũng không chống đỡ nổi.

Bởi vì bọn họ không thể chịu đựng nổi sự oanh kích từ nhiều căn nguyên và

pháp cảnh như thế, sự chấn động của thiên địa một phương đủ để phá hỏng linh

ý của bọn họ.

Đổi lại là Đạo Thần của Tiên tộc cũng sẽ bị lột một lớp da.

Nhưng chỉ có Khương Thành, lợi dụng Thiên hồn tập kích quấy rối và lực

phòng ngự từ lực trọc, chống đỡ sự vây công như thủy triều che trời rợp đất một

cách mạnh mẽ.

Tiếp tục có thêm Đạo Thần xông lên trước trong ngoài giáp công.

Mấy giây sau, hắn cưỡng ép giết chết tên Đạo Thần này.

Hắn chẳng còn hơi đâu lo việc thu nhặt chiến lợi phẩm mà nhanh chóng bắt đầu

hành trình miểu sát Đạo Thánh.

Đến khi Đạo Thánh cuối cùng ngã xuống, áp lực đè lên hắn giảm bớt được một

nửa.

Mà đám tiên nhân đứng ngoài quan sát đã bị sức chiến đấu không phải của con

người này làm chấn động đến mức tim gan phải run lên dữ dội.

Đây còn là người sao?

“Chạy!”

Trong lúc Thành ca bắt đầu thu gặt đám Đạo Tôn, sĩ khí Tiên tộc ở đối diện cuối

cùng cũng sụp đổ.

Có người hô lên, ngay sau đó phần lớn tiên nhân khác đều hận không thể mọc

thêm hai cái chân nữa, hốt hoảng bỏ chạy tứ tán về chỗ xa.

Khương Thành cũng chẳng định truy kích đám lâu la này mà ở lại chiến trường,

tranh thủ thời gian hấp thu tàn hồn.

Sau khi hấp thu mấy chục đạo tàn hồn, những tàn hồn khác ở hiện trường đã tự

động tiêu tán từ lâu.

Lúc này, bỗng nhiên hắn sinh ra một nỗi nghi hoặc.

“Theo lý mà nói, lịch sử của kỷ nguyên thứ nhất đáng lẽ đã kết thúc, đây chỉ là

một giấc mộng mà thôi. ”

“Vậy tại sao mình còn có thể thật sự hấp thu được tàn hồn?”

Vấn đề này tồn tại trong đầu hắn ba giây, sau đó liền bị hắn ném lên tận chín

tầng mây.

Kệ đi, chiến lợi phẩm là quan trọng nhất.

Hắn lột trang bị tùy thân và nhẫn trữ vật của tên Đạo Thần kia đầu tiên, sau đó

mới bắt đầu càn quét khắp nơi.

“Hiếm thấy đấy, cuối cùng cũng được nở mày nở mặt rồi.”

“Chiến đấu như thế này mới có ý nghĩa chứ!”

“Trước đây ở bên Thiên tộc đều phải sống trong những ngày khó khăn, quá

thảm thương.”

Thành ca vừa thu hoạch vừa lau lau khóe mắt không tồn tại nước mắt kia.

Còn đám tộc nhân Thiên tộc ở quanh đó cũng không hề rời đi mà tất cả đều

đang dùng ánh mắt như đang nhìn quái vật để nhìn hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK