Hoang nhân cũng không còn ngồi yên được nữa mà xôn xao chạy ra khỏi trại
đóng quân.
“Ôi trời đất, cái này cũng quá vô lý rồi nhỉ?”
“Trên một trăm con Trọc Ma tam giai, đây là tình huống gì vậy chứ?”
“Hắn vẫn còn là con người sao?”
Lần này bọn họ có muốn tìm lý do để lấy lại tôn nghiêm cũng không được nữa
rồi.
Niềm kiêu hãnh của bọn họ đã bị Khương Thành đánh tan nát trong hạng mục
chém giết Trọc Ma mà bọn họ tự hào nhất.
Có rất nhiều Tiên nhân ôm đầu, bọn họ hoàn toàn không thể tin nổi những gì mà
mình đã nhìn thấy.
“Thật sự Hoang tộc so với một mình hắn cũng không bằng!”
“Chỉ dừng lại ở đó thôi sao? Trong ba ngàn năm nay thu hoạch của Hoang tộc
cũng chỉ có hơn mười con Trọc Ma tam giai thôi đúng không?”
Nếu như nói Khương Thành là một siêu thị quy mô lớn, vậy thì hội giao dịch
Hoang tộc cùng lắm cũng chỉ có thể được coi là một quầy bán quà vặt mà thôi.
Trước đó không lâu mời hắn ra khỏi trại đóng quân của Hoang nhân, từ nay về
sau từ chối không cho Thiên Khu các tiến vào hội giao dịch, bây giờ xem ra
giống như một trò cười rồi.
Từ đầu người ta đã hoàn toàn không cần dựa vào Hoang tộc!
“Không thể so sánh hai người được!”
“Làm sao có thể có nhiều Trọc Ma như vậy chứ?”
“Ta cũng nghi ngờ có phải hắn đã ăn trộm ở trong nhà kho của Thiên Cung hay
không.”
“Cực kỳ có khả năng, ngoại trừ cái đó ra thì không còn lý do nào khác nữa rồi!”
“Cho dù có là như thế nào thì những con Trọc Ma này cũng đều là thật.”
“Quá điên cuồng, thật không thể tin nổi…”
Không còn một ai có thể giữ được bình tĩnh nữa, cho dù là Kỷ Linh Hàm đi
cùng với Khương Thành cũng trố mắt đứng nhìn không nói nên lời.
Bởi vì nàng cũng biết thu hoạch Trọc Ma tam giai khó khăn đến mức nào.
Mà Hồn Tổ ở bên cạnh thì vẫn giống như đang hoài nghi đời người vậy.
Đối với Hồn tộc thì Trọc Ma cũng coi như là kẻ thù không đội trời chung rồi,
đây chính là thứ mà bọn họ kiêng kỵ nhất.
Bây giờ thoáng cái Khương Thành đã lấy ra nhiều thi thể Trọc Ma như vậy, có
thể tưởng tượng được sự kích động này đối với hắn lớn đến mức nào.
Nhưng ở một phương diện khác thì trong lòng hắn vẫn có sự nghi ngờ.
Không phải bản thân tên nhóc này chính là một con Trọc Ma có trí tuệ sao?
Tại sao hắn lại giết người cùng tộc với mình?
“Dừng tay!”
Mâu Vũ, người đã bị hàng loạt bất ngờ kích thích làm cho sắp mất đi lý trí cố
gắng làm cho mình tỉnh táo trở lại.
Nhìn thấy Khương Thành vẫn còn đang muốn tiếp tục lấy ra bên ngoài, nàng
vội vàng bay lên trời, gắt gao nắm lấy tay phải của hắn kéo trữ vật không gian
lại.
“Ngừng lại!”
“Được rồi, được rồi!”
Tiếng vang ở bên dưới sôi nổi như thế, ngay cả giá trị thanh danh cũng đang từ
từ tăng lên, Thành ca vẫn say sưa làm màu.
Trọc Ma nhất giai có khoảng hơn một mười một ngàn con, hiện tại hắn mới thả
ra hơn bốn ngàn, vẫn còn sớm mà.
Còn con nhị giai hắn cũng mới chỉ thả ra một nửa.
Nhịp điệu bị cắt đứt làm cho hắn có chút không quen lắm.
“Tại sao?”
Mâu Vũ đi vào truyền âm nhanh chóng nói: “Nhiều quá rồi, cái này là ngươi
đang muốn dùng năng lực của bản thân thay đổi giá hàng sao? Nếu vẫn còn tiếp
tục thả ra ngoài thì giá trị của Trọc Ma sẽ đi xuống.”
Khương chưởng môn nghĩ lại thì cũng đúng, thứ gì càng hiếm thì càng đắt.
Nếu như hắn tiếp tục thì người khác cũng sẽ cho rằng Trọc Ma thật sự là món
hàng thông thường rồi.
“Vậy cũng được.”
Hắn chỉ có thể kiềm chế lực hồng hoang trong cơ thể mình, thu lại thần thông,
nhân tiện thu những con Trọc Ma kia vào Nhẫn Không Gian một lần nữa.
Sau đó hắn cười ha ha chắp tay với mọi người ở phía dưới.
“Ta chỉ có chút ít hàng này, khiến cho mọi người chê cười rồi.”
Tất cả mọi người đều có chút hoài nghi tính chân thực của những lời nói này.
Rõ ràng vừa nãy người này còn có ý định tiếp tục tung ra bên ngoài, nếu không
phải Mâu Vũ ngăn cản thì ai biết hắn còn có bao nhiêu nữa chứ?
“Được rồi được rồi, mọi người có thể giải tán rồi!”
Những người ở phía ngoài làm sao có thể giải tán được chứ.
Lúc này những Tiên nhân của quầy hàng và các thương hội khác trong cả chợ
đều đã sớm đóng cửa chạy đến bên này rồi.
Khương Thành vừa mới hạ xuống mặt đất thì đã bị vây quanh đến mức nước
chảy cũng không lọt qua được.
“Ngươi có thể bán cho ta mười con Trọc Ma này hay không?”
“Mười con? Ngươi nằm mơ sao? Tiền bối, ta muốn hai con tam giai đấy!”
“Tiền bối, bán cho ta hai con đi!”
“Nếu như đạo hữu bằng lòng bỏ đi những thứ mình yêu thích thì sẽ nhận được
tình hữu nghị của toàn bộ Thịnh Trúc cung bọn ta!”
“Phì, tình hữu nghị của các ngươi là cái đếch gì chứ, tiền bối bán cho ta năm
con Trọc Ma tam giai, từ nay về sau vì ngươi mà nhảy vào nước sôi lửa bỏng ta
cũng không chối từ!”
Rất nhanh đám người đã nổ ra xung đột vì chen lấn, có rất nhiều người ở phía
sau để chen lên tới đây cũng đã bắt đầu đánh nhau rồi.
Đó có thể gọi là một sự điên cuồng.
Không có cách nào cả, nguyên liệu Trọc Ma làm cho người ta quá kích động.
Lúc trước để mua được nó các nhà thương nhân cũng đã phải đấu trí so dũng ở
hội giao dịch.
Mà những Tiên nhân ở phía ngoài này ngay cả cơ hội vào đấu trí so dũng cũng
không có.
Bây giờ Khương Thành bày ở trước mặt một số lượng Trọc Ma rất lớn như vậy,
đối với bọn họ mà nói thì giống như đột nhiên nhìn thấy núi quý vậy.
Khương Thành không phải là Hoang nhân, nguyên liệu gì cũng có thể giao dịch
được.
Một cơ hội trong mơ đột nhiên lại xuất hiện ở ngay trước mặt.
Nếu như không phải vừa rồi Pháp cảnh lục căn căn nguyên đồ đằng của Kỷ
Linh Hàm còn có chút lực uy hiếp thì chỉ sợ rằng sẽ có người cứ thế cướp đoạt.
Thành ca cũng không ngại bán cho bọn họ.
Nhưng giá trị của mỗi một con đều khác nhau, chỉ nói về giá tiền cũng sẽ bận
rộn chết mất rồi, hắn làm gì còn lòng dạ thảnh thơi nữa chứ.
Hơn nữa bây giờ hắn đã quyết định nâng đỡ Thiên Khu các rồi.
“Được rồi, tất cả mau tránh ra đi!”
“Những con Trọc Ma này ta sẽ chỉ bán cho Thiên Khu các, sau này các ngươi
có thể tìm bọn họ để mua nguyên liệu Trọc Ma.”
Mặc dù đã nhận được lời hứa hẹn của Khương Thành trước đó, nhưng lúc này
được xác nhận một lần nữa thì Mâu Vũ vẫn vô cùng kích động.
Đột nhiên có thể mua được nhiều Trọc Ma như thế, thật sự nàng có nằm mơ
cũng chưa bao giờ nghĩ tới.
Thậm chí dù là một phần mười cũng không dám hy vọng quá xa vời.
Nàng biết rất rõ Thiên Khu các sắp bay lên rồi.
Nắm được đám Trọc Ma này, Thiên Khu các không những có thể kiếm được
một số vốn khổng lồ mà còn có thể thành công tạo dựng được tên tuổi chỉ bằng
một lần hành động.
Chuyện này thật sự có ý nghĩa không gì có thể sánh bằng đối với sự phát triển
của thương hội sau này.
“Thật tốt quá!”
“Đa tạ Khương chưởng môn!”
“Khương chưởng môn thật sự quá chiếu cố Thiên Khu các bọn ta rồi!”
“Ôi ôi ôi, cô gia quay về là khác biệt ngay.”
Đám người Lung Lâm, Mạch Phong và Giáng Hàn vô cùng cảm động, còn
những người mới gia nhập vào Thiên Khu các lại càng bất ngờ và choáng váng
hơn.
Trước đó bọn họ hoàn toàn không biết Khương Thành là người như thế nào.
Vừa rồi nhìn thấy đám người hội trưởng và phó trưởng không chút do dự lựa
chọn đi theo hắn bọn họ vẫn còn cảm thấy tắc trách quá rồi.
Bây giờ bọn họ chỉ cảm thấy đây chính là một quyết định không thể nào sáng
suốt và may mắn hơn.
Chỉ là có người vui mừng thì cũng có người buồn.
Những Tiên nhân ở bên ngoài nghe thấy chỉ bán cho Thiên Khu các bỗng nhiên
cảm thấy vô cùng thất vọng.
“Tại sao có thể như vậy chứ?”
“Nhiều Trọc Ma như vậy đâu cần phải bán toàn bộ cho bọn họ!”
“Dù sao cũng nên chia sẻ ra ngoài một ít chứ!”
Bọn họ còn khá hơn được một chút, mà mười mấy nhà thương hội do Trường
Hoành Bảo Điện cầm đầu mới thực sự hối hận đến xanh ruột.
Đây chính là một số lượng Trọc Ma vượt xa hội giao dịch của Hoang tộc đó!
Chỉ cần nắm được thì nó chính là một nguồn lợi nhuận khổng lồ.
Làm sao có thể không động lòng, không đỏ mắt chứ.
Lúc này bọn họ chỉ hận không được nhào tới mà thôi.
Nhưng mà trước đó không lâu đám người này vừa mới quái gở một trận, hơn
nữa còn cố ý lớn tiếng về phía Thành ca và Mâu Vũ nữa.
Dùng chân suy nghĩ cũng biết, bây giờ Khương Thành có bán cho người nào thì
cũng sẽ không bán cho bọn họ.
“Vừa rồi rốt cuộc ai là người đầu tiên đề nghị muốn đối phó với Thiên Khu
các?”
Có người nghiến răng nghiến lợi, tức giận nhìn chằm chằm những người khác.
Nghĩ kỹ lại, ngoại trừ trừ Phúc Thiên các, những thương hội khác hoàn toàn
chưa từng liên quan đến Thiên Khu các.
Lại càng chưa từng nghe qua Phi Tiên môn.
Mọi người lao nhao hướng tầm mắt nhắm thẳng vào Liệt Thái Đạo Thánh,
Nguyệt Thường Đạo Thánh, Mậu Hoàng Đạo Thánh và những người cầm đầu
khác trước đó nhảy vọt dữ dội nhất.
Còn về phần Kết Trần Đạo Tôn của Phúc Thiên các thì đã sớm bị trực tiếp khai
trừ rồi.
Liệt Thái Đạo Thánh bị mọi người nhìn chằm chằm cũng thẹn quá hóa giận.
“Điều này cũng không thể trách ta được, vừa rồi không phải các ngươi cũng
hưởng ứng rất mãnh liệt sao?”
Hắn nổi giận đùng đùng liếc nhìn cảnh tượng vui vẻ say sưa ở bên phía Thiên
Khu các.
“Ai biết được phong thủy lại xoay chuyển nhanh như vậy chứ?”