phải là thứ tốt, cho nên Thành Ca diệt sạch bọn hắn.
Còn Vô Tưởng kiếm phái, cao thủ nơi này là chỗ dựa vững chắc phía sau của
Tây Lăng thế gia, đây là ván đã đóng thuyền.
Nếu không thì trước đó diệt Tây Lăng thế gia, vì sao các ngươi lại phái bốn
Chuẩn Đế đi trả thù?
Nếu các ngươi không can thiệp thì thôi.
Nếu đã can thiệp, vậy phải trả giá.
Còn những môn đồ đệ tử bình thường này, trái lại Thành Ca tạm thời không liệt
vào danh sách kẻ địch phải giết.
Chỉ cần bọn họ không tự tìm đường chết, hắn cũng không có suy nghĩ muốn
chém tận giết tuyệt.
“Ma đầu phương nào, dám xâm nhập vào Vô Tưởng kiếm phái của ta láo
xược!”
“To gan!”
Cùng với hai giọng nói gầm thét vang vọng toàn trường, hai gã Thái thượng
trưởng lão Chuẩn Đế trung kỳ vọt ra.
Không đợi bọn họ ra tay, Thành Ca đã trực tiếp dùng lạc ấn của quy tắc thêm
tiên hồn phục vụ họ.
Hai người trực tiếp bị đánh rơi từ trên không xuống, cuối cùng không còn chút
tiếng động nào.
Những môn đồ này vốn còn đang chờ xem hai vị Thái thượng trưởng lão dương
oai giết địch, kết quả lại thấy được điều này.
Chỉ trong chốc lát, từ trên xuống dưới cả phái đều ngây ra như phỗng.
Hai vị Thái thượng trưởng lão Chuẩn Đế trung kỳ cứ như vậy qua đời?
Đây chính là vật tổ của bọn họ!
Đã sừng sững trên chục tỷ năm, hôm nay đột nhiên lại gục.
Điều này mang đến sự đả kích, có thể nói là mang tính hủy diệt.
“Nơi này bị ta chiếm giữ rồi!”
“Cút hết cho ta!”
Dưới giọng nói gia tăng của tiên lực mang theo uy áp ầm ầm của Khương
chưởng môn, thậm chí một ít đệ tử suýt nữa ngã từ trên cao xuống dưới.
Ngay sau đó, tất cả môn đồ chạy trốn như điên ra bên ngoài.
Không lâu sau, tông môn này cũng chỉ còn lại một mình Thành Ca.
Với hắn ở đây khắp nơi đều là bảo vật!
Một tông môn trong bí cảnh, không chỉ có những đồ vật tiên khí, tiên bảo, tiên
linh, tiên đan, còn có rất nhiều bảo vật trên trời dưới đất.
Ngoài ra, đầy khắp núi đồi còn có các loại tiên dược và tiên quặng với đủ cấp
bậc.
Về sau những thứ này đều có thể dùng được để luyện đan luyện khí.
Ba vòng ngoài ba vòng trong, Thành Ca bận rộn đến mức đất trời u ám, cuối
cùng mới nhớ đến còn có vài người đang chờ bên ngoài.
Lúc này bọn người Lý Tuấn Lãng và Chúc Thanh Liên đều thấy hơi bất an.
“Khương tiền bối đi vào cũng đã vài canh giờ, sao còn chưa đáp lại?”
“Không phải bị giam ở bên trong chứ?”
“Hẳn là không đến mức đấy?”
“Vừa rồi rất nhiều người từ trong bay ra, không biết đã xảy ra chuyện gì.”
“Đúng vậy, cũng không giống như đến tìm bắt chúng ta.”
Chúc Thanh Liên lo lắng Khương Thành ở bên trong gặp phải chuyện bất trắc,
lúc này đã muốn rút lui bỏ cuộc thoát khỏi đây.
“Các ngươi thật sự nghĩ rằng Vô Tưởng kiếm phái sẽ mời chúng ta đến làm
khách sao?”
Lý Tuấn Lãng tràn đầy sự tin tưởng: “Khương tiền bối sẽ không lừa chúng ta!”
“Ngươi cũng quá tin tưởng hắn rồi, chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới, Vô Tưởng
kiếm phái không thân chẳng quen, dựa vào cái gì mà lại nhiệt tình như vậy?”
“Có gì mà nghi ngờ, Khương tiền bối giao du rộng lớn mặt mũi lớn!”
Chúc Thanh Liên suýt nữa bị hắn chọc cười: “Ngươi thật đúng là….”
“Thật đúng là cái gì?”
Cuối cùng Khương Thành cũng từ bên trong đi ra.
Chúc Thanh Liên vội vàng xua tay: “Không, không có gì…”
Ba gã đệ tử khác kia thì hơi bất an nói: “Việc này, tiền bối, bên trong có phải
xảy ra chuyện gì hay không?”
“Đúng vậy, vừa nảy mới nhìn thấy rất nhiều người bay ra. Nếu Vô Tưởng kiếm
phái không chào đón, vậy chúng ta về trước đi?”
Khương Thành cười sằng sặc: “Các ngươi nghĩ đi đâu vậy, đương nhiên bọn họ
hoan nghênh chúng ta, ta vừa mới ở bên trong cùng Thái thượng trưởng lão của
bọn họ trò chuyện rất vui vẻ với nhau.”
“Chính là bởi vì tông môn của bọn họ đột nhiên có việc gấp, cho nên mới vội
vàng đi xử lí.”
“Thì ra là như vậy!”
Lý Tuấn Lãng “bỗng nhiên tỉnh ngộ”, Chúc Thanh Liên lại không có cách nào
tin tưởng đây là sự thật.
“Tốt lắm tốt lắm, bây giờ theo ta vào đây cả đi.”
Thành Ca đưa tất cả mấy người vào trong.
Vào bí cảnh, mấy người liền kinh ngạc hô lên.
“Ôi! Nơi này là động tiên sao?”
“Nồng độ tiên nguyên khí này, so với Tứ Hải Tông của bọn ta cao hơn không
biết bao nhiêu lần!”
“Hơi thở của quy tắc lực cũng cao hơn rất nhiều!”
“Nếu có thể tu luyện tại đây, thật là tốt biết bao…”
Ngoại trừ một ít bảo vật tài nguyên bị Khương chưởng môn thu ra, những nơi
khác của Vô Tưởng kiếm ngược lại lại không bị hủy diệt.
Kiến trúc trận pháp cấm chế tiên mạch bên trong, và các loại phương tiện tu
luyện đều đầy đủ.
Vẫn là một tông môn nguyên vẹn như trước.
Thành Ca dẫn bọn họ bay một mạch đến mảnh đất ở trung tâm tông môn.
Tới nơi này rồi, mấy người lại bị chính điện mênh mông hùng vĩ làm kinh sợ.
Giống như nông dân vào hoàng cung, cả người đều không dễ chịu.
Trong lòng càng cảm thấy so với nơi này, Tứ Hải Tông lụi bại đến mức thật sự
không thể nhìn.
“Vì sao lại không thấy một ai cả?”
“Đúng vậy, đã đến nơi đây, vậy mà một người cũng không thấy.”
Ba gã đệ tử kia nghi ngờ.
Lý Tuấn Lãng ngược lại cười ha ha: “Chẳng phải Khương tiền bối mới nói đó
sao, bọn họ có việc gấp, đều ra ngoài cả rồi!”
Chúc Thanh Liên ở một bên chẳng còn sức mà bốc phốt, trong lòng thầm oán
trách, ngươi thật đúng là suy nghĩ đơn giản nên ít phiền não.
Tông môn nào gặp phải việc gấp, lại bỏ không để lại một ai sao?
Cho dù là gặp phải trận chiến lớn tới mức diệt phái, bên trong cũng sẽ để lại
mấy đệ tử trông cửa chứ?
Nàng không cần đoán cũng hiểu được, vừa rồi những người đó đâu phải gặp
phải việc gì gấp, rõ ràng chính là bị Khương tiền bối này đuổi đi.
Đây đúng là quá mạnh rồi…
Quả nhiên đi theo hắn, toàn bộ hành trình đều đánh sâu vào giới hạn tri thức!
Nàng thật cẩn thận hỏi một câu: “Tiền bối, làm như vậy… thật sự không sao
chứ?”
Chiếm lấy Vô Tưởng kiếm phái này là một chuyện.
Phía sau sẽ xảy ra chuyện gì, đó lại là một chuyện khác.
Một tông môn lớn mạnh như vậy, cứ chiếm giữ như thế, tông môn khác xung
quanh không thể nào không phản ứng.
Đến lúc đó, sự việc sẽ càng ầm ĩ hơn!
Khương chưởng môn nhìn nàng một cái, cũng biết em gái này tương đối tỉnh
táo, nghĩ rất xa.
“Yên tâm đi, ca lái xe bay rất ổn, ngươi chỉ cần nắm chặt là được.”
Chúc Thanh Liên mơ mơ màng màng gật đầu, nhưng trong lòng sao có thể bình
ổn lại được.
“Được rồi, các ngươi có thể đi lại xung quanh đây, muốn tu luyện cũng được,
những thứ kia dùng tùy ý.”
Sau khi Thành Ca nói những lời này, ngược lại Lý Tuấn Lãng lại hăng hái lên.
“Tiền bối, ta muốn đi xem đạo tạng các có được không?”
Nơi này tương đương với tàng thư các cất sách cổ tu luyện.
Một tông môn có Chuẩn Đế trung kỳ, nói về tình hình bên trong đương nhiên là
khác xa Tứ Hải tông.
Thành Ca nhún vai: “Đương nhiên có thể, lật xem tùy ý, chưa nhớ được có thể
mang về xem từ từ.”
Bất kể Lý Tuấn Lãng hay là ba gã đệ tử kia, nghe câu ấy vẻ mặt đều khó tin.
“Hả? Mang về, như vậy không tốt lắm?”
“Không sao, tông môn của bọn họ rất hiếu khách, hơn nữa đều là kho tàng kinh
điển đạo giáo bị loại bỏ, các ngươi muốn lấy nhiều ít đều được.”
Lúc này mấy người mới cao hứng phấn chấn xông tới đạo tạng các.
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Thương Linh vẫn đi theo Thành Ca rốt cuộc
không nhịn được hỏi.
“Nhàm chán nên thuận tiện chỉ điểm chó mấy đứa nhỏ thôi.”
“Ta không nói cái này, ta phát hiện, ngươi giống như đang cố ý làm sự việc lớn
thêm.”
Thành Ca cười lên: “Đúng vậy, đúng là ta cố ý làm sự việc lớn hơn đấy.”