Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên địa điểm báo danh, mọi người vẫn đang chờ đợi tin tức bên trong.

Rất lâu sau, rốt cuộc Quân Vương lại xuất hiện.

Nhìn thấy Khương Thành cũng không nói lời vô ích.

“Thiên Đế đã đồng ý, ngươi có thể báo danh.”

“Còn không mau tạ ơn!”

Đương nhiên Thành Ca sẽ không cảm ơn, thật ra hắn hơi ngạc nhiên.

Vốn dĩ tưởng rằng Thiên Đế sẽ không đồng ý, hắn cũng chuẩn bị sẵn sàng đại

náo một trận, thậm chí còn định khai chiến với Thiên Đế.

Rốt cuộc hắn thật sự đồng ý cho mình báo danh?

Thật sự không để ý mình là người không có Thiên Tâm làm Thần Quân?

“Thú vị.”

Hắn thuận lợi đăng ký báo danh một cách nhanh chóng, cũng nhận được ký hiệu

thân phận tham chiến.

Điều này khiến cho Phạm Lôi Đạo Tôn của Thần Lôi Tư phía sau hơi thất vọng.

Nếu tiểu tử kia không báo danh thì tốt biết bao.

Những người khác có thái độ khác nhau.

Có người cũng không xem trọng sức chiến đấu của Khương Thành, tỏ ý không

cho là đúng.

Có người bắt đầu thăm dò về thông tin của hắn, để thuận lợi cho việc ứng phó

với hắn sau này.

Ngoài ra, còn có một số người sợ hãi.

Bởi vì bọn họ đã nghe thấy truyền âm của một đại nhân vật nào đó.

“Tu Đế không muốn để cho Khương Thành sống quá lâu.”

“Lúc so tài, các ngươi biết nên làm như thế nào rồi chứ.”

Là Thiên Đế, đương nhiên Tu Đế có tâm phúc chính thống của bản thân ở Thiên

Cung.

Mà chín Thần Quân dưới trướng hắn, cũng có thuộc hạ của riêng mình, có thể

xem như là mạng lưới quan hệ rắc rối phức tạp.

Những chính thống và thuộc hạ này, có không ít người tham gia đại hội thông

thần lần này.

Nghe được những truyền âm này, ánh mắt bọn họ nhìn Khương Thành đã thay

đổi ý nghĩa.

Từng người bắt đầu tính toán, nên làm sao để giết chết Khương Thành trong

trận so tài sau, lấy lòng Tu Đế.

Về phần đương sự Khương chưởng môn, lúc này cũng vô cùng lo lắng.

Hắn đang tính toán, có cơ hội nào để bản thân giả vờ trong bốn trận sau hay

không, xác xuất thất bại lớn hay không, hệ thống có thể phát huy tác dụng hay

không.

Những người xung quanh nhìn biểu cảm nghiêm trọng của hắn, còn tưởng rằng

hắn đang suy nghĩ vấn đề gì đó lớn lao lắm.

Thời gian nhanh chóng trôi qua trong bầu không khí trầm tư.

Hai ngày sau, kết thúc việc báo danh.

Trận thịnh hội lớn nhất của Thiên Cung, rốt cuộc cũng mở màn.

Những tiên nhân trước đó không ở gần Lan Đài, cũng lần lượt đuổi đến.

Làm cho tất cả mọi người có mặt hoảng sợ kêu lên từng trận.

“Ám Vũ Tinh chủ!”

“Thượng Vị Tinh chủ đến rồi.”

“Bán Tháp Tinh chủ!”

“Thăng Dương Tinh chủ!”

Tiếng kêu sợ hãi trong đám đông vang lên liên tục.

Những Thượng Vị Tinh chủ này, đều là đối thủ mạnh của Thần Quân.

Mặc dù cảnh giới là Đạo Tôn, nhưng bởi vì hàm chứa tinh lực, thật ra bọn họ

cũng chẳng khác nào có được sức mạnh đặc biệt.

Khi đối mặt với những Đạo Tôn khác, quả thực chính là hàng duy đả kích.

Mà bầu không khí ở hiện trường, cũng là sóng sau cao hơn sóng trước.

“Đạo Thánh!”

“Minh Trần Đạo Thánh!”

“Đã từng là Thủ Tọa Liệt Dương Tư, mười tỷ năm trước đã lui về ở ẩn, cuối

cùng lần này lại xuống núi.”

“Mộng Ngột Đạo Thánh!”

“Thủ Tọa Đại Mộng Tư thủ nhậm Thiên Cung, nhiều năm qua chưa từng nghe

đến tin tức của hắn.”

“Đúng vậy, thậm chí có một dạo ta còn cho rằng hắn đã không còn nữa…”

“Không ngờ rằng, lần này hắn cũng đến.”

“Vân Đình Đạo Thánh, trời ơi, thế mà lão cổ này cũng đã xuống núi.”

Nghe đến cái tên này, rất nhiều tiên nhân có mặt cũng mơ hồ.

“Hắn là ai, rất nổi tiếng sao?”

“Nổi tiếng?”

“Lúc hắn trở thành Đạo Thánh, còn chưa có Thiên Cung đâu.”

Xì!

Rất nhiều người không hỏi hít một hơi lạnh.

Lai lịch này là gì?

Trước khi thành lập Thiên Cung thì đã là Đạo Thánh, vậy thì lai lịch của người

này mạnh đến mức nào?

Ngay cả trong số các Thần Quân phụ trách chủ trì, cũng không có mấy người

chủ động chắp tay chào hỏi với Vân Đình Đạo Thánh đó.

“Vân Đình đạo hữu, đã nhiều năm không gặp, phong thái vẫn như trước đây.”

“Ha ha, có vẻ như cuối cùng chúng ta cũng phải trở thành đồng liêu rồi.”

“Hoan nghênh Vân Đình đạo hữu trở thành một thành viên trong chúng ta…”

Những gì bọn họ nói giống như Vân Đình Đạo Thánh chắc chắn có thể thắng.

Mà trên thực tế, cũng không ai phản bác.

Dù sao nói về thâm niên, người này cũng già dặn kinh nghiệm hơn những Thiên

Đế khác.

Hắn đồng ý đến làm Thần Quân, xem như là đã nhượng bộ.

Sau khi mọi người tập hợp đông đủ, Không Đế xuất hiện làm người chủ quản,

làm cho mọi người có mặt càng thêm sôi nổi.

Mà ngay sau đó, trận so tài đầu tiên cũng sắp bắt đầu.

Không ngoài dự đoán của mọi người, quả nhiên vòng này là đưa tất cả mọi

người vào trong bí cảnh để thử thách.

Vừa vào sân, Thành Ca đã bị “tấn công”.

Hắn không thể nhìn thấy những người khác trước mặt mình, chỉ có thể đặt mình

vào trong một mảnh non sông tươi đẹp.

Trước khi hắn có thể quan sát kỹ càng, ngay lập tức nước hồ biến thành nham

thạch đỏ rực, toả ra hơi thở nóng rực quét đến.

Hệt như một Cự Long Nham Thạch dữ tợn đáng sợ, sắp nuốt chửng tất cả mọi

thứ.

“Quy tắc huyễn và quy tắc hoả sao?”

Khương Thành thản nhiên ra đòn, đánh Cự Long Nham Thạch trên không trung

vỡ vụn thành từng mảnh.

Nhưng vẫn chưa kết thúc.

Nham thạch vỡ vụn văng tung toé, thế mà biến thành vì sao khắp bầu trời.

Ngay sau đó, tất cả các ngôi sao đều tỏa sáng rực rỡ, chiếu rọi khắp nơi thành

ảm đạm.

Trong nháy mắt có vô số lưu quang cùng tập hợp lửa đánh về phía hắn.

Trong giây lát Thành Ca cảm nhận được điều đó, những đòn tấn công này gần

như tương đương với tấn công toàn lực của Đạo Tôn bình thường.

Có vẻ như vòng tuyển chọn này, thật ra là để loại bỏ những tiên nhân dưới Đạo

Tôn.

Đương nhiên, một số Thiên Tôn Chí Tôn có được bí bảo đặc biệt hoặc đạo khí

phòng ngự, nếu có thể vượt qua được, vậy cũng xem như là may mắn của bọn

họ.

Đạo Tôn bình thường đụng phải tấn công như vậy, hoặc là tránh né hoặc là

chống lại, nhưng Khương Thành lại không làm như vậy.

Đối mặt với bầu trời đầy sao đó, hắn xông thẳng lên ngược dòng với ánh sáng

vô tận.

Giống như mũi tên xuyên qua bầu trời, đột ngột lao tới một điểm nào đó của

mái vòm.

Bầu trời đầy sao, trông có vẻ như lộn xộn, lại không thoát khỏi ánh mắt của hắn.

Hắn hiểu rõ ba ngàn quy tắc, biết mấu chốt của huyễn cảnh này ở đâu.

Hắn cũng không có đủ kiên nhẫn để tiếp nhận từng đợt tấn công bất đồng quy

tắc kia, trực tiếp đánh thủng huyễn cảnh này, không phải là bớt việc nhiều hơn

sao?

Quang huy của Đạo kiếm Thất giai đã phá hủy tất cả những ánh sáng rực rỡ

đang đuổi theo, che lấp ánh sáng của tất cả vì sao.

Lưu quang giống như thác nước cắt ra, bao trùm cả người hắn trong đó.

Nhưng hết lần này đến lần khác không thể làm tổn thương đến hắn.

Giờ khắc này, sự phân bố trông có vẻ như lộn xộn của các ngôi sao trên bầu trời

đột nhiên giống như có được sinh mệnh.

Chớp nhanh trên màn trời, liên tục thay đổi vị trí.

Một kiếm đó của Khương Thành, giống như vĩnh viễn cũng không chạm đến

được điểm cuối mà hắn muốn đạt đến.

Hắn biết, đây là quy tắc không gian đang quấy nhiễu bản thân.

Đáng tiếc, vô dụng.

Huyền văn không gian của hắn là thập tam trọng, cảnh giới đã vượt qua thủ

đoạn không gian đang quấy nhiễu bản thân ở trước mắt.

Cho dù nó có biến đổi như thế nào, cũng không thể thoát khỏi khóa của thanh

đạo kiếm kia.

Cho đến một khoảnh khắc nào đó, cuối cùng mũi kiếm của đạo kiếm cũng chạm

vào điểm Hư Không dường như không thể nhìn thấy được.

Ầm ầm!

Sau một tiếng nổ lớn, toàn bộ ngôi sao hồ quang trước đó đều vỡ vụn biến mất

giống như bọt biển.

Xuất hiện trước mặt hắn, là một thế giới mới.

Nơi này trên không tiếp trời, dưới không liền đất, hư hư đãng đãng.

Trông có vẻ như không có bất kỳ sự tồn tại nào.

Không đợi đến khi hắn thở phào nhẹ nhõm, trong khoảnh khắc tiếp theo, hắn lại

bị cuốn vào trong một huyễn cảnh khác.

Một vòng tấn công mới, hoàn toàn không cho hắn cơ hội thở dốc, giết thnagwr

về phía hắn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK