thành, ba Thiên Long Vương và cả đám Hoàng tộc tức đến nghiến răng nghiến
lợi.
Thiên Long thành ngoại trừ khí Tiên Nguyên nồng đậm hơn, quy tắc căn
nguyên sôi nổi hơn ra thì cũng không có cái gì đặc biệt lắm.
Lúc trước đến cả Bán Long tộc dưới cao giai nhị đẳng cũng không được bước
vào, chỉ là vì cố ý tạo ra cách biệt đẳng cấp nghiêm ngặt mà thôi.
Ở đây chỉ có Thiên Long có Long mạch đủ cao mới có thể tiến vào, đây gọi là
đặc quyền của thân phận cao quý.
Cũng là vì bảo đảm uy nghi và tính thần bí của Thiên Long Hoàng giai.
Hiện tại mấy trăm ngàn Long tộc hoành tráng ào ào tiến vào cứ như đi họp chợ
vậy, cái gọi là cao quý cũng nát thành bã luôn rồi.
Mà khi đến trước cổng Thành cao ngút của Thiên Long thành sừng sững tại
đỉnh Vân Hải, Khương Thành nhấc tay dừng lại.
Long tộc che lấp cả bầu trời ở phía sau ùn ùn kéo đến, tựa như một trận bão táp
đột nhiên dừng lại vậy.
Ba Thiên Long Vương cũng tiến gần lại, hỏi với gương mặt đau khổ.
“Sao vậy hả, Long Đế bệ hạ?”
Trong lòng đã điên cuồng nói móc một vạn lần.
Tiểu tử, bọn ta đã nhẫn nhịn đủ lắm rồi, ngươi đừng có lại kiếm chuyện với bọn
ta nữa đó!
Ngoan ngoãn vào trong đi, sau đó yên phận đợi Long Tổ trở về, lại thành thành
thật thật mà chịu chết.
Đừng có gây phiền phức cho bọn ta!
“Sao vậy?”
Khương Thành liếc xéo ba người, lạnh lùng nhếch nhếch khóe miệng.
“Trẫm khởi giá trở về, đội cầm cờ của Long Đế đâu? Nghi thức hoan nghênh
đâu?”
“Dưới cánh cổng thành này lạnh lẽo vắng vẻ”, một cọng lông người cũng không
thấy đâu.”
“Long Đế này như ta không đáng giá vậy hả?”
“Các ngươi thế là đang sỉ nhục ta, hay là đang vũ nhục cả Thiên Long tộc? Có
phải muốn chết hay không?”
Có một khoảnh khắc Kế Quân Đạo Thánh suýt nữa áp chế không được lửa giận,
mở miệng muốn mắng thành tiếng.
Mẹ nó, lão tử không diễn nữa!
Liều mạng với ngươi luôn!
Nhưng suy nghĩ đến sự chênh lệch của Long mạch, nghĩ đến mười một căn
nguyên đồ đằng làm người nghe sợ hãi của Khương Thành kia, nghĩ đến một
kiếm thần kỳ của Thu Vũ Tuyền…
Hắn cảm thấy câu nói nhịn một lúc sóng yên biển lặng cũng có chút đạo lý.
Trời trao trách nhiệm lớn lao cho ai, trước tiên ắt phải làm người đó khổ tâm
mệt chí.
Bọn ta nhịn!
Dù sao cố gắng qua khoảng thời gian này rồi người cười đến cuối cùng vẫn là
bọn ta.
Đến lúc đó trả lại cho các ngươi cả vốn lẫn lãi.
“Đúng đúng đúng, đều là sơ sót của chúng ta.”
“Lập tức sắp xếp, bọn ta lập tức sắp xếp…”
Ba người nghẹn một bụng lửa giận, cấp tốc truyền lệnh cho Thiên Long tộc
trong thành.
Toàn bộ Thiên Long thành, ngoại trừ bảy trăm Thiên Long Hoàng giai ra, còn
có hơn chục ngàn đầy tớ của Bán Long tộc được lựa chọn từ khắp các mạch
khác.
Nói là đầy tớ chứ thật ra địa vị còn cao hơn cả Bán Long tộc ở bên ngoài.
Suy cho cùng đây là Hoàng thành, là vị trí gần với trung tâm quyền lực của
Thiên Long quốc nhất. Vẫn luôn thường vì cạnh tranh một suất có thể vào thành
mà phải tiến hành một cuộc tuyển chọn kịch liệt.
Mà hiện tại ba Thiên Long Vương vừa hạ mệnh lệnh, mặc dù bên trong không
hiểu ra sao, nhưng cũng chỉ có thể làm theo.
Rất nhanh, một nghi thức hoan nghênh long trọng đã điểm xuyến cho cả cổng
thành trở nên rực rỡ sắc màu.
Suy cho cùng đều là tiên nhân, tạo một chút hiệu ứng cao cấp cũng không có gì
khó.
Cuối cùng Khương Thành cũng ngồi trên xa liễn của Long Đế, dưới sự “bảo vệ”
của một đám Long tộc và Bán Long tộc, tiến vào Thiên Long thành lượn lờ tiên
vụ.
Đắm mình trong từng trận pháo hoa và tiếng trống vui nhộn, mắt nhìn đường
phố giăng đèn kết hoa, ai không biết còn tưởng là đang đón tết ấy chứ.
Nhìn thấy Long tộc lúc trước chỉ có thể phủ phục dưới chân của bản thân cũng
đi theo vào, mặt của những Bán Long tộc đang giơ bó hoa ở bên đường cũng
sắp đen thành đáy nồi luôn rồi.
Khương Thành có chút không vui.
“Sao hả, trẫm nợ tiền các ngươi à?”
Ba Thiên Long Vương có hơi không hiểu cho lắm.
Trong lòng nói, quy cách này lẽ nào ngươi còn không vừa ý?
“Long Đế bệ hạ nói thế là có ý gì?”
“Mọi người đều đang nhiệt liệt hoan nghênh ngươi mà!”
“Vậy sao? Vậy vì sao ai ai cũng bày một vẻ mặt sụp đổ, dáng vẻ như không có
tinh thần hả? Lẽ nào cả tập thể kinh kỳ không đều à?”
Ba Thiên Long Vương thầm mắng trong lòng, ngươi có thể đừng có suy đoán rõ
ràng lại giả hồ đồ được không hả?
Là một Thiên Long cao quý mà phải đứng một bên hoan nghênh cả đám Long
tộc thấp kém hèn mọn đã vô cùng nhục nhã rồi có được không?
Lẽ nào ngươi còn muốn bọn chúng tươi cười chào đón?
Nhưng đây là mệnh lệnh của Khương Thành, nhìn điệu bộ của ca này, nếu
không làm dáng một chút thì hắn nhất định sẽ không bỏ qua đâu.
Ba người chỉ có thể lại lần nữa hạ lệnh.
“Cười hết lên cho ta!”
“Nhiệt liệt hoan nghênh vào!”
Những Bán Long tộc ở bên đường không dám phản kháng bọn họ, chỉ có thể cố
gắng nặn ra một nụ cười khó coi.
Nhìn thấy cảnh này, Long tộc theo Khương Thành cũng tiến vào ai ai cũng cười
lớn không ngừng.
“Ha ha ha, đúng là phong thủy luân chuyển mà.”
“Đi theo Long Thần chí cao đúng là đi đâu cũng không sợ chịu thiệt.”
“y da, Thiên Long tộc cao quý lúc trước đi đâu rồi nhỉ?”
“Cười lớn tiếng hết cho ta!”
“Cái tên gì kia, ngươi cười một cái nhìn thấy giả lắm, có phải ngươi muốn bất
kính với Thiên Long Đại Đế không hả?”
Hàng chục ngàn Bán Long tộc ở hai bên giận đến muốn bốc khói, nhưng lại
không dám nói gì.
Chỉ có thể nuốt lửa giận này vào lòng, cầu nguyện cho nghi thức hoang đường
nhục nhã này mau chóng kết thúc.
Nhưng mà Long tộc dường như là cố ý chống đối bọn chúng vậy.
Khi mấy trăm ngàn Long tộc vào thành, căn bản không phải xếp thành nhóm
cùng nhau tiến vào, mà là lần lượt từng người tiến vào.
“Từng người từng người một thôi, đừng có làm rối thứ tự!”
Ly Quang và những Long tộc Đạo Tôn khác vẫn đang duy trì trật tự kia kìa.
“Chậm một chút, giành giật cái gì chứ?”
“Đừng có làm mất mặt của Long Thần chí cao!”
Mấy trăm ngàn Long tộc hi hi ha ha, cũng cố ý thả chậm tốc độ phi hành.
Lần này xem như khổ cho một đám Bán Long tộc phụ trách hoan nghênh rồi.
Dựa theo tiết tấu trước mắt này, muốn một tên Long tộc đi qua chỗ mình, cũng
phải mất hơn mười mấy giây.
Mấy trăm ngàn Long tộc, phải đi đến lúc nào đây hả?
Cảm thấy đây là tiết tấu muốn ở bên đường nghênh đón một tháng đây mà?
Nghĩ đến cảnh đó, rất nhiều Bán Long tộc suýt nữa bùng nổ.
Lúc Long tộc đang ở bên ngoài vẫn đang chậm rãi tiến vào thành, Khương
Thành đã tiến vào nội bộ trung tâm của Thiên Long Hoàng thành rồi.
Đi một ngày đàng học một sàng khôn, ba Thiên Long Vương liền sắp xếp một
nghi thức chúc mừng và ca múa long trọng.
“Hoan nghênh Thiên Long Đại Đế!”
“Long Đế trở về, thiên mệnh thuộc về Thiên Long tộc ta!”
Vì đề phòng Khương Thành soi mói, lần này bọn chúng đã sắp xếp người chủ
trì chuyên môn phụ trách lễ nghi cung đình.
Thể diện Thành ca đã lấy được, cũng lười làm hết toàn bộ quy trình, trực tiếp
đường hoàng ngồi lên bảo tọa Long Đế ở chính giữa đại điện.
“Được rồi được rồi, ba Long tộc mà lúc trước các ngươi bắt về đâu rồi?”
Cho dù không tìm được Thương Linh và Huyền Minh, ít nhất cũng phải cứu
cho được đám Long tộc Thương Tật, Thương Khung ra đã.
Đây mới là chuyện chính.
Ba Thiên Long Vương run rẩy trong lòng.
Sao hắn vừa tới đã hỏi cái này vậy?
“Cái này…”
Ba người họ vẫn còn muốn giả vờ hồ đồ đây.
“Không biết là ngươi nói đến ba Long tộc nào nhỉ?”
Khương Thành cũng giả hồ đồ theo.
“Ta nói chính là ba tộc Thanh Long, Thương Long, Kim Long. Sao hả, các
ngươi cũng chưa từng nghe nói tới?”
“Cái này… bọn ta đúng thật là chưa từng nghe nói tới.”
Đám người Kế Quân dự định đùn đẩy, lừa gạt cho qua.
Bởi vì bọn chúng không muốn giao những Long tộc cấp cao như Thương Tật,
Thương Khung.
Ba Long tộc cấp cao chỉ có Cổ Tiên giới năm đó mới có, số lượng ít hết hiếm
hoi, đó chính là “huyết nguyên bao” quý báu.
“Vậy sao?”
Khương Thành thản nhiên tiến đến trước mặt một trong những Đạo Tôn Hoàng
tộc.
“Ngươi cũng chưa từng nghe nói tới sao?”