Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nửa tiếng đồng hồ sau, đại hội giao dịch giữa các “cừu địch” này đã kết thúc

một cách viên mãn.

Dưới thế tấn công bán hàng tuyệt vời cùng với tài ăn nói sắc sảo của Khương

Chưởng môn, khoảng hai mươi vị Tiên quan quyền cao chức trọng của Thần

Lôi Tư, thành công trút bỏ được hơn 80% hành lý trên người, giúp giảm bớt

đáng kể gánh nặng.

Có một vài người chỉ sợ bỏ lỡ cơ hội này, thì lần sau sẽ không thể gặp được cơ

hội tốt như thế nữa, lấy hết can đảm mà mua.

Thậm chí đến Tiên giáp cũng đổi hết thành thuốc lá, bây giờ trừ đạo khí bản

mệnh và một cái nhẫn trữ vật ra thì chẳng có gì trên người nữa.

Mà trong cuộc đại hội giao dịch này, bọn họ cũng có thể nói là thu hoạch đầy

mình.

Bình quân mỗi người đều mua… khoảng mười điếu thuốc.

Thuốc đến tay bọn họ cũng đa dạng, đủ mẫu mã.

Có loại thì là mẫu bình thường lúc vừa mới ra.

Có loại thì là loại có màu bạc vô cùng chói sáng tựa như ánh sáng của các vì sao

được Thành Ca nâng cấp sau đó!

Còn có loại màu vàng có ánh sáng lấp lánh, rực rỡ vô cùng chân quý được hắn

sưu tầm, cất giữ mà mãi cuối cùng Khương Thành mới giậm chân moi ra.

Nói theo cách của Thành Ca, thì loại nâng cấp và loại có giá trị sưu tầm đắt hơn

loại bình thường không chỉ mười lần.

Mặc dù chính bản thân Ca này cũng không biết chỉ tùy tiện thêm tí hiệu ứng hào

quang ánh sáng cho đồ trang sức bằng bạc, thì có thể đáng giá đến mức nào.

Nhưng đám người của Thần Lôi Tư lại tự mình phiên dịch thành uy phong và

khả năng phòng ngự cao gấp mười lần.

Như thế còn có thể không đổ xô vào mà mua hay sao?

Loại bình thường đã lợi hại như thế rồi, há chẳng phải loại có giá trị sưu tầm có

thể ngăn chặn được cả sự tấn công của Thiên Đế hay sao?

Như thế còn không đến mức mức đập nồi bán sắt à?

Đám người của Thần Lôi Tư này cũng đâu có ngu.

Đến cuối cùng, cũng mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng rồi.

Lúc ban đầu ngươi nói loại bình thường là số hàng dự trữ cuối cùng rồi.

Tại sao sai đó, liên tiếp lấy ra lắm loại như thế?

Chuyện này sao cứ như là lừa đảo vậy?

Đối với những câu hỏi chất vấn của khách hàng, Khương Chưởng môn vẻ mặt

đầy háo hức vui sướng vươn tay ra.

“Có phải các ngươi không mua nữa không?”

“Như thế thì tốt quá!”

“Ta vốn dĩ chỉ mong sao… chao ôi, ta bày tỏ tấm lòng chân thành, cho phép các

ngươi trả hàng.”

Hắn còn cố ý bày hết những tài nguyên vừa mới đổi lúc nãy ra.

“Đến đây đến đây, đến đây, ta bán lại bằng giá gốc cho các ngươi.”

Nhìn thấy bộ dạng ra vẻ “Ta đây chịu thiệt” của hắn, đám người Thần Lôi Tư

như uống được viên thuốc an thần.

Tên tiểu tử này hối hận vì đã bán ra nhiều bí bảo Tín Hương như thế, nên muốn

đổi lại đây mà!

Thành Ca càng hối hận, bọn họ càng cảm thấy mình đã chiếm được món hời.

Ngay lập tức, tất cả mọi người lắc đầu lia lịa, từ chối trả hàng.

“Khương Thủ tọa, mua bán chính là như thế, đã quyết bán thì phải dứt khoát!”

“Đúng thế, chuyện này không thể hối hận được, bọn ta cũng sẽ không đồng ý

đâu!”

Bọn họ vội vàng ôm chặt nhẫn trữ vật của mình.

Cuối cùng, Thành Ca chỉ đành đấm ngực giậm chân, thở dài không thôi.

Đến đây, trong lòng cả hai bên đều vô cùng hài lòng với màn giao dịch này.

Thậm chí cả hai bên đều cảm thấy mình đã kiếm được món hời lớn.

Giao dịch kết thúc, nhìn vẻ mặt “đau lòng hối hận” của Khương Chưởng môn,

Phàm Lôi Đạo Tôn thâm tình cầm chặt lấy hai tay của hắn.

“Khương Thủ tọa, lần này đến Thiên Đan Tư quả là không uổng công!”

Hắn còn rất đắc ý nhướng mày: “Ngươi yên tâm đi, sự hào phóng của ngươi,

Thần Lôi Tư bọn ta chắc chắn sẽ không quên đâu!”

Trong lòng Thành Ca thầm nghĩ ta cũng sẽ tuyệt đối không quên chuyện Đạo

giáp thất giai của ngươi có thể cung cấp cho ta mấy trăm triệu điểm Tiên

Nguyên đâu.

Nhưng về ngoài hắn vẫn đang không ngừng lắc đầu than thở.

“Haiz, chuyện này là thế nào vậy, ta thấy hay là chúng ta vẫn nên suy xét lại

giao dịch vừa nãy lần nữa đi…”

“Khương Thủ tọa thật là thích nói đùa.”

“Bọn ta vẫn còn có việc gấp, vất vả rồi, vất vả rồi!”

Các chư vị quyền cao chức trọng của Thần Lôi Tư cảm thấy bọn họ đã trộm

được gà rồi, bây giờ chỉ muốn nhanh chóng về luôn để chúc mừng.

Thành Ca vẫn chưa kịp nói gì, thì một nhóm lớn đã phần phật bay về phía xa xa,

rất nhanh sau đó đã biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.

Nhìn về phía bọn họ rời đi, Khương Thành thỏa mãn bật cười thành tiếng.

Chuyện này là thế nào ư?

Một điếu thuốc đổi lấy một đống Đạo giáp, Đế Đan, Nguyên Tiên Tinh, các loại

thiên tài địa bảo…

Đến bây giờ hắn vẫn có chút khó hiểu.

Tại sao đám người đó lại nhận định đó là bảo vật?

Tại sao đến kiểm hàng đám người đó cũng không kiểm vậy?

Chẳng lẽ bọn họ đều trúng tà hết rồi?

Trong lúc hắn còn đang suy xét cân nhắc những vấn đề sâu sắc này, những

người khác của Thiên Đan Tư đã vây lại cả rồi.

“Khương Thủ tọa, rốt cuộc thứ đồ đó là bảo vật gì vậy?”

“Đúng vậy, nếu đáng giá như vậy, há có thể bán cho Thần Lôi Tư?”

“Ngươi đừng thấy bây giờ Thần Lôi Tư khách khí với ngươi như vậy, đến lúc

mấu chốt thực sự, nói không chừng bọn họ sẽ lại nhắc lại vụ thù hận Tiên quan

bị giết đó.”

“Bán bảo vật quan trọng như thế cho bọn họ, chính là tăng cường sức mạnh cho

kẻ thù tiềm tàng!”

Những lời bọn họ nói, khiến Thành Ca cười không được, khóc cũng chẳng

xong.

Lại càng không thể giải thích, nói hắn đã kiếm được món hời to rồi.

Chuyện này không thể làm màu được thực là rất khó chịu.

Hắn chỉ có thể xua mọi người lui đi, sau đó bắt đầu điều động căn nguyên băng

và căn nguyên đan.

Bây giờ hắn đã là Thiên Tôn, trong mắt của hắn, Tiên lực và tu vi của hắn đã

tăng thêm mấy lần rồi, căn nguyên hắn điều động chắc cũng mạnh hơn rồi.

Sau đó, chuyện nằm ngoài dự liệu của hắn đã xảy ra.

Quả thực hắn có thể điều động được căn nguyên băng mạnh hơn trước đây rồi.

Nếu như nhìn độ mạnh bây giờ, rất có khả năng ở cấp bậc Đạo Tôn, căn nguyên

này đã thuộc bậc cao nhất rồi.

Nhưng vấn đề là, thế mà hắn lại không chế ngự được!

“Sao lại như thế chứ.”

Hắn lại điều động căn nguyên đan.

Bởi vì căn nguyên này là huyền văn thập tam trọng, nên còn to lớn và chắc chắn

hơn căn nguyên băng, đã vượt qua cả giới hạn của Đạo Tôn rồi.

Nhưng kết quả vẫn y như thế, vẫn không có cách nào điều khiển, chế ngữ được.

Căn nguyên không thể kiểm soát một cách chính xác được, thì sẽ không thể

dùng trong chiến đấu thực tế, có ý nghĩa không lớn.

Thành Ca chỉ đành làm yếu đi độ mạnh của căn nguyên, cuối cùng độ mạnh

được cố định ở mức độ của căn nguyên băng lúc trước, lúc này nó mới bắt đầu

linh hoạt trở lại.

“Có chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Rõ ràng ta đã nâng cấp sức mạnh rồi, sao mức độ chế ngự căn nguyên vẫn

giống y như Đế Cảnh cửu trọng hậu kỳ vậy?”

“Chẳng lẽ ở đâu đó có vấn đề rồi?”

Sau khi suy nghĩ tìm tòi một lúc, hắn cảm thấy chỉ có cao thủ trên Đạo Tôn mới

có thể giúp hắn giải đáp được vấn đề này.

Nhưng thân là Thủ tọa Thiên Đan Tư, sao hắn có thể vác cái mặt này đi được?

Đi thỉnh giáo thủ hạ của mình, đó là chuyện khiến mất năng lực làm màu một

cách nghiêm trọng.

Nghĩ đến đây, hắn bèn đem số đạo giáp và phần thiên tài địa bảo vừa vơ vét

được lúc nãy đổi hết thành điểm Tiên Nguyên.

Đổi hết đống này được 6,5 tỉ điểm Tiên Nguyên, chỉ trong chớp mắt đã giàu có

sung túc lại rồi.

Sau đó, hắn mở hệ thống Thương thành, mở menu công pháp ra.

Kéo luôn xuống phía dưới cùng, trong mấy môn công pháp đỉnh chóp tỏa ánh

sáng vàng rực rỡ, hắn chọn một môn công pháp có tên là “Vũ Cực Cửu Tiên

Quyết”.

Điểm đặc sắc lớn nhất của môn công pháp này, là có thể phối hợp với tất cả các

quy tắc.

Đây cũng là công pháp được Thành Ca coi trọng nhất, dẫu sao hắn cũng có tận

ba ngàn huyền văn.

Xem một lúc, trọng thứ tám của môn công pháp này tương đương với cảnh giới

Đạo Tôn.

Mà muốn học được. thì cần phải có khoảng 3 tỉ điểm Tiên Nguyên.

Khương Chưởng môn đến mày cũng không nhíu lấy một tí, chọn luôn.

Sau đó, hắn tự động học được “Vũ Cực Cửu Tiên Quyết” tiền bát trọng.

Mà bởi vì cảnh giới của hắn bây giờ mới chỉ là Thiên Tôn, hai cảnh giới Chí

Tôn và Đạo Tôn, trước mắt hắn mới chỉ có công pháp cảm ngộ, nên không có

được sự thay đổi thực tế nào.

Nhưng như thế này là đủ rồi.

Sau khi có được cảm ngộ của cảnh giới Đạo Tôn, thứ hắn biết được cũng không

ít hơn những Đạo Tôn kia.

Cuối cùng cũng biết được rằng vấn đề nằm ở đâu.

“Thế mà lại là vì pháp tắc không gian?”

“Căn nguyên quá mạnh mẽ, bắt buộc phải dùng pháp tắc không gian mới có thể

chứa đựng được?”

“Như thế nghĩa là bắt buộc phải có pháp tắc của riêng mình mới được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK