Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám trưởng lão của Phi Tiên môn rất nhanh đã theo Khương chưởng môn đứng

ra bên ngoài Thiên Sư cốc.

Thật ra cũng chẳng cần đến bọn họ phải ra tay, chỉ là Khương Thành quen mang

theo một đội cổ vũ vậy mà thôi.

Người của bên phía Liêm Thiên không nhiều, nhưng mà lòng tự tin thì tràn

ngập.

Cái danh hiệu tế tư và thiên vu của Vu tộc vốn không phải là cảnh giới, mà nó

thể hiện cho địa vị ở trong tộc.

Thiên vu hiện nay có thực lực phổ biến ở Thánh Chủ đỉnh phong.

Trong ba tế tư có hai người đã đạt đến tầng lớp Thánh Tôn.

Luận về thực lực tổng thể thì thật ra Vu tộc ở trên Sư Yêu trước đó rất nhiều.

Theo như hắn biết thì bên Phi Tiên môn này người mạnh nhất là mấy Thánh

Chủ đỉnh phong như Nguyên Chân, Nguyên Thịnh, Mông Thuần, Xích Linh.

Người duy nhất còn đủ để nhìn cũng chỉ có Khương Thành mà thôi.

“Hà tất phải vậy?”

Khương Thành nhìn hơn ngàn tộc nhân Vu tộc ở phía đối diện, tâm trạng có hơi

phức tạp.

Cuối cùng Vu tộc cũng đứng đối diện với mình.

Điều an ủi duy nhất đó là Minh Đồng và mấy tộc nhân Vu tộc cầm đầu không

sang đây, xem như đã nghĩ đến tình nghĩa rồi.

“Cứ phải chạy sang đây chịu chết, chuyện này có cần thiết phải thế, vốn dĩ toàn

là người của mình mà.”

“Chịu chết? Người mình ư?”

Liêm Thiên mang vẻ khinh miệt cười lạnh một tiếng.

“Ai là người của ngươi cơ chứ?”

“Lần trước ta đã cho ngươi có hội rồi, chỉ đáng tiếc là ngươi lại không trân

trọng, bây giờ có muốn móc nối giao tình gì đó cũng muộn rồi.”

Ta móc nối giao tình?

Nhất thời Thành ca không biết nên nối gì cho phải nữa.

Còn Liêm Thiên ở phía đối diện thì đã nắm lấy cốt trượng đen kịt trong tay một

cách dữ dằn.

“Ta đâu phải là Minh Đồng, cũng chẳng hề có chút giao tình gì với một đại tiên

tri giả như ngươi, đừng mong ta sẽ lưu tình.”

“Được thôi.”

Tay phải Thành ca nắm lấy trường kiếm, hờ hững nói: “Tốt nhất ngươi đừng

nên lưu tình, nếu không thì e là cũng không có cơ hội mà thể hiện ra đâu…”

Lời của hắn còn chưa kịp dứt thì Liêm Thiên phía đối diện đã phát động công

kích rồi.

Cốt trượng mà đen kia vừa vung lên, cả cơ thể Khương Thành đã bị bao trùm

trong một luồng mây mù màu đen quỷ dị.

Tuy tầm mắt và cảm nhận của thần hồn đều chịu phải hạn chế, nhưng tình

huống này cũng không đủ để hắn phải tiến thoái lưỡng nan.

Hắn dứt khoát sử dụng thánh giới.

Thánh giới hóa thành một thanh cự kiếm, đồng thời vút về phía trước cùng với

Thái Ngư kiếm.

Mây đen phía trước như dòng thác đột nhiên bị ngắt dòng, bóng dáng của Liêm

Thiên lại lần nữa xuất hiện phía trước mặt.

Khương Thành không hề do dự phát động nguyên thuật bách trọng.

Tuy cú kích này chỉ có huyền văn gia trì, nhưng ở Khư giới thì uy lực không thể

xem nhẹ được.

Đón lấy lưỡi liềm màu đỏ thẫm tập kích lấy, Liêm Thiên chẳng hề hoang mang

lo sợ.

Vu tộc không tu đạo, cách thức chiến đấu của bọn họ khác biệt so với những tộc

quần khác.

Liêm Thiên vốn không có thánh giới, cốt trượng kia nhanh chóng xoay vòng, đỡ

lấy lưỡi liềm phía trước.

Từng đám mấy mù đen theo đó phun ra.

Rồi lại bị lưỡi liềm đó cắt đi.

Trong trận chiến dằn co quỷ dị này, cốt trượng kia không ngừng chấn động.

Rắc rắc!

Trên bề mặt của cốt trượng xuất hiện một vết nứt màu trắng.

Nhưng đồng thời, lưỡi liềm màu đỏ thẫm kia cũng men theo viền của cốt trượng

lệch khỏi phương hướng vốn có.

Tuy cốt trượng nhận phải chút thương tổn nhưng bản thân Liêm Thiên lại chẳng

hề có chút tổn hại nào.

Cảnh tượng này hoàn toàn vượt xa dự liệu của mỗi người.

Khương Thành có thể sử dụng nguyên thuật ở Khư giới đã là một kì tích rồi.

Mà Liêm Thiên lại có thể khiến nguyên thuật của kẻ địch lệch khỏi phương

hướng ban đầu lại là chuyện không thể tưởng tượng hơn nữa.

Khương Thành không thể không nghiêm túc lại.

Trận giao phong giữa cốt trượng và lưỡi liềm đó vốn không phải đối kháng về

mặt vật lí hay pháp thuật gì.

Mà là sự va chạm giữa đạo quy tắc và vu thuật.

Trình độ vu thuật của Liêm Thiên đã mạnh đến mức có thể thay đổi được thánh

giới và nguyên thuật.

Khi Khương Thành lại lần nữa thúc động nguyên thuật, bên rìa thánh giới của

hắn đột nhiên xuất hiện một chỗ loét.

Bên rìa vết loét đó giống như máu thịt thất ự, lại không ngừng chảy ra chất dịch

sền sệt, phát ra mùi hôi tanh.

Khương Thành có thể cảm nhận rõ rệt được mức độ suy nhược của thánh giới

của bản thân, đó không phải là ảo giác.

Chuyện này khiến hắn thấy quỷ dị vô cùng.

Hắn chỉ tiếp xúc với chút xíu vu thuật, thật sự không ngờ khi tu đến mức độ cao

thâm như vậy thì có thể khiến một cái không phải thực thể như thánh giới thành

dáng vẻ này.

Hoàn toàn không nói đạo lí mà.

Hắn điều khiển thánh giới không ngừng biến đổi, lúc thì thành đao, khi thì thành

nước, chốc lại thành sương mù…

Mà cho dù có biến thành gì cũng không thể ngăn cản việc vết loét trên thánh

giới lan ra.

Và khi hắn đánh ra nguyên thuật bách trọng lần thứ hai, nó cũng lại lần nữa bị

cốt trượng của đối phương chặn lại.

Tuy cốt trượng của đối phương lại lần nữa chịu phải tốn thương, nhưng hồn lực

của hắn cũng tiêu hao đi gần một nữa như vậy.

Nếu cứ tiếp tục thế này thì hắn thật sự chưa chắc thắng được.

Phải biết răng đạo của Khương Thành phải cao hơn năm lần so với những

Thánh Tôn bình thường đấy.

“Chiến lực này đúng là đã vượt qua khỏi giới hạn của Thánh Tôn.”

Cảm giác của hắn vốn không sai.

Cảnh giới của Vu tộc phân chia không giống với Tiên tộc.

Tuy Liêm Thiên cũng tu luyện tiên lực, nhưng cốn không thể xem chiến lực của

hắn như ở cấp bậc Thánh Tôn được.

Thành ca có phần buồn bực.

Đối phương cho hắn cái cảm giác thậm chí còn khó đối phó hơn cả U tộc.

Suy cho cùng thì U tộc chỉ cần vừa xuất lực thiên thì đã lập tức điêu đứng rồi.

Còn bây giờ hắn đã dùng lực thiên ra luôn rồi mà chỉ có thể có tác dụng quấy

nhiễu Liêm Thiên một chút, vốn không đủ để quyết định thắng thua.

Dưới tình huống này, Vu tộc sao có thể ở hạ du của U tộc chứ?

“Ngươi chỉ có vậy thôi ư?”

Chiếm được thế thượng phong, Liêm Thiên an tâm trở lại, thâm chí còn nhàn

nhã mà triển khai kĩ năng chế giễu.

Hắn một lòng muốn nắm giữ Vu tộc này, đối với hắn mà nói, một đại tiên tri

như Khương Thành vốn đã là một cái đinh trong mắt rồi.

“Chỉ với chút thực lực như ngươi mà cũng đáng làm đại tiên tri ư?”

“Làm tế tư bình thường cũng còn miễn cưỡng nữa kìa.”

“Vu thuật còn không biết thì có tư cách gì.”

Miệng thì nói thế chớ thực tế hắn cũng rất bất ngờ.

Khi triển khai vu thuật nhằm vào thánh giới, hắn đã phải chịu một cái giá rất

lớn.

Theo lí mà nói, thánh giới của Thành ca đã sớm nên tan vỡ rồi mới đúng.

Nhưng bây giờ thánh giới của Thành ca chỉ bị hỏng đi một phần mười, chín

phần mười còn lại thì vẫn còn hoàn hảo.

Trận chiến này cứ vậy giằng co tiếp tục, thật ra hắn cũng không đỡ nỗi trước

nữa.

Chỉ là Khương Thành không biết chuyện này mà thôi.

Hắn đã nghĩ đến việc lần này có nên sử dụng “đa góc nhìn” không.

Về bản chất Vu thuật là nhìn thấu thiên địa, dẫn động từng sợi tuyến và tiết

điểm đặc biệt, thay đổi bản chất thiên địa, tạo nên hiệu quả đạt thành đặc biệt.

Mà đa góc nhìn thì có thể nhìn thấy được quỹ đạo cả tất cả các sợi tuyến.

Chờ chút!

Không tu đạo, trực tiếp thay đổi thiên địa.

Đây chẳng phải là đặc trưng của Thiên tộc và U tộc sao?

Hắn dứt khoát sử dụng “Thái thượng hóa đạo”, trực tiếp ảnh hưởng lên thiên địa

xung quanh.

Ngay tức thì, vu thuật của đối phương cứ bị cắt ngang một cách khơi khơi, quá

trình loét của thánh giới quả nhiên đã ngưng lại.

Thành ca suýt chút hận không thể đấm chết bản thân, chuyện đơn giản như vậy

mà bản thân lại không phát hiện ra sớm hơn.

Vừa rồi còn hì hà hì hục triển khai ra nguyên thuật cực đại nữa.

Cũng hết cách, khi Thái thượng hóa đạo đối diện với những Thánh Tôn khác sẽ

mang hiệu quả rất yếu, lúc vừa mới bắt đầu hắn không hề nghĩ đến.

“Ngươi đã làm gì?” Liêm Thiên biến sắc, trong lời nói mang theo vẻ không thể

tin được.

Vu thuật bị cắt ngang, bản thân hắn lại chịu sự phản phệ.

Hai cánh tay hắn tự dưng xuất hiện vết thương, rồi còn nhanh chóng lan ra, để

lộ từng làn khói đen.

Khương Thành cuối cùng cũng hiểu ra tại sao Vu tộc lại ở hạ du của U tộc rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK