Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái gì gọi là thiên tài?

Ở trước mặt Thu Vũ Tuyền, những thiên tài khác tham gia đánh giá ở đây đều

lộ ra vẻ quá bình thường không có gì lạ cả.

Hứa Tâm Trọng vừa rồi mới được đặc biệt tuyển vào Trung Đình, lúc này cũng

không phát ra nổi một chữ ở trong cổ họng.

Mặc dù hắn là Đế Cảnh thất trọng, mà Thu Vũ Tuyền mới Đế Cảnh chỉ mới là

ngũ trọng.

Mặc dù hắn đã tiến được vào Trung Đình, tương lai có cơ hội vô cùng lớn để trở

thành Tiên quan.

Nhưng hắn hiểu được sâu sắc rằng, mình và người phụ nữ này không phải là

người cùng chung một thế giới.

Nàng không phải là thứ mà mình có thể trèo cao để với được.

Có thể có được một mối duyên tốt đẹp với nàng, tương lai được nàng ghi nhớ

cũng đã coi như là một thành tựu lớn lao rồi.

Thu Vũ Tuyền mặc chiếc váy dài cung điện màu trắng đang chậm rãi đi ra khỏi

tiên trận kiểm tra, sắc mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, không vui mà cũng không

buồn.

Giống như nữ hoàng đang bước ra cung điện của mình.

Nhìn thoáng qua hiện trường im lặng như tờ, đôi môi đỏ thẫm của nàng khẽ mở

ra, phá vỡ đi sự bình yên.

“Nên tiến hành mục tiếp theo rồi.”

Lúc này Tiên quan bát phẩm Độ Trinh Thiên Tôn chủ trì cuộc đánh giá mới như

bừng tỉnh ở trong giấc mộng.

“Hả, đúng, đúng rồi…”

Bị vẻn vẹn một Đế Cảnh ngũ trọng như Thu Vũ Tuyền chỉ bảo làm việc, vậy mà

hắn lại không mảy may nảy sinh một chút bất mãn nào, thậm chí còn cảm thấy

đây là chuyện đương nhiên.

Hắn vội vàng điều chỉnh lại biểu cảm của mình, đang định tuyên bố bắt đầu.

Lúc này có mười mấy người bay tới bên trong đại điện đã trống rỗng.

Mà người đứng đầu kia đang mặc bào phục của Tiên quan thất phẩm, cảnh giới

lại càng vượt xa Thiên Tôn!

“Cung nghênh Chí Tôn!”

“Kính chào Chí Tôn!”

Tận mắt thấy Tiên quan thất phẩm Chí Tôn ra sân, một vài tiên nhân ở hiện

trường tham gia đánh giá lại càng khiếp sợ không ngừng.

Vị này có lẽ là Đại chủ quan của Gia Vương đạo trường rồi?

Phần khảo hạch của Thu Vũ Tuyền mà thậm chí ngay cả nhân vật có cấp bậc

khác thường này cũng bị kinh động đến sao?

Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại một chút thì lại cảm thấy cũng là chuyện đương

nhiên.

Thiên phú này của nàng còn ai có thể so sánh chứ?

Nàng xứng đáng được bất cứ trình độ nào coi trọng!

“Vừa rồi là ai mới khảo hạch?”

Trên thực tế vốn dĩ là hắn cũng không cần phải hỏi, ánh mắt của mọi người lập

tức rơi lên trên người Thu Vũ Tuyền ở bên ngoài trận.

“Là ngươi sao?”

“Đúng vậy, thật sự không sai!”

Vẻ mặt của Đại chủ quan mừng rỡ.

Nếu như không phải Thiên Cung không cho phép khai tông lập phái, chỉ sợ hắn

cũng sẽ không nhịn được thu nạp đồ đệ ngay tại đây rồi.

Nhưng mà lúc này hắn cũng vẫn y như vậy, cứ như nhặt được một chí bảo!

“Ngươi tên là gì?”

“Thu Vũ Tuyền.”

Đối mặt với Chí Tôn, vẻ mặt của Thu Vũ Tuyền kia vẫn bình tĩnh như cũ không

có chút dao động nào.

Mà nàng càng như thế thì Đại chủ quan lại càng âm thầm gật đầu.

Khí phách như thế này, chắc chắc tương lai của nàng sẽ không hề tầm thường

đâu!

Người đang đối mặt với mình bây giờ, rất có thể sau này sẽ là một người khổng

lồ đứng sừng sững trên đỉnh chóp của Nguyên Tiên Giới!

“Rất tốt, nàng đã kết thúc khảo hạch chưa?”

Độ Trinh Thiên Tôn cung kính trả lời: “Còn có Thiên Tâm chưa được kiểm tra.”

“Vậy thì kiểm tra nhanh lên một chút!” Dường như Chí Tôn có phần hơi gấp

gáp.

“Vâng!”

Thu Vũ Tuyền tiến vào tiên trận kiểm tra Thiên Tâm.

Một lát sau, một lần nữa tất cả lại điên cuồng bởi vì nàng.

“Thần phẩm thất giai!”

“Trời ạ, vậy mà lại là thần phẩm Thiên Tâm chí cao sao?”

“Đúng thật là không thể nào tưởng tượng được!”

“Ta vẫn cứ cho là thần phẩm Thiên Tâm không hề tồn tại…”

“Này, cái này quả thật là không gì có thể sánh nổi!”

Bên trong đại điện, ánh mắt của tất cả Thiên Tôn đều đang nhìn Thu Vũ Tuyền,

đã trở thành vẻ mặt tôn thờ.

Mặc dù mới là ngày đầu tiên nàng tới đây, nhưng đã chinh phục được tất cả mọi

người ở nơi này.

Mà vị Chí Tôn kia thì lại càng lẩm bẩm tự nói.

“Thất giai… Thế mà lại đạt đến Đạo Tâm thất giai!”

Tiên nhân thông thường vô cùng coi trọng cấp độ của Thiên Tâm.

Nhưng những cao thủ chân chính như bọn họ, ngược lại coi trọng phẩm chất

của Đạo Tâm hơn.

Cấp độ Thiên Tâm đơn giản chỉ là mức độ trung thành đối với thiên đạo mà

thôi.

Đó là yêu cầu cứng nhắc của Thiên Cung, thật ra thì cũng không giúp ích được

gì cho việc chiến đấu.

Mà Đạo Tâm thất giai, đây mới thực sự là thiên phú.

Chất lượng của Đạo Tâm càng cao, tương lai pháp tắc ngưng luyện cũng lại

càng mạnh mẽ vững vàng hơn.

“Chất lượng như thế cũng đã vượt qua cả bổn tọa rồi đó!”

“Tương lai pháp tắc của nàng… Sẽ mạnh đến mức nào chứ?”

Nghe được những lời này của hắn, những người khác cũng đã không biết nên

nói gì nữa rồi.

Phẩm chất Đạo Tâm còn cao hơn so với Chí Tôn, đây mà là người sao?

Nói thật, ngay cả Khương Thành cũng không nhịn được liếc mắt nhìn qua.

Xem ra tiên trận kiểm tra trước đây ở khu vực vứt bỏ kia vốn không đo được

giới hạn cao nhất của nàng rồi!

Người phụ nữ này là Tiên Mẫu chuyển thế, thỏa đáng.

“Thu Vũ Tuyền, Thượng Đình!”

Tiên nhân Thượng Đình có tất cả quyền lực của Trung Đình, đồng thời còn có

tư cách thực tập làm Tiên quan sớm hơn thời hạn.

Ngang hàng thảo luận với tất cả Thiên Tôn bên trong đạo trường, bất cứ khi nào

cũng có thể thăm hỏi và thỉnh cầu bọn họ chỉ dạy, có thể ra vào bất kỳ khu vực

quan trọng nào của đạo trường, thậm chí có cả tư cách bàn bạc các vấn đề.

Hiện nay Gia Vương đạo trường có khoảng bốn vị tiên nhân Thượng Đình.

Mà vốn dĩ bốn vị kia đều là đã trải qua rất nhiều năm cố gắng, thăng tiến lên

từng chút một.

Còn giống như Thu Vũ Tuyền vừa mới nhập môn đã lập tức vào Thượng Đình

như vậy, đừng nói đến Gia Vương đạo trường, cho dù là những Vương Cấp đạo

trường khác cũng chưa từng xuất hiện.

Nhưng mà ngay lúc này, mọi người cũng đề cảm thấy đây là việc cần phải làm.

Nàng xứng đáng nhận được đãi ngộ như thế này.

“Thu Vũ Tuyền, chúc mừng chúc mừng!”

“Hoan nghênh Thu đạo hữu gia nhập Gia Vương đạo trường ta!”

Vài vị Thiên Tôn chủ động tiến lên tiếp đón, thậm chí trong đó có cả Tiên quan

cửu phẩm.

Mà những người này đã lập tức xưng hô đạo hữu với nàng.

“Thu đạo hữu, mời mời mời, ta dẫn ngươi đi lựa chọn động phủ Thượng Đình!”

“Thu đạo hữu, ngươi mới tới đạo trường, còn có gì muốn hỏi không?”

Cảnh tượng này nhìn thì thấy mọi người vô cùng ngưỡng mộ, nhưng lại không

nảy sinh ra sự đố kỵ ở trong lòng.

Đối mặt với thiên phú khủng bố như vậy, bọn họ đã sớm cắt đứt ý nghĩ tranh

giành ở trong đầu, chỉ có thể nhìn ngắm nữ thần thôi.

Mà Thu Vũ Tuyền đang bị một đám Thiên Tôn vây quanh, cũng vẫn điềm tĩnh

tự nhiên như cũ.

Có lẽ ở trong mắt nàng, đãi ngộ như thế này là chuyện đương nhiên, bản thân

mình cũng nên chinh phục nơi này.

“Thôi khỏi, ta dự định sẽ xem xong cuộc khảo hạch này.”

Nàng cố ý ném ánh mắt về phía Khương Thành, mà cho đến tận lúc này, mới

thấy được sự di chuyển khóe miệng hiếm thấy của nàng.

Đối với những người khác mà nói, đây là lần đầu tiên nữ thần mỉm cười.

Đủ để cho bọn họ lưu lại được dư vị thật lâu.

Nhưng cái này hoàn toàn chính là sự châm biếm có thêm khiêu khích và cả

khoe khoang có thêm chế nhạo đối với Thành Ca.

Mà người phụ nữ này vẫn không quên nói.

“Ta đã thuận lợi tiến vào Thượng Đình.”

“Tiếp theo sẽ phải chứng kiến cảnh tượng ngươi bị đuổi ra khỏi cửa rồi.”

“Chậc chậc, lão gia đáng thương, hãy quý trọng cơ hội cuối cùng được ở chung

một phòng với ta như thế này đi!”

Nếu như những người khác có thể nghe được nội dung câu nói đó, chỉ sợ cái gọi

là hình tượng nữ thần cao ngạo lạnh lùng đó sẽ sụp đổ trong nháy mắt.

Mà người trong cuộc là Khương Thành cũng vẫn ngồi trên ghế tựa lưng cao như

một lão thần ở mọi nơi, nghiêng chân thoải mái nhàn nhã.

“Chỉ là Thượng Đình mà thôi, cũng không biết ngươi đang ở đây đắc ý cái gì

nữa.”

“Có những người chính bản thân mình cũng không vào được, vậy mà còn ở đây

mạnh miệng.” Bây giờ Thu Vũ Tuyền đặc biệt muốn thấy vẻ mặt kinh ngạc của

Thành Ca.

“Ngươi cứ tự tin như vậy sao?”

“Đối mặt với người thất bại đáng thương, ta có chút tự tin không phải cũng là

chuyện đương nhiên hay sao?”

Hai hàng lông mày của Thành Ca nhếch lên, lộ ra một nụ cười xấu xa.

“Nếu như ta cũng có thể vào được Thượng Đình như vậy thì sao?”

“Nếu như ta có thể vào được, sau này thu hoạch của ngươi thuộc về ta một nửa,

ngươi dám cá cược không?”

Nếu như hắn nói là gia nhập vào Gia Vương đạo trường, có khả năng Thu Vũ

Tuyền còn nghi ngờ hắn dùng muốn dùng thủ đoạn ăn gian nào đấy.

Dù sao thì vị Thiên Tôn kia trước đây cũng là “người quen” của hắn, không biết

chừng sẽ dựa vào quan hệ để tìm cách gia nhập vào.

Nhưng mà Thượng Đình, vị Thiên Tôn kia hoàn toàn không có cái quyền hạn

này.

Thế nên, vốn là không thể nào làm được đến như thế!

Lần cá cược này nhất định mình sẽ thắng chắc không thể thua được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK