Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nụ hôn của Lăng chỉ là một cái chạm nhẹ, nhanh đến nỗi Khương Thành còn

không kịp nhận ra.

Mà bản thân nàng sau khi lui trở về, cũng không có da mặt phát sốt nai con

chạy loạn.

Giống như đang làm một việc rất bình thường.

Thậm chí còn không nhịn được mà vuốt khóe miệng một cái, ánh mắt đung đưa,

vẻ mặt tinh nghịch nhìn Thành ca.

Nhưng mà, hai người bọn họ có thể bình tĩnh, còn những người khác thì không

thể bình tĩnh được.

Ba Thiên Đế trong Tử Tiêu Điện, suýt nữa thì trượt khỏi ghế ngay tại chỗ.

“Trời ơi…”

“Chuyện này, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Vừa rồi đó là Chiến Đế?”

“Nàng nàng nàng điên rồi phải không? Hay là đổi tính rồi? Thế mà nữ nhân đó

sẽ nói ra lời nói kiểu đó, hơn nữa còn chủ động hôn người khác?”

“Trời ơi, trời ơi!”

Nguyên Đế cũng không nhìn được mà lấy tay ôm đầu, hắn hơi nghi ngờ có phải

Thiên Đạo đã thay đổi rồi hay không, cho nên thế đạo loạn rồi.

Cảnh tượng vừa rồi, đối với hắn mà nói còn kỳ diệu hơn việc Nguyên Tiên Giới

bị hủy diệt.

Tính tình Lăng kỳ lạ, trong mắt bọn họ là hình tượng thiện ác khó phân, vui

buồn thất thường.

Bề ngoài của nữ nhân này trông có vẻ rất gần gũi, cả ngày đều cười tủm tỉm,

nhưng trên thực tế không ai có thể thật sự đến gần nàng.

Nguyên Đế quen biết nàng nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy ai có thể

trở thành bạn bè của nàng.

Kể cả chín Thiên Đế bọn họ cũng không ngoại lệ.

Chứ đừng nói đến việc được nàng chủ động hôn.

“Nam thiếp! Lúc nãy ta đã nói, Khương Thành chính là nam thiếp của nàng!”

Cảm xúc của Tu Đế khá xúc động, dù sao hắn cũng muốn giết chết Khương

Thành nhiều như vậy.

Mà quan hệ giữa Lăng và Khương Thành càng thân mật, hắn lại càng khó khăn

hơn.

“Nữ nhân này ở cùng một bọn với hắn, cho nên mới có thể đối xử đặc biệt như

vậy với hắn!”

“Nàng là người mù sao, Tâm Đế ái mộ nàng nhiều năm như vậy, nàng lại không

nhìn thấy, thế mà lại vừa ý con sâu làm rầu nồi canh đó…”

Nguyên Đế và Không Đế lại tiếp tục im lặng.

Ngươi thích biên đạo, vậy thì tự mình biên đạo đi, bọn ta không muốn xen vào,

để tránh cho tương lai trở thành mục tiêu của nữ nhân đó.

Đám người Quân Vương và Cảnh Vương ở bên ngoài suýt nữa cũng sợ hãi đến

rớt cằm.

Vừa rồi Chiến Đế đã làm gì vậy?

Vừa rồi còn tưởng rằng Khương Thành chọc giận Lăng.

Nào biết…

Còn những tiên nhân khác không biết Lăng, vì vậy họ không có phản ứng gì

nhiều.

Chỉ là cảm thấy rất hoang mang.

“Tiên nữ này thật đúng là phóng khoáng mà.”

“Đâu chỉ là phóng khoáng, quả thực chính là phóng khoáng.”

“Ngay tại chỗ nói rằng bản thân không kiềm chế nổi, còn được à?”

“Khụ khụ, thật ra cũng có thể hiểu được, dù sao thì Khương Ẩn Hoàng cũng đã

gánh nàng hai trận.”

“Đổi lại là ta cũng không kiềm chế nổi…”

Những nghị luận này, đương nhiên Lăng có thể nghe được.

Không riêng gì trong sân, thậm chí nàng còn có thể nghe thấy được giọng nói

ngoài sân ở phía xa.

Nhưng nàng không có vẻ gì là xấu hổ, cũng không có tức giận gì cả.

Thậm chí còn tiếp tục cười dịu dàng.

“Ngươi có hài lòng không?”

“Tàm tạm.”

“Có phải có thể bắt đầu khởi công rồi không?”

“Đương nhiên có thể.”

Khương Thành nói xong, lập tức đánh lên Linh Tiễu của Lăng.

Muốn đưa nữ nhân này lên vị trí Thần Quân, vậy thì vòng này cũng chỉ có thể

hoàn thành giúp nàng.

Linh Tiễu xoay tròn trên không trung, quả nhiên phía dưới lại xuất hiện tên của

Lĩnh Tiễu tàn khuyết điển tịch này —— ‘Hàn Nguyệt Tinh Cực’.

Thứ đồ gì đây?

Thành ca lục tìm một hồi ở hệ thống thương thành, cuối cùng mới phát hiện ra

đây là một phủ pháp, cấp độ Đạo Tôn cao nhất.

Giá bán ở hệ thống thương thành là 80 triệu điểm tiên nguyên.

Hiện tại đối với hắn, cái này không tính là gì cả.

Nhìn thấy hắn dừng lại một chút, Lăng che môi cười nhẹ.

“Độc môn bí thuật đánh một cái của ngươi sẽ không mất tác dụng đó chứ?”

“Linh Tiễu này nói cho ngươi biết kiếp trước của nó sao?”

Nàng cũng không tin Khương Thành thật sự có thể đánh một cái, sẽ trực tiếp lấy

được toàn bộ điển tịch.

Chỉ cho rằng lần vừa rồi là trùng hợp.

Mà lần này, phải xem hắn còn tiếp tục như thế nào.

“Khiến ngươi thất vọng rồi, nó đã nói hết toàn bộ phủ pháp cho ta biết rồi.”

Lúc nghe được hai chữ phủ pháp, Lăng đã hơi sửng sốt.

Hắn còn chưa cảm ngộ chân ý bên trong, làm sao biết đây là phủ pháp?

Mà ngay sau đó, nàng nhìn thấy phía trên Linh Tiễu của bản thân, dập dờn lên

tầng kim quang thứ nhất.

Tiếp theo là tầng thứ hai, tầng thứ ba…

Vốn dĩ Khương Thành chỉ định nối tiếp một tia chân ý, qua cửa ải là được rồi

Nhưng nhiều người cho rằng lần trước đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, là

hắn đã từng học trước Thần Võ Thanh Hư Bí Kinh, nghiêm túc chất vấn mức độ

làm màu của hắn.

Hắn cảm thấy bản thân cần phải bịt kín mọi miệng lưỡi nghi ngờ của đám người

kia một lần nữa.

Như vậy mới có thể duy trì được cảm giác trải nghiệm việc làm màu.

Dù sao cũng đã học được ‘Hàn Nguyệt Tinh Cực’ này từ hệ thống, sau khi kích

hoạt thì đã mãn cấp.

Một tia chân ý và phục hồi toàn bộ như cũ, độ khó giống nhau, chẳng qua tốn

thêm chút thời gian mà thôi.

Sau khi chân ý trên Linh Tiễu lại dâng lên tầng tầng lớp lớp, tất cả mọi người có

mặt cũng bùng nổ một lần nữa.

“Mẹ kiếp, lại tới?”

“Linh Tiễu vòng thứ tư này, hẳn là hắn vừa mới tiếp xúc đúng không?”

“Thế mà cũng có thể phục hồi như cũ?”

“Ai có thể cho ta biết, rốt cuộc chuyện này là làm sao không?”

“Đừng nói đây cũng là công pháp hắn đã được học trước.”

Đám người Quân Vương và Cảnh Vương cũng mông muội rồi.

Linh Tiễu là do bọn họ bố trí, vốn dĩ Khương Thành không thể chuẩn bị trước

công pháp, hơn nữa những công pháp này còn bị thất truyền.

Trùng hợp gặp một cửa, đã là kỳ tích trong kỳ tích.

Trùng hợp gặp hai cửa, hơn nữa còn là vừa vặn đụng phải, cơ bản là chuyện

không thể tồn tại.

“Rốt cuộc hắn làm điều này bằng cách nào?”

Vấn đề này, đã là lần thứ N xoay quanh trong đầu bọn họ.

“Linh Tiễu của bản thân hắn, tốt xấu gì cũng cảm ngộ chân ý vài lần, làm

dáng.”

“Linh Tiễu lần này, hắn còn không có cảm ngộ chân ý trong đó.”

”Đúng vậy, hắn chỉ đánh một cái mà thôi.”

“Lẽ nào… câu hắn nói là thật á?”

“Hắn nắm giữ bí pháp đặc biệt gì đó, đánh một cái, thì có thể nhìn thấy toàn bộ

diện mạo của điển tịch trong Lĩnh Tiễu vào trước đây?”

“Điển tịch cũng không phải là vật sống, thế gian làm sao có thể tồn tại chuyện

hoang đường như vậy?”

“Nhưng ngoại trừ như vậy thì không còn cách nào khác có thể giải thích được.”

Ngay cả Lăng cũng hơi nghi ngờ.

Chẳng lẽ tiểu tử đó nói thật sao?

Điều này là không thể!

Ở chung với Khương Thành càng lâu, nàng càng cảm thấy nhận thức trước kia

của bản thân sắp bị lật đổ sạch sẽ.

Nàng còn nghĩ như vậy, huống chi là những người khác?

Ngay sau đó, trong sân xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ.

Chỉ nhìn thấy hai ngàn tiên nhân khác vẫn chưa qua ải ở xung quanh lần lượt

bắt chước theo, cũng đánh một cái lên Linh Tiễu của bản thân.

Cảnh tượng hơn hai ngàn Linh Tiễu đang xoay tròn trên không, khiến cho người

ta bật cười một trận.

Cho dù là Quân Vương hay Cảnh Vương ở trên không, hay là Tu Đế và Không

Đếm trong Tử Tiêu Điện, tất cả đều không nhịn được mà co giật khóe mắt.

Chết tiệt, các ngươi đang làm gì vậy?

Bảo các ngươi đến để so tài, không phải đến để cho các ngươi chơi trò con

quay, có thể trang trọng chính thức một chút hay không?

Những người này đánh một chưởng, đương nhiên là không nhận được gì cả.

Mặc dù bọn họ cũng nhìn thấy tên điển tịch ở phía dưới, nhưng lại không có tác

dụng gì cả.

Dù sao thì bọn họ cũng không có hệ thống.

Rất nhiều người đang xem màn biểu diễn tráng lệ của Khương Thành ở cách đó

không xa, vừa hâm mộ vừa tiếc nuối.

“Xem ra… là chúng ta không thể có được kỹ thuật chủ yếu đánh một cái kia

mà.”

“Chắc chắn rồi, một chưởng kia rất không đơn giản, không thể tùy tiện đánh

một cái là được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK