Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm qua Khương Thành muốn hiểu về việc tu luyện của Thiên tộc, Tông Phiêu

Vương cồn không ngừng bảo hắn ngu ngốc vọng tưởng.

Hôm nay vừa đến lại giở trò một phen.

Kết quả chớp mắt một cái, Khương Thành đã làm được chuyện không thể nào

rồi.

Chuyện này quả thực khiến hắn khá lúng túng.

Lúng túng đến mức bắt đầu hoài nghi nhân sinh.

“Ngươi cũng biết đấy, ta là Thần thai trong lời tiên tri.”

Thành ca vỗ vai hắn, tốt bụng giúp hắn giải thích một chút.

“Chuyện này…”

Tông Phiêu Vương há hốc mồm, nhất thời không có gì để nói.

Nội tâm thầm buồn bực, thần thai này khó tránh quá thần rồi nhỉ?

Trực tiếp phá vỡ lẽ thường.

“Vậy nên ta mới hỏi ngươi, có cái gì có thể tăng cấp linh ý nhanh nhanh

không?”

“Cái này thì thật sự không có, chỉ có từng bước tu luyện theo công pháp, nhiều

hơn thì dựa vào cảm ngộ.”

Thành ca thất vọng vô cùng.

Chỉ có thể kiếm cái khác.

“Vậy ngươi cho ta ít Toái Linh phiến công pháp cao giai đi.”

Hắn suy nghĩ, nếu bản thân ăn một Toái Linh phiến cao cấp hơn, có thể nào chết

thêm lần nữa rồi lại lần nữa mở hack không.

Tông Phiêu Vương cũng không biết ý nghĩ này của hắn.

Nhưng Toái Linh phiến của Thiên tộc vẫn là thứ rất quý hiếm, bởi vì linh ý đặc

biệt rót vào đó, mỗi một chiếc được chế tạo đều tổn hại bản thân một lần.

Hơn nữa sau khi tham ngộ cũng mất đi hiệu quả.

Hắn cơ bản không nỡ đưa.

“Cảnh giới linh ý của ngươi hiện giờ thấp như vậy, làm sao có thể dùng được

công pháp cao giai, công pháp lần trước đưa cho ngươi đủ để tu luyện rất lâu

rồi.”

“Ngươi nhỏ mọn quá rồi đấy? Còn là Vương gia nữa, tầm nhìn thế à?”

Thành ca đánh giá hắn một cái rồi khinh thường nói: “Hơn nữa ngươi đừng

quên, hoàng thượng của các ngươi đã giao phó gì cho ngươi, tội chểnh mảng

với thần thai ngươi gánh nỗi không.”

Tông Phiêu Vương suýt chút bị hắn chọc cho tức chết.

Tên tiểu tử này thật đáng hận.

Kiếm sơ hở moi lợi ích từ bản thân.

Nhưng nghĩ thử nếu Khương Thành đi tìm Tinh Diệu Hoàng, Tinh Diệu Hoàng

sẽ hạ lệnh bắt bản thân toàn lực phối hợp cung cấp công pháp cao giai.

“Coi như ngươi lợi hại.”

Trong sự chán chường, hắn chỉ có thể lục lọi móc ra một “chiếc lá”.

So với chiếc lá xanh lần trước, chiếc lá lần này lộ ra mà vàng kim, vừa nhìn đã

thấy cao cấp hơn lần trước nhiều.

“Cho ngươi cho ngươi, bây giờ hài lòng rồi chứ!”

Sau khi Khương Thành gắng gượng nhận lấy, hắn lại bắt đầu xoa ngón tay.

“Công pháp có rồi, võ kỹ thần thông gì đó của Thiên tộc các ngươi cũng cho ta

một tá đi.”

Hệ thống thương thành thì cũng có, nhưng giá cả mắc quá.

Nghĩ đến trước mắt chỉ có hơn hai trăm huyền tinh, mua một cái trung giai cũng

thấy phí nữa.

Chi bằng trực tiếp hỏi cái tốt, há chẳng phải quá tuyệt sao?

Tông Phiêu Vương không nhịn được nữa rồi.

“Ta cảnh cáo ngươi đừng quá đáng đấy nhá!”

Hắn chỉ vào mũi Khương Thành, đó là cái chỉ tay mang theo sự tức giận tột

đỉnh của bản thân.

“Tầm nhìn, tầm nhìn nào.”

Khương Thành hất ngón tay của hắn xuống một cách qua quýt.

“Nghĩ đến việc sau này thần thai có thể giúp các ngươi đánh bại Tiên tộc, mà

ngươi chỉ cần bỏ ra có chút toái phiến công pháp, võ kỹ, lời biết bao?”

“Vụ mua bán này, ta hận không thể cho bản thân mình trăm lần luôn ấy.”

Tông Phiêu Vương rất muốn bóc phốt, hóa ra ân oán hận thù của Thiên tộc và

Tiên tộc trong mắt ngươi chỉ là một vụ làm ăn thôi ư?

“Có thể mong chờ được không còn chưa chắc.”

“Chỉ với thực lực hiện giờ của ngươi, cao thủ của bên kia còn chẳng thèm nhìn

nữa.”

“À, đúng đúng đúng.”

Khương Thành hoàn toàn không phản bác, thậm chí còn tán đồng với hắn.

“Vậy nên mới cần tu luyện tăng sức chiến đấu mà, học hành mới thành tài, lẽ

nào ngươi hi vọng thần thai ngày nào cũng hoang tàn à?”

Tông Phiêu Vương trực tiếp bị hắn làm cho cạn lời.

Nhưng mà ngay sau đó, trong đầu của hắn đột nhiên sáng lên tia linh quang.

Phải rồi, sao có thể bỏ quên gốc rạ ấy nhỉ?

“Ngươi muốn học võ kỹ của tộc ta, muốn tăng sức chiến đấu?”

“Phải đó.”

“Vậy ngươi cũng không cần tìm ta để lấy Toái Linh phiến.”

“Tại sao chứ?”

Tông Phiêu Vương thản nhiên nói: “Toái Linh phiến vẫn cần từ từ cảm ngộ mà

học, nhưng trước mắt có một cơ hội, không cần cảm ngộ mà trực tiếp học

được.”

“Còn có việc tốt như vậy sao?”

Ánh mắt Thành ca sáng lên.

Vậy há chẳng phải ưu tú y như hệ thống thương thành sao?

Kích hoạt một chút là được rồi?

“Đúng thế, qua ba tháng nữa là đến lễ Thiên Kỳ của tộc ta.”

Tông Phiêu Vương cười như không cười nói: “Khoảng thời gian này sẽ có phần

thưởng thiên địa, sẽ cho tất cả tộc nhân Thiên tộc một cơ duyên.”

“Chỉ sợ ngươi không nắm chắc được.”

Khương Thành nghĩ thời gian ba tháng cũng không dài.

“Yên tâm đi, kinh nghiệm của ca phong phú, có thể nắm một cách nhẹ nhàng.”

Tông Phiêu Vương thầm oán trong lòng, một người mới hôm nay vừa nhập môn

như ngươi có quái gì kinh nghiệm chứ.

“Vậy được, đến lúc đó ta sẽ đưa ngươi đi.”

Nói xong, hắn rời khỏi nơi này như chạy trốn.

Hắn không muốn ở cùng Khương Thành nữa.

Tên tiểu tử này cứ gặp mặt không phải bảo vật thì lại cần lợi lộ, hắn sợ gặp

thêm vài lần nữa, bản thân cũng sẽ tán gia bại sản.

Sau khi hắn rời đi, Khương Thành liền móc Toái Linh phiến màu vàng kim kia

ra.

Lần này hắn chỉ dùng linh ý của bản thân khẽ thúc giục, lập tức đã đọc được nội

dung bên trong đó.

Đó là bí thuật tu luyện cao giai có tên “Thánh Thiên Hóa Địa bí điển”.

Cả bộ công pháp bao quát vạn tượng, thâm sâu khó hiểu.

Tổng cộng hơn ba mươi lăm trọng, cao cấp hơn nhiều so với “Minh Ý Quyết”

hắn mua trong hệ thống thương thành trước đó.

Tông Phiêu Vương lần này quả thực đã xuất huyết lớn rồi, công pháp tầng lớp

này ở cả vương triều Tinh U cũng chưa có quá năm mươi người có tư cách tiếp

cận được.

Chủ yếu là do bị Khương Thành chọc cho đầu phát nóng, thân phận thần thai ở

ngoài quả thực không thể kinh thường.

Nếu không thì hắn cũng sẽ không giao ra.

Dựa vào linh ý, Khương Thành đọc lướt qua một lần.

Nhưng cũng không có tác dụng gì cả.

Tuy ý chí bên trong hắn có thể cảm nhận được rất rõ, cũng có thể có được chút

quyết từ bên trong đó chiết ra.

Công pháp là vậy, cần thời gian tham ngộ và khổ tu lâu dài.

Càng huống hồ gì cảnh giới chân ý trước mắt của hắn có phần quá thấp.

“y, mấy công pháp này thật bất tiện, không thể trực tiếp ấn kích hoạt được.”

Hắn tiếc nuối cảm thán một tiếng, sau đó lại bỏ Toái Linh phiến công pháp cao

giai đủ để khiến vô số tộc nhân Thiên tộc điên cuồng này vào mồm.

Lại nhai qua nhai lại, sau đó nuốt xuống không chút do dự.

Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, hi vọng Toái Linh phiến lần này giết chết bản

thân, sau đó lại mở hack tăng cấp.

Nhưng sau khi Toái Linh phiến lần này nuốt xuống, hắn lại không hề chết,

ngược lại lại rơi vào sự nguy hiểm thật sự.

Ý chí công pháp trong Toái Linh phiến này quả thực giống với lần trước, phát

động xung kích về ý thức của hắn.

Nhưng mà lần này, ngộ đạo tiên thụ lại không xuất động như lần trước.

Bởi vì hôm qua hệ thống đã hack, cải tạo ý thức của Khương Thành thành linh ý

của Thiên tộc.

Cái này và ý chí trong Toái Linh phiến coi như là đồng loại.

Sau khi ngộ đạo tiên thụ phát giác ý chí công pháp này xung kích ý thức của kí

chủ, không phán định nó là kẻ địch của kí chủ xâm nhập nữa.

Ngược lại lại coi ý chí công pháp này như người mình, không bận tâm đến.

Hậu quả tạo thành đó là một tai nạn rồi.

Ngộ đạo tiên thụ không xuất động, Thành ca không thể nào chết đi vẫn là

chuyện nhỏ.

Quan trọng nhất là ý thức của hắn, lúc này đã bị ý chí công pháp kia điên cuồng

xung kích và đồng hóa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK