Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy đề nghị này của Khương Thành, Long tổ quả thực là – mừng rỡ.

Đúng là hắn cảm thấy nếu như chỉ là chiến thắng so tài thì vẫn còn có chút chưa

thỏa mãn, chưa đủ cường độ.

Mặc dù mọi người sẽ nhận thức được mình mới là cái tên đứng đầu bảng của

Long tộc, nhưng Khương Thành có ân tình quá lớn đối với toàn bộ Long tộc.

Uy vọng này không phải là thứ có thể đè nén được xuống trong một khoảng thời

gian ngắn.

Không chừng trong tương lai sẽ có một số Long tộc chỉ nghe Khương Thành

chứ không nghe mình.

Mà nếu như Khương Thành gặp mặt đã lập tức gọi mình là “tổ tông”, vậy thì lại

là chuyện khác.

Nhìn thấy không?

Long thần của các ngươi cũng phải tôn ta làm tổ tông!

“Cái này cũng là do ngươi tự nói.”

Buồn ngủ tới đưa gối có đúng không?

“Là ta nói.”

Thành ca mỉm cười gật đầu: “Xem ra ngươi đồng ý đánh cược một lần rồi nhỉ?”

Trong lòng Long tổ hồi hộp nhưng bề ngoài vẫn rất cố gắng làm chủ.

“Cái trò đánh cược trẻ con này, ta vốn khinh thường chẳng thèm ngó tới.”

“Nhưng vì ngươi có công đối với Long tộc, ta sẽ phá lệ đồng ý với ngươi.”

“Bây giờ có thể bắt đầu…”

“Chờ một chút.”

“Ngươi lại muốn sao nữa?”

Long tổ cũng sắp nổi cáu rồi.

“Ngươi cho rằng giở trò như vậy sẽ có tác dụng sao? Cảm thấy có thể dọa lùi ta

à?”

“Không không không.”

Thành ca lắc ngón tay.

“Đương nhiên ta biết lão nhân gia ngươi khí thế ngất trời.”

“Nếu ngươi đã không bị dọa lùi, vậy thì tăng thêm đặt cược đi, nếu như ta thắng

thì núi Khôn Nguyên này sẽ thuộc về ta.”

Hắn chỉ vào ngọn núi nhỏ kia, dáng vẻ dường như rất có hứng thú.

“Ha ha?”

Long tổ trực tiếp bị hắn làm cho bật cười.

Hắn cảm thấy Khương Thành thật sự là một tên vô cùng mơ mộng.

Lại còn muốn lấy đi bảo vật của mình sao?

“Được thôi, nếu như ngươi thắng ta sẽ đưa cho ngươi.”

“Nhưng nếu ngươi thua thì sao?”

Thành ca giơ Kỵ Khuyết kiếm trong tay lên.

“Nếu như ta thua thì thanh kiếm này sẽ thuộc về ngươi.”

Hắn vừa nói ra những lời này, đầu Thu Vũ Tuyền lại tràn ngập tia u ám một lần

nữa.

Thanh kiếm đó lúc đầu là do Thiên Cung ban thưởng cho nàng, cuối cùng đã bị

Khương Thành dùng lý do chia một nửa cướp đi.

Đến bây giờ nghĩ lại nàng vẫn còn nghiến răng nghiến lợi.

Vậy mà người này lại không hề thương tiếc, nói đánh cược là đánh cược như

vậy.

Đối với một người “luyện kiếm chuyên nghiệp”, coi thanh kiếm như sinh mệnh

thứ hai như nàng thì đây là chuyện không thể nào tha thứ được.

Nàng cũng cảm thấy trời cao không có mắt rồi, lại để cho người như vậy lĩnh

hội Kiếm đạo hoàn mỹ.

Thật ra Long tổ cũng không để ý đến Kỵ Khuyết kiếm lắm, bởi vì hắn không

cần loại binh khí này.

Nhưng nghĩ đến giá trị cực kỳ cao của đạo kiếm bát giai, lấy về để sưu tập và

khoe khoang một chút như thắng lợi của ngày hôm nay cũng rất được.

Vậy nên hắn đã gật đầu.

“Vậy ta chịu thiệt một chút ngươi vậy!”

“Ngươi còn có yêu cầu gì nữa thì nói ra đi!”

“Không có không có.”

Thành ca cảm thấy hài lòng thỏa dạ khoát tay.

“Có thể bắt đầu rồi.”

“Vậy được, trận so tài chính thức bắt đầu!”

Vẻ mặt của Long tổ lại trở nên uy nghiêm một lần nữa.

“Tiếp theo đây hai người chúng ta đều phải phong ấn Tiên lực, Thánh lực và

Thần hồn, không được nối tiếp với căn nguyên, ta cũng sẽ không sử dụng đạo tự

thân.”

“Ai có thể kiên trì được dưới đòn công kích của núi Khôn Nguyên càng lâu, đó

chính là người chiến thắng.”

“Người nào sử dụng năng lực ngoài Chân thân cho dù là vô tình hay cố ý cũng

đều bị phán thua ngay lập tức!”

“Nếu như ngươi sợ bản thân mình không tự kiềm chế được năng lực thì ta có

thể phong ấn giúp ngươi.”

Thành ca cười híp mắt xua tay.

“Ta cảm thấy ta không cần.”

Long tổ gật đầu.

Sau đó hắn nhìn sang một vị Đạo Thánh của Chúc Long tộc ở bên cạnh.

“Chúc Hạng, ngươi là người đầu tiên.”

Chúc Hạng tới từ Nguyên Tiên giới thượng cổ, hắn đã sớm được nhìn thấy núi

Khôn Nguyên, biết phải dùng như thế nào.

Nghe vậy hắn chỉ có thể bất chấp khó khăn đứng dậy.

“Thật sự phải dốc hết sức ra một đòn à?”

Nếu như bình thường thì cũng không sao.

Nhưng lần này Long tổ và Long thần đều không cần đến Tiên lực, Thánh lực và

Thần hồn căn nguyên, chỉ dựa vào Chân thân để chống đỡ.

Một đòn của Đạo Thánh cũng tương đối chí mạng rồi.

“Đó là đương nhiên!”

Long tổ nhìn chằm chằm hắn, giọng điệu chuyển sang nghiêm khắc: “Chẳng lẽ

ngươi cảm thấy ta sẽ không chịu nổi đòn tấn công của các ngươi sao?”

“Nếu như dám không dùng hết toàn bộ sức lực thì tất cả đều phải chịu sự trừng

phạt nghiêm trị!”

Thành ca ở bên cạnh vỗ tay liên tục.

“Đúng vậy, ngươi nhất định không được nương tay, tránh việc lát nữa hắn nói

không đủ sức lực.

Lần so tài này thật ra hắn không có kế hay nào cả.

Chỉ có thể hy vọng lát nữa núi Khôn Nguyên sẽ giết chết mình.

Như vậy hệ thống mở hack là có thể lật ngược tình thế.

Vậy nên đương nhiên hắn hy vọng núi Khôn Nguyên dự trữ đòn tấn công càng

mạnh càng tốt.

Hai vị đại lão đều nói như vậy, Chúc Hạng chỉ có thể bay đến bên cạnh núi

Khôn Nguyên.

Hắn tạo ra Pháp cảnh, kích hoạt Chúc Long huyết mạch của mình, điều động

toàn bộ lực lượng, dùng một bí thuật huyết mạch hung hăng vung móng vuốt

vào “sơn cốc” ở giữa hai đỉnh núi.

Nhưng nhìn thấy trong hư không, Chúc Long khổng lồ giống như một viễn cổ

Ma thần bình thường, khuấy động một trận gió lốc long trời lở đất.

Chỉ một thoáng trời đất tối tăm mù mịt giống như tận thế.

Dưới tình huống không có đối thủ ngăn cản, bất cứ đòn tấn công nào của một vị

Đạo Thánh cũng đủ để tạo thành một trận thiên tai.

Mà bây giờ, sau khi trận “thiên tai” này đánh vào giữa “sơn cốc” lập tức đã bị

nuốt chửng xuống.

Giống như một cái phễu dài vô tận, trong giây lát một đòn kia đã bị thu toàn bộ

vào bên trong.

Mà thay đổi của ngọn núi Khôn Nguyên này cũng chỉ là hơi phồng lên một

thước mà thôi.

Ngoại trừ cái đó ra thì không có một chút thay đổi nào khác, bề ngoài vẫn bóng

loáng như gương.

“Lợi hại lợi hại.”

Thành ca làm động tác khen ngợi, sau đó vỗ tay thành tiếng với Thương Linh.

“Đòn thứ nhất do ngươi tới đi.”

Khóe miệng Thương Linh xoẹt qua nụ cười ranh mãnh.

“Ngươi thật sự có thể chịu đựng được sao?”

“Vấn đề này có lẽ ngươi phải hỏi hắn.”

Nhận được câu trả lời đó của Khương Thành, đương nhiên nàng sẽ không còn

do dự nữa.

Vậy nên nàng cũng bay lên bầu trời, để lộ ra Chân thân của Cửu Văn Thương

Long.

Lần xuất hiện này làm cho rất nhiều Long tộc có mặt ở đó ngã xuống.

Trong khoảng thời gian này bọn họ và Thương Tật, Thương Khung, Ngao

Dương cũng đã từng qua lại, vậy nên biết được ba vị Long tộc cấp cao vô cùng

lợi hại.

Mà lúc này lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được sức mạnh của huyết mạch Cửu

Văn Thương Long, nhìn lên Chân thân của Thương Long mênh mông cuồn

cuộn kia, bọn họ chỉ cảm thấy uy vũ của huyết mạch không hề thua kém so với

Long tổ.

Không riêng gì bọn họ mà ngay cả bản thân Long Tổ cũng không nhịn được híp

mắt lại.

Mà Khương Thành thì lại đang chú ý tới việc quả nhiên có một lăng tinh trong

sốt bên trong đồ đằng căn nguyên tốc độ của Thương Linh.

Thúc đẩy Pháp cảnh và sức mạnh huyết mạch cùng với bí thuật của Thương

Long tộc, nàng đánh một đòn vào vị trí sơn cốc của núi Khôn Nguyên.

Một đòn kia, chưa nói đến thanh thế hay uy lực thì ít nhất cũng gấp từ năm lần

trở lên so với đòn của Chúc Hạng vừa rồi.

Sau một đòn tấn công đó của nàng, núi Khôn Nguyên phồng lên khoảng chừng

bảy thước.

Khương Thành tự hỏi, cho dù mình có sử dụng căn nguyên và Tiên lực thì cũng

rất khó khăn để hóa giải khi đối mặt với một đòn đó.

Trừ khi sử dụng lực trọc, nếu không khó mà có thể được toàn vẹn.

Vẻ mặt của Long tổ ở đối diện ngưng đọng lại, đương nhiên hắn cũng cảm nhận

được sự nguy hiểm của một đòn đó.

Hắn nhìn Khương Thành hừ lạnh một tiếng.

“Đây cũng là sự lựa chọn của chính ngươi, đợi lát nữa nếu như bị một đòn đó

của nàng giết chết thì cũng đừng oán trách ta.”

Sau đó, hắn lại chọn một vị Đạo Thánh của Ứng Long tộc.

Vẫn là một đòn dồn toàn lực như cũ trút vào bên trong núi Khôn Nguyên.

Ngay sau đó lại đến phiên Khương Thành chọn người.

Ca không chút do dự nhìn về phía Thanh Long Đại Đế Huyền Minh.

“Lần này tùy thuộc vào ngươi.”

Mặc dù Huyền Minh vẫn luôn muốn âm mưu tranh đoạt ngôi vị vua làm màu

của hắn, nhưng cũng không muốn hắn chết.

“Tiểu tử, ngươi chắc chứ? Đây không phải là chuyện đùa đâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK