Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Khương Thành không chỉ bản thân muốn đi vào, còn muốn mang

theo một tiên nữ xa lạ cùng đi vào, mọi người ai cũng không hiểu.

“Hắn muốn làm gì vậy?”

“Một người đi vào đã nguy hiểm như vậy, còn muốn vào hai người?”

“Cái này là sợ bản thân không thất bại sao?”

Cho dù bọn họ có nghĩ như thế nào, cuối cùng Khương Thành vẫn dắt Lăng đi

cùng, đi đến phía trước hắc sắc cự môn.

Đúng vậy, hắc sắc cự môn cấp cao nhất.

Còn chưa đợi hắn đi vào, tất cả mọi người có mặt đã xôn xao.

“Hắc môn?”

“Bạch môn cũng không thể thành công, thế mà hắn muốn vào hắc môn?”

“Hơn nữa còn là hai người đi vào cùng nhau?”

“Cái này, cái này…”

“Thật sự điên rồi!”

Lúc này, những tiên nhân bên ngoài sân cũng sôi trào.

Mà trong Tử Tiêu Điện, thậm chí ba Thiên Đế đã co giật khóe miệng.

“Chẳng lẽ tiểu tử này trúng tà rồi sao?”

“Cho dù là người mù, cũng nên thấy rõ độ khó chứ?”

“Hắn còn mang theo Chiến Đế đi cùng, hắn muốn làm gì?”

“Hắc sắc cự môn trực tiếp truyền tống đến một nơi nào đó bên trong Thiên Đạo,

gần như tiếp cận khu vực trung tâm của Thiên Đạo, nơi đó ngay cả chúng ta

cũng chỉ có thể dựa vào sự che chở của Thiên Đạo Chí Bảo, miễn cưỡng toàn

mạng trở ra.”

“Còn về phần thông qua khảo nghiệm của Thiên Đạo, điều đó là hoàn toàn

không thể.”

“Nếu hai người kết hợp với nhau, thậm chí có thể sẽ chọc giận Thiên Đạo nhỉ?”

“Quả thật, hẳn là Chiến Đế sẽ ngăn cản hắn làm chuyện ngu xuẩn này.”

Thu Vũ Tuyền ở cách đó không xa cũng rất ngạc nhiên.

“Ngươi muốn làm gì?”

“Cái này không rõ ràng sao?”

Biểu cảm trên khuôn mặt của Khương Thành “ngươi có phải ngốc hay không”.

“A hoàn ngươi đã thông qua bạch môn, vậy thì lão gia ta không thể thông qua

hắc môn sao được?”

Thu Vũ Tuyền và những người khác ở đây cùng lúc không biết nên nói cái gì

cho phải.

Lý do ngươi lựa chọn hắc môn lại tùy tiện như vậy sao?

Dù sao cũng dùng thử bạch môn trước đã chứ, ít nhất không nguy hiểm như

vậy.

“Tốt! Khương Thành ngươi thật sự dũng cảm!”

Đám người Cự Thao Đạo Tôn vỗ tay ngay tại chỗ, vẻ mặt vui sướng khi người

gặp họa ở trên mặt không thể che giấu được.

“Ha ha ha, chúc ngươi mã đáo thành công.”

Mấy người cố ý kỳ quái.

Thành Ca cười: “Cảm ơn lời chúc của các ngươi, yên tâm đi, sau khi ta đi ra sẽ

đến lượt các ngươi.”

Ngươi còn muốn đi ra?

Nếu như chỉ có một mình ngươi, dự đoán cũng chỉ là kết cuộc của một người

đần độn, giống như Tiêu Đoan Đạo Tôn lúc trước.

Nếu hai người vào chung với nhau, thì khả năng cao là sẽ chết cùng nhau.

Lăng bị hắn dắt tay, cũng hơi suy sụp.

“Ngươi thật sự định mang theo ta cùng đi vào đạo môn này?”

“Đúng vậy.”

“Ngươi không phải là sợ bồi thường không nổi gấp mười lần bồi thường, cho

nên cố ý đi vào tìm chết để quỵt nợ chứ?”

Là Chiến Đế, nàng biết bên trong là tình huống gì.

Sau khi đi vào, bản thân nàng cũng khó bảo toàn.

Thành Ca mỉm cười: “Nếu ngươi không dám, vậy cuối cùng không làm Thần

Quân, cũng không phải là lỗi của ta.”

Lăng âm u nhìn chăm chú vào hắn ba giây, cũng khôi phục lại dáng vẻ suy nghĩ

bình thường.

“Được thôi.”

“Ta trả nhiều thù lao như vậy, không tận hưởng dịch vụ gánh của ngươi một

chút thì không khỏi quá thiệt thòi.”

Hai người nhìn nhau cười, sau đó tay nắm tay, bước vào trong cửa vực thẳm tối

tăm uốn lượn.

Đây không phải là lần đầu tiên Lăng đi vào.

Nơi này, Thập Thiên Đế các nàng thường xuyên bước vào.

Là người giữ Thiên Đạo Chí Bảo, người được Thiên Đạo che chở, mục tiêu cuối

cùng mà các nàng tu luyện là hợp đạo.

Trở thành hóa thân của Thiên Đạo.

Đi vào nơi này, là để hiểu sâu hơn về Thiên Đạo, tăng cường kết nối với Thiên

Đạo.

Nhưng mà bước mấu chốt này, cho dù các nàng là những người được trời ưu ái

nhưng vẫn luôn không thể bước qua được.

Được Thiên Đạo che chở và được Thiên Đạo công nhận, đó là hai chuyện khác

nhau.

Khoảng cách giữa hai cái giống như vô số mặt phẳng cách xa nhau.

Vừa mới bước vào bên trong, suýt nữa Lăng đã sử dụng Thiên Đạo Chí Bảo của

bản thân theo bản năng.

Bởi vì không làm như vậy, nàng cũng sẽ bị bài trừ ra ngoài.

Cưỡng ép ở lại, vậy thời gian sống sót ở chỗ này sẽ không vượt quá năm giây.

Nhưng nàng nhịn lại, ngược lại hiện tại nàng muốn nhìn xem tiểu tử ngươi phải

làm sao!

Sau đó nàng phát hiện, Khương Thành không làm gì cả.

Hắn chỉ đi về phía trước một cách rất bình thường.

Là Chiến Đế, cảm giác của Lăng vô cùng nhạy bén, nàng có thể cảm nhận được

lực Thiên Đạo như vực sâu như biển lớn ở bốn phía đang từng chút từng chút

lưu động đè ép qua bên này.

Đừng nói là bị nó nuốt chửng, cho dù chỉ dính một chút, cũng đủ để tạo thành

tấn công hủy diệt với bất kỳ tiên nhân nào.

Nhưng nếu sa vào trong đó, vậy thì tất cả mọi thứ của bản thân sẽ nhanh chóng

biến mất ở thế gian.

Cho dù là tiên thể thần hồn hay là một thân đạo hạnh, cho dù thuộc về ý thức

tàn niệm của bản thân, hoặc là hy vọng luân hồi, toàn bộ đều sẽ hoàn toàn biến

mất.

Trong hồi quy vu Thiên Đạo…

Lúc này, lực Thiên Đạo không thể chống lại kia đã bao chặt lấy nàng, gần như

không còn khoảng trống.

Nhưng điều thần kỳ là, nàng đi tới nơi nào, Thiên Đạo sẽ tự động tránh ra xung

quanh, giống như nước chảy.

Thế mà lại không tạo ra chút thương tổn nào với nàng.

Làm sao có thể!

Đột nhiên Lăng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào bóng lưng đang lấy nắm tay

trái của mình.

Đường đường là Thiên Đế Chiến, lúc này suýt nữa đã hét lên vì chấn động.

Đúng vậy, tất cả là vì sự tồn tại của người này!

Thế mà hắn có thể làm cho Thiên Đạo tự động rút lui tránh đường!

Mà bởi vì hắn dắt bản thân, cho nên bản thân cũng được Thiên Đạo buông tha.

Đây là một phép màu đáng kinh ngạc như thế nào?

Bắt đầu từ ngày xuất đạo, tâm của Lăng không có hỗn loạn như thế này.

Khó trách hắn dám đi vào hắc môn!

Khảo nghiệm đạo duyên này đối với hắn mà nói, quả thực chỉ là một trò cười

Người ta và Thiên Đạo đã đến mức không thể phân biệt lẫn nhau, cao hơn nhiều

so với Thiên Đế.

Nàng thật sự rất muốn bảo chín Thiên Đế khác tới xem, cái gì được gọi là Thần

thật sự.

Nhìn xem rốt cuộc là chuyện quái gì đang xảy ra ở đây…

Làm sao có thể có người ở trung tâm Thiên Đạo đi lại không bị cản trở?

Chẳng lẽ hắn đã hợp đạo?

Lẽ nào không có Thiên Tâm, mới là trạng thái đạo duyên cấp độ Chí Cao?

Sau khi suy đoán này xuất hiện, Lăng gần như bị chấn động đến ngu ngốc.

Nàng cũng không biết sau khi hợp đạo là dáng vẻ gì.

Nhưng có lẽ, ngoại trừ người đã hợp đạo, không thể có người khác có thể hoàn

toàn không bị Thiên Đạo ảnh hưởng, đúng không?

Không, có lẽ không phải vậy.

Nàng âm thầm lắc đầu, lật ngược suy đoán này.

Nếu thật sự đã hợp đạo, Khương Thành đã là tồn tại vô địch thế giới.

Không lý nào lại chạy đến Thiên Cung làm Ẩn Hoàng gì đó, làm Thủ Tọa Thiên

Đan Tư gì đó.

Đi theo Thành Ca một đường đi về phía trước, tùy ý rong ruổi trong biển của

Thiên Đạo, nàng cảm thấy nhận thức của bản thân bị đánh đến thất kinh bát đảo,

sắp mờ mịt.

Tình huống này, làm cho nàng không hiểu sao liên tưởng đến trước kia cầm

Thiên Đạo Chí Bảo tới nơi này mò mẫm.

Lúc đó, bởi vì trong tay có một Thiên Đạo Chí Bảo, cho nên Thiên Đạo cũng

không nuốt chửng bản thân.

Mặc dù Thiên Đạo Chí Bảo chỉ có thể che chở cho nàng mấy chục giây ngắn

ngủi, mà lúc này cũng đã hơn một phút.

Nhưng cảm giác đó thật sự rất giống.

Bản thân nắm tay hắn, giống như nắm trong tay một món Thiên Đạo Chí Bảo

lợi hại hơn.

Lúc suy nghĩ này xuất hiện trong đầu nàng, đột nhiên một suy đoán kỳ lạ bùng

nổ trong đầu nàng!

Thiên Đạo Chí Bảo lợi hại hơn?

Chẳng lẽ…

Rốt cuộc nàng không thể nhịn được nghi ngờ trong lòng, ngay cả giọng nói

cũng bởi vì chấn động mà trở nên run rẩy.

“Ngươi là… Bà Sa Ngọc nhân?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK