thánh lực.
Chỉ là môn thánh lực này ngoại trừ bề ngoài lung linh sắc màu còn tạm được ra,
hắn không hề nhìn ra bất kì chỗ đặc biệt nào.
Lúc đó hắn đã từng đánh nó ra ngoài.
Kết quả uy lực chẳng hề khác gì tiên lực bình thường.
Lúc đó, hắn liền đánh môn “Thánh lực thứ hai” này vào lãnh cung.
Dù sao sao thì hồn lực, tiên lực và lực trọc đánh đâu thắng đó, môn lực lượng
đó quả thực không lấy ra được.
Mà hiện tại, thủ đoạn vẫn còn tình là đặc biệt duy nhất còn lại của hắn, cũng chỉ
có môn “Thánh Lực thứ hai” chưa từng dùng qua này.
Sau khi hắn thúc động môn thánh lực đó tiến vào nơi sâu trong hồn hải, chuyện
ngoài ý muốn đã xảy ra.
Khu vực ý thức hồn lực, tiên lực và lực trọc đều không tiến vào được, thánh lực
thứ hai vậy mà lại vô cùng thuận lợi tiến vào.
Toàn bộ quá trình vô cùng trơn tru, phảng phất như nó cũng là linh ý.
Mà khi Khương Thành nảy ra suy nghĩ này…
Thánh lực đủ mọi màu sắc này vậy mà biến thành màu tím thuần.
Vẫn chưa đợi bản thân ca này phản ứng lại, thánh lực đã dung hợp lại cùng với
linh ý, hoà thành một thể.
“Mẹ nó?”
“Còn có thể như vậy?”
Sự kinh ngạc của Khương Thành quả thực đã đến cực điểm.
Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ hiệu quả của môn thánh lực này là gì rồi.
Nó có thể hoàn mỹ biến hoá thành lực lượng khác.
Khi ngươi cảm thấy nó có lẽ là tiên lực, vậy nó chính là tiên lực.
Cho nên khi có được lần đầu tiên, uy lực hắn đánh ra không khác gì tiên lực.
Mà khi ngươi cần nó giúp đỡ bổ sung ý thức, nó sẽ biến thành một phần của
linh ý.
Linh ý hoàn toàn mới bất thình lình này giống như sinh lực quân, lập tức đã
khiến phòng tuyến vốn dĩ tràn ngập nguy hiểm của hắn trở nên kiên cố rất
nhiều.
“Đây là cái gì?”
Tên nguyên sĩ đối diện kia kinh ngạc vô cùng.
Hắn chưa từng thấy qua loại tình huống này.
Linh ý còn có thể ẩn giấu trước một phần vào thời gian mấu chốt dùng ra sao?
“Cho dù ngươi che giấu một phần tu vi linh ý thì thế nào chứ?”
“Vẫn như cũ không thể thay đổi được vận mệnh bị tiêu diệt!”
Trải qua một vòng giao phong vừa rồi kia, hắn đã nhìn ra Khương Thành là một
tân thủ.
Chỉ có cảnh giới, căn bản không biết linh kĩ gì.
Cho nên vẫn như cũ, tràn đầy tự tin.
Trường mâu do linh ý kim sắc tạo thành kia lại lần nữa đâm về phía vòng phòng
ngự của Khương Thành.
Sau đó, linh ý của hắn đã bị chôn vùi ở trong ánh sáng tím vô biên.
Bởi vì… thánh lực thứ hai này của Khương Thành có hơi nhiều.
So với thánh lực của Đạo Thánh khác mà nói, quy mô thánh lực của Khương
Thành này không tính là lớn, chỉ bình thường.
Nhưng so với linh ý mà nói, cỗ thánh lực này có hơi quá đáng rồi.
Hắn vốn dĩ là Thiên giai ngũ trọng, ý thức không mạnh bằng đối phương còn xa
lắm.
Bởi vì đối phương dù sao cũng là cảnh giới Thiên giai cửu trọng.
Nhưng hiện tại sau khi gia nhập vào cỗ thánh lực này, so sánh thực lực của hai
phương thế mà lại nghịch chuyển.
Quy mô màu tử sắc đó đã vượt qua ánh sáng vàng của đối phương!
Người không biết nhìn rồi còn tưởng rằng cảnh giới linh ý của hắn càng cao hơn
đấy.
Tên nguyên sĩ kia đột nhiên đã phát hiện, linh ý của mình rơi vào trong biển
rộng mênh mông.
Đừng nói là xuyên thấu vòng phòng ngự của Khương Thành, bản thân hắn cũng
không thể tự kiềm chế, căn bản không tìm được đường xông ra ngoài.
Mà trường mâu do ánh sáng vàng tạo thành kia lại cũng không thể xông trái
xông phải, ngược lại bắt đầu dần dần bị ánh sáng tím triệt tiêu phân giải nuốt
chửng, mắt thấy đã trở nên suy yếu.
“Không!”
Tên nguyên sĩ kia luống cuống.
“Điều này sao có thể chứ?”
“Hắn không thể nào mạnh như vậy!”
Không phải đã nói rồi, đối phương chỉ là Thiên giai ngũ trọng, có thể dễ dàng
nghiền ép sao?
Hiện tại đối thủ mình đối mặt, quả thực không kém hơn Thiên giai thập trọng!
Hơn nữa phẩm chất linh ý của đối phương cao đến li kì.
Dưới tình huống không dùng linh kĩ, chỉ dựa vào giai vị thiên nhiên áp chế, thế
mà đều có thể đè áp bản thân đến không thở nổi.
Đây là quái vật gì?
Cường giả chủ động xâm nhập cảnh giới cao hơn mình là chuyện rất ngu xuẩn.
Tuy nhiên, Thành ca không cho hắn cơ hội hối hận.
Ở trong mảnh biển lớn tử sắc kia, trường mâu kim sắc không ngừng biến hoá,
lúc thì ngưng kết thành bóng, lúc thì phân tán thành mũi tên.
Nhưng đây đều vô ích.
Mặc cho hắn thi triển tất cả vốn liếng cũng không thể thoát khỏi sự giảo sát của
ánh sáng tím.
Chỉ có thể từng chút một trầm luân xuống.
“Không!”
Tên nguyên sĩ kia cuối cùng cũng cảm nhận được cái chết sắp đến.
Thiên Tộc không sợ thân thể bị diệt, nhưng linh ý bị diệt thì xong đời hoàn toàn
rồi.
“Thả ta ra! Ngươi không thể giết ta!”
Mặc dù đây không phải là mở miệng nói chuyện, nhưng Khương Thành có thể
rõ ràng cảm nhận được hò hét nơi sâu trong ý thức đối phương.
“Nếu như giết ta, Quốc Sư sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Ngươi cảm thấy ta để ý sao?”
Khương Thành khẽ cười một tiếng, sau đó tăng lớn lực độ.
Sau một phút ngắn ngủi, ánh sáng vàng hoàn toàn tan thành mây khói, chẳng
còn chút cặn bã nào.
Linh ý quy vị, hắn thu lại thánh lực thứ hai.
Cảnh giới lại khôi phục đến Thiên giai ngũ trọng.
Có điều so với trước khi khai chiến, tu vi linh ý của hắn đã tăng cường rất
nhiều.
Đây là bởi vì linh ý của đối phương ước chừng có một phần trăm bộ phận bị hắn
dung hợp.
“Vốn dĩ bị người công kích ý thức, cũng có hiệu quả như ăn Toái Linh Phiến?”
Hắn mơ hồ phát hiện ra được một đường tắt khác.
Nhưng suy nghĩ cẩn thận, chuyện này cũng không thể tìm người phối hợp.
Dù sao bị mình nuốt chửng linh ý, đối phương sẽ bị huỷ rồi.
“Lần này may mà có thánh lực thứ hai đấy!”
Hắn không nhịn được điều động ra thánh lực kia lần nữa.
Ánh sáng vòng quanh lòng bàn tay, lúc thì ngưng kết, lúc thì lưu động, lúc thì
tản phát thành khói xanh.
Hắn chợt động tâm niệm, cỗ lực lượng này lại biến thành tiên lực.
Mà ngay sau đó lại biến thành lực trọc.
“Đây quả thực chính là một viên gạch, nơi nào cần thì chuyển nơi đó à?”
Hắn dày dặn kinh nghiệm, làm sao không nhìn ra ý nghĩa của lực lượng này.
Đừng nhìn thánh lực thứ hai không nhiều, nhưng thời khắc mấu chốt chính là
đòn sát thủ.
“Thật sự cảm tạ sự ưu ái của quy tắc thiên địa đối với ta.”
Hắn thu lại môn thánh lực này, lúc này mới chậm rãi đi về phía đối diện.
Thiên địa xung quanh sớm đã khôi phục bình thường.
Trên mặt đất phía trước, có một người chết đang nằm, chính là tên nguyên sĩ
vừa mới tập kích hắn kia.
Sau khi linh ý bị hoàn toàn huỷ diệt, thân thể của người này ngay cả phi hành
cũng không thể duy trì, trực tiếp ngã xuống.
Thân thể chưa từng rèn luyện bao giờ, ngã đến huyết nhục mơ hồ.
“Một cao thủ có thể so với Đạo Thần, thế mà lại ngã chết, điều này nói ra ai tin
chứ?”
“Thảm quá đi.”
Thành ca vừa biểu thị đồng tình, vừa thuần thục bắt đầu lục lọi trên thi thể của
đối phương.
Nhưng rất đáng tiếc, không hề có bất kì thu hoạch nào.
Thiên Tộc vừa không cần vũ khí bí bảo, cũng không cần đan dược trận pháp.
Thiên tài địa bảo cũng không có hiệu quả tăng cao gì với linh ý.
Cho nên, cho dù là cấp bậc của Tinh Diệu Hoàng, ngoại trừ một thân hoá trang
lộng lẫy, cũng không có những bảo vật thực dụng nào khác.
“Thiên Tộc thật sự là một chút chỗ tốt nào cả, hồng hộc giết nửa ngày, chẳng có
được chút lông mao nào.”
Hắn thất vọng đứng lên, hiu quạnh nhìn về nơi xa.
“Cho nên Tiên Tộc đối diện rốt cuộc đang bận cái gì thế?”
“Cho dù hoàn toàn tiêu diệt Thiên Tộc, bọn họ cũng không có được tài nguyên
tu luyện gì đâu, trận này đánh đến không có chút lời nào.”
“Lẽ nào là vì để tranh đoạt vị trí bá chủ của Thiên Tộc này sao?”
Hắn lắc đầu, trở lại hành cung của mình lần nữa.
Tuỳ tiện lựa chọn phương hướng, hắn rất nhanh lái về phía nơi xa.
Sau nửa canh giờ sau, hắn đối diện đụng phải Hi Mộc đang tìm hắn khắp nơi.