Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Điều này, điều này cũng quá khó tin rồi!”

“Khương Thành lại có thể đuổi đánh Ảnh tộc?”

“Sao hắn làm được?”

Cho dù năm đó, Huyền tộc, Quy Lai Tiên và các đại lão của Lục giới liên thủ,

cũng không làm được chuyện này.

Khi ấy, cao thủ của các tộc kết hợp với nhau, cũng phải giằng co, đẩy lui từng

chút một.

Đâu có cảnh dễ như trở bàn tay này?

Trong lòng của vô số người tràn ngập niềm vui sướng vì thoát khỏi đại nạn,

thậm chí có người vui quá mà khóc.

“Tốt quá rồi, chúng ta đã không sao rồi!”

“May mà có Khương chưởng môn!”

“Đúng vậy, hắn cứu vớt Lục giới…”

“Hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất cao thủ!”

Giờ khắc này, mọi người đều ngầm thừa nhận Thành Ca là kẻ mạnh nhất Lục

giới, e là những tráng hán kia của Man giới cũng không thể phản bác.

Bởi vì, Mãng Dã lúc này, đã bị Ảnh tộc đánh tới mức hấp hối rồi.

Nếu Khương Thành không ỷ mạnh đánh tới, đuổi đám Ảnh tộc mạnh như “nước

lũ” đang nhấn chìm hắn, có lẽ hắn sẽ ngã xuống.

Sau khi xông vào khe Hỗn Độn, Thành Ca vẫn như trước thần chắn giết thần.

Trên thực tế, nếu Ảnh tộc xông vào trong Tiên giới, vậy thì hắn cũng thật sự bó

tay.

Dù sao Tiên giới lớn như vậy, một khi đã phân tán, cũng không dễ gì mà tìm

được Ảnh tộc.

Nhưng những Ảnh tộc này, có lẽ cho rằng, hắn không thể tiến sâu vào loạn lưu

hỗn độn, nên đều trốn vào khu vực hẹp của cái khe này…

Kết quả, sau khi bước vào nơi này, bản thân Ảnh tộc lại luôn phải tránh né loạn

lưu, ngược lại Khương Thành không cần như thế.

Dù sao, cũng là người đã phiêu dạt trong loạn lưu hỗn độn hơn triệu năm, hắn

sớm đã quen rồi.

Dưới sự đuổi giết mạnh mẽ của hắn, những Ảnh tộc còn lại đều bị tiêu diệt.

Cửu Tuyệt, Ám Cơ và hơn mười vị Đại Đế, sau khi trốn vào trong khe, lại có

vài vị nữa bị Thành Ca giết.

Mấy người còn lại, chật vật tránh né loạn lưu hỗn độn, hầu như ai cũng bị

thương, thê thảm vô cùng.

Sao còn có thể nhìn thấy chút phong thái của Đế cảnh.

“Khương Thành!”

“Ta hận…”

Nhìn thấy Thành Ca lại đánh tới, ba người cuối cùng bị dồn vào đường cùng, lộ

ra vẻ mặt dữ tợn, lớn tiếng mắng chửi.

Khương chưởng môn cũng không đáp lại.

Tuy nhiên, vào lúc này, một số lực hút bí ẩn khó lường, đột nhiên xuất hiện ở

chỗ sâu của khe.

Lực hấp dẫn kia tới vô cùng đột ngột, nhưng lại rất chân thật.

Giống như tiếng gọi từ sâu thẳm linh hồn, lại giống như tìm được căn nguyên

của bản thân.

Tuy sức hấp dẫn rất lớn, nhưng với thực của Đế cảnh, vẫn có thể ngăn cản một

cách dễ dàng.

Tuy nhiên, Cửu Tuyệt và Ám Cơ lúc này, đang hoảng loạn vì rơi vào đường

cùng, sao có thể chống lại, thậm chí, bọn họ còn vội vã lao về hướng đã thu hút

mình.

Ở sâu trong khe, có thể lờ mờ nhìn thấy một đám sáng với màu sắc khác nhau.

Cửu Tuyệt, Ám Cơ và một vị Cực Minh Tiên Đế khác lần lượt bị ba đám sáng

khác nhau hút vào, không còn nhìn thấy bóng dáng nữa.

“Chuyện này?”

Thành Ca một mạch đuổi tới nơi này, cũng hơi không kịp trở tay.

Đây là thứ đồ chơi gì?

Hắn liếc nhìn, trước mắt rõ ràng có khoảng ba nghìn đám sáng.

Mỗi đám sáng đều tản ra hơi thở quy tắc khác nhau.

Có sáng có tối, có nước có lửa, có đao có kiếm, bao trùm tất cả…

Sự mạnh yếu của những quy tắc trong đám sáng này rất rõ ràng, có cái khiến

hắn cảm thấy, đây là biển rộng mênh mông, còn bản thân hắn chỉ là một con

thuyền nhỏ bé trong đó.

Còn có cái, lại như sao trời vô tận, mà hắn chỉ là một hạt bụi nhỏ bé trong đó.

Hẳn là, tâm quy tắc của Tiên giới hoàn toàn không tính là gì cả.

Càng miễn bàn tới huyền phách của người trong Huyền tộc.

Đối mặt với hơi thở mà những đám sáng này tản ra, ngay cả ánh sáng đom đóm

trước mặt trăng sáng cũng không thể so được.

“Đây…”

“Là thứ đồ chơi gì vậy?”

Thành Ca chẳng hiểu gì cả, nhìn những đám sáng này, hắn không nhìn ra được

chút manh mối nào.

“Cửa quy tắc sao?”

Cái này thoạt nhìn cũng không giống.

Hơn nữa, cửa quy tắc cũng không có hơi thở mạnh mẽ, khủng bố như vậy.

“Cuối cùng, bọn họ cũng phát hiện ra nơi này.”

Từ phía sau, Mãng Dã cũng lao tới đây với thân thể đang bị thương nặng.

“Ô, ngươi đến rồi à?” Thành Ca cười tủm tỉm, quay đầu lại.

Trái lại, hắn không có sát ý với Mãng Dã.

Việc quyết chiến của hai người, không hề có ân oán hay thù hận gì.

Hơn nữa, sau khi Ảnh tộc đột nhiên từ trong khe đánh ra, người này chẳng

những không trốn, ngược lại, xoay người nghênh đón chúng, dùng sức mạnh

của bản thân ngăn cản đại quân Ảnh tộc đang dâng lên như thủy triều kia.

Chỉ dựa vào điều này, hẳn cũng đã hơn hầu hết Tiên nhân rồi.

Vị từng là đệ nhất cao thủ Lục giới này, đáng để hắn giơ tay tán thưởng.

Thành Ca cố ý chế nhạo nói: “Vừa rồi là ai thắng? Ai trong hai ta, hiện là đệ

nhất cao thủ của Lục giới?”

“Chuyện đó đã không còn quan trọng nữa rồi, được chứ?”

“Hửm?”

“Ngươi không thấy chuyện lớn hơn đang ở trước mắt sao?” Mãng Dã chỉ vào

những đám sáng này, với vẻ mặt nghiêm túc.

Thật ra, lão huynh này biết, hắn đã thua rồi.

Khi hai người đại chiến trước đó, hắn đã dần dần rơi vào thế yếu.

Sau đó lại đối mặt với Ảnh tộc, Khương Thành thì Penta Kill, còn hắn thì bị vây

chặt, tí nữa thì mất mạng.

Ở sâu trong lòng, hắn cũng biết, bản thân mình không bằng Khương Thành.

Hơn nữa, coi như là Khương Thành đã cứu hắn một mạng, như này cũng quá

xấu hổ rồi.

Chỉ là với sự kiêu ngạo của mình, tất nhiên, hắn không thể nào tự nhận thua

được, vì thế, cố ý không nhắc tới trận quyết chiến kia, giống như nó chưa từng

xảy ra.

Thành Ca sao không nhìn ra suy nghĩ này của hắn.

Trong lòng thầm mắng, ngươi, cái người này, hóa ra cũng là một vua làm màug

cần thể diện.

“Ngươi biết mấy thứ này sao?”

Mãng Dã nghe thấy hắn không nhắc đến kết quả của trận quyết chiến kia, vẻ

mặt cũng bớt xấu hổ một chút.

Hắn vội vàng nói sang chuyện khác, chỉ vào đám sáng, sau đó phổ cập kiến thức

cho Thành Ca.

“Đằng sau mỗi đám sáng, đều là một thế giới!”

“Thế giới?”

“Đúng vậy, thế giới đó hẳn là mạnh hơn Tiên giới chúng ta nhiều.” Mãng Dã

nói như kiểu ta biết rất nhiều.

Thành Ca nhìn hắn từ trên xuống dưới, nhưng mà, nhìn như thế nào thì người

này, cũng không giống loại người hiểu biết sâu rộng.

“Sao ngươi biết?”

“Ta từng đi vào rồi.” Mãng Dã nói một cách đắc thắng.

“Hả? Ngươi thật sự đi vào rồi?”

“Đúng vậy, ta tiến vào một thế giới trong số đó, nơi đó chỉ tu luyện quy tắc

lực.”

Khi Mãng Dã nói tới đây, bản thân hắn cũng cảm thấy rất khó tin.

“Trong thế giới Lực đó, có vô số cao thủ Đại năng, nguy hiểm đáng sợ vô

cùng!”

Với thực lực và sự kiêu ngạo của hắn, từ đáy lòng có thể nói ra “nguy hiểm

đáng sợ vô cùng”, vậy có thể nghĩ cũng biết, tình huống trước mắt là gì.

“Nếu nguy hiểm như vậy, sao ngươi còn có thể sống sót trở về?”

Mãng Dã vỗ ngực một cái, ngạo nghễ nói: “Ngươi nghĩ ta là ai? Nơi nguy hiểm

cũng không ngăn được ta! Ta chẳng những đi vào, mà còn đi vào không dưới

một lần!”

“Để ta xem nào, tổng cộng mấy năm nay ta đã đi vào khoảng tám lần, mỗi lần

đều có thể toàn mạng trở ra!”

Nói xong, hắn liếc Thành Ca một cách đắc thắng, ánh mắt như kiểu mình hơn

hẳn người khác.

Giống như đang nói, ta rất lợi hại, đúng không?

Tóm lại, ngươi không bằng ta về mặt này?

Thành Ca suýt nữa bị lão huynh này làm cho tức cười.

Thật đúng là tìm mọi cách để đè đầu Ca!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK