Còn bầu trời cũng giống như thùng thuốc nhuộm bị đánh đổ, từng luồng ánh
sáng đầy màu sắc rực rỡ va chạm với nhau một cách không có quy luật.
Ngược lại, nhìn lại thấy vô cùng tuyệt đẹp, hơn nữa cùng với sự tăng cường một
cách đặc biệt của quy tắc không gian, kiến trúc ở bên trong không hề bị tổn hại
chút nào, thậm chí đến lá cây cũng chẳng rơi lá nào.
Nhưng sắc mặt của tất cả mọi người có mặt ở đó lại đại biến.
Ngoại trừ Cung Tình và Khương Thành ra, tất cả những người còn lại đều
hoang mang rối bời.
“Kẻ địch tập kích!”
“Có người phát hiện ra chỗ này rồi!’
“Bọn họ đang tấn công vào chỗ chúng ta rồi!”
“Hỏng rồi!’
“Chỗ ẩn náu của chúng ta bí mật như thế, sao có thể bị lộ ra bên ngoài được
chứ?”
“Kẻ địch lại dám tấn công một cách ngang nhiên như thế này, chứng tỏ thực lực
của bọn họ mạnh hơn chúng ta.”
“Bí cảnh này của chúng ta không thể chịu nổi sự tấn công quá lâu đâu!”
“Làm thế nào bây giờ, làm thế nào bây giờ?”
Giữa tiếng la hét trong khung cảnh hỗn loạn, Khương Thành vỗ tay hoan hô.
“Tuyệt lắm!”
Vị ca này biết có địch đến tập kích, tí nữa thì vui như nở hoa.
Dẫu sao vừa nãy cũng bị chất vấn như thế, nhận đủ các loại đánh giá không đủ
tư cách, không xứng đáng, trong lòng chắc chắn vẫn còn một chút thương cảm.
Nhất là so sánh với địa vị Luyện Tâm đ*o không gì sánh bằng kia thì càng là
thảm khóc đến nam nhìn thấy thì im lặng, còn nữ thì khóc lóc hơn.
Má nó chứ, ở bên đó hắn là Thần Chủ đấy.
Ở đây đến một Thái Thượng Cung chủ của một tông môn cỏn con cũng không
xứng sao?
Cung Tình không giới thiệu chiến tích của hắn, có lẽ nói ra thì mọi người cũng
sẽ không tin.
Hắn cần một cơ hội ra tay, để hung hăng dạy cho đám nữ tiên không hiểu
chuyện ở đây một bài học.
Để cho các nàng nhìn thấy thế nào gọi là lực chiến đấu cao cấp.
Để cho các nàng lĩnh hội một chút xem Khương Thái Thượng dũng mãnh biết
chừng nào, vạm vỡ cao lớn biết bao nhiêu!
Kẻ địch tấn công vào lúc này, đối với hắn mà nói rõ ràng là điềm lành từ trên
trời rơi xuống.
Sau đó đám nữ tiên này ai nấy đều sẽ phải quỳ rạp dưới quần bò của hắn, đôi
mắt to tròn, ánh mắt sáng lấp lánh ôm đùi hắn, gào khóc hô hào Thái Thượng
Cung chủ, ngươi thật là giỏi, đại thần dẫn dắt ta với…
Nghĩ đến cảnh tượng đó, hắn đã thấy hơi ngất ngây rồi.
Suy nghĩ thì rất tốt đẹp, nhưng bước đầu tiên đã gặp phải trắc trở rồi.
Chen lẫn trong một đám người hoảng hốt lo sợ, vẻ mặt hết sức phấn khởi của
hắn quả thực quá nổi bật.
Tất cả các cô gái lặng lẽ im lặng, nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt nghiêm túc.
“Thái Thượng Cung chủ.”
Khuôn mặt hồng phấn như được chạm trổ công phu của Lâm Tinh Chí Tôn tối
đi một cách khó hiểu.
“Ngươi có thể nói cho bọn ta biết biết tại sao kẻ địch mạnh đến rồi mà ngươi lại
đột nhiên vui vẻ như thế không?”
Xung quanh người của Tuyết Diệc Chí Tôn có từng vòng từng vòng bông tuyết
đầy màu sắc bay lên bay xuống, nàng chậm rãi tiến lên một bước, hung hãn
nhìn chằm chằm vào Khương Thái Thượng.
“Chẳng lẽ, việc Băng Cung chúng ta gặp nguy hiểm, ngược lại lại đúng với ý
nguyện của ngươi à?”
Những người khác ở xung quanh giống như đã nhận được sự nhắc nhở, ngay
lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
“Ta biết rồi, hắn là gian tế!”
“Hắn là người được kẻ địch phái đến đây, là hắn cố tình trà trộn vào nơi này của
chúng ta, để tiết lộ vị trí tông môn của chúng ta!”
“Hắn vừa mới đến đây đã hại chúng ta bị mất đi mấy trăm môn đồ, làm suy yếu
nghiêm trọng thực lực của chúng ta, bây giờ lại dẫn cả kẻ địch đến.”
“Quá đáng hận rồi!”
“Ta đề nghị giải quyết hắn ngay lập tức!”
Trong chớp mắt, Khương Thành đã rơi vào tình thế bị vây đánh.
Vị ca này buồn bực đến muốn thổ huyết luôn.
Cả một đám em gái ánh mắt sáng lấp lánh ánh sao ôm đùi hắn đã nói đâu, tại
sao chưa bắt đầu đã biến thành thế này rồi?
“Có phải các ngươi xem phim về điệp viên nhiều quá rồi không hả, khả năng
tưởng tượng thế này mà không đi làm biên kịch thì quá đáng tiếc rồi.”
May mà hắn vẫn còn người ủng hộ tuyệt đối là Cung Tình.
“Không phải là do Thái Thượng Cung chủ tiết lộ đâu, không được vô lễ với
hắn!”
Nếu như Khương chủ công muốn làm chuyện bất lợi với chúng ta, làm gì cần
phải rắc rối phiền phức như thế, trực tiếp ra tay là có thể tiêu diệt toàn bộ Băng
Cung rồi.
Nàng ra mặt bảo đảm thế này, mặc dù các cô gái các cô gái đã im lặng nhưng lại
dùng ánh mắt để soi mói Khương Thái Thượng.
Hiển nhiên, các nàng không bị thuyết phục một cách dễ dàng như thế.
Phản ứng này khiến Thành Ca có chút không hài lòng.
Thế là, cuối cùng hắn quyết định đem một bản lĩnh khác mà hắn đặc biệt giỏi ra,
đó chính là cá cược.
“Được rồi được rồi, để ta.”
Hắn tách Cung Tình, người đang nói chuyện thay hắn ra, cười tươi như hoa nở
đi đến trước mặt các nàng.
“Các ngươi chắc chắn ta là người tiết lộ như thế sao?”
“Hừ!”
Tất cả các cô gái ai nấy lại tiếp tục trừng mắt nhìn hắn.
Chẳng qua là bị sự hiện diện cường thế của Cung Tình ngăn cản, không dám nói
những suy nghĩ trong lòng ra mà thôi.
“Như thế này đi, ta đại phát từ bi, cho các ngươi một cơ hội tuyệt vời để lật đổ
ta.”
Hắn vừa nói như thế, suy nghĩ của tất cả các cô gái thực sự đã bắt đầu dao động.
“Ngươi nói như thế là có ý gì?” Lâm Tinh Chí Tôn trầm giọng hỏi.
Thành Ca nhún nhún vai: “Rất đơn giản, chúng ta sẽ đánh cược.”
“Nếu như đám kẻ địch ngoài kia thật sự là do ta dẫn tới thì ta sẽ không làm Thái
Thượng Cung chủ nữa.”
Hắn vừa dứt lời, tất cả các cô gái lập tức bắt đầu thấy hứng thú.
Trong lòng các nàng quả thực chỉ mong sao Khương Thành đừng làm Thái
Thượng Cung chủ, vô duyên vô cớ lại cao hơn bọn họ hai bối phận, ai mà chấp
nhận được chứ.
Nhưng Lam Diệu Chí Tôn lại khinh thường nói: “Nếu kẻ địch thực sự là do
ngươi dẫn đến, ngươi vốn dĩ đã không thể làm Thái Thượng Cung chủ rồi.”
Trong lòng Thành Ca thầm nghĩ, muốn dẫn các ngươi vào bẫy đúng là chẳng dễ
dàng, thế là hắn lại đưa ra điều kiện càng ưu đãi hơn.
“Vậy được thôi, nếu như thật sự là do ta dẫn tới thì ta sẽ để mặc cho các ngươi
xử lý, Cung Tình cũng không thể nhúng tay vào.”
Tất cả các cô gái đưa mắt nhìn nhau.
Thế nghĩa là để mặc cho chúng ta giải quyết, cho dù là tẩn cho hắn một trận
cũng không vấn đề gì?
Lúc này, bọn họ không nhịn nổi nữa rồi.
“Những lời này của ngươi là thật?”
Thành Ca gật đầu lia lịa: “Ta tuyệt đối không nói điêu!”
“Thế thì được, bọn ta sẽ cá cược với ngươi.”
Tất cả các cô gái đều hết sức phấn khởi.
“Rõ ràng ngươi chính là gian tế, ngươi tưởng rằng ngươi có thể lừa gạt được
bọn ta sao?”
“Đợi tí nữa xem ngươi bào chữa kiểu gì!”
“Các chị em, đợi chút nữa làm cho hắn mất mặt, để xem hắn còn trèo lên đầu
chúng ta kiểu gì!”
Bọn họ đang vui vẻ chúc mừng thì bị Thành Ca cắt ngang.
“Nếu như không phải là do ta dẫn tới thì sao?”
Lâm Tinh Chí Tôn trịnh trọng nói: “Ngươi nói xem phải làm thế nào?”
“Ta cũng không làm khó các ngươi, sau này gặp nhau thì cúi chào ta một cái,
nói một câu Thái Thượng Cung chủ ta sai rồi, chắc không có vấn đề gì đâu đúng
không?”
Các cô gái vốn còn tưởng rằng hắn nắm tuyệt kỹ, đại chiêu gì cơ.
Náo loạn cả buổi hóa ra lại chỉ đơn giản như thế à?
Lập tức nhao nhao thở phào nhẹ nhõm.
“Không thành vấn đề!”
“Bọn ta đồng ý!”
“Cứ chờ xem đi.”
“Cung chủ làm chứng cho chúng ta!”
“Tuyệt đối không được để hắn nuốt lời!”
Cung Tình ở bên cạnh, vẻ mặt cạn lời.
Nàng đã đoán được là ai tiết lộ rồi.
Không ngoài dự liệu, chắc là những kẻ rút khỏi liên minh lúc nãy.
Lát sau, tất cả mọi người đã ra đến bên ngoài.
Vừa thoạt nhìn, đã có mấy môn đồ suýt chút nữa thì tuyệt vọng đến mức ngất đi
luôn.
Vừa ra bên ngoài đã thấy đỉnh núi bị bao vây ngoài ba lớp trong ba lớp bởi Yêu
tộc muôn hình muôn vẻ.
Nhìn thoáng qua, e rằng không dưới bốn mươi năm mươi ngàn người!
Chỉ riêng số lượng này, đã có thể làm ngươi khác tuyệt vọng luôn rồi.
Cho dù trong bốn mươi, năm mươi ngàn Yêu tộc này, kẻ mạnh nhất chỉ có
Thiên Tôn nhưng cũng có thể san bằng cả Băng Cung chỉ có một ngàn hai trăm
ngươi này rồi.
Bởi vì nơi này là Vân Di Đạo, nơi người nhiều lực lượng mạnh.
Huống hồ, trong đám Yêu tộc đáng sợ cùng cục diện căng thẳng này, các nàng
có thể dễ dàng cảm nhận được luồng hơi thở cường đại vô cùng đáng sợ.
Cao tựa như núi, sừng sững nguy nga đồ sộ.
Đội ngũ như thế khiến trong lòng của tất cả các cô gái đều vô cùng thê lương.
Chênh lệch khoảng cách quá lớn.
Các nàng hoàn toàn không nghĩ ra nên làm thế nào để giành được thắng lợi.
Không, đừng nói là giành thắng lợi, chỉ cần thoát được đã được coi là kỳ tích
rồi.
Mà ở trong những người dẫn đầu, bỗng nhiên lại có Đàm Sa Đạo Tôn và hơn
hai trăm người của Thạch tộc ở trong đội hình.
Nhìn thấy bọn họ, tất cả các cô gái đều kinh ngạc và sợ hãi.
“Tại sao các ngươi lại ở đây?”
“Ha ha ha, các ngươi đoán xem?”