Vì một số lý do đặc biệt nên Di bị ràng buộc với ý chí Thiên Đạo.
Ít nhất thì hắn giống như hiện thân của Thiên Đạo ở Huyền giới.
Nhưng cũng vì điều này nên hành động của hắn bị hạn chế rất nhiều, chẳng hạn
như Thiên Đạo không thể tự tay giết chết sinh linh.
Thiên Đạo muốn tiêu diệt ai thông thường chỉ có thể mượn tay người khác.
Ví dụ như ý chí giáng lâm, ban cho đạo ấn, Tiên Mẫu ra tay hoặc trực tiếp diệt
thế.
Mà lần này Di tự tay dùng phương thức bất Thiên Đạo chém giết Thanh Diệu,
rõ ràng là không phù hợp với lẽ thường.
“Ta tạm thời vứt bỏ một số thứ.”
Nghe được những lời này của hắn, lúc này Khương Thành mới hiểu được.
Có lẽ là Di dùng thủ đoạn gì đó tạm thời chia cắt ý chí của mình với Thiên Đạo.
Vì vậy, hiện tại hắn chính là một tiên nhân bình thường.
Chẳng qua thực lực tiên nhân như hắn mạnh hơn các tiên nhân khác trăm triệu
lần thôi.
Mà lúc này, cuối cùng những người khác đã lấy lại tinh thần.
“Chúa tể Thanh Diệu cứ chết như vậy sao?”
“Trời à, đang xảy ra chuyện gì vậy?”
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Đường đường là Cổ Thánh sao có thể chết
như vậy?”
Tái Dịch Cổ Thánh vừa rồi cũng muốn ra tay đánh lén chỉ là chậm một bước,
lúc này đứng ngây ngốc tại chỗ giống như chim cút.
Đường đường là chúa tể cũng bị dọa cho choáng váng, chỉ có thể luống cuống
đứng ở đó, ngay cả biểu cảm trên mặt cũng không thay đổi, giống như bị thi
triển thuật định thân.
Trong lòng hắn chỉ còn lại nỗi sợ hãi, đâu còn dám lần nữa ra tay.
Nhưng dường như Di không có ý gây rắc rối cho hắn, mà lướt qua hắn, từ từ đi
về phía trước mấy bước.
“Chúa tể của suối nguồn thứ hai do Tuyệt Dương Cổ Thánh tiếp nhận.”
Tuyệt Dương Cổ Thánh vốn là một Hư Đế dưới trướng Thanh Diệu.
Lúc này đột nhiên tiếp nhận vị trí chúa tể trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ
đến, tự nhiên trong lòng mừng như điên.
Nhưng ngoài sự vui mừng lại có chút thấp thỏm.
Dù sao thì chúa tể trước đây mới là lớn nhất, mà hiện tại phía trên còn có một
Lạc Tiên đảo gây áp lực, ý nghĩa đã khác đi rồi.
“Sau này sáu suối nguồn do Lạc Tiên điện trên đảo thống nhất quản lý.”
“Lạc Tiên điện tạm thời bố trí hai phó điện chủ, bốn hộ pháp, có thể được lực
pháp tắc của Lạc Tiên trì gia trì.”
“Bình thường hộ pháp hỗ trợ phó điện chủ xử lý sự vụ trong điện.”
“Trong điện sẽ có bốn Tiên vệ đoàn do phó điện chủ với hộ pháp quản lý, thời
chiến có thể hiệp trợ chúa tể suối nguồn xuất chinh.”
“Tiên vệ bình thường với Hư Tướng suối nguồn cùng cấp có thể tu luyện ở Lạc
Tiên trì.”
“Vị trí chúa tể suối nguồn cùng cấp với bốn hộ pháp vẫn do các ngươi đảm
nhiệm, Hư Đế cũng do các ngươi phân công.”
“Còn tương lai các ngươi bị tước đoạt vị trí chúa tể hay là thăng lên phó điện
chủ thì phải xem biểu hiện chinh chiến sau này của các ngươi.”
Với một lượt sắp xếp của hắn thực, Lạc Tiên điện cơ bản đã trở thành một tổ
chức nghiêm mật giống như tông môn với triều đình.
Trong có cấm quân, ngoài có suối nguồn cùng với tông môn và tộc quần dưới
quyền quản.
Phó điện chủ và hộ pháp giống như Tể tướng và đại thần trong triều, trong khi
Chúa tể suối nguồn tương đương với chư hầu quận thủ, hơn nữa còn có cơ chế
khen thưởng và trừng phạt thăng chức.
Dù là c sẽhúa tể và Hư Đế của các suối nguồn hay là ba ngàn cao thủ phía sau,
tất cả đều chìm vào suy tư.
Nếu như vừa rồi Di không thể hiện ra thực lực, vậy bọn họ chỉ có thể xem
những lời này như một cái rắm dài dằng dặc.
Ai cho ngươi tưởng bở để ngươi tự chủ trương sắp xếp bọn ta như thuộc hạ
vậy?
Nhưng lúc này, đối diện đã là đảo chủ của Lạc Tiên đảo, nắm giữ nguồn gốc
pháp tắc, đồng thời thực lực còn là sự tồn tại vượt xa bọn họ, bọn họ cảm thấy
dường như không thể chấp nhận được.
Chẳng bao lâu, tất cả mọi người đã tìm để ra một vấn đề.
Người đầu tiên mở miệng là Nguyệt Ảnh Hoàng.
“Xin hỏi rốt cuộc các hạ là thần thánh phương nào?”
Đột nhiên xuất hiện một nhân vật mạnh mẽ đến cực điểm, bọn họ lại không hiểu
rõ lai lịch, thực sự là không an tâm.
Đương nhiên Di sẽ không hoàn toàn nói ra gốc rễ của mình, nhưng vẫn cho một
lời giải thích.
“Năm đó ba ngàn căn nguyên phân tán ở kỷ nguyên thứ ba chính là vì Thiên
Đạo bị ta trộm đi.”
Chỉ với câu ngắn ngủi như vậy, đủ để đám đông hoàn toàn nổ tung.
“Vậy mà lại là ngươi?”
Mặc dù đám người Nguyệt Ảnh Hoàng và Thanh Sắc Cổ Thánh lần lượt đến từ
kỷ nguyên thứ nhất và thứ hai, nhưng bọn họ cũng có nghe nói những chuyện
lớn xảy ra đằng sau kỷ nguyên thứ ba.
Thiên Đạo bị đánh cắp, năm đó bọn họ cũng đã nói đến vô số lần ở Khư giới,
đến nay vẫn còn mới mẻ trong ký ức.
Bởi vì chuyện này thật sự quá lớn.
Bọn họ thực sự không thể tưởng tượng sao lại có người tráo trở trước mặt Thiên
Đạo được chứ.
Người đó là ai?
Hắn mạnh đến cỡ nào?
Bọn họ đã có rất nhiều suy đoán và cũng không dám quên người này.
Mãi cho đến hôm nay, cuối cùng cũng phát hiện hắn đã đứng trước mặt mình.
“Ngươi, sao năm đó ngươi làm được vậy?”
“Rốt cuộc ngươi có thực lực gì?”
“Ngươi và Thiên Đạo có quan hệ gì?”
Vốn trong lòng mấy Cổ Thánh ở đây vô cùng mâu thuẫn với người này.
Bây giờ biết được kỳ tích của Di, không hiểu sao lại phục rất nhiều.
Đi theo người này, có lẽ thực sự có thể tiến thêm một bước trong bối cảnh hỗn
loạn hiện giờ!
Thanh Sắc Cổ Thánh đã có chút động lòng, cho nên tò mò hỏi: “Bản thân Lạc
Tiên đảo cũng có vị trí phụ của pháp tắc sao?”
Di gật đầu.
“Có.”
“Hiệu quả gia trì pháp tắc của vị trí phó điện chủ còn tốt hơn Chúa tể sao?”
“Đúng vậy.”
Nghe câu trả lời chắc chắn này, trong lòng của rất nhiều người trở nên nóng rực.
Lực pháp tắc gia trì càng nhiều có nghĩa là hiệu quả tu luyện càng tốt, đồng thời
cũng có nghĩa là chiến lực càng mạnh.
Đây là lợi ích mà bọn họ khó từ chối được.
“Phó điện chủ nhiều nhất chỉ có hai người thôi sao?”
“Không, phó điện chủ nhiều nhất có thể là sáu người.”
“Bọn ta thật sự có cơ hội trở thành phó điện chủ sao?”
“Không sai.”
Lúc này, Khúc Vọng trong ba ngàn cao thủ cũng không khỏi mở miệng đặt câu
hỏi.
“Tiên vệ đoàn mà ngươi vừa nói là chỉ bọn ta sao?”
Di mỉm cười.
“Đúng vậy, các ngươi đã từng sống ở Lạc Tiên đảo, có lẽ biết tác dụng của
10800 vị trí trên Lạc Tiên đảo.”
“Đối với những sinh linh trực tiếp tu nguyên như các ngươi, đó là nơi tăng cấp
tuyệt hảo.”
“Mà ta cũng cần sức mạnh của các ngươi, vì vậy ta cũng hoan nghênh các ngươi
trở về.”
Tiên Việt tò mò nói: “Nhưng lần trước Lạc Tiên đảo xuất hiện biến cố, vậy
chẳng phải 10800 vị trí hết hiệu quả rồi sao?”
Di ngạo nghễ nói: “Hòn đảo này vốn có nguồn gốc sâu đậm với ta, sau khi ta
lần nữa nhập chủ, đương nhiên sẽ khác đi.”
Sau khi hắn dứt lời, năm ngàn sinh linh trước đó cũng lần lượt khuyên nhủ.
“Khúc đạo hữu, còn có gì mà do dự chứ?”
“Lạc Tiên đảo chính là nơi thích hợp với chúng ta nhất.”
“Huống hồ người này có thể thao túng Lạc Tiên đảo, vốn chính là người có
mệnh trời.”
“Lựa chọn đi theo hắn đi không sai được đâu!”
“Hiện giờ Nguyên Tiên giới đang trải qua trận đại kiếp nạn chưa bao giờ có,
ngươi và ta đều rời khỏi vị diện quá lâu, nếu như còn phân tán hành sự, rất
nhanh sẽ bị đại kiếp nạn nuốt chửng, hoàn toàn không có lực chi phối vận mệnh
của mình.”
“Chi bằng đi theo đúng người làm chuyện lớn, tương lai vượt qua đại kiếp nạn,
chúng ta còn có thể tiến thêm một bước!”
Sau khi năm ngàn sinh linh bọn họ rời khỏi Lạc Tiên đảo lúc trước đó, đã được
Di tập trung lại một chỗ.
Thật ra ở giữa còn xảy ra rất nhiều chuyện, chỉ là không cho người ngoài biết
mà thôi.