nhân vật chính.
Lần này tuyệt đối không phải là trùng hợp!
Mà là đãi ngộ nhân vật chính nên có!
Nói đơn giản, có được cái hào quang này, bản thân liền có thể tùy ý chơi đùa.
Cho dù ra sao, hào quang đều sẽ giúp mình biến nguy thành an.
Má nó, vậy thì còn có gì phải lo lắng chứ?
Hắn lập tức huy động Trường kiếm giết vào trong đám người.
Người đầu tiên chống lại là một tên đế cảnh cửu trọng.
Trong trường hợp bình thường, Khương Thành căn bản không tấn công được
đối phương.
Cho dù là đánh đến rồi, cũng không phá được phòng bị ở trước mặt.
Thế nhưng chính vào khoảnh khắc một kiếm này của hắn rơi xuống, tiên lực
trong cơ thể những đế cảnh cửu trong ở đối diện kia đột nhiên hỗn loạn.
Hóa ra, là một số bệnh giấu trong người lúc tu luyện nhiều năm trước đúng lúc
phát tác.
Tiên lực cản trở không thông suốt, dẫn đến lúc tấn công quy tắc cũng chậm một
nhịp, phòng ngự xuất hiện một khe hở hiếm thấy.
Mà khe hở đó lại khéo léo xuất hiện đúng ở trong quỹ đạo một kiếm đó của
Khương Thành.
Thế là, Hư Nguyệt kiếm thuận lợi phá vỡ bức chắn phòng ngự của đối phương,
cắt thẳng tắp dọc theo kẽ hở phòng ngự đó.
Phụt!
Một kiếm vung xuống, máu tươi bắn ra.
Đế cảnh cửu trọng bị giết ngay tại chỗ!
Cảnh tượng này đã làm cho những người khác sợ ngây người rồi.
Đây là tình huống khỉ mẹ gì?
Cho dù Thiên tôn muốn giết đế cảnh cửu trọng, cũng không thể nhẹ nhàng như
vậy chứ?
Sau khi nhẹ nhàng xử lý tên đế cảnh cửu trọng này, Thành ca ổn định tinh thần!
Quả nhiên, hiệu quả của hào quang nhân vật chính này chính là ai cản thì giết
người đó.
Rõ ràng kẻ địch mình đánh không lại, hào quang nhân vật chính có thể khiến
ngươi giành chiến thắng một cách kì lạ, chính là bá đạo như vậy đó.
Còn về trong lúc một kiếm này chém ra, những người khác đang làm gì, tại sao
không đến vây đánh từ hai mặt?
Khi kẻ địch đối diện với nhân vật chính, đó đương nhiên nên là từng người một
xếp hàng lên.
Như thế mới phù hợp với đãi ngộ mà nhân vật chính nên có!
Trên thực tế, đám cao thủ này đương nhiên sẽ không lề mề chậm chạp như vậy.
Bọn họ vừa nãy đã ra tay rồi.
Nhưng sự tấn công của bọn họ đều bởi vì những nguyên nhân chẳng hiểu tại
sao, ví dụ như trận gió xuất hiện không đúng lúc, ví dụ như không cẩn thận
đánh trúng “hữu quân”, ví dụ như mấy đạo căn nguyên bài xích ảnh hưởng lẫn
nhau…
Tóm lại đủ loại tình trạng, dẫn đến Thành Ca đánh ra đánh vào đấm đá lung
tung ở trong đám người, ngạc nhiên là không bị đánh trúng lần nào một cách
thần kỳ.
Mỗi lần tiếp chiến với hắn, luôn luôn chỉ có một người.
Những người khác tự xảy ra chuyện.
Mà kẻ địch bị hắn đánh, không phải tiên lực đúng lúc xảy ra vấn đề, thì là quy
tắc đúng lúc xảy ra chuyện, tất cả đều bị giết rất ly kỳ…
Sau một lát ngắn ngủi, đế cảnh bát trọng và cửu trọng trong sân đều chết hết rồi.
Những người còn lại đã chỉ có bảy vị Thiên tôn và một vị Chí tôn.
Thành Ca cảm thấy mình hiện tại nhất định rất giống chiến thần, kiểu chiến đấu
này sảng khoái quá.
Chỉ cần ra tay liền chết người, mà bản thân bất luận thế nào cũng sẽ không bị
thương, tùy ý chơi đùa.
Kiên cường để một trận chiến đấu thực lực cách xa đến cực điểm, đánh thành
thế cục nghiền áp tân thủ.
Hóa ra đây mới là “đãi ngộ nhân vật chính” thật sự sao?
Xem ra, trước đây mình sống vẫn thảm quá rồi.
“Chuyện này không thể nào!”
Đám Thiên tôn đã chết đi một đám đồ tử đồ tôn vẻ mặt đầy khó tin.
“Khương thần không thể có loại sức mạnh này!”
“Quỷ dị!”
“Quá quý dị rồi…”
Những người chết trước đó quá quỷ dị.
Mà sự tấn công của bọn họ cho dù như thế nào cũng đều không đánh trúng
Khương Thành, thì càng quỷ dị hơn.
“Cẩn thận!”
Nhìn thấy Khương Thành đánh thẳng vào Phần Tinh Thiên tôn, đám người Diệt
Dương Thiên tôn, Tiên Diêu Thiên tôn vốn dĩ thân làm kẻ địch, vậy mà lại
không kìm được quan tâm Phần Tinh Thiên tôn.
Đến mức này, bọn họ đâu còn dám xem thường Khương Thành?
Hoàn toàn là đối xử với hắn như kẻ địch đáng sợ nhất.
Mà đối diện với hơn mười đạo Huyền văn của Thành ca, Phần Tinh Thiên tôn
đương nhiên không dám thờ ơ.
Hắn rút ra một sợi căn nguyên hỏa, chính diện đón nhận sự tấn công!
Chỉ thấy một đốm hỏa tinh nhẹ nhàng bay, đụng phải những Huyền văn hoa cả
mắt kia của Khương Thành.
Trong tình huống bình thường, Huyền văn của Thành Ca chắc chắn sẽ vỡ tan
ngay tại chỗ.
Dù sao cấp độ cũng rành rành ở đó, hắn không thể chống đỡ được sự tấn công
trực tiếp của căn nguyên.
Mà hắn cũng chỉ là nhận được sự thừa nhận của căn nguyên Băng.
Những căn nguyên khác, vẫn có lực sát thương chí mạng đối với hắn.
Lần này, Huyền văn của hắn cuối cùng cũng bị sợi căn nguyên đó đánh vỡ tan.
Nhưng ngược lại, sợi căn nguyên hỏa đó của Phần Tinh Thiên tôn cũng nổ tung
rồi!
Hơn nữa, còn nổ đến cùng, nổ mãnh liệt.
Khí lãng cực lớn khiến cho trận gió ở phía xa cũng cuộn ngược lại!
“Đây…”
Đám người Hà Trúc Chí tôn và Diệt Dương Thiên tôn cũng nhau kinh ngạc hét
lên.
Căn nguyên cũng có thể nổ tung?
Trên đời còn có chuyện thế này?
Nguyên Tiên giới năm đó nhiều Thiên tôn và Chí tôn như vậy, cũng chưa từng
nghe qua căn nguyên của ai lấy được mà có thể tự nổ!
Hậu quả của căn nguyên nổ tung, chính là bản thân Phần Tinh Thiên tôn gặp
phải sự đáp trả mang tính hủy diệt.
Đó là sự đáp trả của căn nguyên đó!
Phụt!
Hắn phun ra một ngụm máu tươi giữa không trung.
Trong cơ thể giống như núi lửa phun trào, kinh mạch trước tiên bị lực đáp trả
cuồn cuộn đó phá hủy hầu như không còn gì, một thân tu vi đều phá hủy hết!
“Ha ha ha ha…”
Khương Thành đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, xoẹt qua, bêu đầu hắn.
“Vậy mà lại ra tay với nhân vật chính, ngươi không tự nổ ai nổ?”
Sau khi Thành ca xử lý xong Phần Tinh Thiên tôn, lại không hề dừng lại giết về
phía Diệt Dương Thiên tôn.
“Ta sẽ không tin tà nữa!”
Vừa nãy Phần Tinh Thiên tôn rõ ràng không phải là hắn đánh bại, mà là bản
thân xảy ra vấn đề.
Chuyện thế này, mười tỷ lần chiến đấu cũng không thể xảy ra một lần chứ?
Không đúng, trong lịch sử loại chuyện này chưa từng xảy ra.
Nhìn thấy hắn cũng chủ động rút ra căn nguyên hướng về phía mình, Thành Ca
cũng lười phải dùng đến Huyền văn.
Dù sao Huyền văn cũng không cản được căn nguyên, việc gì phải lãng phí sức
lực chứ?
Mà hiện tại có sự thêm vào của hào quang nhân vật chính, đây cũng không tính
là chiến đấu tiêu cực tìm chỗ chết.
Hắn chỉ là tiện tay vung một kiếm về phía sợi căn nguyên âm đó.
Căn nguyên vốn dĩ sức mạnh vô địch vô cùng bá đạo, đột nhiên cũng trở nên
dịu dàng.
Căn nguyên âm giống như một sợi tơ màu xám bị Hư Nguyệt kiếm chia rẽ, bay
bồng bềnh trên thân kiếm, ngạc nhiên là không tạo thành một chút tổn thương
nào.
“Không thể nào!”
Diệt Dương Thiên tôn hét lên.
Mà đám người Hà Trúc Thiên tôn và Trường Dương Thiên tôn ở bên cạnh vẫn
đang hướng về bầu không khí phát ra, con ngươi suýt chút nữa lòi ra ngoài.
Căn nguyên còn có thể bị kẻ địch chơi đùa như vậy sao?
Chuyện này hoàn toàn không hợp lý!
So với trước đây căn nguyên nổ tung càng không hợp lý!
Thế nhưng chuyện này lại đang xảy ra trước mặt hắn.
Diệt Dương Thiên tôn đã mất đi sự khống chế với sợi căn nguyên đó, điều này
khiến lòng hắn cảm thấy không ổn.
Mà Thành ca ở đối diện vung tay một kiếm, ném ngược căn nguyên đó hướng
về phía hắn.
Đối diện với căn nguyên mà bản thân vừa nãy mới thi triển ra, Diệt Dương
Thiên tôn hoàn toàn không dám nhận.
Chỉ đáng tiếc, đây là sự tấn công mà nhân vật chính ném ra.
Sự tấn công của nhân vật chính, sao có thể thất bại chứ?
Hào quang sẽ không cho phép xảy ra loại chuyện không phù hợp với thân phận
nhân vật chính.
Cho nên cho dù Diệt Dương Thiên tôn có trốn tránh như thế nào, cuối cùng sợi
căn nguyên đó cũng đánh đúng vào người hắn.
Rồi sau đó, cả người Diệt Dương Thiên tôn cũng bị một sợi căn nguyên như vậy
cưỡng ép nuốt chửng từng chút một.
Đến mẩu vụn cũng không sót lại.
Sau khi giết chết Diệt Dương Thiên tôn, Thành ca không hề dừng lại, lại giết
hướng về phía Mặc âm Thiên tôn cách gần nhất.
Vẫn là không đem theo bất kỳ Huyền văn nào tấn công, một kiếm bình thường.