Định Thiên rơi vào tay Khương Thành.
“Chúng ta với mới đến, đáng lẽ còn đang lo lắng không có chỗ dừng chân đây.”
“Xem ra bây giờ ông trời tặng tòa thành này cho chúng ta rồi.”
Lời nói này của hắn khiến tất cả mọi người cực kỳ vui mừng.
“Khương chưởng môn nói hay lắm!”
“Chỉ có ân nhân mới làm được thôi.”
“Đúng vậy, nếu lần này không có Khương huynh đệ thì lần này đúng là kiếp
nạn.”
“Không ngờ rằng mới phi thăng có một ngày mà mọi người đã lấy được một toà
tiên thành rồi, hẳn là kết cục này tốt hơn hàng trăm lần so với những người phi
thăng trước đây nhỉ?”
Đây đều là những lời nói thật.
Trước đây sau khi người phi thăng lên được đến đây, thảm nhật là vô tình bị giết
hoặc là bị bắt làm nô lệ.
Dưới tình huống bình thường thì chậm rãi quật khởi từ tầng lớp thấp nhất.
Mà được xếp vào hàng tốt nhất chính là ở những địa vực lân cận gặp được
những trưởng bối trong tông môn mà mình ở trước đây dưới hạ giới, thậm chí
họ còn thành lập cả thế lực ở nơi này.
Đến bước này thì còn có khi được xếp vào hàng ngũ đệ tử nội môn hoặc đệ tử
chân truyền gì đó.
So với đám người bây giờ thì đãi ngộ khác nhau một trời một vực.
Khương chưởng môn vừa khua tay cái là từ nay về sau, thành Định Thiên sẽ là
nơi Phi Tiên môn đóng quân, ngoại thành sẽ do các vực giới khác cùng nhau cai
quản chung.
Suy cho cùng thì tòa thành này cũng lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi
cho nên việc sắp xếp 12 vạn người rất đơn giản.
Huống chi bọn họ đến nơi này để làm chủ chứ không phải làm cư dân bình
thường.
12 vạn người phi thăng này, hầu hết bọn họ đều làm chưởng môn hoặc thậm chí
là chủ của cả một vực giới cho nên kinh nghiệm rất phong phú.
Khương chưởng môn hoàn toàn không cần phải lo lắng, bản thân bọn họ có thể
quản lý nơi này ngay ngắn trật tự.
Ngay sau đó, những người đứng đầu của các vực giới lớn xác định khu vực hoạt
động tương ứng của họ.
Tiên nguyên chi khí trong thành nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều, bọn họ
không nỡ rời xa nơi này.
Sau đó, bọn họ gọi đám dân bản địa đến để hỏi thăm về tình hình ở nơi đây.
Cho đến bây giờ, kiến thức của bọn họ với tiên giới gần như là vẫn trong trạng
thái trống rỗng.
Với đám người đến từ bên ngoài đã chiếm thành, cư dân trong thành không hề
đoán được bọn họ tới từ hạ giới.
Một ngàn vạn năm qua chưa từng xuất hiện một người phi thăng nào, hầu hết cư
dân trong thành từ lúc sinh ra, ngay cả chuyện xảy ra gần nhất trong vạn năm,
hay thậm chí chuyện người hạ giới sẽ phi thăng tới đây bọn họ cũng không hề
biết.
Bọn họ chỉ coi đây chỉ là một bầy mãnh thú nghỉ chân tạm mà thôi.
Dù sao thì chuyện như bị chiếm mất thành cũng chẳng phải là chuyện gì hiếm lạ
ở tiên giới.
Thật ra vị trí của thành chủ trước cũng là cướp được.
Bây giờ cũng chỉ là thay tên đổi họ mà thôi.
Với đám người mạnh mới tới ngay, biểu hiện của đám dân bản địa còn chưa đạt
đến cả Chân Tiên kia cực kỳ phối hợp, hỏi gì đáp nấy.
Mọi người nhanh chóng biết rất nhiều chuyện cơ bản ở tiên giới.
Tiên giới ngày nay đã không còn là một mặt tổng thể như trước đây nữa rồi.
Từ hàng vạn năm nước, sau khi Khư Địa hỗn loạn bị đánh gục, tiên giới cũng
chia cắt thành ba phần.
Thêm việc các đại năng ra tay, ba phần của tiên giới hoặc là nâng lên hoặc là
chìm xuống, cuối cùng hình thành ba tiên giới lớn thượng trung hạ.
Thượng tiên giới tập hợp tất cả tiên mạch khí vận tốt nhất, cho nên tiên nguyên
chi khí nồng đậm nhất, việc tăng cảm ngộ quy tắc cũng dễ dàng hơn.
Trung tiên giới và hạ tiên giới kém hơn rất nhiều.
Trước giờ Tiên Đế Tiên Vương và Chân Tiên Thiên Tiên cùng ở một tiên giới,
ngày nay đám đại năng đều đã vào thượng tiên giới hết rồi.
Mà đám tiên nhân cấp thấp chỉ đành ở lại hạ tiên giới.
Cũng bởi vậy mà tiên giới bảo vệ chặt chẽ hơn, phân rõ giai cấp.
Tiên Đế của thượng tiên giới vẫn có thể đến hạ tiên giới, nhưng đám người cấp
thấp của hạ tiên giới còn không thể vào trung tiên giới chứ đừng nhắc đến
thượng tiên giới.
Sự thay đổi này khiến cho cựu tiên nhân như Mạc Trần cảm thấy cực kỳ không
quen.
Tiên giới trong ấn tượng của hắn thật ra không khác hạ giới là bao.
Cũng có các thế gia, môn phái ở khắp nơi hệt như thế, chẳng qua là thực lực
mạnh hơn hạ giới mà thôi.
Mà bây giờ thay vào đó là từng tòa tiên thành.
Mỗi nơi trước đây của tiên giới có thể có Đạo Cung cảnh, cũng có thể có có
Tiên Đế, hoàn toàn không hề phân chia rạch ròi như bây giờ.
“Nói như vậy thì tầng lớp mạnh nhất ở đây là Huyền Tiên ư?”
“Mà ở phía trung tiên giới ở bên trên, yếu nhất lại là Kim Tiên?”
“Không, không phải chia như vậy đâu.”
Đám dân bản bị bị chất vấn liên tục xua tay.
“Nếu như sinh ra ở trung tiên giới thì cơ hội ở lại trung tiên giới vẫn rất lớn.”
“Trừ khi là tư chất quá kém mới bị đuổi đến hạ tiên giới.”
“Đúng vậy, mấy tông môn ở trung tiên giới, đương nhiên đệ tử của bọn họ cũng
ở trung tiên giới.”
“Hạ tiên giới cũng có Kim Tiên phạm lỗi bị giáng xuống đây.”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, hình như phong cách của tiên giới khác xa với
những gì mà họ tưởng tượng.
Còn có cả quan điểm về việc bị giáng xuống ư?
Lúc đầu còn cho rằng phi thăng lên đây là xong hết mọi chuyện, còn đang reo
hò vì tiên nguyên chi khí ở đây, không ngờ đây lại là nơi kém nhất của tiên giới.
“Vậy có cách nào để lên thượng tiên giới không?”
Là một người phi thăng, hầu hết đám người này cả đời đều là dã tâm bừng
bừng, đương nhiên sẽ không thỏa mãn với những gì ở hiện tại.
“Có, trận chiến phi thăng của tiên thành.”
Dưới sự giới thiệu của bọn họ, ai nấy đều dần dần hiểu ra được con đường duy
nhất để vào trung tiên giới này.
Một ngàn vạn năm trước đây, tiên giới chia ba phần.
Cùng với đó, từng tòa tiên thành cũng mọc lên.
Lấy nơi khoáng mạch tiên tinh làm cốt lõi, cuối cùng hình thành nên tinh hạch
của tiên thành.
Ngoài mấy tông môn sơn dã và tán tu ra thì hầu hết dân bản địa ở tiên giới đều
cố gắng để bước chân được vào trong tiên thành.
Ngày bình thường thì giữa các tiên thành không được tấn công lẫn nhau.
Mỗi trăm vạn năm trôi qua thì sẽ có một trận chiến phi thăng giữa các tiên thành
xảy ra.
Mỗi một trận chiến phi thăng của tiên thành kéo dài hàng trăm năm, trong thời
gian này, các tiên thành lớn có thể khiêu chiến lẫn nhau.
Nếu thắng thì chiến tích cộng thêm một, nếu thua thì chiến tích trừ đi một, đơn
giản rõ ràng.
Thành tích chiến thắng gộp lại càng nhiều thì thứ hạng của tòa thành đó ở hạ
tiên giới càng cao.
Đến ngày cuối cùng của thời hạn, chiến tích của tiên thành nằm trong top 10,
bao gồm cả tất cả cư dân đều sẽ được thăng lên trung tiên giới.
Đồng thời, mười tòa thành đứng vị trí cuối cùng trong trận chiến phi thăng ở
trung tiên giới cũng sẽ bị giáng xuống hạ tiên giới.
Mỗi trăm vạn năm một lần, lặp đi lặp lại.
Mọi người đều bừng tỉnh đại ngộ.
“Hóa ra còn có cơ hội để thăng cấp như vậy, thảo nào thành chủ trước đây muốn
chúng ta gia nhập quân Võ Tiên góp sức cho hắn.”
“Xem ra hắn coi chúng ta là quân sinh lực của hắn.”
“Tổng cộng hạ tiên giới có bao nhiêu tiên thành?”
“Tộng cộng có một nghìn tám trăm vạn tiên thành!”
“Cái gì cơ!”
Đến cả Thành ca cũng kinh ngạc suýt rớt cả cằm.
“Nhiều như vậy á?”
Đây mới chỉ là hạ tiên giới thôi mà.
Chỉ là một tòa thành mà đã có thể cai quản phạm vi diện tích đến cả hàm trăm
triệu dặm.
1800 vạn tiên thành, mọi người hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.
Ngay sau đó có người lại căm tức.
Đù má, tiên giới của ngươi lớn vậy mà còn ngăn không cho đám người phi
thăng chúng ta từ hạ giới lên đây.
Đáng không cơ chứ?
Mới chiếm một chút đất của tiên giới các ngươi thôi mà?
Nhưng mặt khác, ai nấy đều rất yên tâm.
Ban đầu bọn họ còn lo lắng Tiên Đế “ghé thăm” bất cứ lúc nào, hủy diệt mình.
Nhưng bây giờ ngẫm lại thì nơi này lớn như vậy, đối phương hoàn toàn không
thể tìm tới đây được.
“Vậy bây giờ còn trận chiến phi thăng còn lại bao nhiêu năm nữa?”
“Còn mười năm nữa thôi.”
“Có mười năm thôi á? Thành trì đứng đầu thắng bao nhiêu trận rồi?”
“Trước mắt đứng đầu là thành Ngũ Hải, bọn họ đã tích lũy 157 trận thắng rồi.”
“Trâu bò vậy á?”
“Ừm, bọn họ là thành trì lần trước bị đánh rớt xuống từ trung tiên giới, nền tảng
bên trong sâu hơn các tiên thành khác rất nhiều, có khoảng 15 vị Kim Tiên tọa
trấn, còn có hàng trăm Huyền Tiên.”