khoanh tay chịu trói hay là ngoan cố chống cự?”
Vô Quyết Tiên Vương ở một bên cười hì hì nói: “Đương nhiên là muốn đại
chiến rồi.”
“Các ngươi chắn chắn ư?”
Minh Trì Tiên Vương vị luyện khí sư này vỗ ngực, giống như một chiến sĩ anh
dũng: “Không chắc được nữa sao!”
Nguyên Hư Chuẩn Đế tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Lão tử là Chuẩn
Đế, mấy người cặn bã các ngươi không sợ chết sao?”
“Ngươi nghĩ sao?”
Lưu Duyên Tiên Vương nhún vai, liếc nhìn về phía Khương Chưởng môn một
cái: “Có lão nhân gia hắn ở đây, bọn ta cảm thấy sẽ không có vấn đề gì cả.”
Các Tiên Vương và Tiên tôn xung quanh giận dữ, quát mắng tới tấp.
“Giết bọn hắn!”
“Dám bất kính với Nguyên Hư Chuẩn Đế!”
“Bọn hắn đúng là làm phản rồi!”
“Rõ ràng là gian tế quân địch mà còn hung hăng càn quấy như vậy sao?”
“Tất cả các ngươi câm miệng cho ta!”
Nguyên Hư Chuẩn Đế kia tức muốn hộc máu, một lần nữa lại ngăn cản mọi
người.
Hắn thở dài, nhìn Thành Ca, chán nản hỏi một câu: “Các ngươi thật sự không
định khoanh tay chịu trói sao?”
Thành Ca thấy hắn ta cũng không dễ dàng gì, chìa tay ra: “Được rồi được rồi,
bọn ta bị ngươi tóm gọn rồi…”
Nguyên Hư Chuẩn Đế lúc này mới vui mừng khôn xiết.
Sau đó liền vung tay một cái: “Được, quân địch khuất phục ta rồi, ta đây phải
đem bọn hắn đi tra tấn nghiêm khắc!”
“Các ngươi đều trở lại khu vực phòng thủ của từng người, không được tự ý rời
khỏi vị trí!”
Hả? Chuyện này…
Các Tiên Vương, Tiên tôn xung quanh đó cả bọn đều không hiểu gì.
Như vậy được tính là tóm gọn sao?
Tại sao bọn ta không thấy thỏa đáng chút nào?
Vừa rồi mấy người hình như rất bất kính với ngươi…
“Thế nào, các ngươi có phải không tin vào sức mạnh của ta, hay là vẫn muốn
chống lệnh không tuân?”
“Không dám không dám…”
Nghĩ kĩ Chuẩn Đế hắn áp đảo mười mấy Tiên Vương kia vốn là dễ như trở bàn
tay, sẽ không không có chuyện gì xảy ra.
Rồi lại nghĩ vừa rồi Tiên tôn kia vừa ra, đám Tiên Vương cùng Tiên tôn xung
quanh kia liền ngoan ngoãn lui xuống.
Mãi cho đến bọn hắn đều rời đi khỏi nơi này, Nguyên Hư Chuẩn Đế lúc này
mới bày ra một đạo ngăn cách kết giới.
Sau đó hắn khom lưng cúi đầu, lạy dài đến đất.
“Linh Minh Vực Nguyên Hư bái kiến Khương Chưởng môn!”
“Một trăm triệu năm rồi…”
“Tiểu lão nhân… cuối cùng lại gặp được ngươi rồi!”
Khi vị Chuẩn Đế này ngẩng đầu lần nữa, đôi mắt đầy trải đời kia đã ươn ướt,
giọng điệu lại run rẩy không kiềm chế được.
Linh Minh Vực, đại vực giới năm đó xếp hạng trên 30 trong Hạ giới vạn vực.
Lần đó khi tất cả mọi người cùng tiến vào Giả Tiên Giới, bọn hắn có đầy đủ 10
vị Thánh Giai được đưa vào.
Trong đó đứng đầu chính là Nguyên Hư Thánh Giả.
Thời gian thấm thoát trôi qua, hắn giờ đã là Nguyên Hư Chuẩn Đế.
Đây cũng là nguyên nhân vừa rồi đám người Tiêu Hỗn Tịch Vân không lo lắng,
đối diện với thủ lĩnh mạnh lại là người quen, thì còn sợ cái gì nữa?
Thành Ca mỉm cười một cái, đỡ hắn đứng lên.
“Đúng rồi đúng rồi, đã lâu không gặp, các sư đệ và bằng hữu vẫn khỏe chứ?”
Hắn hiếm khi trong nháy mắt nhận ra người này.
Suy cho cùng cũng là người có thể vào cuộc họp năm đó.
“Đều khỏe, đều khỏe!”
“Bọn họ hiện giờ ở khắp nơi trong Tiên giới, cũng có người ở chiến khu khác
trong núi Tiên Yêu.”
“Mọi người không lúc nào không nhớ ngươi cả!”
Nguyên Hư Chuẩn Đế xúc động vô cùng.
“Chờ đợi khổ cực nhiều năm như vậy, còn tưởng rằng ngươi đã gặp phải bất
trắc…”
“Hôm nay có thể gặp được, coi như đã đặt được tảng đá trong lòng xuống rồi!”
Xá Lan Ma Vương ở bên cạnh cố tình hét: “Nguyên Hư to gan, ngươi lại dám
trù Khương Chưởng môn chết ư?”
Tinh Vũ Tiên Vương cũng hùa theo: “Đúng thế, thật đúng tội đáng chết,
Khương Chưởng môn về sau không cần dìu dắt hắn nữa!”
Nguyên Hư Chuẩn Đế liền giận dữ!
“Mấy người các ngươi đừng ăn nói xằng bậy, bôi nhọ lão phu!”
“Lòng trung thành của ta với Khương Chưởng môn có thiên địa chứng giám!”
Hắn ta nghĩ đến vừa rồi đám người Tiêu Hỗn cố ý khiêu khích, càng không thể
nén lại cơn giận.
“Thật sự nghĩ lão phu không dám giết các ngươi sao?”
“Vừa rồi nếu không có Khương Chưởng môn, ta nhất định đã đem đám người
dơ bẩn các ngươi nghiền thành tro bụi rồi!”
Tuy rằng hắn là Chuẩn Đế, nhưng đám người Tiêu Hỗn lại có Khương Chưởng
môn này làm ô dù, hiển nhiên cũng không sợ hắn.
Trong chốc lát, hai bên đột nhiên tranh cãi ầm ĩ.
Thành Ca đau đầu một hồi, vội vàng ngăn bọn họ lại.
“Được rồi được rồi, nên bàn chuyện chính sự.”
“Khương Chưởng môn đây là muốn đi Yêu giới tìm môn đồ của ngài sao?”
“Không sai!”
Nguyên Hư quanh năm trấn thủ tiền tuyến trên núi Tiên Yêu, rất rõ ràng tình
hình phía bên kia.
“Nếu có ta phối hợp cho qua, muốn đi qua cũng không khó, chỉ là…”
“Chỉ là cái gì?”
“Yêu tộc bên kia rất bài ngoại, e rằng sẽ không tiếp nhận các ngươi. Ngoại trừ
Thiên khu các làm ăn hàng nay là trung lập, những tộc khác đều không được
vào Yêu tộc.”
“Còn có chuyện như vậy sao?”
Thành Ca kinh ngạc nói: “Vậy đám đệ tử đó của ta làm thế nào đi vào đó
được?”
Nguyên Hư trả lời: “Vậy phải nhờ Kim Long Vương Ngao Dương tiến cử.”
“Hóa ra đúng là do hắn…”
Thành Ca cũng coi như là kiểm chứng được những gì mình suy đoán, đám đệ tử
của hắn sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện ở Long tộc bên kia.
Nguyên Hư gật đầu: “Sau khi ngươi biến mất, Kim Long Vương Ngao Dương
tăng cảnh giới nhanh nhất, người đầu tiên đến Tiên Vương, sau còn từ ngũ trảo
Kim Long thăng đến thất trảo.”
“Sau khi hắn đến Thượng Tiên giới, rất nhanh đã bị Long tộc cấp cao phát hiện,
rồi sau đó trở thành bảo vật.”
“Năm triệu năm trước, hắn đã đạt đến Chuẩn Đế rồi, trở thành bát trảo Kim
Long, chỉ đứng sau cửu trảo Long Đế!”
“Hiện giờ hắn đang ở địa vị hết sức quan trọng trong Kim Long tộc!”
“Bởi vì hắn hết sức kiên trì, nên người lưu vong còn sót lại của Phi Tiên Môn
mới có thể thuận lợi tiến vào Yêu giới lánh nạn.”
“Cũng may có hắn che chở, nếu không đám đệ tử của ngươi e là toàn bộ sẽ bị
tiêu diệt.”
Thành Ca gật gật đầu.
Xem ra, chính hắn cũng phải thừa nhận Kim Long Vương là một người có tình
nghĩa.
Năm đó thật đúng là không giúp nhầm người.
Minh Trì Tiên Vương ở bên cạnh thở phào.
“Đã có Ngao Dương ở đây, chúng ta cũng có thể tiến vào Kim Long tộc như thế
mà, còn phải lo lắng cái gì sao?”
“Chẳng lẽ hắn vẫn còn bài xích Khương Chưởng môn ư?”
Nguyên Hư Chuẩn Đế tiếc nuối lắc đầu: “Ngao Dương đương nhiên sẽ nhiệt liệt
hoan nghênh Khương Chưởng môn, nhưng dạo này hắn vì để chuẩn bị đại hội
Vạn Yêu, đang bế quan thăng thực lực.”
“Chưa đến ngày đại hội kia mở ra, hắn chắc chắn sẽ chưa xuất quan.”
“Mà không có hắn tiến cử, cho dù có người bảo lãnh đám môn đồ kia của
ngươi, cũng không có cách nào để nhiều người không cùng tộc như vậy tiến vào
Yêu tộc.”
Một đám bọn hắn có Ma tộc, Thi tộc và Tiên tộc, Yêu tộc cho dù không bài
ngoại thì cũng sẽ không dễ dàng kết nạp như vậy.
Chuyện này…
Thành Ca cũng lười hỏi đến đại hội Vạn Yêu là cái gì rồi.
Hắn hiện tại chỉ là đang cân nhắc, sau khi chính hắn vào Yêu giới rồi, có nên
giết một đường máu giúp đám đệ tử trước mặt hay không.
Nhưng nếu làm như vậy, có phải là làm khó bọn họ rồi không?
Bọn họ mấy năm nay ở địa bàn bên Yêu tộc lánh nạn, bản thân lại đại khai sát
giới với Yêu tộc thì có chút không hay.
Đặc biệt là Kim Long Vương, hắn thực chất là người của Yêu tộc.
Cho nên, phương án này trước mắt chỉ có thể loại trừ.
Thật ra hắn có thể ẩn thân trà trộn vào Yêu tộc, thậm chí còn có thể dùng Toàn
Cơ Đồ mang đám người Tiêu Hỗn, Vô Quyết cùng đi, nhưng sớm hay muộn
đều phải hiện thân.
Dù sao cũng không thể đến Yêu tộc bên kia đó rồi ngày nào cũng lẩn trốn sợ bị
người phát hiện chứ?
Vậy lại không phù hợp với thể diện Thành Ca!
Một ý lóe lên trong đầu, hắn bỗng nhiên có kế sách.
Một lúc sau, đám người dưới sự “bắt giữ” của Nguyên Hư Chuẩn Đế đã đến
đỉnh núi Tiên Yêu này.
Nơi này xem là vùng đất trọng yếu của tiền tuyến.
Gần như khắp nơi đều có thể nhìn thấy Tiên tôn bay tuần tra trên bầu trời, cách
đó không xa còn có thể nhìn đến Tiên Vương.
Mà ở đối diện, Yêu tộc bên kia cũng có không ít Yêu tôn và Yêu Vương cùng
đối đầu