Trong mắt hắn tràn đầy vẻ không thể tin, giậm chân tức giận gào lên.
“Ngươi muốn làm cái gì hả? Lẽ nào ngươi muốn ra tay với ta à?”
“Ta lúc trước là Thiên Đế, bây giờ là Chính Thần, nói có một hai câu với người
lúc trước là Thần Quân, bây giờ là Thánh Chủ như ngươi cũng không được hả?”
Cũng không phải là hắn sợ gì Thu Vũ Tuyền.
Mà là cảm thấy thói đời càng lúc càng chẳng ra làm sao, hậu bối ngày càng vô
lễ.
Có một tên Khương Thành khiến hắn đau đầu thôi là đã đủ lắm rồi, bây giờ
ngay cả Thu Vũ Tuyền năm đó “ngoan ngoãn” cũng sa đọa theo là sao?
Chỉ tiếc là, Tuyền muội tử không cảm nhận được nỗi đau xót kia của hắn.
Mắt thấy hai Chính Thần này không hề có ý muốn đại chiến một trận, nàng chỉ
đành miễn cưỡng bỏ đi ý định chiến đấu, thả lỏng chuôi kiếm.
Sau đó nhẹ nhàng xoay người, tính rời đi.
“Vũ Tuyền, chậm đã!”
Lẫm Đế khó khăn lắm mới tìm được hi vọng chiến thắng, sao lại có thể bỏ lỡ
cho được.
“Lần hành động ở Thứ Tiên giới này không thể thiếu ngươi được!”
Loại lời như thế này làm gì lọt được vào tai của Thu Vũ Tuyền chứ?
“Cái tên Khương Thành kia, chỉ có ngươi mới có thể thắng được…”
“Khương Thành?”
Cái tên này cuối cùng đã khiến nàng dừng bước.
“Đúng vậy, lúc trước ngươi và Khương Thành cùng nhau nổi danh. Hắn gần đây
cũng xuất hiện rồi, hơn nữa còn đại diện cho Hám Thiên cung xuất chiến nữa!”
“Vì sao hắn lại muốn tham gia lần hành động này?”
“Cái này…”
Huyết Đế bày tỏ ta làm sao biết được?
Hắn chỉ có thể chịu đựng sự khó chịu, ngột ngạt nói: “Hẳn là vì muốn chống lại
ngoại địch, cứu vớt Nguyên Tiên giới đang trong dầu sôi lửa bỏng, dù sao cái
trọng trách này ai ai cũng có phần.”
“Nếu như hắn là người của phía chúng ta, vì sao còn phải thắng hắn nữa?”
Mặc dù Thu Vũ Tuyền không quan tâm gì mấy đến những chuyện ngoài việc tu
luyện, nhưng đầu óc của nàng lại vô cùng thông minh.
Vừa nhìn đã có thể thấy được điểm then chốt.
Hai vị Chính Thần vốn còn định giấu nàng, lúc này họ liếc nhìn nhau một cái,
vẫn quyết định nói huỵch toẹt vụ cá cược kia ra.
“Cái này là bởi vì Chiến Đế, nàng ta đưa ra một hiệp ước…”
Nghe xong cái cá cược kia, Thu Vũ Tuyền cuối cùng đã hiểu vì sao những
Chính Thần này lại khẩn cấp đi tìm mình như thế.
Không phải là vì chuyện cũ của Thiên cung ngày trước.
Mà chỉ là vì bản thân có thể đối kháng được với Khương Thành.
“Then chốt của lần tỉ thí này là Thiên Khuyết Thạch, chỉ cần cuối cùng có một
người có được nhiều Thiên Khuyết Thạch hơn Khương Thành thì chúng ta sẽ
thắng.”
Huyết Đế đã sớm có tính toán: “Bọn ta đã quyết định rồi, một khắc trước khi thi
đấu kết thúc, Thiên Khuyết Thạch của bảy người khác đều giao cho ngươi.”
“Bảy người cùng hợp lại chắc chắn sẽ vượt qua Khương Thành!”
“Không đâu.” Thu Vũ Tuyền không chút do dự phản đối.
Huyết Đế còn tưởng nàng từ chối giúp đỡ nữa chứ.
“Theo ta được biết, quan hệ của ngươi và Khương Thành không hề hợp nhau.”
“Chỉ cần ngươi tham gia, bảy người khác đều sẽ nghe sự chỉ huy của ngươi, tất
cả do ngươi làm chủ.”
“Hơn nữa nếu ngươi giúp bọn ta, cũng không phải làm không công. Tất cả
những gì thu hoạch được ở Thứ Tiên giới lần này đều thuộc về ngươi, thấy thế
nào hả?”
Trước khi đi, bọn họ đã từng suy nghĩ đến tình huống Thu Vũ Tuyền đưa ra
điều kiện.
Mà cái giá quy định của bọn họ sẽ là bỏ ra một phần Hỗn Độn Kim Ngọc Tủy,
nhưng tiền đề là nàng phải trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Tuy nhiên Thu Vũ Tuyền vẫn từ chối.
“Cuộc chiến giữa ta với hắn, không cần những người khác nhúng tay vào.”
Nàng không thèm tập trung hết Thiên Khuyết Thạch của tất cả mọi người lại.
Như vậy dù cho có thắng thì cũng là do bản thân mình bắt tay với những người
khác mới thắng được cái tên đó, rất mất mặt đấy, có biết không hả?
Thì ra ý của nàng là như thế này?
Huyết Đế và Lẫm Đế lại liếc nhìn nhau lần nữa, cả hai đều có thể nhìn thấy vẻ
bất đắc dĩ ở trong mắt của đối phương.
Nếu đổi thành những Thiên Thần khác mà nói như thế thì bọn họ đã sớm cho
một bạt tai tát bay rồi.
Lần hành động tổ đội tập thể này, không phải là lúc để ngươi kiêu ngạo, tự thể
hiện mình đâu.
Nhưng đối mặt với Thu Vũ Tuyền ban nãy cường hãn giết chết hai Thiên Thần,
hai người chỉ có thể cười khổ gật đầu.
“Được thôi, chỉ cần ngươi đồng ý xuất chiến, mọi thứ đều dễ nói.”
Khi hắn mang theo Thu Vũ Tuyền chạy vội về Thiên Lư cung thì Khương
Thành vẫn đang bận giúp người khác luyện khí đây.
Mấy tháng này, hắn đã liên tiếp luyện ra ba mươi sáu món đế khí siêu phàm.
Mỗi một món đều có cấp bậc đỉnh phong.
Đây đã xem như là điên đảo cả giới luyện khí rồi.
Những luyện khí sư khác gần như đều bởi vì sự tồn tại của hắn mà “thất
nghiệp”.
Khắp cả Nguyên Tiên giới có vô số tiên nhân nghe động tĩnh mà chạy đến,
những tiên nhân có Hỗn Độn Ngân Ngọc Tủy hận không thể dùng tốc độ nhanh
nhất cả đời để chạy đến, dâng lên nguyên liệu bản thân đã chuẩn bị nhiều năm
bằng hai tay.
Thậm chí đến cả thần quan của bản thân Thiên Lư cung cũng không ngoại lệ,
bọn hắn cũng đang xếp hàng, đợi Thành ca giúp chính mình luyện chế đế khí.
Mãi cho đến ngày hôm nay, Nguyên Đế lại giá lâm lần nữa.
“Khương Thành, người đã tụ tập đủ rồi, nên xuất phát rồi!”
Bây giờ cảm nhận của hắn về Khương Thành rất phức tạp.
Thuật luyện khí của tên tiểu tử này lại cao đến mức này luôn à, đúng là không
thể tin được mà.
Năm đó lúc ở Thiên cung, nếu như quan hệ tốt với hắn thì bây giờ cái người đế
khí sư làm điên đảo cả giới luyện khí này đã là người của mình rồi.
Vậy thì sẽ mang đến thay đổi lớn nhường nào chứ?
So sánh cái tên Thanh Khuyết mà bản thân đã cố gắng lôi kéo bao nhiêu năm
trời với Khương Thành thì đúng là tên kia muốn xách dép cũng không xứng…
Lùi mười nghìn bước để nói, nếu như mấy năm về trước không đứng ở phe đối
lập với Lăng thì bây giờ vẫn sẽ có được một phần cơ duyên tốt này!
Đáng tiếc, trên đời này không có nếu như.
Những Thiên Thần và Thánh Chủ đỉnh phong đang xếp hàng ở phía sau đồng
loạt phóng ánh mắt u oán hận thù về phía Nguyên Đế.
Nếu không phải là Mệnh Nguyên Chính Thần thì cả đám người bọn họ đã sớm
lao vào tấn công hắn rồi.
Yêu ma quỷ quái gì từ đâu đến, lại dấm quấy nhiễu việc lớn như là chuyện
luyện khí của bọn ta?
“Cuối cùng cũng gom đủ người rồi à?”
“Đúng vậy, hành động Thứ Tiên giới không thể trì hoãn thêm nữa.”
Lúc này Thành ca mới dọn sạp.
Trong khoảng thời gian này, nguyên liệu đế khí mà hắn nhận được đã khoảng
hơn một trăm năm mươi phần rồi.
Tất nhiên, trong đó không hề có Hỗn Độn Ngân Ngọc Tủy.
Biết được Thành ca phải đi tham gia hành động ở Thứ Tiên giới, trong lòng mọi
người có nôn nóng cỡ nào cũng vô ích.
Chỉ đành đưa tiễn cả đoạn đường, đưa mãi đến tận bên ngoài của trang viên chủ
tinh.
Lúc này họ mới lưu luyến vẫy tay tiễn biệt, mong rằng hắn có thể trở về sớm
một chút.
Thể diện như thế này, Nguyên Đế và mấy vị Chính Thần ở trong góc tối cũng
đều phải âm thầm chặc lưỡi, ai không biết còn tưởng cái tên này là Thần Chủ
nữa chứ.
Tiến vào bên trong trang viên một lần nữa, ngoài Đông Phàm Thánh Chủ ở bên
cạnh, Khương Thành còn nhìn thấy sáu Thiên Thần khác.
Năm người trong số đó đều đã xuất hiện ở lần trước.
Còn về người cuối cùng, đó là Quy Bình Thiên Thần được Thiên Lư cung phái
đến để thay thế cho Nam Khâu.
“Hai người còn lại đâu?”
“Lẽ nào còn phải làm một cái nghi lễ ra sân long trọng nữa hả?”
“Tắc trách rồi, sớm biết thì ca cũng vào trễ một chút.”
Đông Phàm đứng ở một bên chẳng còn hơi đâu để mà nói móc hắn.
Đại lão à, tiếng lòng của ngươi thật sự không có phải nói ra đâu.
Lúc này, Huyết Đế và Tu Đế cuối cùng đã xuất hiện.
Ở kế bên hai người đều có một người.
Kế bên Huyết Đế tất nhiên là Thu Vũ Tuyền, mà bên cạnh Tu Đế lại là một nam
nhân áo đen vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị.
“Đây là Tiên Đồ Thánh Tôn, hắn nắm giữ Loạn Vân phiến, đại diện Thiên Dẫn
cung bọn ta xuất chiến.”
Thánh Tôn?
Vậy không phải là tu thần rồi.
Sáu Thiên Thần đang có mặt dù có hơi bị đả kích, nhưng không thể không phục.
Quả thực sức chiến đấu của Thánh Tôn bình thường mạnh hơn Thiên Thần một
chút.
Trong sáu người, Sở Đình Thiên Thần cầm đầu tiến lên trước chắp tay.
“Hoan nghênh các hạ gia nhập!”
“Mong rằng chúng ta có thể chân thành hợp tác, cùng đối kháng ngoại địch.”
Tiên Đồ Thánh Tôn gật đầu, âm thầm bay vào bên trong đội ngũ, cũng không
nói gì nhiều.
“Người này là Thu Vũ Tuyền.”
Giơ tay chỉ về người đứng ở bên cạnh, Huyết Đế trịnh trọng nói: “Nàng sẽ đại
diện Thiên Diêu cung bọn ta xuất chiến, cũng là trợ thủ mạnh nhất trong lần
hành động này của các ngươi!”