Cho dù với sức mạnh như bây giờ của Thành Ca, làm Tiên Đế hoàn toàn chẳng
có vấn đề gì, nhưng bản thân hắn thực sự không phải là một Tiên Đế.
Dẫu sao thì hắn cũng chưa kịp nhận được bất kỳ sự công nhận nào của tâm quy
tắc, cũng chưa trở thành chúa tể quy tắc nào.
Miễn cưỡng coi như?
Hàn Linh lại hiểu thành vẫn kém Chuẩn Đế một xíu nữa.
Trong mắt nàng, đây đã là vô cùng, vô cùng lợi hại rồi.
Đủ để khiến tất cả mọi người ở Tuyết Linh tông ngưỡng mộ.
Một lát sau, những cao thủ của Tuyết Linh tông, Hàn Dung, Hàn Trác nháo
nhào đuổi đến đây.
Sau khi nhìn thấy tình hình ở đó, vẻ mặt của tất cả mọi người phải gọi là đặc sắc
vô cùng.
“Phác Phong!”
“Liễu Hề!”
“Tại sao bọn họ lại xuất hiện ở đây?”
“Cực Thịnh tông ồ ạt xâm lược rồi sao?”
“Ai đã để lộ tin tức!”
Trọng địa sau núi của nhà mình, bị người ta thâm nhập thành cái sàng rồi,
không cần nghĩ cũng biết bọn họ có tâm trạng gì.
Hàn Dung vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ.
Đây không phải là chuyện nhỏ đâu.
Điều này có nghĩa là, thật ra tông môn đối địch có thể xông vào trong nội bộ
Tuyết Linh tông bất cứ lúc nào, chỉ điều này thôi cũng đủ khiến trái tim hắn đập
điên cuồng.
Nhất là, bây giờ núi Cửu Thải Thiên Tinh này càng hết sức quan trọng và nhạy
cảm hơn.
Tin tức này bị lộ ra ngoài, không thể lường được hậu quả sẽ thế nào.
“Chết rồi!”
“Thế mà tất cả bọn họ đều chết cả rồi!”
Sau khi kiểm tra kỹ càng tỉ mỉ, xác minh rõ thân phận xong, đám người này lại
rơi vào sự mù mờ, ngỡ ngàng.
“Là ai làm?”
“Chuyện này là do ai làm?”
“Ai có thể làm được chuyện này chứ?”
Những nhân vật quan trọng của tông môn đối địch chết hết, đối với Tuyết Linh
tông đáng ra phải là một chuyện vô cùng vui vẻ.
Nhưng bây giờ bọn họ vui không nổi.
Bởi vì thủ đoạn này quá đáng sợ, khiến bọn họ đứng ngồi không yên, lòng như
lửa đốt, toàn thân vô thức sợ hãi mà giật mình.
“Lẽ nào có cao thủ siêu cấp nào đó đang bí mật nhắm vào ngọn núi quý này?”
“Nhất định là như thế, chúng ta xong đời rồi…”
Các Trưởng lão đều vô cùng sợ hãi, chỉ cảm thấy chỗ đứng dưới chân mình
cũng không an toàn nữa rồi.
Nhưng đại Trưởng lão Hàn Trác lại có quan điểm khác.
“Nếu hắn đã mạnh như thế, vậy tại sao lại không dứt khoát chuyển ngọn núi
quý này đi?”
Chuyện này…
Mọi người vừa nghĩ đều cảm thấy đúng.
Cho dù là Tiên Đế cũng sẽ phát điên vì ngọn núi này.
Không có lý gì lại giữ nó ở đây cả, đúng không?
Hơn nữa, tất cả những đệ tử của Tuyết Linh tông ở đây không có một ai bị giết.
Một đám đệ tử đang bị khống chế đã được cởi trói buộc, sau đó bị vặn hỏi.
Rất nhanh sau đó các Trưởng lão đã biết những chuyện mới xảy ra vừa nãy.
Quá trình trước đó cũng gần giống như những gì bọn họ đoán, Cực Thịnh tông
thành công lẻn vào đây, định đánh cắp ngọn núi này.
Nhưng phần phía sau đó lại có một vài điểm khiến mọi người không tài nào
hiểu được.
Liễu Hề ngã xuống một cách vô cùng kỳ lạ.
Sau đó, tất cả những kẻ địch khác cũng vô duyên vô cớ ngã xuống.
“Chỉ đơn giản như thế thôi sao?”
Hàn Dung cảm thấy chỉ số thông minh của mình đã bị đám đồ đệ này sỉ nhục.
Có phải các ngươi cảm thấy ta rất dễ lừa đúng không?
Đấy là Tiên Vương đó!
Đến chiến đấu cũng không chiến đấu, cứ thế mà chết?
Có thể không?
Cho dù Tiên Đế muốn giết Tiên Vương, tốt xấu gì cũng phải xuất một chiêu,
đúng không?
Dưới dự ép hỏi không ngừng của hắn, cuối cùng đám đệ tử hướng ánh mắt về
phía Hàn Linh.
Bởi vì lúc đó nàng vô duyên vô cơ hét lên hai câu.
Đây được coi là việc khác thường duy nhất.
Đối mặt với những ánh mắt sắc bén đang nhìn mình của Chưởng môn và tất cả
các Trưởng lão, Hàn Linh co đầu rụt cổ, có chút sợ hãi, rụt rè.
Nàng vẫn không quên âm thầm lén lút truyền âm hỏi Thành Ca: “Ta có thể nói
ngươi ra không?”
“Tùy ngươi.”
Bây giờ Tụ Nguyên trận đã thành, bán kính một trăm trượng xung quanh là lĩnh
vực kiểm soát một cách tuyệt đối.
Trong tình huống này, không có ai có thể làm gián đoạn quá trình hồi phục của
hắn.
Thành Ca căn bản không quan tâm đến việc bị bại lộ hay không bị bại lộ.
Nhận được sự cho phép của hắn, Hàn Linh mới mạnh dạn, tự tin trả lời: “Đó là
do lão Sơn Thần!”
“Sơn Thần?”
“Cái quái gì vậy?”
Đám cao thủ Hàn Dung mơ mơ hồ hồ.
Hàn Linh chỉ có thể kiên nhẫn giải thích. “Trong núi Cửu Thải Thiên Tinh này
có một vị Sơn Thần, hắn có thực lực vô cùng mạnh, những kẻ địch vừa nãy đều
là do hắn giết chết.”
Nàng vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sợ hãi bay về phía xa.
Cách xa một chút rồi, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía Hàn
Linh vẫn đang đứng ở chỗ cũ.
“Những gì ngươi nói là thật à?”
“Vâng vâng!”
“Vậy Sơn Thần đang ở đâu?”
“Ta cũng không biết, ta chưa từng gặp qua hắn.”
“Ngươi chưa từng gặp, vậy tại sao ngươi biết là có Sơn Thần?”
“Ta nghe thấy giọng nói của hắn rồi.”
Hàn Linh hít sâu một hơi, cẩn thận từng li từng tí nhìn về ngọn núi đó: “Vậy
ngươi có thể mời hắn hiện thân cho bọn ta thấy được không?”
Hàn Linh vội vàng truyền âm: “Lão Sơn Thần, ngươi có thể xuất hiện gặp
Chưởng môn của ta một tí được không?”
Bản thể của Thành Ca đang bị phong ấn ở bên trong.
Hơn nữa, hắn cũng chẳng có hứng thú gặp mặt người khác.
Chỉ giao thiệp với người tuyết nhỏ này, như thế tương lai sau khi thoát khỏi tình
cảnh khó khăn chỉ cần trả nhân tình cho mình nàng là được rồi.
Giao thiệp với tất cả mọi người, sau này sẽ sinh ra nhiều chuyện, nói không
chừng cành mẹ đẻ cành con, có thêm nhiều phiền toái khác.
Thế là hắn trực tiếp kiêu ngạo bày tỏ từ chối: “Soái ca số một Tiên giới là người
ai cũng có thể gặp được sao, không gặp!”
“Đừng mà, ngươi gặp bọn họ một tí đi…”
Thành Ca tắt luôn mic, không thèm nói chuyện nữa, làm một kẻ mắt điếc tai
ngơ.
Chuyện này làm cho Hàn Linh lo lắng, sốt ruột muốn chết.
Nếu ngươi không chứng minh, bọn họ sẽ cho rằng ngươi đang nói dối đấy!
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ và dò xét của Chưởng môn và các Trưởng lão,
nàng không nhịn được mà trực tiếp mở lời.
“Ra đây đi, lão Sơn Thần!”
“Ngươi có biết xấu hổ không vậy, ta đối xử với ngươi không tệ, tại sao ngươi lại
làm như vậy?”
“Ta sai rồi, soái ca số một Tiên giới, cầu xin ngươi hãy ra đây chứng minh một
tí đi mà!”
“Cho dù không xuất hiện, chỉ cần hé răng một tiếng cũng được…”
Nàng kêu la rất lâu, nhưng Thành Ca căn bản chẳng thèm phản ứng lại.
Đám Trưởng lão Hàn Dung và Hàn Trác đưa mắt nhìn nhau.
Mọi chuyện dường như không phải như vậy!
Nếu như trong Cửu Thải Thiên Tinh có tồn tại một vị Sơn Thần vô cùng mạnh
mẽ như thế, vậy tại sao lại để cho Hàn Linh nói chuyện với hắn bằng giọng điệu
này?
Hơn nữa, thế gian vốn dĩ không hề có có một sự tồn tài vô cùng hùng mạnh như
thế, đúng không?
Nghĩ kỹ thì, nếu như thật sự có một Sơn Thần, thì đám người của hắn có thể
thuận lợi chuyển ngọn núi này về như thế sao?
Xem ra, cái chết của một đám người Cực Thịnh tông, nhất định là có ẩn tình.
Ví dụ như bị trúng tà, ví dụ như bị trúng độc mà chết, hoặc là những chuyện
huyền bí gì đó khác.
“Được rồi!”
Nhìn thấy Hàn Linh vẫn đang hò hét ở đó, Hàn Dung mất kiên nhẫn mà ngắt lời
nàng.
“Ta thấy ngươi bị ảo giác rồi ấy, cái gì mà Sơn Thần, không hiểu ra làm sao cả!”
“Đúng thế, căn bản chưa từng nghe thấy chuyện núi còn có Sơn Thần nữa.”
“Đúng thế, dọa ta hết cả hồn!”
“Lần sau đừng có như thế nữa!”
Một đám Trưởng lão vây quanh Cửu Thải Thiên Tinh này, lại cẩn kiểm tra đi
kiểm tra lại mấy lần, cuối cùng cũng chẳng phát hiện được cái gì.
Sau khi bọn họ rời đi, những đệ tử trông coi khác cũng nháo nhào vây đến.
“Hàn Linh, không phải ngươi điên thật rồi đấy chứ?”
“Ha ha ha, lại còn Sơn Thần nữa chứ, ngươi cũng giỏi bịa chuyện quá nha.”
“Chưởng môn cũng bị người làm tức chết rồi…”
Bị bạn bè cười nhạo như vậy, Hàn Linh vừa tức giận vừa xấu hổ.
Đúng vào lúc này, Thành Ca, kẻ đã mắt mic từ lâu lại mở mic.
Điệu cười hài hước, dí dỏm của Thành Ca lại vang vọng sâu thẳm trong thức hải
của nàng.
“Bọn họ cứ thế mà đi rồi à, sao không ngồi thêm lúc nữa?”
Tên này thế mà còn dám chui ra nữa à?
“Tại sao vừa nãy ngươi không hé răng một lời?” Nàng tức giận chất vấn hắn.
Hoàn toàn quên mất đây là một vị Cường giả siêu cấp.
Đối với người tuyết nhỏ đã giúp đỡ mình này, Thành Ca vô cùng khoan dung,
cố ý trêu ghẹo nàng: “Bọn họ không xứng để người cao quý như ta đích thân ra
gặp mặt, đúng không nào?”
“Ngươi, ngươi ngươi ngươi, ngươi làm ta tức chết rồi!”
Hàn Linh cũng chẳng có cách nào để tóm hắn, cuối cùng việc duy nhất nàng có
thể làm là chạy đến bên cạnh núi Thiên Tinh đó, hung ác đạp cho hai phát.
Kết quả lại còn đạp đau cả chân mình.
Những đệ tử khác ở bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này, không kìm được mà lộ
ra vẻ mặt đồng tình.
Điên rồi, xem chừng Hàn Linh thực sự đã điên rồi.