đạo
hoàn toàn mới, nhưng lại không có lòng tin như trước.
Bởi vì vừa rồi hệ thống có vẻ như đã “thất bại”.
Liệu phương án này có hữu dụng hay không?
Dựa theo phong cách trước đây của hệ thống, sau khi bản thân nhận được
phương
án giải quyết, lẽ ra có thể đánh bại được những lưu hoả này mới đúng chứ?
Hắn lại lấy ra một thanh đạo kiếm nhất giai từ trong kho của hệ thống.
Sử dụng ý cảnh kiếm đạo ngũ trọng hoàn toàn mới vừa xuất hiện, giết về hướng
đám lưu hoả ở đối diện.
Suýt chút nữa thì tái hiện lại cảnh trước đó.
Đạo kiếm dẫn đầu bị phá huỷ, ngay sau đó hắn đụng phải lưu hoả kia.
Sau đó hắn kiên trì được một giây, lại bị lưu hoả giết chết rất nhanh.
“Ting! Kí chủ bị giết, đang kiểm tra thực lực của kẻ địch, sắp xếp phương án
hồi sinh!”
“Ting! Kí chủ đạt được cảm ngộ dung hợp của ngũ hệ kiếm tâm đó là Vĩnh Dạ,
Tế
Nguyệt, Bi Ai, Huỷ Diệt và Mộc.”
Đây…
Lại là một thế giới kiếm đạo ngũ trọng mới?
Trong tim Khương Thành đã không còn kích động, tay cũng không còn run run
giống như lần đầu nữa.
Hắn nhìn có chút hả hê.
“Hệ thống ngươi có được hay không vậy?”
“Sao ta lại cảm thấy không đáng tin cậy lắm, lại còn mang theo dáng vẻ thất
bại này?”
“Không phải trước kia ngươi được mệnh danh là đưa ra phương án giải quyết,
nhất định có thể xử lý được kẻ đối diện sao?”
“Chẳng lẽ ngươi đã cũ rồi? Còn có thể ăn được không?”
Nếu như hệ thống có tình cảm, chắc chắn rất muốn phun vào mặt hắn.
Cho dù ta có thật sự thất bại, thì ngươi vui vẻ cái gì?
Chẳng lẽ không phải chính ngươi chết sao?
Khương Thành sống lại lần nữa, sử dụng phương án giải quyết hoàn toàn mới
ban
nãy, cũng là lần thứ tư gặp căn nguyên lưu hoả đối diện.
Vẫn bị giết, vẫn là hệ thống cho sống lại, và vẫn cho hắn một thế giới kiếm
tâm ngũ trọng hoàn toàn mới như trước…
Sau đó hắn sống lại lần nữa, rồi lại bị giết và bị giết…
Điều này đã trở thành một vòng tuần hoàn chết y hệt nhau không cách nào thoát
ra được.
Sau khi ước chừng có 7 vòng tuần hoàn, Khương chưởng môn đối với việc chết
đi
đã tê liệt vô cùng, cuối cùng cũng chịu thúc đẩy tế bào não quý giá của hắn
một chút.
Suy nghĩ một chút, xem như hắn đã hiểu được có chuyện gì xảy ra.
Thực ra hệ thống cũng không phải là thất bại.
Phương án giải quyết mỗi một lần đều có thể thắng.
Chỉ có điều là…
Mỗi một đám lưu hoả đều không giống nhau!
Đám lưu hoả ở đây đều bay phân tán tứ phía, không hề có quy luật.
Đám lưu hoả giết chết hắn, dựa theo ý cảnh kiếm đạo ngũ trọng mà hệ thống
đưa
ra, lẽ ra có thể đánh bại được rồi.
Vấn đề ở đây là khi hắn nhận được phương án hoàn hảo của hệ thống, sau khi
sống lại, đám lưu hoả kia sớm đã chạy mất dạng rồi.
Hắn dùng ngũ trọng ý cảnh kiếm đạo hoàn toàn mới đi đánh, thực ra là một đám
lưu hoả khác.
Mà bên trong lưu hoả mới tiềm ẩn uy lực mới, muốn phá huỷ được thì cần sử
dụng
cách thức khác.
Chìa khoá lúc đầu không mở được ổ khoá mới này.
Sau khi hiểu được nguyên nhân trong đó, Thành ca có hơi dở khóc dở cười.
Mặc dù toán học của hắn không phải là xuất sắc, nhưng cũng biết rằng có
khoảng
mấy nghìn khả năng xảy ra với 5 tổ hợp ngẫu nhiên như 15 môn kiếm tâm.
“Thế phải chết bao nhiêu lần nữa đây!”
“Thật muốn điên quá!”
Ngoài miệng thì nói như vậy, thực tế Khương Thành cũng biết rằng cơ duyên
này
người khác nằm mơ cũng không cầu được.
Mỗi một lần chết là một ý cảnh đạo kiếm ngũ trọng hoàn toàn mới.
Đi đâu tìm được chuyện tốt như này?
Mặc dù không thể dùng cùng một lúc, nhưng nhiều thêm cảm ngộ dung hợp ngũ
trong thì sự thăng cấp do nó mang lại cũng là thật.
“Ôi, xem ra số phận trời sinh của ta chính là chết liên tục.”
Rất nhanh sau đó hắn lại bắt đầu một vòng tuần hoàn mới.
Thời gian lặng lẽ trôi qua trong quá trình hắn chết liên tục.
Và trong khoảng thời gian này ở ngoại giới cũng bốn bề sóng dậy.
Thu Vũ Tuyền trở thành Tinh chủ của Đế Kiếm Tinh, chuyện này chấn động
toàn bộ
Nguyên Tiên giới.
Thậm chí ngay cả bên Tà Tiên giới và Đạo Tuyệt Chi Địa, cũng gửi “điện chúc
mừng” đến Thượng vị Tinh chủ mới xuất hiện.
Dựa theo thông lệ, Thu Vũ Tuyền từ Tiên quan ngũ phẩm được thăng cấp lên
Tinh
quân nhất phẩm.
Hơn nữa còn không phải là nhất phẩm bình thường.
Tầm quan trọng của Thượng vị Chủ tinh vô cùng lớn lao.
Tinh này đã có chủ nhân, có nghĩa là sức mạnh của Thiên Cung đã tăng thêm
một
bước.
Một khi gặp được kẻ thù lớn mạnh bên ngoài, Thiên Cung còn phải dựa vào
nàng
để điều khiển Đế Kiếm Tinh đi giúp đỡ chiến đấu.
Nói thẳng ra là, bây giờ Thiên Cung cần mượn sức của nàng.
Chỉ dựa vào việc nàng nắm giữ Đế Kiếm Tinh, đã có thể cùng ngang vai ngang
vế
với các vị Thần quân rồi.
Mặc dù, cảnh giới của chính nàng còn chưa tới Chí Tôn.
Trong phút chốc, cô gái kiêu hãnh này đã có quyền thế rất mạnh, danh tiếng lấn
át vô số người.
Và trái ngược lại thì đãi ngộ của Khương Thành không hề tốt như vậy.
Sau khi hắn xông vào Đế Kiếm Tinh mà không có tin tức, tung tích cũng không
rõ.
Vì thế, trên dưới Thiên Đan Tư vô cùng đau đớn.
Đám người Thiên Lâm và Thái Hành mấy lần đến Thiên Cung dò hỏi, mời các
vị
Thần Quân phái người giăng lưới tìm kiếm Thủ tọa đan.
Thậm chí là gặp mặt Không Đế, mời lão nhân gia hắn tự mình ra tay.
Đối với thỉnh cầu của những Đế đan sư bát phẩm, Không Đế và các vị Thần
quân
ngoài mặt đương nhiên đồng ý rất nhanh.
Nhưng thực tế bọn họ vui sướng vô cùng.
Theo cách nhìn của bọn họ, Khương Thành nhất định đã chết bên trong Thiên
Đạo
kiếm hải rồi.
Tiểu tử này không có Thiên Tâm, vẫn luôn là một tai hoạ ngầm.
Bây giờ chết như vậy, cũng coi như là kết cục không tồi.
Bên phía Tà Tiên giới có muốn chỉ trích Thiên Cung huỷ bỏ cá cược cũng
không
chỉ trích được, bởi vì là do Khương Thành tự mình đi vào, hắn đã vô tình chết
trong trải nghiệm của chính mình.
“Ôi trời, tai hoạ đó cuối cùng cũng biến mất.”
Sau khi đám người Thích Vương và Dực Vương xác nhận kết quả này, đều thở
phào
một hơi.
“Đúng thế, cuối cùng cũng không cần phải lo lắng về việc thua cược, nhiều lắm
thì chúng ta giữ nguyên thế hoà với Tà Tiên giới.”
“Đây cũng coi như là ông trời thu nhận hắn, nếu không chúng ta thật sự không
có cách để bắt hắn.”
Lư Vương cười gượng một tiếng.
“Không chỉ như vậy, thực ra ta vẫn luôn lo lắng rằng hắn sẽ gây tổn hại lớn
hơn nữa cho Thiên Cung.”
Đám người Thích Vương và Dực Vương vốn định khịt mũi khinh bỉ.
Hắn chẳng qua chỉ là Thiên Tôn hèn mọn, còn có thể gây tổn hại lớn cho con
quái vật lớn như Thiên Cung sao?
Có khả năng đó sao?
Có tư cách đó sao?
Nhưng nghĩ đến việc thần kỳ mà Khương Thành từng trải qua đó là giành được
Thủ
tọa đan, mấy vị Thần quân không hẹn mà cùng nhau thu lại lời nói của mình.
“Đúng thật, tiểu tử đó là Tà môn thật sự.”
“Không có Thiên Tâm vốn là điều bất thường, tay luyện đan thuật như hắn càng
làm cho người ta khó mà tưởng tượng nổi.”
“Hoàn toàn không thể nghĩ ra, sao hắn lại có được trình độ luyện đan như vậy.”
“Hơn nữa sức chiến đấu của hắn cũng rất không tầm thường, khi là Đế Cảnh
cửu
trọng mà lại có thể giết chết Chí Tôn, quả là vô lý.”
“Đúng vậy, vượt cấp khiêu chiến đến tận bước đó… khi ta và ngươi ở Đế Cảnh
cửu trọng, cũng chưa từng nghĩ đến điều đó.”
“Người này nếu như vẫn tiếp tục sống sót, không ai có thể đoán trước được hắn
còn có thể làm ra cái gì.”
Mấy người càng bàn tán, đúng là sống lưng lạnh toát.
“Mặc dù hiện giờ Thu Vũ Tuyền đã là nhân tài mới xuất hiện mạnh nhất được
toàn
bộ Nguyên Tiên giới công nhận…”
“Nhưng nói thật, ta vẫn luôn cảm thấy tiểu tử đó rất quái dị.”
Kết luận này, cũng là nội bộ mấy người bọn họ nói một chút.
Nếu như truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ gây nên sóng to gió lớn.
Thu Vũ Tuyền hiện giờ cực kỳ hưng thịnh, cấp độ Thiên Tôn hay Chí Tôn đã
không
còn được đem ra để nói cùng nàng nữa, thậm chí Đạo Tôn cũng không đủ tư
cách.
Mà là Thần quân, là Thập Thiên Đế, là trùm của Đạo Tuyệt Chi Địa và Tà Tiên
giới.
Thế hệ trẻ ai có thể ngang hàng với nàng, càng đừng nói đến việc ngăn chặn
được nàng?