Lần trước Khương Thành giết chết trăm ngàn Tà Tiên.
Lần này lại có hơn trăm ngàn Tà Tiên đến, hơn nữa cả hai vị Đạo Thánh đều có
mặt, điều này chứng tỏ số Tà Tiên còn lại về cơ bản đều huy động toàn bộ lực
lượng.
Đối mặt với đội hình như thế, trừ khi Thiên Lạc Quân cũng điều động toàn bộ.
Nếu không thì đối đầu trực diện, thì cho dù là quân đoàn số ba, quân đoàn số
bốn có thể đánh đấm được nhất thì cũng sẽ thương vong vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng lúc này, chỉ có quân đoàn số tám yếu ớt nhất đối mặt với bọn họ…
“Khà khà khà, không ngờ ngươi thật sự đã đến.”
Khôn Du Đạo Thánh ở phía đối diện vuốt vuốt chòm râu, tay còn lại thì nắm hờ
trường kiếm bén ngót lạnh thấu xương.
“Rất không may, ngươi đã trúng mai phục rồi.”
Viêm Khải Đạo Thánh được bao quanh bởi tám ngọn lửa màu đen nhánh, sắc
mặt hắn lúc sáng lúc tối, nhìn có vẻ đã không giống sinh linh bình thường nữa
rồi.
“Ta vốn còn tưởng rằng lời mời hời hợt như thế, ngươi sẽ không tới cơ.”
Toàn bộ quân đoàn số tám sợ đến run cầm cập, nhưng Khương Thành lại chẳng
sợ hãi chút nào, ngược lại còn hơi thất vọng.
Hai Đạo Thánh, còn dẫn thêm hơn trăm Đạo Tôn.
Đội hình như thế này, dựa vào thực lực hiện tại của hắn, chắc có thể giải quyết
đúng không?
Vẫn chưa khởi động nỗi hệ thống hack!
“Các ngươi nhiệt tình như thế, sao ta có thể không biết xấu hổ mà không tới
chứ?”
“Được rồi được rồi, đừng nói những lời khách khí nữa, mau mau khai tiệc thôi!”
Những Tà Tiên ở phía đối diện nhất thời nghe không hiểu ý của hai từ khai tiệc
này, còn tưởng rằng hắn đang nói yến tiệc cơ.
“Ha ha ha, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?”
“Chẳng lẽ ngươi vẫn tưởng rằng bọn ta sẽ tha cho ngươi sao?”
Đám Tà Tiên kẻ nào kẻ nấy dương dương tự đắc, cười to.
“Không ngờ ngươi lại ngu như thế.”
“Ngươi cho rằng Tà Tiên là cái gì?”
Từ trước đến nay Tà Tiên bọn ta làm việc đều dựa vào xảo trá mà thành danh,
chuyện mai phúc gì đó, hoàn toàn là thao tác cơ bản.
Khương Thành cười, sau đó nhìn về đám đông đằng sau.
“Đợi tí nữa sau khi khai chiến, các ngươi đi ra bên kia đứng.”
Hắn chỉ vào một vị trí ở xa xa Tinh trận.
“Bên đó là khán phòng không tồi.”
Với tư cách là Tông sư trận pháp chỉ còn cách Đạo trận sư cửu giai một bước,
mặc dù hắn không thể phất phất tay phá trận với tốc độ ánh sáng, những có thể
nhìn ra rất nhiều thứ mà Tiên nhân bình thường không nhìn ra được.
Nhìn thấy hắn chỉ như vậy, đám Xích Linh đều cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Nhưng ánh mắt của hai vị Đạo Thánh ở phía đối diện lại đông cứng lại.
Nơi mà Khương Thành chỉ, chính là khe hở bên trong Tinh trận.
Đây là Tinh trận bát giai đó!
Tại sao người này có thể nhìn ra được?
“Ta cũng nói cho các ngươi một tin xấu.”
Không biết từ lúc nào, Kỵ Khuyết Kiếm đã xuất hiện trên lòng bàn tay của
Khương Thành.
Kiền Hoàng Cổ cũng như ẩn như hiện trong không trung.
“Các ngươi đã bị ta bao vây rồi.”
Những chỗ có thể phốt được trong câu này quả thực quá nhiều.
Chỉ có một mình mà lại nói là đã bao vây hơn trăm ngàn người, quả thực là quá
nực cười.
Nhưng chưa có ai kịp cười thành tiếng thì tầm mắt đã bị bốn Đồ Đằng cực trụ
chiếm cứ.
Khương Thành không hề do dự, vừa lên là đã giải phóng toàn bộ sức mạnh.
“Đó là cái gì!”
“Thế mà lại là Pháp cảnh sao?”
Khôn Du Đạo Thánh và Viêm Khải Đạo Thánh vốn còn cho rằng phần thắng đã
nằm trong tay mình nhưng nụ cười khẩy chế giễu trên mặt bọn họ biến mất
hoàn toàn.
Bị sự kinh ngạc chiếm lấy.
Với tư cách là Đạo Thánh, bọn họ đều chỉ có ba cây cột Đồ Đằng cực trụ, còn
chưa nhiều bằng một Đạo Tôn như Khương Thành.
Càng đừng nói tới hư ảnh căn nguyên.
Hai người bọn họ đều chỉ có lác đác hai ba đạo, thế mà Khương Thành lại có
đến tận hơn hai mươi đạo.
Pháp cảnh của bọn họ vừa mới chen ra, đã bị đè bẹp xuống rồi.
Vù!
Trong tiếng vù vù nặng nề, ba Pháp cảnh bắt đầu trận giao chiến đầu tiên.
Cùng lúc này, động tác của mấy Đạo Tôn ở xung quanh cũng không hề chậm
chạp.
Lần lượt lôi Pháp cảnh không gian cấp Đạo Tôn của mình ra, đối đầu với Pháp
cảnh của Khương Thành.
Ban đầu bọn họ định chia một phần nhân lực tấn công quân đoàn số tám.
Dẫu sao thì bên đó cũng có rất nhiều người, không phải sao?
Kết quả, vừa mới khai chiến, Pháp cảnh không gian của Khương Thành đã bao
trùm lên hơn trăm ngàn Tà Tiên bọn họ.
Chỉ trong khoảnh khắc đầu tiên của cuộc chiến, nhiều vô số, đến mức đếm
không xuể Tà Tiên cùng với Thiên Tôn và Tôn giả bị pháp cảnh đó xé luôn
thành vụn.
Trước mặt Đồ Đằng cực trụ, bọn họ giống như con sâu cái kiến dưới cối xay
thịt, hoàn toàn không có sức chống lại.
Thậm chí không cần Khương Thành vung kiếm.
Tiếng la hét thảm thiết không ngừng bên tai.
Quả thực giống như một màn tàn sát hàng loạt.
Mặc dù đã từng nhìn thấy Pháp cảnh không gian vượt quá mức bình thường kia
của Thành ca một lần, nhưng đám Mông Thuần cùng với Xích Linh và n Bình
vẫn vô cùng bàng hoàng, chấn động.
“Vậy mà hắn lại định một mình khiêu chiến hơn trăm ngàn người sao?”
“Quá điên rồ…”
“Thế này… có thể thắng không?”
Bọn họ đương nhiên là cầu mong có thể thắng.
Nhưng, lần này đối mặt với hai Đạo Thánh đó!
Hơn nữa, có quá nhiều người.
Muốn chỉ dựa vào Pháp cảnh trực tiếp áp đảo đối phương, chuyện này không
thực tế lắm đúng không?
Dự đoán của bọn họ gần như không hề sai.
Mặc dù Pháp cảnh này của Khương Thành có ưu thế cực kỳ lớn, nhưng đối
phương có ưu thế sân nhà.
Thiên âm Huyền Tinh Trận bát giai đã khóa chặt hắn, vô số tinh lăng giống như
hàng loạt thanh cự kích, đột nhiên xuất hiện với sự bén ngót đến lạc phách, tất
cả đều nổ ầm trên người hắn.
Sự tấn công của Đạo trận bát giai cũng mang theo uy lực và bản lĩnh căn
nguyên nhất định.
Mặc dù vẫn không đủ để phá vỡ phòng ngự của Khương Thành, nhưng cũng tạo
nên sự ảnh hưởng cực kỳ lớn đối với Pháp cảnh của hắn.
Cùng lúc này, hai vị Đạo Thánh cũng thúc giục thánh lực của chính mình, bắt
đầu phản công.
Nhưng nhìn trong sự giao thoa của ánh sáng và bóng tối vô tận, thánh lực cuối
cùng đã xé mở được hai khe hở.
Hư ảnh căn nguyên và Đồ đằng cự trụ giống như sức mạnh thần kỳ từ trên trời
rơi xuống, bắt đầu tàn phá bừa bãi bên trong Pháp cảnh không gian của Khương
Thành.
Hết cách, ảnh hưởng của đại trận quá lớn.
Nếu như chỉ có hai Đạo Thánh thì Khương Thành có thể áp đảo bọn họ.
Nhưng bây giờ hắn đang chống lại sự tấn công của đại trận, gần như là vượt quá
khả năng của hắn.
Điều duy nhất hắn có thể làm bây giờ chính là nhanh chóng giải quyết những
người cảnh giới thấp.
Giảm bớt tốc độ bị xâm chiếm của Pháp cảnh.
Mà cũng chính vào lúc này, Kiền Hoàng Cổ không có dùi trống ở giữa không
trung đột nhiên chấn động.
Tùng!
Một tiếng trống vang lên.
Hư ảnh căn nguyên và Đồ Đằng cực trụ của Khương Thành vốn đã bị mấy trăm
căn nguyên của hơn một trăm Đạo Tôn và hai Đạo Thánh lần lượt quấn lên.
Lúc này cũng đồng thời chấn động theo.
Ngay sau đó, hơn hai mươi đạo hư ảnh căn nguyên kia của hắn đột nhiên lớn
mạnh.
Mà Đồ Đằng cực trụ thì càng tỏa ra ánh vàng dữ dội hơn.
Căn nguyên của một vài Đạo Tôn đột nhiên bị đâm vỡ vụn ngay tại chỗ!
Bí bảo thượng phẩm không phải là đồ giả.
Dưới sự bổ sung của Kiền Hoàng Cổ, tất cả uy lực và bản lĩnh của căn nguyên
của hắn đều được tăng phạm vi.
Kéo theo đó, toàn bộ Pháp cảnh không gian thăng cấp!
Từ sự lung lay sắp đổ ban nãy, trở nên kiên cố lại.
Tùng!
Tiếng trống thứ hai vang lên.
Cùng lúc này Đạo kiếm thập tam trong của hắn, dưới sự tăng cường của Kiền
Hoàng Cổ cũng nhận được sự tăng trưởng mới.
Tử khí vô biên tản ra từ Kỵ Khuyết Kiếm, trong chớp mắt đã bao phủ toàn bộ
chiến trường!
Tất cả tinh lăng vốn dĩ sắp tấn công về phía Khương Thành đột nhiên bị hủy
thành tro giữa không trung.
Vẫn chưa chạm đến hắn, đã hóa thành tro bay rồi!
Ý cảnh kiếm đạo mênh mông bát ngát, giống như một con cự thú đang nuốt
chửng tất cả, bao trùm lên tất cả Tà Tiên trong thế giới kỳ quái đó.
Sau khi, uy lực và sức mạnh của thập tam trọng được tăng cường, đều trổ hoa
trên người của toàn bộ Tà Tiên!
Ầm!
Chỉ trong đợt tấn công đầu tiên, tất cả các Thiên Tôn đều chết sạch.
Hơn trăm ngàn Tà Tiên đều chết sạch không còn một ai.
Mà đây mới chỉ là phần nổi tảng băng chìm của uy lực và sức mạnh kiếm đạo
mà thôi.