“Tẩy chay hắn, không thể để loại người lòng dạ hiểm độc này đạt mục đích
được.”
“Đúng! Cùng lắm thì lần này không phi thăng, vẫn còn lần tới mà!”
“Để Tiên Duyên Lệnh trong tay hắn mốc meo cả lên, khiến hắn mệt chết luôn!”
“Chỉ cần tất cả mọi người trung tiên giới chúng ta đoàn kết lại, một cái hắn cũng
không bán ra được!”
“Ha ha ha, tức chết hắn!”
Trên đài cao, Thần Hỏa Tiên Tôn giơ tay hô to: “Mọi người nhất định phải đồng
tâm hiệp lực, đây là một trận chiến!”
“Bây giờ là trận chiến của chúng ta và tên họ Khương kia!”
“Trận chiến này liên quan đến mặt mũi của các vị ngồi đây, nếu ai thỏa hiệp thì
đó chính là đào binh, sẽ đã bị người đời phỉ nhổ!”
Nước bọt bay tứ tung, mấy trăm vị Tiên Tôn dưới đài hưởng ứng với tinh thần
sục sôi.
“Quyết không thỏa hiệp!”
“Quyết không thỏa hiệp!”
Cảnh tượng đó thật sự giống như một buổi lễ tuyên thệ trước khi xuất quân.
Những Tiên Tôn này, bọn họ đều là tán tu và cũng không gia nhập môn phái
nào
Nhưng điều này không có nghĩa là họ sẽ luôn ở một mình và cách biệt với thế
giới, cũng có lúc, tán tu và tán tu qua lại với nhau.
Có rất nhiều liên minh tán tu to nhỏ trong trung tiên giới, những liên minh này
rất lỏng lẻo, không có sức trói buộc gì, càng giống với một vòng tròn bổ sung
cho nhau.
Thường hay được khởi xướng bởi ba hay năm người, sau đó, dần dần có nhiều
người ra nhập hơn.
Liên minh tán tu này ở Phù Quang thiên vực thành lập không lâu, gần nhất là
mấy chục vạn năm, Thần Hỏa Tiên Tôn là một trong số người khởi xướng lúc
đầu, bình thường là người ngay thẳng, đức cao vọng trọng.
Hắn kích động thế này, khiến rất nhiều Tiên Tôn một lòng nhiệt huyết sục sôi.
Sau khi kết thúc “buổi lễ tuyên thệ trước khi xuất quân”, mặt khác, Thần Hỏa
Tiên Tôn lại mở một cuộc hội ý với một số vị chủ chốt trong liên minh, lại chỉ
trích nặng nề hơn, hành vi gom hàng nâng giá đáng khinh kia của Khương
chưởng môn.
Hội nghị tan cuộc vào đêm khuya, hai đứa con của Thần Hỏa Tiên Tôn lặng lẽ
bước tới.
Hai người, mỗi người đưa đến một chiếc nhẫn trữ vật.
“Cha, tất cả những thứ ngươi dặn dò chúng ta đã bán hết rồi.”
“Tiên tinh đổi được đều ở trong này.”
Thần Hỏa Tiên Tôn vội vàng nhận hai chiếc nhẫn trữ vật này vào trong tay, cẩn
thận cảm nhận vài lần, sau khi xác định số lượng bên trong chính xác, lúc này
hắn mới nở nụ cười hài lòng.
“Cha, có đáng không?”
“Đúng vậy, lần này, ngay cả bội kiếm và pháp bảo của mình mà ngươi cũng bán
đi, cũng quá lỗ vốn rồi…”
Thần Hỏa Tiên Tôn thật cẩn thận cất hai chiếc nhẫn trữ vật kia, lúc này mới trả
lời: “Tất nhiên là đáng giá, vô cùng đáng giá!”
Mặc dù bình thường rất giỏi quản lý, nhưng xét về tài sản, hắn cũng không hơn
gì những Tiên Tôn trưởng lão gia nhập môn phái.
Tuy hắn là thủ lĩnh của liên minh tán tu này, nhưng thật ra cũng không có nhiều
quyền lực lắm, các tán tu khác đều khá tự do.
“Cuối cùng cũng thu thập được 300 vạn tiên tinh!”
“Cuối cùng, thượng tiên giới đã mở rộng cửa với ta rồi!”
Đúng vậy, hắn bán binh khí pháp bảo, chính là vì để tới chỗ Thành ca mua Tiên
Duyên Lệnh.
Hắn đã đưa ra quyết định này, vào ngày đầu tiên Phi Tiên môn truyền tin tức
này ra ngoài.
Nhưng hai người con trai này vẫn không thể hiểu được.
“Nhưng mà… chẳng phải ngươi còn nói giá 300 vạn kia là quá đắt, hoàn toàn
không đáng chút nào?”
“Đúng vậy, chẳng phải ngươi còn bảo những người khác đừng mua sao?”
Nếu những tán tu tham gia hội nghị hôm nay nhìn thấy cảnh này, e là tam quan
sẽ sụp đổ mất.
Chẳng phải ngươi là người tiên phong, luôn kêu gọi tẩy chay việc mua Tiên
Duyên Lệnh sao?
Bây giờ lại làm thế này?
Ban ngày còn cầm đầu chửi rủa, đến tối lại được ủng hộ?
“Ngu ngốc!”
Thần Hỏa Tiên Tôn cảm nhận xung quanh một chút, sau đó mới thấp giọng
khiển trách: “Những lời đó là nói cho người khác nghe, chẳng lẽ hai người các
ngươi còn không hiểu?”
“Lần này là cơ hội ngàn năm có một, hoàn toàn khác với trước đây.”
“Bỏ qua lần này, lần sau còn không biết phải chờ tới khi nào!”
“Hả? Tại sao?” Hai người con trai khó hiểu.
Thần Hỏa Tiên Tôn trầm giọng nói: “Bởi vì an toàn!”
“Ngày trước, đều là Thiên Khu các bán Tiên Duyên Lệnh, mặc dù giao dịch có
thể được giữ bí mật, nhưng cứ sau mười năm sẽ bị lộ ra ngoài một lần.”
Mọi người đều hiểu rằng, đợi qua thời gian bại lộ cuối cùng mới đi mua sẽ an
toàn hơn vô số lần.
Vấn đề là thịt thì ít mà sói thì nhiều, ngươi muốn chờ, nhưng người khác sẽ
không chờ.
Trước khi tới mười năm cuối cùng của mỗi lần, thật ra, Tiên Duyên Lệnh của
Thiên khu các, đã được bán hết từ lâu.
Đợi đến thời kỳ an toàn mới mua, vốn là chẳng còn hàng, e là đã quá muộn rồi.
“Lần này thời gian bán Tiên Duyên Lệnh của Phi Tiên môn đã qua thời kỳ bại
lộ cuối cùng, đây là ưu thế tuyệt đối!”
“Trước thời kỳ này, cả trung tiên giới đã sớm tranh giành thành ra hỗn loạn rồi,
còn ai bán nữa?”
Thần Hỏa Tiên Tôn nắm chặt tay, hung dữ nói: “Hơn nữa, lần này còn có được
sự bảo hộ của Khương lão tổ, an toàn hơn bao giờ hết!”
“Các ngươi ngẫm lại xem, tại sao Thái Cổ Ma môn và Tiên môn lần này cũng
không hé răng?”
“Bọn họ bị Khương sư tổ kia đánh bại rồi!”
“Cả trung tiên giới, không có nơi nào an toàn bằng việc ở bên người hắn.”
“Mua Tiên Duyên Lệnh của hắn, chẳng khác nào là bước trước một chân vào
cánh cửa của thượng tiên giới.”
“Cơ hội như vậy, sao ta có thể bỏ qua được cơ chứ?”
Với tư cách là một Tiên Tôn cửu phẩm, thực lực của hắn cũng được coi là xuất
chúng trong đám Tiên Tôn.
Nhưng hắn không thể tranh giành được với những Tiên Tôn có môn phái.
Người khác cũng có sự trông chừng của tổ chức, hơn nữa còn có vài Tiên Tôn,
với Tiên Vương của môn phái đi theo bảo vệ.
Hắn chỉ là một tán tu, không có chỗ dựa vững chắc, lẽ nào còn muốn trông cậy
vào các tán tu khác, giúp hắn đoạt Tiên Duyên Lệnh sao?
Chỉ sợ đến lúc đó đám người đó sẽ là người đầu tiên đâm sau lưng hắn, tới giết
người đoạt bảo.
Trừ khi may mắn, nếu không cả đời này hắn sẽ không bao giờ có thể tới thượng
tiên giới được.
Lần này chỉ cần trả cái giá 300 vạn tiên tinh là có thể vững vàng tới đó, theo hắn
thấy thì vô cùng đáng giá.
Thượng tiên giới chính là thế giới, cũng là nơi Tiên Đế ở. Ở nơi đó, bất kể là
tiên nguyên chi khí hay là sức mạnh quy tắc đều vượt xa trung tiên giới.
Hơn nữa cơ duyên càng nhiều, không chừng còn có thể trở thành Tiên Vương ở
nơi này, nghịch thiên cải mệnh.
Đập nồi bán sắt thì đã sao?
“Chỉ riêng sự bảo hộ của hắn, cũng đáng giá 300 vạn tiên tinh kia rồi!”
Lúc này, hai người con trai mới hiểu ra, nhưng ngay sau đó lại có nghi ngờ mới.
“Vậy sao ngươi còn phải làm chuyện thừa thãi, ra mặt kích động những người
khác đừng mua?
“Đúng vậy, điều này mà truyền ra ngoài, chẳng phải ngươi sẽ bị người khác
cười nhạo là lật lọng sao?”
“Hai người các ngươi, cái nhìn thật đúng là thiển cận!”
Thần Hỏa Tiên Tôn nhìn hai đứa con trai của mình, đó gọi là hận rèn sắt không
thành thép, sao không thừa kế được tí thông minh nào của mình chứ?
“Số lượng của Tiên Duyên Lệnh là có hạn, người muốn mua, chắc chắn không
phải chỉ có mình ta, chuẩn bị trước vẫn hơn, hiểu chưa?”
“Ta không nghĩ cách xóa bỏ suy nghĩ của những người khác thì sẽ có thêm một
đám người cạnh tranh.”
“Hơn nữa, sau này người bán tiên khí, pháp bảo lấy tiên tinh ngày một nhiều thì
mấy thứ này sẽ giảm giá!”
Hai người con trai đã hoàn toàn bị thuyết phục, cha của bọn hắn bày ra ván cờ
này, từ bước đầu tiên là nghĩ tới những bước tiếp theo.
“Được rồi, ta phải nhanh lên đường thôi.”
“Hai người các ngươi… từ nay chăm sóc bản thân cho tốt.”
“Nếu ta trở thành Tiên Vương, tương lai ta sẽ tìm cách xuống dưới gặp các
ngươi…”
Thần Hỏa Tiên Tôn dặn dò qua loa hai câu “hậu sự”, sau đó bay vào trong bóng
đêm, đầu không ngoảnh lại.
Bỏ mặc hai người con trai nhìn nhau, cứ đi như vậy sao?
Cũng không quay về nhà một chuyến à?