Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đây khi nghe tin tức của tà ma dị giới, kết luận mà đám người Kim Ngạo

nhất trí chính là thổi phồng lời đồn lên nhiều lần.

Chắc chắn tà ma lợi hại thì cũng lợi hại thật.

Nhưng hắn cũng chỉ có sức chiến đấu của Đế Huyền bát trọng cửu trọng giống

với bọn họ mà thôi, không thể có sai sót được.

Mà bây giờ, cảnh tượng giết chỉ trong một tích tắc đồng hồ này, Đế Huyền cửu

trọng làm nổi sao?

Thậm chí, chính bản thân bọn họ chắc chắn cũng không làm được.

Hầu hết huyền tộc đều sử dụng lối đánh cận chiến, uy lực của tấn công đơn cực

kỳ mạnh, Đế Huyền có thể sánh ngang hàng với Tiên Đế, thậm chí uy lực còn

có thể lan rộng ra thêm một phạm vi nữa.

Nhưng một giây đã thâu tóm cả trận trong chớp mắt lại là hạng mục mà bọn họ

không thông thạo nhất.

Hở ra là nã pháo bao trùm mấy trăm vạn dặm, đó là phương thức chiến đấu phổ

biến của tiên giới.

Mà Thành ca lại là bậc thầy trong phương diện hủy diệt cả môn phái nhà người

ta.

Cho dù đổi thành Đế Tôn Chung Thác kia tới đây thì chưa chắc có thể làm được

việc này.

Trăm vạn đại quân ba tộc, sau lần đầu tiên đối mặt, đã bị tiêu diệt chỉ còn lại

mấy chục người.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Kim Ngạo, Ngân Bành và Hắc Túc suýt chút

nữa bất tỉnh tại chỗ.

Tinh anh Thiên Huyền cảnh nhiều như vậy, hậu bối thiên tài Địa Huyền cảnh,

cứ vậy mà mất hết rồi?

Nếu như biết trước rằng sẽ có kết quả như vậy, ngay từ đầu bọn họ tuyệt đối sẽ

không dẫn theo nhiều người đến như vậy.

Thế nhưng bây giờ nói cái gì cũng muộn rồi.

Điều bọn họ có thể làm, chỉ có tiếp tục chiến đấu, vì để báo thù cho tộc nhân

“chết trận”.

“Giết!”

“Giết hắn!”

Ba vị Đế Huyền cửu trọng và sáu vị Đế Huyền bát trọng điên cuồng như nhau,

đánh phá phạm vi oanh tạc của Ngũ Hành Kiếm Tâm.

Từng tiểu thế giới bị hủy diệt, vậy mà lại không tạo thành chút thương tổn gì

trên cơ thể họ.

Sự oai phong của huyền văn thất trọng, vào giờ khắc này hiện rõ không còn

nghi ngờ gì!

Đối mặt với Tứ Tình Kiếm Tâm tới sau đó, thần thái của bọn họ chỉ hơi biến đổi

trong phút chốc, thậm chí thế tấn công cũng không hề dừng lại một giây một

phút nào.

“Chết đi!”

“Băm vằm tên tà ma này thành trăm mảnh!”

“Huyết tế Bạch Huyền tộc, báo thù rửa hận cho những người đã chết!”

Ánh mắt bọn họ đỏ đừng, gào khóc rồi lao về phía phạm vi tấn công công của

ba Kiếm Tâm là Đại Nhật, Tế Nguyệt và Lăng Tinh.

Hình ảnh mặt trời đỏ như máu nhanh chóng khuếch rộng.

Nhưng ngay sau đó, bên trong mặt trời đỏ kia xuất hiện một lỗ hổng không gian

màu đen vô cùng lớn.

Đó là huyền văn thất trọng của Kim Ngạo.

Ngay cái khoảnh khắc mặt trời đỏ kia sắp trở thành mặt trời rực lửa, lỗ hổng

không gian đen ngòm kia bỗng quay đầu nuốt chửng lấy cả mặt trời!

Mà bên kia, một vầng trăng lưỡi liềm im lặng không một tiếng động bay ngang

trên bầu trời cao, giống như một đường mảnh cắt vùng phía chân trời thành hai

phần.

Thế mà trong nháy mắt, hai điểm sáng lập tức chặn ngang rồi chặt đứt đường

mảnh.

Trăng lưỡi liềm trôi dạt rồi tiêu tan trên hư không, không còn một chút uy lực

nào nữa.

“Kỹ năng rác rưởi!”

Ngân Bành và Hắc Túc phá tan phòng tuyến của trăng lưỡi liềm rồi lại đánh tới

phụ cận một lần nữa.

Mà bên kia, ngôi sao được hoá thành từ Lăng Tinh Kiếm Tâm cũng bị từng

huyền văn lăng không đánh rơi xuống dưới.

Những cao thủ Đế Huyền bát trọng thất trọng của ba tộc ở phía sau chỉ bị ngăn

cản vỏn vẹn vài giây đồng hồ, giờ đây lập tức chỉnh đốn lực lượng rồi lại đánh

tới lần thứ hai.

Mẹ nó, lợi hại vậy?

Cuối cùng Thành ca cũng được mở mang kiến thức về sức chiến đấu của cao

thủ đứng đầu huyền tộc.

Nói thật thì, thực lực bản thân hắn đã tăng lên không ít so với lần trước.

Lần trước khi giết chết Kim Khải, huyền phách của hắn vẫn là Địa Huyền cửu

trọng, mà lần này đã là Thiên Huyền bát trọng.

Sau khi thăng cấp huyền phách, những sức mạnh quy tắc kèm theo huyền văn

của hắn cũng theo đó mà thăng cấp lên mấy lần.

Dưới tình huống như vậy, Ngũ Hành Tứ Tình và Nhật Nguyệt Tinh tam trọng ở

thế tiến công, thế nhưng lại bị đối phương áp đảo đến sụp đổ.

Đủ để thấy được huyền văn thất trọng phiên bản hoàn chỉnh của Đế Huyền cảnh

đáng sợ tới mức nào!

Trên thực tế, cao thủ ba tộc phía đối diện cũng vô cùng khiếp sợ.

Đánh tới bước này, bọn họ đã cảm nhận được rất nhiều thứ với cấp độ thâm sâu.

“Tốc độ và kiếm!”

“Hai loại huyền văn!” Kim Ngạo bỗng nhiên hét lên.

“Hắn dùng hai loại sức mạnh huyền văn cùng một lúc!”

“Đây là năng lực chỉ Đế Tôn mới có được…”

Toàn bộ huyền giới, chỉ có Chung Thác mới có thể dùng nhiều huyền văn cùng

lúc.

Cũng bởi vậy, hắn là kẻ bất khả chiến bại được huyền giới công nhận, khiêu

chiến vượt cấp đơn giản giống như ăn cơm uống nước.

Vậy mà “tà ma dị giới” ở trước mặt này cũng có thể làm được việc tương tự!

Điều này thật khiến cho người ta kinh hãi.

Nếu không phải vừa rồi ba tộc đã chết quá nhiều người, thù hận che mắt lý trí, e

rằng bọn họ đã sợ tới mức chạy khỏi nơi này.

Tiếng gào thét của bọn họ làm cho đám người Tân Linh, Thân Lương phía sau

cũng khiếp sợ đến nghẹn họng.

Dùng hai huyền văn cùng lúc?

Mẹ nó, đây còn là tà ma dị giới sao?

Thiên phú về phương diện huyền văn này đã phá bỏ cả giới hạn của huyền giới!

Trận chiến này, ngay từ đầu bọn họ đã không nhúng tay vào được.

Bất kể là những binh tốt bị giết trong nháy mắt, hay là từng đợt từng đợt tiến

công của Kiếm Tâm ở phía sau, và những huyền văn thất trọng của cao thủ ba

tộc, tất cả đều vượt xa phạm vi năng lực của bọn họ.

Đều là Đế Huyền cảnh, vậy mà việc bọn họ có thể làm được chỉ có mở miệng

thốt lên lời ngưỡng mộ.

Bọn họ chỉ có thể quan sát trận chiến đáng kinh ngạc này từ phía xa xa, dành sự

tôn trọng cao quý nhất đến vị thần của họ.

Về phần thắng bại, bọn họ đã hoàn toàn không đoán trước được.

Lao ra khỏi phạm vi công kích của ba Kiếm Tâm Nhật Nguyệt Tinh, xuất hiện

trước mặt mọi người chỉ còn lại hai thế giới ánh sáng và bóng tối.

Trừ việc đó ra, thì không có gì khác!

Trên dưới trời đất, dường như vào giờ khắc này Tứ Hải Bát Hoang đã không

còn gì khác.

Giữa trời và đất chỉ có ánh sáng chói loà và sự ảm đạm của sự tàn lụi.

Bất kể là tộc nhân Bạch Huyền ở phía sau, hay là đám người Kim Ngạo, thậm

chí mười mấy vị tiên nhân trên bầu trời, ai nấy đều không thể cảm nhận được sự

tồn tại nào khác.

Xung quanh mờ mịt, một thân một mình vắng lặng vô biên, chỉ còn lại ánh sáng

và bóng tối.

Tất cả những người đứng xem trong lòng đều tràn ngập chấn động.

Trước đó, Đại Diễn Tiên Đế và Thương La Ma Đế cho rằng Thành ca ngang tài

ngang sức với bọn họ.

Cũng cảm thấy rất coi trọng người này.

Mà hiện tại, bọn họ mới phát hiện mình sai hoàn toàn!

Việc mà “Lý Tuấn Lãng” trước mắt làm được, cả đám người bọn họ hợp lực lại

với nhau cũng không thể làm được!

Cho dù bây giờ bọn họ có thể sử dụng sức mạnh hưng thịnh như lúc ở tiên giới

cũng chưa chắc có thể địch lại được người này.

Sức chiến đấu như vậy khiến nhận thức của bọn họ được đổi mới hoàn toàn.

Rốt cuộc bên trong ánh sáng và bóng tối đã xảy ra cái gì, không một ai biết

được.

Có lẽ sau thời gian một nén nhang, cuối cùng thế giới từ hai màu sắc đơn điệu

kia cũng trở nên sinh động trở lại.

Hiệu quả của hai Kiếm Tâm là Trường Minh và Vĩnh Dạ, cuối cùng cũng trôi

qua.

Hơn mười vị cao thủ đứng đầu ba tộc trước kia, chỉ còn lại chín người.

Đế Huyền bát trọng trở xuống đều bị tiêu diệt toàn bộ!

Mà sáu vị Đế Huyền bát trọng cũng cực kỳ thảm hại hệt như nhau, toàn thân

đầy vết thương.

Cứ như bọn họ đã trải qua một cuộc hành trình dưới địa ngục.

Dưới sự xâm nhập của Trường Minh và Vĩnh Dạ Kiếm Tâm, bất kể là cơ thể

hay tinh thần của bọn họ, tất cả đều bị tàn phá nặng nề.

Đã đến bước này, bọn họ cũng không còn nói ra bốn chữ “kỹ năng rác rưởi” nổi

nữa rồi.

Cho dù ba người Kim Ngạo, Hắc Túc, Ngân Bành vẫn bình an vô sự, nhưng ai

nấy cũng đều lộ ra vẻ mệt mỏi.

“Giết!”

“Hắn đã ra hết thủ đoạn!”

“Hắn đã rơi vào thế dầu cạn đèn tắt rồi!”

Ba người tập hợp lại, sáu tên Đế Huyền bát trọng phía sau cũng nhịn đau đớn

mà phóng thích sức mạnh huyền văn thêm một lần nữa.

Lần này, trước mặt bọn họ không có thanh thế cuồn cuộn ngất trời, cũng không

có dị tượng vô hạn, chỉ có một tia sương mù xám lượn lờ.

Thân hình của tà ma dị giới cuối cùng cũng được phơi bày trước mắt.

Hiện ra một cách bình thường, không có gì kỳ lạ.

Thế nhưng Đại Diễn Tiên Đế trên không trung đột nhiên thốt lên một tiếng khó

mà tin được.

“Đó là Sinh Diệt Kiếm Tâm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK