Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, hắn yếu đuối ngã xuống.

Việc này khiến cho các Long tộc khác ở bên cạnh đau lòng chết được.

“Thương Thành Đại Đế!”

“Ngươi đừng xảy ra chuyện gì hết nha!”

“Đúng vậy đúng vậy, nếu như ngươi xảy ra chuyện gì, đời này chúng ta sẽ bứt

rứt không yên…”

Thành Ca cũng không phải lần đầu tiên giả vờ suy yếu để lấy cảm tình, muốn

diễn bao nhiêu liền có bấy nhiêu.

Bọn họ nôn nóng vô cùng, thật sự cho rằng hắn đã phải trả giá rất lớn, rất nhiều

Long tộc đều áy náy tới mức muốn khóc.

Thanh Long Đại Đế học cao hiểu rộng, tất nhiên sẽ không mắc mưu.

“Ngươi đang giả bộ chứ gì?”

Hắn vừa nói ra, tất cả Long tộc ở đó đều không nhịn được nữa.

Thương Tật giận dỗi: “Thanh Long Đại Đế, ngươi nói vậy là có ý gì?”

“Đại Đế của tộc ta đã phải trả giá như thế, ngươi lại còn nói hắn như vậy?”

Phía Kim Long cốc bên kia, sắc mặt Ngao Dương, Ngao Thiên cũng không vui.

“Thanh Long Đại Đế, ngươi nói như vậy có hơi quá đáng rồi.”

“Đúng vậy, ngươi hoài nghi Thương Thành Đại Đế như vậy, khiến người khác

đau lòng.”

Ngay cả những Long tộc của Thanh Long cốc cũng lần lượt quay đầu qua.

Tuy rằng chưa nói gì, nhưng rõ ràng cũng rất không vui.

Thậm chí đến Huyền Hải cũng không nhịn được dùng ánh mắt oán trách nhìn

chằm chằm cha hắn một cái, ngươi tại sao lại có thể đối xử với ân nhân Khương

chưởng môn thân ái của ta như vậy?

Thanh Long Đại Đế bực bội suýt chút nữa hộc máu.

Mình mới nói có một câu, sao mà xém chút nữa đã đến gần bờ vực “chúng bạn

xa lánh” rồi?

Các ngươi có phải đã quên ai mới là Long Đế chính quy duy nhất ở nơi này hay

không?

Thôi bỏ đi, lần này hai sơn mạch của Long tộc va chạm, xem như mình đã thua

trước một trận.

Sau này nhất định phải lấy lại uy danh!

Thành Ca giả bộ suy yếu, sau lại hỏi thăm đám Thương Tật: “Phi Tiên Môn sao

rồi, bọn họ bây giờ đang ở đâu?”

Nghe hắn hỏi, Thương Tật than thở một tiếng.

“Ảnh tộc xâm lấn quá bất ngờ.”

“Lúc ấy bọn ta trở về Thương Long cốc, chỉ biết bọn họ ở Thiên Kiếm sơn, sau

đó đã từng muốn chạy qua tiếp cứu, nhưng căn bản là không thể làm được.”

Dực Không cũng gật đầu: “Đúng vậy, lúc ấy bọn ta từng muốn hỏi thăm, nhưng

khi Ảnh tộc xâm lấn thì liền mất liên lạc.

Ngao Dương tiếp lời: “Sau khi người của Huyền tộc xuất hiện, Ảnh tộc dần dần

bị đánh lui, nhưng sau đó Long tộc chúng ta bên này cũng xảy ra biến cố lớn, ốc

còn không mang nổi mình ốc, không cách nào đến tụ hội cùng bọn họ.”

“Nhưng mà triệu năm qua, đúng là không nghe được bất cứ tin tức gì từ bọn

họ.”

“Là vậy à?”

Trong lòng Thành Ca dâng lên cảm giác không an tâm.

Chẳng lẽ đệ tử Phi Tiên Môn lần này còn thảm hơn lần trước?

Hắn gạt qua cảm xúc, lấy ra hết từng giọt máu mà các đệ tử lưu giữ lại bên

mình.

Sau đó sử dụng Hồi sinh thuật với những máu huyết đó.

Hắn bất chấp, cho dù tất cả các ngươi đều đã bị giết, lần này hồi sinh, cũng đều

trở lại bên cạnh mình.

Sau một loạt thao tác dũng mãnh như hổ, một ánh sáng trắng lóe lên trên đống

máu trên không.

Một bóng người xuất hiện ở trước mặt hắn.

Tập trung nhìn kĩ vào, chính là Ấn Tuyết Nhi.

Sau đó, không còn gì xuất hiện nữa.

Thành Ca dùng toàn bộ máu của đệ tử Phi Tiên Môn, muốn hồi sinh tất cả đệ tử,

thế mà cuối cùng có thể sống lại xuất hiện ở trước mặt hắn chỉ có một mình Ấn

Tuyết Nhi.

Nói cách khác, triệu năm qua, các đệ tử Phi Tiên Môn khác vẫn chưa chết?

Chỉ chết có mình Ấn Tuyết Nhi?

“Chưởng môn!”

Vừa nhìn thấy Thành Ca, Ấn Tuyết Nhi vui mừng quá đỗi nhào đến, hoàn toàn

không để ý mình ngay cả quần áo cũng chưa mặc chỉnh tề.

“Tại sao ngươi lại chết?”

Thành Ca chưa kịp chào hỏi, đã bị trèo lên người, cổ bị một đôi cánh tay chặt

chẽ câu lấy, xém chút nữa tắt thở.

“Hì hì, làm sao mà ta biết được, ngoài ý muốn mà!”

Chị em này cũng không phải lần đầu tiên được sống lại, ngựa quen đường cũ trả

lời.

Ngoài ý muốn?

Sao ta lại cảm giác không hề có chút ngoài ý muốn nào?

Thành Ca không thể không nghi ngờ hỏi: “Lần này chỉ có một mình ngươi chết

thôi sao, những người khác đều không sao cả?”

Ấn Tuyết Nhi nhanh mồm dẻo miệng, hỏi ngược lại hắn.

“Chẳng lẽ ngươi còn muốn chết thêm mấy người nữa?”

“Tất nhiên là không phải vậy, chỉ là ta thấy rất kỳ lạ, thực lực của ngươi cũng

không phải yếu nhất…”

Lần này ngay cả những Tiên tôn hậu bối của Phi Tiên Môn, ví dụ như Nguyên

Chân, Nguyên Thịnh, Lãnh Hóa Hàn, bọn họ đều không chết.

“Hay là chưởng môn nghi ngờ ta cố ý để cho bị giết, sau đó cố ý để ngươi hồi

sinh lại hay sao?”

Vẻ mặt Ấn Tuyết Nhi thất vọng đau xót cất lên.

“Trời đất, ngươi lại nghĩ vậy sao?”

“Khiến ta đau lòng quá đi.”

Thành Ca nghĩ ta cũng chưa kịp phỏng đoán như vậy.

Hơn nữa xem biểu cảm khoa trương kia của ngươi đi, đừng nói đúng là như vậy

đó chứ?

Hai người dây dưa hồi lâu sau, Thành Ca bị lợi dụng một hồi, lúc này Ấn Tuyết

Nhi mới thong thả ung dung mặc quần áo lại.

“Khụ, những người khác bây giờ đang ở đâu?”

Khương chưởng môn sờ sờ gương mặt ướt át, nhận ra mình cũng không có phản

ứng miễn dịch với hôn môi.

Cảm giác này không giống với năm đó bị Lê Hàn Ngọc hôn môi.

Nghĩ lại thì đúng là một cái như lửa nóng một cái lại lạnh băng.

“Ta cũng không biết, ta chết rất sớm.”

Ấn Tuyết Nhi vừa mặc quần áo, vừa thuận miệng đáp.

Dường như nàng không hề lo lắng gì đến những người khác đã ngã xuống của

Phi Tiên Môn.

Việc này khiến cho Thành Ca lại bắt đầu nghi ngờ.

“Ngươi thật sự không biết sao?”

Hắn click mở Độc tâm thuật.

“Không biết…”

Khi Ấn Tuyết Nhi nói chuyện, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu đã bị lay

động.

“Bọn Kỷ sư tỷ lo sẽ bị hai giới Tiên Ma trả thù thanh toán, cho nên đều đã bỏ

đến Thiên Kiếm sơn, đi đến mảnh đất của Man giới ẩn nấp, nhưng mà cho dù ta

biết cũng không nói cho ngươi, chứ không thì ngươi lại bị bọn họ cướp đi…”

Thành Ca cạn lời nhìn con người trắng trợn chơi trò nữ nhân tranh sủng này,

khó trách Kỷ Linh Hàm thường xuyên chửi lén nàng là “bitch”.

Môn hạ của mình rốt cuộc sao lại toàn là kẻ dở hơi thế này?

Có thể quái đản hơn nữa hay không?

Nhưng từ kết quả Độc tâm thuật lần này, các người khác đều đã chủ động ẩn

nấp, chắc là không xảy ra chuyện gì.

Dù sao cũng còn có Mạc tiên nhân quỷ quyệt dẫn dắt.

Mà dù có chuyện gì đi nữa, mình vẫn có thể hồi sinh lại, nên hắn hoàn toàn yên

tâm.

“Vậy sắp tới ngươi đi theo ta đi.”

Chỉ có một mình Ấn Tuyết Nhi, hắn mang theo cũng rất tiện.

Nghe được câu nói này, trong mắt Ấn Tuyết Nhi tràn ngập niềm vui chiến thắng

“Được!”

Sau đó không hề e dè mà ôm lấy khuỷu tay hắn.

Hai người đi ra bên ngoài, đối diện hóa thân Tiểu Manh Long của Thương Long

nữ đế vừa bay tới.

Nhìn thấy tư thế thân mật của hai người này, các Long tộc khác rất kinh ngạc,

Thương Linh thì đã thấy riết thành quen.

“Ta định thu hồi bản thể chân thân.”

Thành Ca nhướng mày: “Vậy à? Vậy khi nào chúng ta khởi hành đi tìm Liệt

Không Ma Đế?”

Hắn còn nhớ rõ quá trình Thương Linh muốn lấy bản thể về, trước tiên chính là

tìm Liệt Không Ma Đế, kéo hắn xuống khỏi vị trí Chúa tể tốc độ.

Sau đó mình lên làm Chúa tể tốc độ, cuối cùng phối hợp với Tâm quy tắc giải

cứu bản thể của Thương Linh ra.

Nhưng lần này Thương Linh lại lắc đầu: “Bây giờ không cần phiền phức đi tìm

kiếm hắn khắp thế giới nữa.”

“Hả?”

“Sau khi từ Huyền giới trở về, ta cũng đã tìm được chân thân Thương Long bên

trong tâm của Quy tắc tốc độ.”

Sau khi trở về đã bị việc của núi Cửu Thải Thiên Tinh làm cho mệt nhọc một

tháng, sau đó lại vội vã chạy về Thương Long cốc, nàng cũng không rảnh làm

chuyện khác.

Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội.

“Còn có việc này nữa à, phải làm như thế nào?” Thành Ca rất kinh ngạc.

“Chắc là bởi vì sức mạnh của Huyền Văn tốc độ của ngươi cũng thuộc về Quy

tắc tốc độ, nó cùng với Tâm tốc độ hình thành nên một mối liên hệ kỳ diệu.”

Chính Thương Linh cũng không chắc chắn lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK