Loại tông môn đỉnh cấp này, quả thật là có truyền thống được các Chuẩn Đế và
Tiên Đế giúp giảng đạo.
Bình thường đều là giảng một quy tắc chí lý nào đó thôi.
Đối với bậc tu sĩ như Kim Tiên Tôn tiên vương mà nói, rất có ý gợi mở.
Nhưng với Khương chưởng môn thì sẽ không có sự kiên nhẫn đó đâu.
Đệ tử Phi Tiên Môn còn chưa được tận hưởng kiểu đãi ngộ giảng giải này của
hắn, huống hồ đây còn là một đại bản doanh của kẻ thù.
Hắn đang muốn từ chối, bỗng nhiên lại nảy ra ý tưởng mới.
Sau đó vẻ mặt nghiêm nghị gật gật đầu.
“Được!”
Chúng trưởng lão cùng đệ tử đều vui mừng.
Khương chưởng môn lại nói: “Các ngươi đi báo tin với “sơn đầu” khác, nói là
bổn trưởng lão giảng đạo, tất cả đệ tử dưới Chuẩn Đế cũng đều có thể tới nghe.”
“Tuân lệnh!”
Tuy rằng cảm thấy từ “sơn đầu” thực sự cổ quái, cơ mà mọi người đều đã đắm
chìm trong vui sướng, cũng không bận nghĩ nhiều.
Sau hai canh giờ ngắn ngủi, có mấy chục ngàn đệ tử lần lượt từ các nơi chạy
như bay đến.
Ngự Thuật Tiên Đế giảng đạo, đây chính là một việc cực kỳ hiếm thấy.
Sợ rằng cả chục tỷ năm còn không có được một lần.
Khương Thành bước lên một tòa đài cao giữa biển mây, nhìn về phía ánh mắt
chờ mong của mọi người dưới kia, trong lòng cười thầm một trận.
“Ngươi lại muốn làm gì đây?” Ngay cả Thương Linh cũng tò mò lên tiếng.
Khương Thành nói vọng xuống: “Người ta giúp ta hái thuốc, ta truyền đạo pháp
cho bọn họ, đây không phải việc báo đáp bình thường sao?”
“Ngươi tốt bụng như vậy sao?”
“Đương nhiên, ta rất thương yêu dìu dắt hậu bối.”
Sau đó, hắn đúng là bắt đầu bài giảng thật.
“Toàn bộ vạn vật đều phải đánh cược, đánh cược là đạo lý, trên trời lẫn dưới
đất, rất dễ thực hành…”
Phụt!
Thương Linh suýt chút nữa cười ra tiếng ngay tại chỗ.
Nhưng nhìn xuống, những Chuẩn Đế vẻ mặt kinh ngạc.
Đây là đang nói cái gì vậy?
Quy tắc cá cược sao?
Ngự Thuật Tiên Đế không phải được xem là rất tinh thông quy tắc của Tiên Đế
à, mọi người còn đang rất mong đợi hắn giảng một bài giảng là quy tắc nào
đó…
Kết quả hắn vậy mà lại nói đến quy tắc đánh cược.
Tuy rằng tất cả quy tắc đều có thể thành đạo, tu tới đỉnh rồi thì sẽ không yếu ở
đâu cả, nhưng chung quy vẫn là có điểm mạnh điểm yếu.
Loại đánh cược này là quy tắc ít được chú ý, hiếm khi có người đọc qua.
Nguyên nhân rất đơn giản, trước hết là lực chiến cực kì yếu, hiệu quả thấy rất
chậm.
Ngoài ra, tu luyện theo quy tắc này đặc biệt sẽ dễ bị lầm đường lạc lối.
Có nhiều quy tắc được đề cử như vậy, nó lại không đáng để chọn.
Hơn nữa những đứa con cưng trên Tiên giới ngày nay, căn bản không phải hạ
giới trải qua hồng trần ngổn ngang, thậm chí rất nhiều người còn không biết
đánh cược là thứ gì.
Ban đầu, chúng đệ tử còn nghe thấy mờ mịt.
Nhưng quy tắc này của Khương Thành dù sao cũng là trình độ cao, quả thật
xứng với việc nghiên cứu cao thâm.
Dần dần, rất nhiều người đúng là nghe thấy hấp dẫn, thậm chí còn bắt đầu rung
đùi đắc ý suy tư gì đó.
Đến nỗi những Tiên vương, tuy rằng từ sâu xa vẫn cảm thấy có chút không
đúng, nhưng trước mặt Ngự Thuật Tiên Đế, ai mà dám chấp vấn.
Thậm chí dần dần, chính bọn họ cũng bắt đầu xét thấy quy tắc đánh cược đó
cũng rất tinh túy.
Nói gần cả một ngày, thời gian biến thân của Khương Thành cũng đã sắp tới.
Mà lúc này, phía dưới đã có mười mấy chục ngàn tiên nhân.
Mọi người nghe như si như dại, có vài người thậm chí còn như được khai sáng,
giống như đã tìm ra được phương hướng mới.
“Vạn vật đều có thể như ta nói, đánh cược là đạo lý mà sau này sẽ trở thành
môn học trọng điểm để bổn môn nghiên cứu.”
“Nếu có người tu luyện xuất chúng, bổn đế sẽ suy xét nhận làm đệ tử thân
truyền, truyền thụ tiên pháp đẳng cấp!”
Lời vừa nói ra, những đệ tử vốn còn có chỗ khó chấp nhận đối với đánh cược
đều suýt chút nữa hít thở không thông.
Cái gì?
Đệ tử thân truyền của Ngự thuật Tiên Đế?
Bản thân không nghe lầm đó chứ?
Những đệ tử như bọn họ, phần lớn sau khi nhập môn mới bái nhập vào môn
phái nào đó của Tiên Tôn hoặc Tiên vương.
Chỉ người có thiên phú cực kỳ xuất chúng, mới có cơ hội được lọt vào mắt xanh
của Chuẩn Đế ngay từ đầu.
Đến cả Tiên Đế, trên cơ bản cũng không ai có thể lọt vào mắt hắn, thiên tài
tuyệt thế e rằng cũng sẽ không ngoại lệ.
Ngươi có là thiên tài, thì có thể là thiên tài của tiên đế không?
Đồ đệ cuối cùng của Ngự Thuật Tiên Đế, là thu nhận từ năm chục tỷ năm trước,
bây giờ sớm đã là Chuẩn Đế hậu kỳ.
Địa vị ở Bích Lạc Tâm Cung cực kỳ quan trọng, chỉ đứng sau chư vị Tiên Đế.
Một khi bản thân được trở thành đệ tử thân truyền của ngự thuật Tiên Đế, như
vậy…
Nghĩ đến đây, sự hô hấp của những tiên Vương trưởng lão đó đều trở nên khó
khăn.
Dù là không có hứng thú đối với đánh cược, nhưng vì để được trở thành đồ đệ
của Tiên Đế, bọn họ đều quyết định phải nghiên cứu thật tốt.
Nhìn từng gương mặt sôi sục ý chí chiến đấu, Khương Thành thấy rất vui mừng.
Biến Bích Lạc Tâm Cung thành Bích Lạc Đánh Cược Cung được không?
Nghĩ đến trường hợp tương lai đệ tử trong tông môn cứ gặp người là phải đánh
cược một kèo, hắn liền nhịn không được muốn cười ra tiếng.
“Bổn đế đi đây!”
“Các ngươi cũng giải tán đi!”
Sau rời đi khỏi chỗ này, thời gian cooldown cũng đã tới.
Hắn lại lần nữa ẩn thân trở về đảo Lâm Tiên lúc trước.
Lúc này mới giả bộ như chuyện gì cũng chưa xảy ra, liên lạc với con rối phía
trên.
“Nói với những Tiên Đế đó, ta phải rời khỏi Tâm Cung.”
Ba ngày này, những Tiên Đế tầng lớp cao cấp cùng với chuẩn Đế hậu kỳ đó, quả
thật là để ý rất chặt chẽ đến đảo Lâm Tiên bên đây.
Đùa sao, Kiếp Tâm ai dám không coi trọng.
Nhưng cũng vì nguyên nhân chính này, ngược lại bọn họ lại rất xem nhẹ mấy
nơi khác.
Suy cho thế giới Bích Lạc Tâm Cung này quá lớn, một đám đệ tử đi nghe giảng
căn bản cũng không gây ra sự chú ý gì…
Biết được Khương Thành muốn chủ động rời khỏi, chúng Tiên đế ngươi nhìn ta,
ta nhìn ngươi, sau đó cất tiếng cười to.
“Ha ha ha ha ha…”
“Đúng là quá là xem trọng hắn rồi, mới có ba ngày, tên này đã bị hao mòn ý chí
đến mức không còn nhẫn nại!”
“Mặc kệ hắn, cách ly hắn, quả nhiên là hữu hiệu.”
“Kiếp tâm thì thế nào chứ, hắn muốn đến gây sóng gió, kết quả chẳng phải bị
chúng ta trừng trị đến bất lực sao?”
“Đó là đương nhiên, ở đảo Lâm Tiên đó, hắn chẳng khác nào là đang ở trong
ngục, khổ không nói nổi…”
“Đi đi, chúng ta đi xem cả đi!”
Chúng Tiên đế cùng Chuẩn Đế hậu kỳ vui mừng cười run cả hàm râu bạc trắng.
“Đúng đúng đúng, cùng đi cùng đi…”
“Thật muốn được xem bộ dạng uể oải của hắn!”
“Hắn không phải muốn có một nghi thức đưa tiễn long trọng vui vẻ sao, cứ triệu
tập hết đệ tử toàn bộ các phái đến, cùng quan sát thì thế nào?”
“Hay lắm hay lắm!”
Mấy hôm trước, bọn họ bị Khương Thành làm cho tức điên.
Hiện tại để trút hết cơn giận, chưởng giáo Ngự Tâm Tiên Đế ngay lập tức hạ
lệnh tập hợp toàn bộ đệ tử các phái đến ngọn núi chính.
Không bao lâu, đã dẫn tới chỗ của Khương Thành.
Vừa thấy mặt, các vị Tiên Đế cùng chuẩn Đế hậu kỳ liền lộ ra vẻ tươi cười tràn
đầy đắc ý.
Ngự Tình Tiên Đế chế nhạo nói: “Khương chưởng môn, sao mà chỉ trụ được
một lúc thôi vậy?”
Còn Ngự Tâm Tiên Đế lại là cố ý nhíu mày, làm bộ không vui: “Chúng ta đều là
chỗ có giao tình, ngươi rời đi nhanh như vậy, chẳng lẽ là khinh thường bọn ta
sao?”
Khương Thành làm sao nhìn không ra tâm tư của mấy lão già đó.
Các ngươi muốn xem khỉ diễn kịch, không ngờ ở trong mắt của ta, các ngươi
mới là con khỉ bị chơi đùa.
Hắn cố ý thở dài chán nản thất vọng lại: “Thôi đi, tự trong lòng các ngươi hiểu
rõ.”
Ngự thuật Tiên Đế còn giả bộ hồ đồ: “Khương chưởng môn đây là có ý gì,
chẳng lẽ là do bọn ta tiếp đãi không chu toàn?”
“Cái cái nơi quỷ quái này, chỉ một ngày lão tử cũng không muốn ngu ngốc ở lại,
chỉ muốn nhanh chóng chạy khỏi!”
“Khương chưởng môn đừng vội, bọn ta còn chưa cho chuẩn bị cho ngươi nghi
thức đưa tiễn long trọng vui vẻ mà…”
Vẻ mặt Khương Thành bực bội nói: “Không cần, các ngươi đây là muốn giết
người từ trong tâm mà!”
Hắn càng làm như “tức muốn hộc máu”, mấy người tầng lớp cao của Tâm Cung
lại càng đắc ý.
Nhìn xem, tên kiếp tâm này đã bị bọn ta chơi đùa thành thứ gì rồi?
“Ha ha, lời này của Khương chưởng môn sai rồi, lễ nghĩa đãi khách của Bích
Lạc Tâm Cung bọn ta từ trước đến nay đều rất chu đáo, làm việc phải để cho
khách cảm thấy như đang ở nhà nữa đó!”