Cho dù là định thăng cấp, cũng hy vọng gặp được một người yếu nhất mà.
Nhưng Dạ Vụ Chuẩn đế hiển nhiên không định làm chuyện tổn hại đến cảnh
đẹp như vậy.
Nàng khẩn khoản khom người, hành lễ với Thải Anh.
“Bái kiến Thải Anh đại sư, là Thánh Điện sắp xếp chúng ta đánh một trận, ta
không hề có chút ác ý nào với ngươi!”
“Ừ hử.” Thải Anh mặt không biểu cảm, vẫn kiêu ngạo như cũ.
Dường như nàng mới là Chuẩn đế, mà đối diện giống như chỉ là một tên Thiên
tiên nhỏ bé.
Đối diện với thái độ này của nàng, Dạ Vụ Chuẩn đế chẳng những không buồn
bực, ngược lại càng tôn kính hơn.
“Đại sư, trước đây giao tình của người và Bách Sát, ta cũng nhìn thấy rồi.”
Nàng vẻ mặt tươi cười, cẩn thận dè dặt đưa ra yêu cầu của mình: “Không biết
người có thể xem xét cũng luyện cho ta một tiên khí cửu giai có được không?”
“Người yên tâm, ta biết quy tắc, nhất định nhận thua!”
“Năm phần vật liệu, ta sớm đã chuẩn bị xong rồi.”
“À, ngươi muốn đánh mấy trận cũng được, ta nhất định phối hợp còn tốt hơn
Bách Sát, người muốn tư thế gì, ta liền dùng tư thế đó…”
Nghe được lời này, đám ma bên dưới hết sức bóc phốt.
Ngươi tốt xấu gì cũng là một nữ nhân.
Nói chuyện có thể chú ý hình tượng một chút không?
Đây có còn là Dạ Vụ Chuẩn đế luôn luôn ẩn náu dưới bóng tối, chuẩn bị lộ ra
răng nanh tra tấn khiến người khác sống không bằng chết không?
Một đám Ma Đế của Thánh Điện trên đài cao tức cái lồng ngực.
Sôi nổi phát ra tiếng chửi rủa.
“Dạ Vụ, ngươi làm cái gì?”
“Ngươi như thế cũng xứng gọi là Chuẩn đế sao?”
“Uy danh tổ tiên các đời Dạ Ma Điện đều sắp bị ngươi làm cho mất hết rồi!”
Nghe thấy những lời chỉ trích của bọn họ, Dạ Vụ Chuẩn đế cũng chẳng thèm
quan tâm.
“Bản thân lão nương chính là tổ sư sáng tạo phái của Dạ Ma Điện, có cái gì mà
bại với chả không bại?”
“Ngươi thật sự cho rằng nàng ta có thể luyện ra Tiên khí cửu giai sao?”
Thái Ách Ma Đế cười lạnh chế giễu: “Không nghe thấy những gì Đồ Khâm đại
sư nói sao, nàng ta chỉ là chuẩn bị trước một thanh Tiên khí cửu giai tặng cho
Bách Sát mà thôi.”
“Thật sự cho rằng còn có thể lấy ra thanh thứ hai sao?”
“Đúng là mơ mộng hão huyền!”
Dạ Vụ Chuẩn đế không phải người của Thần Điện, hơn nữa nàng chỉ là vì bị
người khác chiếm mất tâm quy tắc cho nên mới không tiến vào được Đế cảnh
mà thôi.
Nếu không thì, thực lực của nàng sẽ không yếu hơn những Đế cảnh kia.
Cho nên cũng không tôn trọng gì mấy người của Thần Điện.
Nghe vậy liền oán giận: “Đồ Khâm chỉ là bại tướng dưới tay của Thải Anh đại
sư mà thôi, ta tại sao phải tin hắn, ngược lại không tin Thải Anh đại sư chứ?
Tên ngốc sao?”
Một câu nói liền khiến cho Đồ Khâm đại sư ở dưới đài trúng một tên.
Tức đến đen cái bản mặt già nua.
Thành Ca ở trong vỏ kiếm nghe mà mở cờ trong bụng.
Nữ nhân này nói chuyện thật dễ nghe.
Thế là hắn truyền âm cho Thải Anh, bảo nàng đồng ý.
“Ta có thể luyện cho ngươi một thanh Tiên khí cửu giai, ngươi phối hợp nhận
thua đi.”
Nghe thấy Thải Anh đại sư cuối cùng cũng đồng ý, Dạ Vụ Chuẩn đế vui ra mặt.
Nàng kích động gật đầu, thoắt một cái đến trước mặt Thải Anh, ôm nàng rối rít
hôn mấy cái.
Sau đó vội vàng nói: “Mau đánh ta đi, dùng lực đánh!”
Những Ma tu ở hiện trường tỏ ra bản thân đã sống nhiều năm như vậy, cũng
chưa từng nghe yêu cầu vô lý như vậy.
Thải Anh cũng không khách sáo.
Độc ác cho nàng ta hai cú đấm đáng nhớ.
Ma nữ này rất biết phối hợp nằm bẹp dí trên mặt đất.
Thải Anh lại nhảy lên trên hung hăng đạp cho một cái.
Lúc này mới thì thầm nói: “Được rồi.”
Những tiếng kêu thảm thiết của Dạ Vụ Chuẩn đế quả thực chuyên nghiệp hơn
Bách Sát Chuẩn đế rất nhiều.
Nghe thấy lời này, còn cố ý nôn ra hai ngụm máu.
“A, ta đã bị thương nghiêm trọng…”
“Thải Anh, không ngờ thực lực ngươi lại mạnh như vậy, ta chịu thua!”
Sau đó, nàng cũng lộn vòng lăn xuống đài.
Những Chuẩn đế ở bên dưới kia chửi lấy chửi để.
“Mẹ nó, đúng là đến mặt mũi cũng không cần nữa!”
“Dạ Vụ! Ta khinh bỉ ngươi!”
Dạ Vụ Chuẩn đế lăn xuống dưới lau máu tươi trên khóe miệng, đắc ý vươn eo,
đá chân mày với đám ma.
“Mặc sức khinh bỉ đi, lão nưỡng rất nhanh thôi sẽ có Tiên khí cửu giai rồi, các
ngươi sẽ phải khóc!”
Lúc này, Thải Anh sau khi được hành hạ, thuận lợi thăng cấp cũng xuống đài.
Bách Sát và Dạ Vụ nhanh chóng một tả một hữu, giống như hộ vệ hai bên hợp
lại.
Sau đó cười tủm tỉm xoa xoa tay.
“Đại sư, người xem lúc nào có thể luyện chế cho ta thế?”
Còn chưa đợi Thải Anh mở lời, Bách Sát Chuẩn đế đã tức giận lườm Dạ Vụ
một cái.
“Đại sư vừa nãy lúc luyện chế cho ta, đã tiêu hao rất nhiều, ngươi giục cái gì mà
giục?”
Dạ Vụ Chuẩn đế mặc dù trong lòng nóng lòng giống như mèo cào, nhưng vẫn
nhanh chóng nhận lỗi: “Đúng đúng đúng, đại sư nghỉ ngươi trước đã, đợi sau
này tình trạng lúc nào tốt lên hãy luyện cho ta cũng không muộn.”
“Quả nhiên, nàng ta sắp lộ tẩy rồi!”
Đồ Khâm và một đám Tiên Khí sư lập tức nhảy ra nói lời châm chọc thể hiện
cảm giác tồn tại.
“Đây chính là muốn trì hoãn thời gian.”
“Trước đây là chuẩn bị trước một thanh Tiên khí, bây giờ không có Tiên khí cửu
giai, cho nên nàng ta chỉ có thể trì hoãn.”
“Dạ Vụ Chuẩn đế, ngươi mắc lừa rồi, ha ha ha!”
Dạ Vụ Chuẩn đế lại nhận định đúng Thải Anh, nghe thấy trực tiếp vẫy tay.
“Đừng ồn ào nữa, lão nương không tin các ngươi!”
“Đại sư người đừng để đám người thất bại này làm ảnh hưởng tâm trạng, cần
nghỉ ngơi thì cứ nghỉ ngơi, ta đợi được…”
Thải Anh lại lắc đầu.
“Không cần đâu, bây giờ có thể bắt đầu luôn.”
“Cái gì?”
“Bây giờ liền có thể bắt đầu?”
Dạ Vụ Chuẩn đế vừa nghe, vui mừng suýt nữa không nói nên lời.
“Đa tạ đại sư!”
“Đại sư ngươi vất vả rồi, cần ta bóp vai bấm chân cho ngươi trước không, ngươi
xem ta đây cũng không thể giúp gì được cho ngươi…”
Thành ca ở trong vỏ kiếm cũng dở khóc dở cười.
Những ma đầu này có lúc cũng rất thành thật đáng yêu mà.
Nàng lần này lại muốn luyện chế tại chỗ, nhất thời chưa nói tất cả các Ma tu Đại
đế có mặt ở đây, đến cả hai giới Tiên Ma bên ngoài vẫn luôn bí mật quan sát tất
cả những người bên này, toàn bộ đều mở to hai mắt nhìn.
Lẽ nào lần này nàng vẫn có thể trong thời gian ngắn ngủi luyện ra Tiên khí cửu
giai?
Nói thật lòng, Nhóm Hỗn Độn so tài đến bây giờ đã hoàn toàn mất đi ý nghĩa
ban đầu rồi.
Những thứ mà mọi người quan tâm đều là ai chiến đấu mạnh nhất, ai là kẻ chiến
thắng cuối cùng.
Mà hiện tại, không có ai bàn tán về việc chiến đấu trong không gian so tài nữa.
Tất cả spotlight đều đổ hết trên người Thải Anh.
Hai giới Tiên Ma, trên đến Đế Cảnh, dưới đến Thiên Tiên, hầu như mỗi người
đều theo nhất cử nhất động của nàng mà cảm xúc dâng trào.
Thậm chí đến cả những Chuẩn đế và Ma Đế đang ẩu đả lẫn nhau trên đài kia
đều khó để ổn định tâm trạng.
Bọn họ bây giờ chiến đấu kịch liệt, chỉ vì có thể thăng cấp đến vòng tiếp theo,
những vòng sau sau đó nữa.
Sau đó… gặp được Thải Anh đại sư.
Nhận lấy thùng đựng đầy những vật liệu, Thải Anh dựa theo sự chỉ đạo của
Thành Ca tiếp tục hỏi: “Ngươi có yêu cầu gì về ngoại hình và thuộc tính của
Tiên khí, có thể nói trước với ta.”
Lại có thể đặt đơn?
Đây quả thực là sự phục vụ cấp chí tôn mà!
Đám ma ở bên cạnh đều không biết nên nói gì cho phải.
Ôm lấy tâm trạng vô cùng kích động, Dạ Vụ Chuẩn đế run giọng nói: “Ta, ta
muốn một chiếc Tiên khí cửu giai hình roi, dùng quy tắc hệ sương làm chủ, phụ
trợ bởi quy tắc ám…”
Nghe xong yêu cầu của nàng, Thải Anh gật đầu.
“Ngăn cách sự dò xét của tất cả mọi người, ta phải bắt đầu rồi.”
“Được!”
Lệnh của nàng vừa hạ xuống, Bách Sát Chuẩn đế lại một lần nữa thả ra tà khí
bao vây quấn lấy xung quanh.
Còn Dạ Vụ Chuẩn đế thì dựa vào quy tắc ám và quy tắc sương mù phong tỏa
toàn bộ, bao bọc Thải Anh đến gió cũng không lọt qua được.