Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không xứng gì cơ?”

“Ai nói Khương Thành không xứng kết giao với ta?”

Thành ca suýt nữa bị chọc cười vì cái đám khác người này.

Khương hiền giả không xứng kết giao với cái thứ tà ma dị giới kia?

Ý gì đấy?

Dùng thân phận thật của mình kết giao với thân phận giả của mình, như thế lại

là trèo cao à?

Các ngươi đang ở trước mặt ta đấy, không kiêng nể gì mà còn chửi bới hạ thấp

ta?

Thật đúng là nực cười!

“Khương Thành vĩ đại như vậy, có thể kết giao với hắn, đó là may mắn của ta,

được chứ?”

Tất cả mọi người, không ai tin lời này.

Ngươi có thực lực mạnh như vậy, quen biết với tên Thiên Huyền bát trọng thì

có may mắn gì?

Thương La Ma Đế còn tưởng rằng hắn đang nói ngược.

Nghe vậy lắc đầu: “Lời ấy của Lý đạo hữu sai rồi, tên Khương Thành kia chỉ là

vãn bối, là kẻ tài có chút thiên phú mà thôi.”

“Một thiên tài còn chưa trưởng thành như hắn chẳng là gì cả.”

“Ở trước mặt ngươi, hắn nhỏ bé như sâu bọ, kết giao, đàm luận như kiểu bằng

vai phải lứa với hắn, đấy là hạ thấp thân phận của ngươi.”

Cuối cùng, Thành ca không nghe nổi nữa!

“Ngươi mới là sâu bọ, cả nhà ngươi đều là sâu bọ!”

Hắn tức quá nên độp luôn, sau đó chỉ vào mặt Thương La Ma Đế mà chửi:

“Ngươi thì biết cái cóc khô gì!”

Thương La Ma Đế bị hắn mắng tới ngu luôn rồi.

“Lý đạo hữu, những lời này của ngươi là có ý gì…”

Rõ ràng là ta đang khen ngươi, nâng cao thân phận của ngươi, tại sao ngươi lại

mắng ta?

Có còn lý lẽ nữa hay không?

“Đạo hữu gì cơ?”

Thành ca nổi trận lôi đình khi bị hắn mắng là sâu bọ, nên cũng chẳng nể nang gì

nữa.

“Ai là đạo hữu với ngươi?”

Thương La Ma Đế cũng bị châm lửa giận.

Hắn đường đường là Ma Đế, khi còn ở tiên giới, cũng được vô số người tôn

sùng, phải ngước mắt trông lên.

Có mấy người xứng kết giao, đàm luận với hắn?

“Lý Tuấn Lãng, ngươi đừng có mà không biết tốt xấu!

Thành ca khinh thường, bĩu môi: “Ngươi đánh thắng được ta sao?”

Bị hỏi trúng tim đen, lập tức khiến Thương La Ma Đế nghẹn họng.

Hắn đánh không lại.

Ít nhất, hắn chắc chắn đánh không lại “Lý Tuấn Lãng” ở huyền giới.

Chỉ cần nhìn trận đấu vừa rồi, thực lực giữa hai người chênh lệch ít nhất là mấy

lần, thậm chí ngay cả tư cách giao đấu hắn cũng không có.

Thành ca lại nhìn về phía Đại Diễn Tiên Đế và những Chuẩn Đế khác: “Còn các

ngươi? Các ngươi đánh thắng được ta sao?”

Vẻ mặt Đại Diễn Tiên Đế trở nên mất tự nhiên.

“Lý đạo hữu nói đùa, thực lực của ngươi vượt xa chúng ta….”

“Thế thì không bạn bè gì nữa?”

Thành ca nhún vai: “Dựa theo logic vừa rồi của các ngươi, các ngươi cũng

không xứng kết giao với ta, còn gọi đạo hữu cái gì? Các ngươi xứng sao?”

Hả?

Mà ở bên cạnh, mọi người trong Bạch Huyền tộc đều vui sướng khi người gặp

họa.

“Đúng vậy, đúng vậy!”

“Lý tiền bối là bạn của Bạch Huyền tộc chúng ta, không có quan hệ gì với đám

tà ma các ngươi!”

Thành ca không kiên nhẫn, phất tay: “Được rồi, được rồi, các ngươi cũng chả

tốt đẹp gì.”

Cứ nghĩ tới việc đám người này từng có ý định tặng Lê Hàn Ngọc cho thân

phận giả của mình, tức khắc lại tức giận.

Hắn cảm thấy, bản thân mình đúng là cần phải cho đám người này một bài học.

Phải để bọn họ sâu sắc cảm nhận được… Khương hiền giả hắn cao cả, vĩ đại

nhường nào.

“Nói thật cho các ngươi biết, ta và Khương hiền giả hoàn toàn không phải là

bạn bè bằng vai phải lứa!”

Mọi người đầu tiên là sửng sốt, bất giác nghĩ thầm, điều này không phải là

đương nhiên sao?

Rõ ràng, thấp nhất thì ngươi cũng phải là tiền bối của hắn.

Nhưng mà ngay sau đó, câu tiếp theo của Thành ca khiến mọi người sững sờ.

“Ta còn thấp hơn hắn cả một vai vế.”

Cái gì?

Vừa nãy mới nghe được cái gì?

Mọi người nhìn thấy vẻ mặt thật sự nghiêm túc của hắn, có chút nghi ngờ phải

chẳng mình nghe nhầm rồi.

Đại Diễn Tiên Đế nhíu mày nói: “Lý Tuấn Lãng, ngươi đừng đùa quá trớn như

thế…”

“Đùa gì cơ?”

Thành ca thản nhiên nhìn mọi người một lượt: “Lần đầu tiên, ta gặp Khương

Thành đại hiền giả, đã bị khí chất vô song của hắn khuất phục, từ đó, tự thấy

bản thân mình nhỏ bé biết bao.”

“Hắn là thần tượng của ta, ta tình nguyện làm nô bộc của hắn!”

“Vì thế, chúng ta còn cố ý lập khế ước chủ nô.”

“Kể từ khi đó, hắn là chủ nhân, Lý Tuấn Lãng ta chỉ là triệu hoán thú của hắn

mà thôi!”

“Tùy hắn sai bảo, không được trái lệnh, hiểu chưa?”

“Chỉ là ngày trước, Khương hiền giả để ý tới thể diện của ta, nên mới tuyên bố

với ngoại giới chúng ta là anh em kết nghĩa.”

Để đưa thể diện và thân phận của Khương hiền giả lên cao, rốt cuộc, Thành ca

cũng bất chấp tất cả.

Hắn đã nhìn ra, muốn hào quang của mình không bị thân phận giả của mình che

khuất, cũng chỉ có thể ra sức giẫm thân phận giả của mình xuống đất.

Hạ thấp thân phận giả của mình, mới có thể làm nổi lên thân phận thật của

mình.

Chỉ có như vậy, mới có thể khiến đám người này sáng mắt ra, để bọn họ thấy rõ,

ai mới là diễn viên chính.

Dù sao, cả hai thân phận đều là bản thân mình, mình làm chủ chính mình, cũng

là chuyện quá bình thường.

Chỉ là để mọi người phân rõ chủ thứ mà thôi!

Chẳng qua hắn đùa như này, mà quên tính đến khả năng chịu đựng của người

khác.

Khế ước chủ nô?

Triệu hoán thú?

Con mẹ nó, chuyện gì thế này?

Vị siêu cao thủ này, thực lực kinh người, có thể giết chết Đế Huyền cửu trọng,

có thể tranh phong với Đế Tôn, thế nhưng chỉ là nô bộc của Khương Thành -

Thiên Huyền bát trọng.

Sao có thể như vậy được?

Người của Bạch Huyền tộc suýt nữa đều bị nghẹt thở.

Hóa ra, mỗi lần Lý Tuấn Lãng này tới đây, không phải là nhiệt tình giúp đỡ, mà

là nghe theo lệnh của Khương hiền giả?

Sao mà Khương hiền giả làm được?

Thể diện này cũng lớn quá rồi đó?

Bọn họ hoàn toàn không thể hiểu nổi, nhưng mà trong nháy mắt, tất cả bọn họ

đều cảm thấy, cả người Khương hiền giả được bao phủ bởi một lớp màu huyền

bí, quá cao thâm khó lường.

Bản thân bọn họ hoàn toàn không thể đo lường được sự nông sâu của lão nhân

gia hắn.

Chẳng trách Thần Bạch Huyền lại chọn hắn, hóa ra còn có rất nhiều lý do mà từ

trước tới nay, đám người bọn họ đều không biết.

Trong một lúc, bọn họ vô cùng nóng lòng muốn được gặp vị thần nhân này.

Thành ca bấm mở giao diện hệ thống, rõ ràng lại chiếm được vô số giá trị kinh

sợ.

Làm ăn thật đúng là có lời.

Trước thắng lợi của đại chiến, mọi người đều bị thực lực của Lý Tuấn Lãng làm

cho khiếp sợ, đương nhiên tất cả giá trị kinh sợ đều thuộc về bản thân Khương

Thành.

Hiện tại, hắn dùng chính bản thân mình làm màu lần thứ hai, mọi người vì

Khương hiền giả mà khiếp sợ, giá trị kinh sợ vẫn cứ thuộc về bản thân Khương

Thành.

Đám người Thương La Ma Đế và Đại Diễn Tiên Đế ở phía đối diện hoàn toàn

ngớ người.

“Hả…”

“Lý Tuấn Lãng, sao ngươi lại tới nông nỗi này?”

“Cho dù, Khương Thành kia có thần kỳ, có hấp dẫn thế nào đi chăng nữa, ngươi

cũng không cần phải khom lưng uốn gối?”

“Với thực lực của ngươi, cần gì phải làm nhục bản thân mình như vậy?”

Chuyện này nằm ngoài khả năng suy nghĩ của bọn họ, nghĩ như thế nào cũng

không hiểu được.

Thành ca chắp tay, nhìn lên trời với vẻ mặt sùng bái, nói: “Quan hệ giữa ta và

Khương Thành đại hiền giả, há để cho đám phàm phu tục tử các ngươi hiểu

được?”

“Đi theo hắn, cả người ta đều được thăng hoa, những điều này, chẳng lẽ, ta cũng

phải nói cho các ngươi biết?”

Hắn buông hai tay, dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn lướt qua mấy chục tên Tiên Ma:

“Dù sao, các ngươi nhớ kỹ cho ta, chửi bới hắn, chính là chửi bới ta!”

“Chửi bới ta, vậy chính là kẻ địch của ta.”

Nói xong, hắn thu nốt đống chiến lợi phẩm cuối cùng, bay về chỗ sâu trong thần

điện, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Mà thao tác này của Khương chưởng môn, hiệu quả ngay lập tức.

Sau khi chuyện ở đây được truyền đi, cả tầng thứ ba lại sôi trào.

Toàn bộ người của Bạch Huyền vừa ăn mừng chiến thắng trước kẻ địch mạnh,

vừa kinh hãi trước thực lực của Lý tiền bối.

Nhưng mà hai sự kiện này, cuối cùng cũng không thắng nổi câu nói cuối cùng

của Lý tiền bối.

“Tà ma dị giới” mạnh mẽ như thế, vậy mà chỉ là nô bộc của Khương hiền giả,

phải nghe theo mệnh lệnh của hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK