vực của hắn.
Vừa mới vào, nó đã nhanh chóng tiến vào sâu bên trong thánh vực.
Hơn nữa còn tự nhiên bơi đến căn cơ võ đạo tương ứng, dung hợp thành một
thể.
Sau khi liên tiếp giao phó một trăm điều, cuối cùng Khư Địa Chi Tinh cũng
dừng lại.
“Được chưa?”
“Quy tắc chủ quá nhiều, không thể nắm bắt hết được, hẳn là ngươi cũng cảm
nhận được sự không ổn định của thánh vực rồi đúng không?”
Khương Thành khó hiểu hỏi: “Ngươi nói cái gì cơ? Ta cảm thấy rất tốt mà.”
“Mau tiếp tục đi! Cố gắng căng đầy chết ta!”
Khư Địa Chi Tinh khá cạn lời, chỉ đành tiếp tục.
Cứ như vậy mãi cho đến khi đạt đến 990 điều cuối cùng, Thành ca không hề nói
một chữ “dừng” nào.
Sau khi tất cả 990 điều quy tắc chủ dung nhập vào thánh vực, Khương Thành có
tổng cộng 992 điều quy tắc chủ.
Bởi vì từ đầu hắn đã có 9 điều quy tắc chủ rồi cho nên có mấy cái trùng với 990
điều kia.
992 điều quy tắc chủ lần lượt dung hợp với căn cơ của chín Võ Đạo giúp hiểu
biết của hắn về thánh vực có bước nhảy vọt.
Nhưng tương ứng với điều đó thì thật sự là thánh vực của hắn hỗn loạn gấp mấy
lần.
Hoàn toàn không hề giống với các cao thủ Thánh Giai khác, mấy điều quy tắc
chủ trong thánh vực ngay ngắn rõ ràng, có thể nắm chắc đến mức điều khiển
được như ý muốn.
Khư Địa Chi Tinh đang hộc máu hả hê nói: “Bây giờ thánh vực của ngươi
không hề rõ ràng như lĩnh vực của Nhập Thánh cảnh nữa rồi, tất cả 992 điều
quy tắc đều ở cấp hỗn loạn.”
“Mấy quy tắc này không luyện đến cảnh giới nhập môn thì ngươi hoàn toàn
không thể ngưng tụ thánh vực thành đạo tâm.”
Có được đạo tâm, thì mới là một cột mốc để trở thành tiên nhân.
Đến lúc đó, tất cả các quy tắc đều ở trong đạo tâm.
Uy năng còn mạnh hơn lúc Thánh Giai biết bao nhiêu lần.
Sau khi thành tiên, muốn tiếp tục phát triển, chủ yếu chính là phải tu luyện đạo
tâm, khiến nó trở nên càng ngày càng mạnh mẽ.
Nhưng muốn ngưng tụ thánh vực thành đạo tâm thì điều kiện cơ bản nhất chính
là phải tinh luyện quy tắc chủ đến cảnh giới nhập môn.
Điều này cần phải có sự hiểu biết về quy tắc, cần phải cảm ngộ sâu sắc và cần
phải có thời gian lâu dài.
Theo cách nhìn của Khư Địa Chi Tinh thì cả đời tên tiểu tử này cũng chẳng có
hy vọng trở thành tiên được.
Tất cả 992 điều quy tắc chủ từ cấp hỗn loạn tăng lên đến cấp Nhập Môn thì
không biết phải tu luyện đến tháng năm nào, chỉ e rằng tuổi thọ hao hết cũng
chưa tu luyện được một phần mười số đó.
Ta xem sau này ngươi chơi kiểu gì!
Dù sao bây giờ thứ mà hắn muốn là thoát khỏi nó, còn về tương lai Khương
Thành có thành tiên được hay không thì cũng mặc kệ hắn.
“Đấy chỉ là với kẻ khác thôi, với thiên phú có một không hai của ta thì ngươi
nghĩ xem chuyện này có gì khó chứ?”
Thành ca còn chẳng thèm suy nghĩ nhiều.
Hắn chỉ biết là mặc dù bây giờ thánh vực của hắn rất hỗn loạn, nhưng mà thực
lực tổng thể của nó mạnh hơn trước đây ít nhất mười lần!
Chịu thôi, quy tắc chủ nhiều gấp trăm lần mà.
Cho dù không thể khống chế được tốt thì toàn bộ vẫn ở đó mà.
“Bây giờ có thể tiếp tục phá hủy tòa tháp này được chưa?”
“Được rồi được rồi, đã nói là làm, đúng là có tinh thần khế ước nhất.”
Thành ca lại nhặt thanh kiếm mới nãy vừa quăng đi lên, sau đó phóng thánh
vực, dốc toàn bộ sức mạnh về phía chân tháp.
Bùm!
Một âm thanh trầm đục vang lên, lần này tòa tháp bị hắn khoét thành một cái lỗ
như trứng chim bồ câu.
So với uy lực trước đó thì lần này không biết đã tăng lên gấp bao nhiêu lần.
992 điều quy tắc chủ được thêm trong thánh vực đúng là không phải để trưng
mà.
Rào rào rào!
Vụn đá li ti bắn ra ngoài, còn có một làn khói xanh xanh trắng trắng bốc lên.
“Tốt quá rồi!”
Khư Địa Chi Tinh nhìn thấy thành quả như vậy thì hoan hô.
“Với tốc độ như này thì không cần đến một trăm vạn năm là đã có thể thành
công được rồi.”
Trong lòng Thành ca còn đang nói ngươi có biết tính toán không vậy thì, móng
của tòa tháp này chỉ rộng có nửa mét, chặt một lần đã khoét được bằng trứng
chim bồ câu rồi thì liệu chưa đến một ngày đã chặt xong rồi không?
Còn phải dùng một trăm vạn năm cơ á?
Sau đó, ánh mắt của hắn ngây ra.
Hắn thấy khoảng trống nhỏ mà hắn vừa chặt ra đang dần dần khôi phục lại, hệt
như tự lành lại vậy.
Hắn còn thấy mấy cái lỗ nhỏ mà hắn đã chặt trước đó cũng dần khôi phục lại
sạch sẽ hệt như mới.
“Đù má, chuyện quái gì thế này?”
“Nào nào nào, ngươi mau giải thích cho ta.”
“Khụ…”
Khư Địa Chi Tinh ngượng ngùng khụ một tiếng rồi mới bất lực nói: “Tòa tháp
và cả tế đàn này liên kết với nhau.”
“Cho nên là?”
“Cho nên là lúc chịu tổn hại từ ngoại lực thì sẽ được sức mạnh của tế đàn bổ
sung chữa trị lại.”
“Nhưng mà ngươi yên tâm, khả năng sửa chữa của tế đàn này không nhanh như
vậy đâu. Chỉ cần ngươi chặt nhanh một chút, tầm khoảng một trăm vạn năm
thôi là có thể chặt đứt rồi.”
Đù!
Chả trách cả ngàn vạn năm mà Khư Địa Chi Tinh này cũng không thể thoát ra
được.
“Ngươi đang đùa ta đấy hả?”
Phải liên tục vung kiếm ở đây những một trăm vạn năm á?
Thành ca thể hiện rằng bản thân thà chết cho dù là không được hồi sinh.
Đừng nói là một trăm vạn năm, một năm thôi hắn đã không chịu được rồi.
“Dũng giả anh tuấn này, ngươi đã nhận quy tắc của ta rồi, hơn nữa ngươi cũng
nói ngươi có tinh thần khế ước nhất mà.”
Với một kẻ tồn tại từ lúc Tiên giới được sinh ra cho đến tận bây giờ như Khư
Địa Chi Tinh mà nói thì một trăm vạn năm chẳng là cái quái gì hết.
Hắn không hề muốn Khương Thành bỏ cuộc như vậy.
“Đù má, hóa ra ngươi ở đây đợi ta.”
Thành ca nghiến răng: “Ta nói này, 990 điều quy tắc kia của ngươi sao lại cho ta
thuận lợi như thế được hả, ngươi hố ta đúng không!”
“He he he, dũng giả anh tuấn à, ngươi hiểu nhầm rồi…”
Khư Địa Chi Tinh hiếm lắm mới ép buộc hắn được một lần, bây giờ đang thầm
vui mừng ở một bên.
“Xem ra không thể hiện thì không được rồi.”
Thành ca thở một dài một hơi, rơi chút máu vì đống quy tắc chủ này thì cũng
phải chịu thôi.
“Ồ?”
Khư Địa Chi Tinh kinh ngạc nói: “Lẽ nào ngươi còn bản lĩnh nào nữa hả?”
Hắn tỏ vẻ không tin.
Một Thánh Giai có mạnh đến đâu đi chăng nữa thì cũng có giới hạn.
Cũng coi như là Thành ca đã phá vỡ giới hạn này rồi.
Nói thật thì ở hạ giới có thể gặp được Thánh Giai có lực tấn công đạt đến cấp
bậc này là Khư Địa Chi Tinh cũng đã âm thầm cảm tạ trời xanh rồi.
Tạ ơn vì đã ban cho mình một người mạnh mẽ… À không, một trợ thủ mạnh
mẽ như vậy.
Khương Thành không trả lời, hắn nhấp mở bảng hệ thống rồi tích vào kỹ năng
bạo kích.
Bạo kích: Ký chủ tiêu hao điểm tích phân đổi lấy hiệu quả bạo kích tăng gấp
mười lần, cooldown một ngày.
Nhấn mở bạo kích, bảng hệ thống hiển thị từ giờ hắn là Thánh Giai hậu kỳ.
Cái này được tính dựa trên đẳng cấp thần thần hồn của hắn.
Thánh Giai sơ kỳ tiêu hao một trăm triệu điểm, mà bây giờ Thánh Giai hậu kì
sử dụng một lần cần đến ba trăm triệu điểm!
Vì để không phải vung khiếm cả một trăm vạn năm, Thành ca cũng chẳng còn
lựa chọn nào khác.
Hắn dốc toàn lực triển khai lĩnh vực, Thương Long Uy Áp, Độc Chi Anh Linh,
Ngục Chi Anh Linh gì đó đều dùng hết.
Tiên thể và ma thể cùng khởi động!
Rồi ăn thêm mấy viên thánh đan để hồi phục và điều chỉnh lại trạng thái.
Cuối cùng thì nhấn kĩ năng bạo kích.
Nếu dùng kiếm thuật Thánh Giai đại viên mãn ‘Hỗn Nguyên Bạch Dương
Kiếm’ thì có thể tăng lực tấn công gấp ba lần, nhưng mà cần phải đốt cháy toàn
bộ linh lực, di chứng sau một thức cũng khá nghiêm trọng.
Hắn mạnh mẽ bổ xuống!
Không còn thấy bất kỳ thứ gì trong không trung nữa rồi.
Một kiếm này vừa xuất ra, tế đàn trải rộng cả vạn dặm ngay lập tức bị bao phủ
bởi một mảng ánh sáng trắng xóa!
Quy tắc hỗn loạn khắp nơi và uy năng của tế đàn đều không thể che lấp được
ánh sáng rực rỡ kia!
Mặc dù một tích tắc sau nó lại bị quy tắc hỗn loạn và tế đàn xua tan.
Nhưng thứ ánh sáng trong chớp mắt đó lại vô cùng rực rỡ chói mắt!
Đến cả đám người xa xa đang chờ đợi ở phía dưới kia cũng vô cùng kinh ngạc.
“Đây là uy năng ở cấp bậc gì đây?”
“Là ai ra tay vậy?”
Ngay cả Mạc Trần cũng kinh ngạc ngờ vực: “Lẽ nào còn có tiên nhân khác
xuống nữa ư?”
Bùm!
Cùng với âm thanh lớn vang lên là tòa tháp trắng cao ba mét bị nổ bay lên cả
không trung!
Toàn bộ nền móng dưới chân tháp đều bị đứt gãy, khói đen cuồn cuộn bay lên
trời!