cho Đạo Tuyệt Chi Địa đến Thiên cung bàn bạc chuyện trọng đại!”
“Trên người ta còn có Thiên tâm khí tức do Thiên cung các ngươi tự tay bố trí.”
Yên Dĩ sắp nghe không nổi nữa.
Hổ yêu này khi nói chuyện nửa thật nửa giả, cơ bản là đúng, nhưng lại thổi
phồng đến mức bất hợp lí.
Ngươi trở thành đặc sứ lúc nào?
Còn mời ngươi tới?
Lẽ nào lúc trước không phải ngươi mặt dày muốn tới sao?
Nhưng, những người khác đúng là bị Tam Nhãn Hổ hù dọa.
Hổ yêu này có thể thông hành không gặp bất cứ trở ngại nào khi đến địa phận
của Nguyên Tiên Giới, đủ để chứng minh hắn thật sự đã có sự cho phép đặc biệt
rồi.
“Đặc sứ?”
“Xì…”
Nếu đúng là đặc sứ của Đạo Tuyệt Chi Địa, vậy thì ai cũng không thể động vào
hắn.
Nếu không ảnh hưởng đến quan hệ với Đạo Tuyệt Chi Địa thì tội rất lớn.
“Thật đáng ghét!”
“Hổ yêu này đánh người nhưng không bị gì, đáng ghét!”
“Hổ yêu này, ngươi vì sao lại phải bảo vệ Khương Thành?”
“Đúng vậy, ngươi là người của Đạo Tuyệt Chi Địa, chúng ta nước giếng không
phạm nước sông, tránh ra…”
“Câm miệng!”
Tam Nhãn Hổ tức giận gào lên.
Tiếng hổ gầm khiến cho quần sơn nơi xa đã bắt đầu run rẩy.
“Khương Thành Khương Tuấn Soái, chính là nhân vật mà ta Tam Nhãn Hổ đời
này sùng bái nhất!”
“Lúc nhìn thấy hắn lần đầu tiên, ta đã bị nhân cách mị lực và thiên phú tuyệt thế
của hắn thuyết phục, bằng lòng quên mình phục vụ hắn, làm tùy tùng của hắn!”
“Các ngươi dám bất kính với hắn?”
“Đúng là đại nghịch bất đạo!”
Tiếng gầm gừ của hắn, khiến mọi người ngạc nhiên.
Chuyện gì vậy?
Một Chí Tôn mạnh mẽ như vậy, lại cam tâm tình nguyện làm người hầu cho
một Đế Cảnh Bát Trọng?
Đùa giỡn sao?
Hình như hai ngươi căn bản không cùng một cấp độ!
Có thể điều động Chí Tôn, thông thường chỉ có Đạo Tôn thôi.
Ngay cả những tiên nhân của Gia Vương Đạo Trường kia cũng cảm thấy khó
mà tin nổi.
Trước đây Khê Vũ Chí Tôn phục tùng Khương Thành còn có thể hiểu được,
nhưng Tam Nhãn Chí Tôn lại đến từ Đạo Tuyệt Chi Địa.
Cũng không phải là cùng một chiến tuyến, lại có thể bị Khương Thành “thu
phục”?
Lần trước hắn đi ra ngoài còn chưa tới một tháng?
Chuyện này quả thật là thần kì!
Nhất thời, ánh mắt bọn họ nhìn Khương Thành cũng giống như nhìn thần tiên
vậy.
Các Chí Tôn và Thiên Tôn của đạo trường khác, cũng ngạc nhiên nghi ngờ đánh
giá Khương chưởng môn, nhất thời không đoán ra được nội tình bên trong.
“Ca, ta lần này phối hợp tốt chứ?”
Tam Nhãn Hổ bí mật truyền âm tranh công.
Thành ca lặng lẽ giơ ngón tay cái về phía hắn.
“Đạt chuẩn! Giỏi!”
Không hổ là bạn nối khố, hoàn toàn hiểu ý của mình, cũng biết nên làm sao để
phối hợp.
Giữa trường chỉ có một người duy nhất có thể đoán được chân tướng, chính là
Thu Vũ Tuyền.
“Nhất định là người quen lúc trước?”
Trong truyền âm của nàng, lộ ra sự không tin tưởng.
Quý Sanh lúc trước, Thương La Chí Tôn, không phải đều như vậy sao?
Tam Nhãn Hổ khác thường như vậy, nhất định cũng giống như thế.
Nàng không tin cái tên này thật sự có “mị lực nhân cách” gì đó.
Thành ca không phủ nhận, trái lại đang còn dương dương tự đắc.
“Đúng rồi, thế nào? Ngươi nói như vậy cũng không ai tin!”
Thu Vũ Tuyền trực tiếp viết hai chữ xem thường lên trên mặt.
“Một chút mặt mũi cũng không có, cố ý để cho người quen của mình diễn kịch
tâng bốc bản thân, ngươi không cảm thấy mắc cỡ sao?”
Thành ca cười híp mắt lắc đầu.
“Không thấy, thậm chí còn cảm giác ca tụng.”
Thu Vũ Tuyền không có cách nào gây khó dễ hắn.
Vừa đánh, vừa mạnh mẽ truyền âm phát tiết.
“Sự sỉ nhục của ngươi hôm nay, sau này ta nhất định sẽ báo đáp gấp trăm lần!”
Hôm nay là ngày nàng nở mày nở mặt, kết quả lại thành như thế.
Nàng bây giờ không phải muốn xé Thành ca ra, mà là muốn biến hắn thành tấm
thảm dưới chân giẫm lên mấy trăm triệu năm.
“Ta rất chờ mong, nhưng ta càng mong chờ sự thu hoạch của ngươi.”
Thành ca chà xát ngón tay nhìn nàng, vẻ mặt phơi phới.
“Bí cảnh Đăng Thiên hùng mạnh như vậy, ngươi vượt qua cũng nên có thưởng
chứ?”
Thu Vũ Tuyền biến sắc: “Ngươi muốn làm gì?”
“Ngươi nói xem?”
Thành ca bĩu môi: “Đừng quên, hai ta có một cá cược khác!”
Dựa theo giao ước khác lúc trước, một nửa sau khi Thu Vũ Tuyền thu hoạch
đều thuộc về hắn.
Tuy ta chưa có Thiên tâm, không vào được bí cảnh Đăng Thiên.
Nhưng không thất bại được.
Dù sao cũng có “người công cụ” Thu Đại Thiên Tài làm công cho hắn không
phải sao?
Thu Vũ Tuyền suýt chút nữa bị hắn bức điên.
“Ngươi, ngươi nhất định sẽ không được chết tử tế!”
Số mệnh của nàng vững chắc cỡ nào?
Trước khi tiến vào bí cảnh Đăng Thiên, nàng đã có hai cơ duyên nhỏ.
Mà ở bên trong bí cảnh, lại đạt được không ít bảo vật, trong đó còn có một bảo
vật đặc biệt.
Cuối cùng lúc vượt qua bí cảnh, đã lấy được một phần thưởng đặc biệt là một
thanh đạo kiếm thất giai, có thuộc tính vô cùng thích hợp với nàng.
Đây chính là binh khí mà rất nhiều Chí Tôn mong muốn có được.
Đế Cảnh Bát Trọng có được, đó chính là Thần khí thách đấu vượt cấp.
Mà bây giờ chia một nửa…
“Binh khí và bí bảo làm sao có thể chia đôi được!” Nàng vừa tức vừa vội,
nhưng không nói dối để che giấu.
Thanh kiếm kia, nàng yêu thích không muốn buông tay, nhất định không muốn
giao ra.
“Ồ, ngươi đúng là đã lấy được một thứ rất đáng tiền.”
Thành ca tinh thần cũng phấn khởi.
“Thôi, ta cũng không làm khó ngươi, binh khí và bí bảo ngươi cứ giữ lại. Tất cả
đan dược và thiên tài địa bảo khác đều thuộc về ta, không có vấn đề gì chứ?”
Nghe được câu nói này, Thu Vũ Tuyền thở phào nhẹ nhõm.
Thậm chí còn âm thầm vui mừng.
Cái tên này vốn không biết mình lấy được đạo khí thất giai, bằng không hắn
nhất định sẽ thấy đồ quý giá mà nảy lòng tham.
“Đây là ngươi nói, không được đổi ý!”
Nàng giống như đang tranh cướp để đầu thai, nhanh chóng lấy ra các thiên tài
địa bảo và Nguyên Tiên Tinh mà mình lấy được trong khoảng thời gian này.
Sau đó dâng tặng cho Khương chưởng môn thân yêu.
Nhìn thấy các bảo vật và Nguyên Tiên Tinh vô giá muôn màu muôn vẻ đang
chất đống như núi, Thành ca hồi hộp.
“Rất tốt, rất tốt, ngươi thực sự quá xuất sắc, có năng lực.”
“Những thứ này đã sắp bằng Đạo Tôn tặng rồi…”
Thời khắc này, thậm chí hắn còn cảm thấy Thu Vũ Tuyền là người khả ái nhất,
quý báu nhất trên thế giới này.
Đối với hắn mà nói, Thu Vũ Tuyền mới là “bảo vật” quý giá nhất thế gian!
Khương Thành vui lòng nhận một nửa những thứ mà Thu Vũ Tuyền thu hoạch
được, vẻ mặt những người khác ngẩn ngơ.
“Chuyện gì vậy?”
“Tại sao Vũ Tuyền tiên tử phải tặng đồ cho hắn?”
“Chẳng lẽ lại bị ép buộc?”
“Cái tên này tội đáng muôn chết!”
“Không chỉ ép buộc Vũ Tuyền tiên tử làm thị nữ, còn muốn bóc lột nàng, quả
thực là nhân thần cộng phẫn!”
“Ta thật sự muốn giết hắn một trăm lần!”
“Đáng ghét, quá ghê tởm!”
Nếu không phải Tam Nhãn Hổ chắn trước mặt Thành ca, nhất định bây giờ hắn
đã nhận Tập Hỏa Công Kích.
Hết cách rồi, mối thù này rất sâu đậm.
Mà Tam Nhãn Hổ ở bên cạnh lại kính ngưỡng Thành ca lên đến cực điểm.
“Mẹ kiếp mẹ kiếp!”
“Ca sao ngươi lại làm được vậy, theo đuổi con gái đều phải chủ động tặng quà,
ngươi lại có thể làm ngược lại, bắt nàng tặng quà cho ngươi?”
“Thần, đây thực sự là thần rồi!”
“Năm đó ta còn cho rằng ngươi là một tên cặn bã yếu ớt, bây giờ mới phát hiện
hóa ra ngươi là đại sư thâm tàng bất lộ!”