lại một truyền thuyết ở Đạo Tuyệt Chi Địa.
Hành trình tiếp đó của bọn họ chẳng gặp phải trắc trở gì.
Cuối cùng rất nhanh đã theo kịp đến Luyện Tâm đ*o có Phạm Hoạn Sơn.
Nơi đây cũng chính là vì trí diễn ra đại hội đan đạo.
Sau khi đến nơi này, Thành ca lại lần nữa cảm khái sự thần kì của tạo vật.
Được thôi, ở đây cũng không có Thiên Đạo.
Đỉnh núi Phạm Họa sơn kéo dài vô biên, ngược lại chân núi lại có hình dùi
nhọn.
Cả ngọn núi giống như đảo ngược lại.
Lúc này dưới Phạm Họa sơn sớm đã đông nghìn nghịt, náo nhiệt vô cùng, làm
cho những tiên nhân ở những vùng xung quanh cũng đi đến như chợ phiên.
Thỉnh thoảng còn có người hô lên tiếng rao bán.
“Ngọc phù cảm ngộ Đạo khí sư tam phẩm, muốn mua thì tranh thủ mau lên!”
“Ngọc phù cảm ngộ Đế đan sư tứ phẩm, phần cuối cùng đây!”
“Phù hoàn nhị giai, chỉ cần luyện hóa thì sẽ có cơ hội trực tiếp trở thành Tiên
phù sư nhị phẩm.”
“Người cao giai mời mua Đế đan lục phẩm…”
“Bán đại lượng đạo khí đạo giáp tam giai đây, thích hợp khen thưởng cho đệ tử
sáng lập tông phái, giá cả phải chăng…”
Nghe thấy những tiếng mua bán này, không những chỉ Thành ca, đến cả Phạm
Lôi Đạo Tôn cũng được mở mang tầm mắt.
“Sao ở đây đâu đâu cũng bán đan khí phù trận vậy nhỉ.”
“Còn cả phù hoàn đó là gì nhỉ, trên đời đúng là có loại bảo vật không cần học,
trực tiếp luyện hóa là có thể thành Tiên phù sư sao?’
Là “ngựa quen biết đường” của Đạo Tuyệt Chi Địa, Tam Nhãn Hổ tỏ ra mình
không trả lời được câu hỏi này.
May mà trong số bọn họ còn có Minh Già Đạo Tôn.
“Bẩm Khương chưởng môn, Luyện Tâm đ*o này quả thực là thế giới rất thịnh
hành nghề đan khí phù trận này.”
“Thứ gọi là phù hoàn đó cũng thật sự tồn tại, không những chỉ có phù hoàn, còn
có những loại bảo vật đặc biệt như đan hoàn, khí hoàn, tất cả đều là vì nơi này
quá đặc biệt, có thể nói là đặc sản nơi đây.”
Thành ca quan sát bốn phía xung quanh, kết quả đập vào mắt mình gần như tất
cả đều làm nghề này.
“Ở đây, những đan sư, khí sư, trận sư mới là sự tồn tại trên đỉnh cao.”
Minh Già Đạo Tôn chậm rãi nói: “Không những chỉ có địa vị của bọn họ siêu
nhiên, sức chiến đấu của bọn họ ở Luyện Tâm đ*o này cũng cao hơn những
người khác.”
“Đan sư? Sức chiến đấu?”
Tam Nhãn Hổ bật cười thành tiếng.
“Ngươi đang nói mớ à? Những luyện đan sư và luyện khí sư đó trước giờ chẳng
phải đều yếu như gà hả?”
Điều hắn nói lại là tình hình thực tế.
Đan sư khí sư bình thường đều là đám người có sức chiến đấu kém nhất trong
số những tiên nhân cùng giai.
Trước giờ toàn là cảnh giới không có gì, thậm chí đến cả võ kĩ, tiên pháp cũng
chưa từng luyện qua.
“Luyện Tâm đ*o không giống như vậy, ở đây chỉ xem thành tựu của đan khí
phù trận.”
Nếu không phải có mặt Thành ca, Minh Già Đạo Tôn sớm đã đá cho Tam Nhãn
Hổ một phát rồi.
Hắn nhìn chằm chằm Hổ yêu một phát.
“Rất nhanh thôi ngươi sẽ phát hiện, ở đây ngươi mới là con gà yếu nhất.”
Tam Nhãn Hổ nào tin hắn được.
Ở đây đầy đường toàn là Đế cảnh tứ ngũ giai, trong mắt hắn chẳng qua cũng chỉ
là lũ kiến mà thôi.
Đám người rất nhanh đã đến dưới chân núi Phạm Họa sơn.
Chỉ thấy bên bờ chân núi hình chóp nhọn này bị cấm chế trận pháp dài đằng
đẵng vây lấy, chỉ chừa lại từng cánh cửa.
Đếm sơ lược thì có tám cái.
Bên ngoài mỗi một cửa đều có một vài đệ tử gia tộc đứng trông cửa.
Thành ca đưa theo mấy bạn đi đường đến trước một trong số những cánh cửa
đó.
Vừa định đi vào đã bị để tử trông cửa ngăn lại.
“Đứng lại, ngươi làm gì đấy?”
“Trọng địa của đại hội đan đạo không thể tự tiện xông vào.”
Thành ca cũng chẳng phiền, trực tiếp lấy ra đại ấn Thủ Tọa Thiên Đan Tư của
mình.
“Ta là Thủ Tọa Thiên Đan Tư, chính là đến đây để tham gia đại hội đây.”
Lời này vừa nói ra, toàn tường đột nhiên im lặng hẳn.
Những tiên nhân rao bán và xếp hàng ngoài kia để mở to mắt nhìn, ngỡ ngàng
vô cùng.
Tiếp sau đó lại cười phá lên.
“Ha ha ha ha.”
“Có lầm lẫn gì không vậy?”
“Lại có người dám mạo danh Thủ Tọa Thiên Đan Tư à?”
“Ai không biết vốn dĩ Thiên Đan Tư không có Thủ Tọa chứ?”
“Cũng thật kì lạ, giả mạo ai cũng được?”
“Tiểu tử này ngươi cũng thật biết khoác lác.”
Mấy đệ tử giữ cửa cũng bị chọc cười theo.
“Mấy ngày qua, bọn ta đã gặp qua rất nhiều người muốn trà trộm vào trong xem
đại sư luận đạo rồi, đủ loại biến hóa, mạo danh cũng gặp qua cả rồi.”
“Duy chỉ có chưa gặp loại giống ngươi.”
“Ngươi đúng là gan to bằng trời, không sợ chư vị tiền bối Thiên Đan Tư giáng
tội sao?”
Trong lòng Thành ca nghĩ chỗ ngồi của người xem trong đại hội đan đạo này
tranh giành kịch liệt đến vậy sao?
Hắn huơ huơ đại ấn trong tay.
“Ta thật sự là Thủ Tọa của Thiên Đan Tư, có ngọc đỉnh ấn làm chứng đây.”
“Được rồi được rồi, cái gì mà ngọc đỉnh ấn chứ, chưa từng nghe qua.”
Mấy đệ tử canh cửa đó mất kiên nhẫn khua tay.
“Muốn vào trong nghe đại sư luận đạo, tăng chút cảm ngộ, vậy thì hoặc là thành
thật giao ra chục triệu nguyên tiên tinh làm phí vào trong, hoặc là thông qua bào
kiểm tra để vào.”
“Đừng ở đây ba lém, lãng phí thời gian của bọn ta.”
Bọn họ vừa nói lời này xong, những tiên nhân quanh đó cũng nháo nhào.
“Phải đó, ngươi coi bọn ta là đồ ngốc hả?”
“Ngươi tốt xấu gì cũng nên hóa thân thành một đan sư hay khí sư gì đấy chứ.”
“Người muốn vào trong nghe luận đạo còn nhiều lắm, làm gì có chuyện đơn
giản vậy?”
Những người vây xem xung quanh chen nhau tiến lên một bước.
“Bọn ta đều muốn vào bên trong xem đấy.”
“Người như ngươi mỗi ngày không có mấy ngàn thì cũng có mấy trăm, bớt bớt
lại đi.”
Nghe thấy lời nghị luận này của mọi người, Thành ca dở khóc dở cười.
Bản thân mình thật sự là Thủ Tọa Thiên Đan Tư, ngọc đỉnh ấn trong tay cũng
thật sự là tín vật của Thủ Tọa.
Chỉ tiếc nơi này là Đạo Tuyệt Chi Địa, hơn nữa đối phương cũng chỉ là đệ tử
gác cửa, thân phận thấp kém quá, căn bản không biết nhìn hàng.
Nếu như hắn cùng đám đại sư Thái Hằng, Thiên Lâm đến đây thì cũng không
cần đến bước này rồi.
Đến đây hắn sẽ được những ngôi sao sáng của Đan giới bản địa nhiệt liệt hoan
nghênh, sẽ được kiệu lớn tám người khiêng trực tiếp vào.
Hắn suy nghĩ một lúc, chỉ cần vào bên trong, bản thân sẽ có thể nhìn thấy người
của Thiên Đan Tư, đến lúc đó tự nhiên sẽ được nhận ra, cũng không khó gì.
Nhưng mà cái gọi là phí mười triệu nguyên tiên tinh để vào trong, ca này chắc
chắn sẽ không đưa.
Thế là hắn cười nói: “Vậy được thôi, các ngươi kiểm tra cái gì cứ mang ra đi.”
Mấy đệ tử gác cổng đánh giá hắn một vòng.
Đẹp trai thì đẹp trai ngút trời rồi, nhưng vấn đề là nhìn thế nào cũng không
giống một luyện đan sư.
“Ngươi thật sự muốn kiểm tra sao?”
Mấy người không hẹn mà cùng nhau chừa ra một đường.
“Trước mặt chính là trận kiểm tra, chỉ cần đi qua là được rồi.”
“Nhưng mà bọn ta nhắc nhở ngươi trước, chiến lực không đến ba ngàn thì
không qua nổi đâu, mà e là sẽ chịu ít thương tổn đấy.”
Chiến lực?
Thành ca suýt chút thì phụt cả ra.
Các ngươi ở đây là thế giới Long Châu hả, còn mang cả giá trị chiến lực?
Hắn vốn dĩ còn đang nghĩ bài kiểm tra ở đây sẽ là luyện đan luyện khí gì đó
ngay tại hiện trường nữa kìa.
Còn Tam Nhãn Hổ ở kế bên hắn sau khi nghe thấy chiến lực, lại nhìn những con
gà yếu đế cảnh tứ trọng ngũ trọng bình thường xung quanh, cùng lắm là mấy
Thiên Tôn Đạo Tôn, dự cảm thấy cơ hội làm màu đã đến rồi.
Hắn là một Chí Tôn khá xuất sắc đấy.
“Ca, ngươi né qua bên trước đi, để ta vứt miếng gạch lượm miếng ngọc.”
Hắn hiểu rất rõ cùng Thành ca tham gia kiểm tra thì spotlight sẽ bị cướp mất.
Bản thân đi vào trước có thể sẽ có được chút kinh sợ.
Còn chưa chờ Thành ca nói gì, Tam Nhãn Hổ với ước vọng làm màu mãnh liệt
đã xông ngay vào trong tiên trận kiểm tra.