Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng thời gian tiếp theo đó, Thành ca sống luôn ở trên vùng Tinh Hải này.

Hắn bắt đầu không ngừng nhận các đơn luyện khí.

Có hai đại biểu xuất sắc là Diên Chân và Mông Lịch, các Thiên Thần phía sau

đó tự nhiên cũng biết nên làm thế nào để có được đế khí đỉnh phong.

Thời gian cứ thế trôi qua từng ngày một.

Chuyện xảy ra ở Thiên Lư cung cũng nhanh chóng truyền ra bên ngoài.

Tên tuổi của Khương Thành sau khi biến mất nhiều năm trời cuối cùng cũng lại

nhận được sự chú ý của vô số tiên nhân.

Sau khi biết được hắn thế mà lại là một đế khí sư, hơn nữa còn sáng tạo ra một

trường phái hoàn toàn mới, trên dưới Nguyên Tiên giới tất nhiên là một hồi

chấn động và bàn tán.

Những tiên nhân sinh ra sau kia thì còn dễ nói, họ chỉ xem như giới luyện khí

lại xuất hiện thêm một ngôi sao mới thôi.

Nhưng còn các lão già đã từng trải qua thời đại Khiếu Mang vực thì không nghĩ

như thế đâu.

Trong ấn tượng của bọn họ, Khương Thành vẫn luôn dùng sức chiến đấu để

thành danh.

“Xác định thật sự là cùng một người sao?”

“Không phải là cùng tên đó chứ?”

“Tên này lại biết luyện khí á? Lúc trước chưa từng nghe nói tới.”

“Là giả thôi nhỉ?”

“Nếu như hắn thật sự có thành tựu luyện khí cao như thế thì ở cái thời đại kia

sớm đã truyền xa rồi.”

“Mỗi ngành mỗi nghề đều có lĩnh vực chuyên môn riêng, cái tên đó không thể

nào đâu.”

Trong lúc mọi nơi trên Nguyên Tiên giới bàn tán sôi nổi thì Lẫm Đế và Huyết

Đế đã tìm Thu Vũ Tuyền hết mấy tháng trời ở các nơi khắp tám mươi mốt châu.

Với thực lực của bọn họ thì vốn không đến nỗi lâu như thế.

Chính Thần cảm nhận đạo vô cùng nhạy bén, sau khi đặt chân đến đó thì tất cả

các sinh linh tu đạo ở trên châu đó đều không thoát được con mắt của bọn họ.

Nhưng Thu Vũ Tuyền lại không giống với người bình thường.

“Đạo của nàng cực kỳ đặc biệt.”

Lẫm Đế từng gặp nàng một lần hồi tưởng nói: “Nàng không có thánh giới như

thông thường, trừ khi ra tay, còn bằng không rất khó để cảm nhận được thực lực

của nàng.”

Huyết Đế lắc đầu cười khổ: “Vậy chúng ta chỉ có thể cầu mong nàng tự mình ra

tay thôi.”

Nguy cơ của Thứ Tiên giới như lửa bén lông mày, nếu như trong mười mấy

nghìn năm hoặc thậm chí là mấy trăm nghìn năm mà Thu Vũ Tuyền không ra

tay thì bọn họ cũng không đợi nổi.

Sau khi nói xong câu này, cả hai Chính Thần đồng thời cảm nhận được dao

động chiến đấu ở phía xa.

Ngay lúc bọn học đuổi tới thì không khỏi vừa kinh ngạc lại mừng rỡ.

Mừng là vì Thu Vũ Tuyền lại đang ở trước mắt.

Kinh ngạc là do tình huống hiện tại của nàng không tốt cho lắm, thế mà lại bị

hai Thiên Thần đồng thời giáp công.

“Là thần quan cao giai của Chiêu Phi cung!”

“Sao bọn họ lại đến Tà Hoàn châu, lại còn đánh nhau với Thu Vũ Tuyền nữa

chứ?”

“Bình thường thôi, Tà Hoàn châu là phạm vi truyền đạo của bọn họ, còn Thu

Vũ Tuyền thì chắc chắn sẽ không tu luyện thần đạo của họ rồi.”

Năm đó sau đại hội Thông Thần, Lẫm Đế từng tiếp xúc với nàng một khoảng

thời gian.

Nhìn thấy Thu Vũ Tuyền lấy một địch hai, nàng cũng tính ra tay giúp đỡ.

Nhưng Huyết Đế lại cản nàng lại: “Cứ im lặng quan sát tình hình đã.”

“Nàng chỉ mới ở cảnh giới Thánh Chủ thôi, lỡ may không địch lại…”

“Nếu như nàng không địch lại, vậy thì không phải là người mà chúng ta cần.”

Thế là hai vị Chính Thần ẩn mình ở góc tối, âm thầm quan sát trận đại chiến

chênh lệch thực lực này.

Nhìn rồi nhìn, hai người cảm thấy có hơi kỳ lạ.

“Đạo của Thu Vũ Tuyền đâu?”

“Nàng không có thánh giới thì cũng không lạ gì, nhưng tại sao đến khí tức của

đạo ở quanh thân cũng không có?”

“Cái này thì cũng thôi đi, thế nhưng làm sao nàng lại có thể sống sót dưới thánh

giới của đối phương kia chứ?”

Nếu như Khương Thành có mặt ở đây, nhìn một cái là hắn có thể nhận ra

nguyên nhân ngay.

Quả nhiên thứ mà Thu Vũ Tuyền tu luyện là đạo Vô Đạo.

Mặc dù thánh giới của hai Thiên Thần kia có uy thế ngợp trời, nhưng sau khi

tiếp xúc với nàng đều biến mất không thấy đâu.

Nàng không có đạo, vậy nên đạo của đối phương không có tác dụng gì với

nàng.

Ba người lúc này đang chiến đấu kịch liệt, chủ yếu là so về võ kỹ tiên thuật và

nguyên thuật.

Nhưng trận chiến này đối với Thu Vũ Tuyền không được xem là nhẹ nhàng.

Đối diện với nguyên thuật đã lên đến hơn bảy mươi trọng của hai Thiên Thần.

Dù không có sự gia trì của thánh giới, chỉ dựa vào nền tảng cảm ngộ quy tắc

thâm sâu thì uy năng cũng vượt ngoài sức tưởng tượng.

Mà Thu Vũ Tuyền đối mặt với công kích như thế lại không hề thi triển nguyên

thuật của bản thân ra đối kháng với đối phương.

Nàng từ đầu đến cuối chỉ dùng kiếm thuật đã sớm lạc hậu.

Ở cái thời đại bây giờ, chiến đấu chủ yếu là so đấu xem độ mạnh yếu của

nguyên thuật và đạo.

Đến cả một người từng dựa vào kiếm đạo chinh chiến bốn phương như Khương

Thành thì bây giờ cũng chỉ dùng kiếm đạo thập tam trọng vào lúc thu hoạch

cuối cùng mà thôi.

Không phải vì kiếm thuật trở nên yếu đi, mà là do đạo và nguyên thuật quá

mạnh nên những thủ đoạn đều rất khó đánh vỡ nó.

Mà Thu Vũ Tuyền lúc này giống như không hề có hai lợi khí lớn này vậy.

Đối mặt với tiên thuật thần thông của kẻ địch, nàng dùng kiếm cản lại.

Đối mặt với nguyên thuật của kẻ địch, nàng vẫn dùng kiếm chống đỡ.

Mà ngặt một điều là… nàng lại đỡ được.

“Quá khó tin rồi?”

Hai vị Chính Thần cũng nhìn không hiểu.

“Sao nàng lại làm được vậy?”

“Kiếm thuật có thể mạnh như thế sao, lại có thể trực tiếp đánh tay đôi với

nguyên thuật?”

“Vậy nguyên thuật của nàng đâu?”

Lẫm Đế tỉ mỉ cảm tri chiến trường ở bên kia, đặc biệt là thanh kiếm khó đoán

của Thu Vũ Tuyền.

“Thân kiếm của nàng hình như chỉ có hơi thở của quy tắc kiếm, còn lại không

hàm chứa bất cứ quy tắc nào khác.”

“Cho ta cái cảm giác giống như nàng chỉ biết có một quy tắc vậy nên mới không

có cách nào sử dụng được nguyên thuật.”

“Lại là như thế sao?”

Huyết Đế càng kinh ngạc hơn.

“Ta nhớ trước kia Thu Vũ Tuyền từng tu luyện những quy tắc khác mà.”

“Nàng đã gặp phải chuyện gì? Lẽ nào nàng đã quên những cảm ngộ quy tắc

khác sao?”

Cái tình huống này vốn nên bị phán định là đồ bỏ đi rồi.

Nhưng bây giờ Thu Vũ Tuyền lại đánh ngang tay được với hai Thiên Thần.

Bất cứ ai làm được loại chuyện này thì chẳng có người nào dám gọi nàng là đồ

bỏ đi hết.

Tầm nhìn của Lẫm Đế rời khỏi thanh kiếm trong tay Thu Vũ Tuyền và di

chuyển đến trên người nàng.

Qua một hồi lâu mới bỗng nhiên nói: “Nàng không quên mất những quy tắc

khác.”

“Chỉ là tất cả những căn nguyên quy tắc đều bị nàng dùng một thủ đoạn thần bí

nào đó chuyển hóa thành căn nguyên kiếm thôi.”

“Vậy nên nàng nhìn thì có vẻ chỉ dùng kiếm thuật, nhưng thật ra một căn

nguyên kiếm kia đã không hề thua kém gì nguyên thuật của đối phương.”

“Còn có chuyện như thế này á?”

Huyết Đế cảm giác nhận thức của bản thân sắp sửa bị lật đổ.

Mặc dù ba nghìn căn nguyên bổ trợ cho nhau, tương sinh tương khắc, nhưng lại

phân biệt rõ ràng, kim là kim, mộc là mộc, tốc độ là tốc độ, không gian là không

gian.

Dù có có thể có hiệu ứng dùng lửa tạo ra nước thì về bản chất vẫn là quy tắc

hỏa.

Mà bây giờ hiển nhiên là Thu Vũ Tuyền đã thay đổi quy tắc, biến bản chất cốt

lõi của những quy tắc khác trở thành quy tắc kiếm.

“Cũng quá hoang đường rồi nhỉ?”

Rõ ràng lúc này lực chiến đấu mà Thu Vũ Tuyền thể hiện ra vẫn còn cách rất xa

với Chính Thần, nhưng Huyết Đế lại lộ ra vẻ mặt lo âu.

“Có được năng lực thay đổi quy tắc, vậy chẳng phải nàng sẽ lật đổ Nguyên Tiên

giới rồi sao?”

Ba nghìn căn nguyên là gốc rễ của Nguyên Tiên giới đấy!

Nếu như tất cả đều bị Thu Vũ Tuyền biến đổi thành căn nguyên kiếm, vậy thế

giới này sẽ trở thành như thế nào đây?

Đến lúc đó, e là những tiên nhân cũng không còn đường sống nữa rồi.

Lẫm Đế nhìn nàng hồi lâu, mày liễu nhíu lại cũng dần giãn ra.

“Vậy thì không đâu.”

“Thứ nàng có thể chuyển hóa chỉ là căn nguyên mà bản thân đã nắm giữ thôi.”

“Những thứ vượt khỏi phạm vi cảm ngộ quy tắc, nàng cũng không thể với tới,

bằng không thì đã sớm giết chết hai Thiên Thần kia trong nháy mắt rồi.”

Huyết Đế nghĩ lại cũng thấy đúng, dù Thu Vũ Tuyền có lợi hại hơn nữa thì quy

tắc cảm ngộ được cũng chỉ khoảng một trăm thôi nhỉ?

Huống hồ trình độ của mỗi một môn cũng không cao, đến cả cấp bậc Thiên

Thần cũng không tới nữa là.

Trừ khi nàng có thể cảm ngộ được ba nghìn quy tắc, bằng không cũng chẳng

cần lo bò trắng răng.

Mà lúc này, tình hình trận chiến ở bên dưới lại đột nhiên xảy ra thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK