luôn rồi.
Cho dù tên Tà ma dị giới này là đồng đội mà Khương hiền giả “kêu gọi” tới.
Nhưng thực lực lại một lần nữa vượt qua tưởng tượng của các nàng.
Người này ở tầng thứ nhất tung hoành vô địch.
Vốn tưởng rằng sau khi lên đến thượng tầng, hắn sẽ không còn thần kỳ nữa.
Sẽ bị cao thủ thượng tầng ngăn chặn lại, thậm chí bị đè bẹp.
Nhưng mà lúc này bọn họ mới phát hiện, bản thân đã nghĩ nhiều rồi.
Sau khi đi đến tầng thứ ba, hắn dường như vẫn là tung hoành vô địch!
Đế Huyền cảnh trong suy nghĩ của các nàng người Huyền tộc này không gì là
không làm được, ở trước mặt người này, vậy mà một chiêu cũng không chống
đỡ nổi.
Đây còn có phải là người không?
Sao hắn có thể mạnh tới mức này?
Kết quả chiến đấu này, bản thân Thành ca cũng có chút trở tay không kịp.
Hắn vốn dĩ còn tưởng rằng lần này sẽ phải trải qua một trận đại chiến kịch liệt,
dù gì bản thân vẫn chưa gặp Đế Huyền cảnh không phải sao?
Ít nhất, cũng phải đánh tầm mười mấy chiêu mới có thể giành chiến thắng chứ?
Hắn đúng là quên rồi, trước kia lúc mà tiêu diệt Địa Tàn Các và Hắc Huyền
thần điện, Huyền lực cảnh giới của hắn vẫn chỉ là Cực Huyền cảnh.
Lúc đó, Huyền Phách của hắn không thể cung cấp cho Huyền Văn quá nhiều
huyền lực.
Lúc đấy thực lực mà hắn có thể phát huy, chỉ tương đương với một Chuẩn Đế
hoàn chỉnh bình thường.
Mà bây giờ, hắn đã là Huyền Phách Địa Huyền cửu trọng rồi.
Huyền Văn sau khi có được càng nhiều Huyền lực hơn, sự ủng hộ của mức độ
quy tắc tự nhiên cũng càng mạnh hơn rồi.
Càng huống hồ, trước kia hắn mỗi lần chỉ dùng có một môn Kiếm Tâm và một
loại Huyền Văn.
Lần này dùng toàn bộ 15 môn kiếm tâm không nói, lại còn tế ra được Huyền
Văn tốc độ thất trọng ra.
Huyền Văn thất trọng, đều đã đạt đến mức cao nhất của Đế Huyền cảnh cửu
trọng.
Dưới tình huống này, giết một Đế Huyền nhất trọng trong chốc lát là điều
đương nhiên.
Hoá ra ca còn lợi hại hơn trong dự đoán?
Sau một thoáng ngạc nhiên, hắn nhanh chóng thích ứng trở lại.
Dành thời gian để tra xem bảng điều khiển hệ thống một chút, vậy mà lại đạt
được không ít giá trị chấn kinh.
“Ha ha, thật là ngại quá.”
Hắn hướng về đám người Kim Không, Ngân Dịch đối diện rung rung thanh
kiếm trong tay, vẻ mặt đầy tiếc nuối.
“Không thể tặng một trận rồng tranh hổ đấu đặc sắc, đúng là khiến cho các
ngươi thất vọng rồi.”
“Ta thấy tiếng hét của hắn vang vọng như vậy, còn tưởng rằng hắn rất lợi hại.”
“Cho nên không cẩn thận, dùng hơi nhiều lực một chút.”
Đám người Kim Không há miệng, không nói ra được lời nào nữa.
Nhìn thấy hắn bay đến trước mắt, mọi người vội vàng lùi về sau.
“Ngươi, ngươi muốn làm gì?”
“Ta muốn làm gì?”
Thành ca buồn cười nói: “Lẽ nào không phải các ngươi bức thiết muốn nhìn
thấy ta sao?”
“À, vừa nãy là ai nói mong ta xuất hiện vậy?”
“Còn có ai nữa nhỉ?”
“À đúng đúng đúng, chính là ngươi, không phải ngươi nói ngày phi thăng chính
là ngày tận thế của ta, muốn chặn ta sao?”
Đám người Kim Không và Ngân Dịch, Ngân Điệt bị hắn chỉ tay chân luống
cuống, vẻ mặt đầy khó xử và hối hận.
Trước kia tưởng rằng ngươi chỉ có thực lực ngang với những Tà ma dị giới
khác, đương nhiên tùy tiện buông lời độc ác rồi.
Ai mà biết được ngươi lợi hại đến mức độ biến thái này?
Bọn chúng trong lòng hối hận vô cùng, sớm biết người này lợi hại đến mức thần
công phẫn nộ, vừa nãy đã không nên để tiểu tử tử đó đi “kêu gọi” người giúp đỡ
rồi.
Đây đúng là kêu gọi tử thần đến mà!
“Sao lại không nói nữa rồi?”
Khương chưởng môn sẽ không vì sự trầm mặc của bọn chúng, mà lựa chọn bỏ
qua.
“Vừa nãy không phải là các ngươi bức thiết muốn ta đến sao?”
“Bây giờ ta người thật đến rồi, các ngươi liền có kiểu thái độ không hoan
nghênh này?”
Hắn chầm chậm giơ thanh kiếm trong tay lên, chỉ về hướng hơn một trăm người
còn sót lại phía xa xa đối diện.
“Không nể mặt ta?”
Trong hơn một trăm người này còn có hai vị Đế Huyền cảnh, 126 Thiên Huyền
cảnh, nhưng lúc này lại bị một hành động đơn giản này của hắn dọa đến cuống
quýt lùi về sau.
“Không có không có!”
“Không dám không dám…”
Ngoài miệng thì nói là hoan nghênh, nhưng mọi người đều sắp rơi nước mắt ra
rồi.
“Bọn ta hoan nghênh mà, nhiệt liệt hoan nghênh ngươi đã đến!”
“Đúng vậy đúng vậy, nhìn thấy tiền bối ngươi, bọn ta không biết vui sướng biết
bao…”
Cảnh tượng này, Đám người Bạch La Chân xem cách đó không xa vừa hả giận
vừa xúc động.
Vừa nãy đám người này uy phong biết bao?
Còn nói muốn giết sạch tất cả Bạch Huyền tộc nhân phi thăng trong tương lai,
quả là tự cao tự đại.
Mà bây giờ, bọn chúng rụt lại giống như là một con chim cút ngoan ngoãn.
Đúng là ứng với câu nói đó… kẻ ác cần phải để kẻ ác mài giũa!
“Các hạ hà cớ hùng hổ doạ người như thế?”
Kim Không hít một hơi sâu, can đảm nói: “Đế Tôn của tộc ta thần thông quảng
đại, nếu như hắn ra tay, ngươi tuyệt đối không có cách nào rút lui toàn vẹn.”
“Ngươi là người Dị Giới, không có liên quan gì với Bạch Huyền tộc cả, hà cớ gì
lại diệt sạch bọn ta?”
“Bây giờ các hạ thu tay, vẫn còn kịp.”
“Nếu như chấp mê bất ngộ, tương lai Đế Tôn tộc ta mà giáng xuống trận lôi
đình phẫn nộ, sợ là các hạ sẽ không còn đất dung thân nữa đâu.”
Hắn hy vọng nói ra chỗ chống lưng vững chắc, để làm Khương hiền giả sợ hãi.
Nghe thấy hắn hình dung như vậy, Thành ca đúng thật là nổi lên chút hứng thú.
Hắn hứng thú hừng hực nói: “Đế Tôn của các ngươi nghe có vẻ rất lợi hại nhỉ?”
Kim Không còn tưởng rằng hắn thật sự bị dọa rồi.
Lập tức ngẩng đầu lên ngạo nghễ nói: “Đế Tôn của ta lẽ nào hai từ lợi hại tầm
thường có thể hình dung được sao?”
Ngay sau đó không đợi Thành ca hỏi, hắn liền thuộc như lòng bàn tay bắt đầu
nói.
“Hắn dựa vào Địa Huyền cảnh phi thăng không quá ngàn năm, đã từng đánh bại
một vị Thiên Huyền cảnh của bổn tộc!”
“Ba trăm ngàn năm sau, hắn dùng tốc độ nhanh nhất lịch sử thăng cấp lên Thiên
Huyền cảnh, tạo nên hành động vĩ đại trước nay chưa từng xảy ra!”
“Một triệu năm sau, hắn dùng Thiên Huyền ngũ trọng đánh bại hàng Thiên
Huyền cửu trọng, trở thành Thiên Huyền cảnh mạnh nhất trong lịch sử!”
“Bảy triệu năm sau, hắn thành công tiến vào Đế Huyền, trở thành Đế Huyền
cảnh trẻ tuổi nhất trong lịch sử!”
“Năm mươi triệu năm sau, hắn dưới ánh mắt của mọi người, dùng cấp Chí Tôn
Huyền thuật đánh bại Đế Huyền cửu trọng đại điện chủ tiền nhiệm của tộc ta,
chính thức nắm giữ Kim Huyền nhất tộc!”
“Trăm triệu năm về sau, hắn dùng sức mạnh của bản thân lần lượt hàng phục
Ngân Huyền, Hắc Huyền, Bạch Huyền Tam tộc, từ đó Huyền giới xem Huyền
tộc ta là Tôn!”
“Hắn dẫn đầu Tứ tộc chinh chiến tầng thứ sáu, trước trận đấu liên tục giết chết
mấy tên Ảnh tộc thất giai đứng đầu, chấn động khắp thiên hạ!”
“Mấy trăm ngàn năm trước, Tà ma dị giới lần lượt phi thăng, lần nữa đem đến
cho Huyền tộc một trận gió tanh mưa máu…”
“Đế Tôn đại nhân phá quan mà vượt ra ngoài, trong một ngày đã chém giết hai
vị Tiên Đế của Dị tộc, cưỡng ép trục xuất đám Tà ma dị giới đến vùng đất hư
vô!”
“Từ đó, lũ tà ma lui tránh, không dám ngang nhiên lộ diện nữa…”
Nghe đến lời miêu tả này của hắn, đám người Bạch La Chân không ngừng hít
vào khí lạnh.
Các nàng cuối cùng cũng hiểu, tại sao bản thân rõ ràng đã phi thăng đến tầng
thứ ba, lại không nhìn thấy một Bạch Huyền tộc nhân nào rồi.
Cảm giác như Tứ đại Huyền tộc trên này đã bị ép buộc “thống nhất” rồi.
Các tiền bối của Bạch Huyền tộc, trong hơn bốn trăm triệu năm trước, đã bị vị
Đế Tôn đó của Kim Huyền tộc chinh phục rồi?
Chuyện này cũng quá đáng sợ rồi đi?
Từng cột nhanh nhất mạnh nhất lịch sử được ghi chép lại đó và những chiến
tích thử thách vượt bậc đó, càng làm người khác trố mắt đứng nhìn.
Cho dù là Huyền tộc, Ảnh tộc hay là Tà ma dị giới, ở trước mặt vị Đế Tôn đó
đều có vẻ không chịu nổi một đòn.
Thế gian sao lại có Yêu Nghiệt đáng sợ như thế này?
Vừa nãy Thành ca mạnh mẽ giết chết Hắc Hộc, các nàng còn vô cùng thích thú,
lần này cuối cùng cũng được cứu rồi.
Bây giờ các nàng không thể vui sướng nổi nữa.
Tồn tại một vị Đế Tôn như vậy, cho dù các nàng có trốn ở tầng nào trong các
tầng hai ba bốn năm sáu, đều không có cách nào sống yên ổn.
Sau này những năm tháng còn lại của cuộc đời, đều sẽ được bữa sớm lo bữa tối
bấp bênh nguy hiểm.
Bị ta tìm đến giết chết, tưởng chừng chính là chuyện sớm muộn.