“Sao ngươi cười gian trá như vậy?”
“Đâu có, đâu có, ngươi hiểu lầm rồi.”
Thành Ca suy nghĩ, nếu bảo Mãng Dã trực tiếp kết nối, chắc chắn hắn sẽ từ
chối.
Giống như lão Thanh Long vậy, thổi râu trừng mắt.
Cho dù, nói cho hắn biết, hắn có thể nâng cao thực lực, với sự kiêu ngạo của
hắn, chưa biết chừng vẫn sẽ lớn tiếng nói ngươi không xứng gì đó!
Vì thế, hắn sửa lại cách nói một chút.
“Là như vậy, trước kia, chẳng phải ngươi là đệ nhất cao thủ của Lục giới sao,
hẳn là người có kiến thức rộng rãi nhất toàn bộ Tiên giới?”
Một lời khen như vậy, quả nhiên Mãng Dã được nước lấn tới, vênh mặt.
“Đó là đương nhiên!”
Cho dù, sự thật là hắn quanh năm ở Man giới, nơi không nhạy về tin tức nhất,
nhưng vẫn vỗ ngực khoe khoang, không xấu hổ chút nào, nói: “Cả Tiên giới,
người hiểu biết nhất, chính là ta, không có chuyện gì mà ta không biết!”
“Lợi hại, lợi hại.”
Thành Ca nịnh như thế, để hắn cảm thấy thoải mái, sau đó mới chuyển đề tài.
“Nhưng mà, ta không tin, ngươi biết tất cả mọi thứ, ví dụ, bảo bối ta đang có ở
đây, chắc chắn ngươi không biết.”
Nói xong, hắn tản ra huyền văn lực.
“Sao ta có thể không biết?”
Ngoài miệng Mãng Dã nói như vậy, nhưng thật ra, trong lòng vẫn rất lo lắng.
Dù lão đại như hắn – người từng là đệ nhất cao thủ của Lục giới, quả thật vẫn là
người có kiến thức nông cạn.
Nhưng sau khi nhìn thấy huyền văn lực, cảm nhận được hơi thở vô cùng thuần
khiết của quy tắc lực, hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hắn không biết những kỳ trân dị bảo khác, nhưng thứ đồ chơi này, sao hắn có
thể không biết?
“Hừ!”
“Đây chẳng phải là hơi thở của căn nguyên lực sao, chẳng qua đã yếu hơn vô số
lần mà thôi.”
Hắn thuận miệng nói, rồi đột nhiên hắn sửng sốt.
“Khoan đã!”
“Căn nguyên lực?”
“Sao ngươi có được thứ này?”
Cho dù yếu hơn căn nguyên lực chân chính vô số lần, nhưng như vậy, cũng vẫn
là rất thái quá rồi!
Hắn mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt khó tin, bắt đầu cảm nhận một cách cẩn thận.
Càng cảm nhận, vẻ mặt của hắn lại càng lộ ra vẻ nghi ngờ.
“Có chút giống, mà lại không giống, không có căn nguyên lực chân chính thuần
khiết như vậy, đến tột cùng nó là gì?”
Thành Ca cũng hơi đồng cảm với hắn, ngươi đúng là kẻ không có trình độ gì
hết.
Nếu đổi lại là những Đế cảnh như Cửu Tuyệt, Thương Hư kia, liếc mắt một cái,
sẽ nhận ra, đây là Huyền văn, dù sao bọn họ đã từng qua lại với người của
Huyền tộc.
Mãng Dã không giống như vậy.
Hàng triệu năm qua, hắn thường xuyên ra vào thế giới Lực, thật sự rất bận, hoàn
toàn không có thời gian để gặp gỡ người của Huyền tộc gì đó.
Hắn thật sự không biết tới Huyền văn.
“Đây là vật quý mà ta vô tình có được, có hiệu quả vô cùng rõ rệt, đối với việc
tu luyện quy tắc lực.”
“Quả thật!”
Mãng Dã vừa gật đầu, vừa nhìn chằm chằm vào huyền văn lực kia, mắt hơi đỏ
lên.
Hắn chính là Đại Đế của quy tắc lực, thứ này trời sinh có sức hấp dẫn đối với
hắn.
Hắn có một loại dự cảm, chỉ cần mình có được bảo vật này, vậy thực lực có thể
được nâng cao hơn nữa!
Thậm chí, hắn còn có thể cảm nhận được, bảo vật đang gọi mình, như thể nó đã
được định sẵn để thuộc về hắn.
Thành Ca vừa nhìn thấy phản ứng này của hắn, biết là ổn rồi!
Vì thế hắn cố ý thở dài: “Nhưng mà đáng tiếc!”
“Đáng tiếc cái gì?” Mãng Dã không nỡ nhìn sang chỗ khác, hỏi cho có lệ.
“Đáng tiếc, ta tu luyện quy tắc lực không được tốt cho lắm, nếu để mình ta dùng
vật quý này, cũng hơi phí.”
Mãng Dã liên tục gật đầu đồng ý: “Ngươi nói rất đúng, vật quý này nên được
người thích hợp hơn sử dụng, vậy chắc chắn sẽ có thể phát huy được hiệu quả
lớn hơn nữa.”
Hắn chỉ thiếu nước nói rõ, người kia là chính mình.
Nói thật, tuy hắn ngây thơ, nhưng không có quan niệm về thiện ác, làm việc rất
tùy hứng.
Nếu Khương Thành không có thực lực mạnh, vậy e là, hiện tại hắn đã ra tay
cướp đoạt rồi.
Dù sao, hắn đã đi vào thế giới Lực tám lần rồi, đều là làm cùng một việc.
Thành Ca lại thở dài.
“Còn không phải sao, nhưng mà ta lại không biết vị Đại năng nào tu luyện quy
tắc lực.”
“Đây…”
Mãng Dã muốn, vô cùng muốn.
Nhưng sự kiêu ngạo của hắn, không cho phép hắn xin xỏ.
Chỉ có thể thầm oán thán, mắt ngươi mù sao, không phải có một người đang
đứng ở trước mắt sao?
Chúa tể lực ở Tiên giới, ngoài ta thì còn ai?
Thành Ca không nhìn hắn, còn cố ý nhìn đám sáng lực ở phía xa.
“Ta ngẫm thấy, loại bảo bối này, không thể lãng phí, hay là, ta cứ đi vào thế giới
Lực, dâng bảo vật này cho Đại năng bên kia cho rồi.”
Mãng Dã cuống cuồng.
“Đừng!”
Hắn vội vàng chắn trước mặt Khương chưởng môn, vẻ mặt nghiêm túc, trách
mắng: “Bọn chúng đều là người của dị tộc, sao ngươi có thể giúp địch?”
Thành Ca cười nói: “Cũng không thể nói như vậy, không phải toàn bộ Tiên giới
đều là bạn, cũng không phải toàn bộ thế giới khác đều là kẻ địch.”
Mãng Dã chỉ có thể ám chỉ hắn: “Ngươi có thể giao cho người đáng tin hơn.”
“Ta đi đâu để tìm người đáng tin hơn?” Thành Ca hết nhìn đông rồi lại nhìn tây.
Ta! Ta!
Nhìn đây này!
Mãng Dã nhìn thấy “phản ứng chậm chạp” của hắn, cuối cùng, chỉ có thể nói rõ.
“Thật ra, ta có thể.”
“Ngươi?”
Thành Ca liếc nhìn hắn, sau đó lắc đầu: “Cách đây không lâu, ngươi còn đánh
với ta một trận, sao có thể xem là người đáng tin?”
Mãng Dã vội vàng ngắt lời hắn.
“Lời này của ngươi là sao?”
Hắn cố ý phụng phịu nói: “Trận quyết chiến vừa rồi của hai ta, chỉ xem như là
giao lưu hữu nghị, cũng không phải là kẻ thù chém giết nhau.
Thành Ca thầm nghĩ trong lòng, khi trước ngươi ra tay, ta cũng không thấy
ngươi nương tay.
“Thật vậy chăng, sao ta vẫn thấy có chút khó tin?”
“Thật mà, thật mà, thật ra, ta đã nghe đến tên của ngươi từ lâu rồi, vừa gặp mà
như đã quen, quả thật, giống như gặp được huynh đệ thất lạc nhiều năm!”
“Huynh đệ?” Bản thân Thành Ca cũng dở khóc dở cười.
Người này vì “bảo vật”, thật đúng là không cần cả “liêm sỉ”.
“Đúng vậy, huynh đệ tốt! Suốt đời!”
Mãng Dã nói xong thì lôi kéo hắn, muốn kết bái huynh đệ ngay tại chỗ.
Thành Ca bị hắn đánh bại rồi.
“Được rồi, được rồi, nếu ngươi đã nói đến mức này, vậy bảo vật này, ta giao cho
ngươi.”
Nghe được lời này của hắn, Mãng Dã mừng như điên.
Hắn vỗ mạnh vào bả vai của Thành Ca, kích động mà kêu lên.
“Huynh đệ thật là thú vị!”
Rốt cuộc, lời này có mấy phần chân thành, Khương chưởng môn cũng không
biết.
Tóm lại, kế hoạch của hắn xem như thành công rồi.
Nhìn Mãng Dã vô cùng thích thú chạm vào huyền văn lực, hắn nở nụ cười tươi
rói.
Đứa ngốc này, thật dễ lừa!
Quá trình kết nối giữa Mãng Dã và huyền văn lực diễn ra vô cùng thuận lợi.
Mà sau khi hắn kết nối, Thành Ca lập tức có được sự thăng cấp mà trước nay
chưa từng có.
Trên huyền văn lực xuất hiện chồi non của Huyền phách, hơn nữa, khác với hai
Huyền văn tốc độ và hệ thủy biến thành lá khi trước.
Lá trên chồi non của huyền văn lực, lại chia tách một lần nữa.
Còn có thể như vậy?
Thành Ca bấm mở bảng kỹ năng nhìn một chút.
Vậy mà, tiến độ của huyền văn lực này, đã trực tiếp tăng lên 5%, từ thất trọng
lên cửu trọng rồi.
Sự thăng cấp mà Mãng Dã mang lại cho hắn, hẳn là lớn hơn Thương Linh và
Huyền Minh nhiều lắm.
Quả nhiên không hổ từng là đệ nhất cao thủ của Lục giới!
Không, không, không, đây là do hắn thăng cấp ở thế giới Lực, nếu không, chắc
chắn không đạt được trình độ này